https://www.facebook.com/permalink.php?story_fbid=2733643013627585&id=100009457401127
Gã chưa lần gặp tướng
Phiêu, nhưng lúc đầu có cảm tình với ông tướng chính trị, chính uỷ này khi nghe
nhạc sĩ Nguyễn Văn Tý từng là trưởng đoàn văn công sư đoàn 304 thời chống Pháp
lúc ông Phiêu là cán bộ cấp đại đội, nói với gã: Anh chàng này mắt hi hí liếc
các em văn công như chớp.
Với gã và với ông nhạc sĩ
đó là lời khen.
Khi gã cùng nhà báo Lý
Quý Chung đến nhà ông Võ Văn Kiệt trên đường Tú Xương gã đã hỏi xoáy ông Kiệt về
phát biểu “quyết liệt chống Mỹ” của tướng Phiêu trên cương vị tổng bí thư khi
tiếp B.Clinton.
Ông Kiệt không kìm được
giận dữ và nói: Vợ con tôi bị chết bởi bom Mỹ nhưng vì lợi ích quốc gia tôi
cũng không bao giờ nói như ông Phiêu ấy. Gã nhớ như in khi nói vậy tay ông Kiệt
đập mạnh xuống bàn.
Đây là lời ông Phiêu thể
hiện cái gọi là lập trường kiên định: “Việt Nam có đem quân đi đánh Hoa Kỳ đâu
mà Hoa Kỳ lại đem quân sang đánh Việt Nam? Cuộc kháng chiến chống xâm lược của
chúng tôi là giành độc lập dân tộc, thống nhất tổ quốc và đưa đất nước đi lên
chủ nghĩa xã hội. Cho nên đối với chúng tôi, quá khứ không phải trang sử đen tối,
đau buồn và bất hạnh.
Bà bộ trưởng Ngoại giao
Hoa Kỳ trong một lần gặp tôi có hỏi: chủ nghĩa xã hội có tồn tại được không?
Tôi nói: không những tồn tại mà chủ nghĩa xã hội sẽ tiếp tục phát triển thắng lợi…”
Sau cái đập bàn tức giận
ông Kiệt buông gọn lỏn một chữ mà gã không tiện viết ra đây.
Sau đó ít năm nhà thơ Thu
Bồn mất, tướng Nguyễn Chí Trung vào Sài Gòn lo đám tang cho Thu Bồn. Tướng
Trung ghé nhà gã. Gã biết tướng Trung là trợ lý của tướng Phiêu và rất được tướng
Phiêu tin cẩn. Gã hỏi, sao anh không ngăn ông Phiêu phát biểu thô bạo như vậy với
tổng thống Mỹ?
Tướng Trung im lặng.
Rồi tướng Trung kể: Tôi
có đề nghị với ông Phiêu công khai ngay danh sách hơn bốn mươi lãnh đạo cao cấp
của VN gửi tiền ở ngân hàng nước ngoài, và truy cho ra tiền ấy từ đâu, ông
Phiêu chỉ im lặng.
Gã vẫn cú chuyện ông
Phiêu chửi Mỹ khi VN đang đa phương hoá quan hệ và cần kết bạn với Mỹ, nên ngoặt
tiếp tướng Trung câu hỏi: Thế ông Phiêu của anh có căm bọn Tàu đánh ta không?
Tướng Trung im lặng.
Gã hỏi tiếp, nếu ông
Phiêu tiếp chủ tịch Trung Quốc thăm VN thì ông ấy có chửi toẹt “Việt Nam có đem
quân đi đánh Trung Quốc đâu mà Trung Quốc lại đem quân sang đánh Việt Nam rồi
chiếm Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam” không?
Tất nhiên tướng Trung vẫn
im lặng. Khi chia tay gã, tướng Trung khóc: Thương Thu Bồn quá, cả cuộc đời chiến
đấu hy sinh mà vẫn nghèo.
Rồi ông nói, nếu ông
Phiêu nghe lời tôi tung danh sách bọn gửi tiền bất chính ở nước ngoài ra và trừng
trị thì tham nhũng đâu nở rộ như ngày nay?
.
Về mặt cá nhân, cái tội
kìm hãm VN bình thường hóa quan hệ với Mỹ và vào tổ chức WTO của ông Phiêu là rất
lớn, chứ mối quan hệ với TQ thì ổng chỉ là một thành viên trong tập thể lãnh đạo.
.
Chưa nói đến những vấn đề
về chủ quyền quốc gia ???
Thật Không thể ngờ xưa nay nhiều người vẫn nghĩ ông ấy là người chống tham
nhũng , xem bài mới thấy ông ấy che chắn cho bọn tham nhũng, hơn 40 quan chức cấp
cao gửi tiền ngân hàng nước ngoài, ở thời ấy là con số ko hề nhỏ, nếu công khai
rồi điều tra, truy tố, bỏ tù thì đâu đến nỗi như giờ. Vậy nay có thể khẳng định
có hàng trăm quan chức cấp cao gửi tiền ra ngân hàng nước ngoài bằng tiền tham
nhũng, ăn cắp. Làm nguyên thủ một quốc gia mà ko ngăn chặn, thì có nghĩa là đồng
loã. Đó là tội ác với dân tộc ko thể tha thứ.
.
Gã,chả biết ông phiêu căm
thù mỹ là chuyện của ông ta,còn riêng tôi chứng kiến mỗi khi có tổng thống mỹ
qua VN dân mình cứ sôi sùng sục cả tuần,(alo em à chiều nay em rước con nhé anh
bận đi đón obama).
Dân VN hiểu hết mỹ tham chiến tại VN không nhằm vào ND VN mà nhằm vào chủ nghĩa
cộng sản.
Mà cs đâu đủ tư cách đại diện cho quốc gia VN.
.
Đỉnh cao trí tuệ của lãnh
đạo cao cấp kiểu Phiêu nó chỉ có vậy. Đó là sự ngu xuẩn và độc ác. Tầm nhìn của
họ không ra khỏi cái chuồng lợn. Chúng chỉ là những thằng hề giết người cho các
thế lực ngoại bang. Sự ngu dốt ác độc nó được minh chứng bằng những dòng lịch sử
bi kịch của dân Việt trong thế kỷ qua và những hệ lụy mà hiện tại đang xảy ra.
.
Cái đập bàn tức giận của
bác Sáu dân và buông gọn lỏn 1 chữ Ngu
.
TỘI ÁC của Lê Khả Phiêu-Một
tên TAY SAI ĐẮC LỰC của TÀU cộng:
PHÁ HOẠI BẰNG ĐƯỢC MỐI QUAN HỆ BANG GIAO VIỆT-MỸ ĐỂ LÀM VỪA LÒNG QUAN THÀY TÀU
cộng và QUYẾT CHÍ ĐƯA VIỆT NAM VÀO CON ĐƯỜNG NÔ LỆ.
---
THẰNG Lê Khả Phiêu đã TỎ RÕ THÁI ĐỘ ÔM CHÂN QUAN THÀY TÀU cộng để QUYẾT TÂM BÁN
NƯỚC tới cùng trong cuộc đón tiếp Tổng thống Mỹ Bill Clinton vào tháng 11/2000.
Tổng thống Bill Clinton đã tỏ ra THIỆN CHÍ trong việc mở ra một GIAI ĐOẠN HỢP
TÁC-PHÁT TRIỂN bằng những cử chỉ THÂN THIỆN:
“Ông Nguyễn Mạnh Cầm giữ chức Bộ Trưởng Ngoại từ năm 1991…..kể lại, trong chuyến
thăm đầu tiên đến Việt Nam vào tháng 11/2000 với vai trò Tổng thống, tại bữa tiệc
khoản đãi quốc khách ở Phủ Chủ tịch, Tổng thống Bill Clinton đã dùng hai câu
thơ của Nguyễn Du trong Đoạn Trường Tân Thanh (Truyện Kiều) để diễn tả về sự
thay đổi của vạn vật qua bốn mùa rồi từ đó chuyển sang ý tưởng thời cuộc và
quan hệ bang giao giữa hai nước:
“Sen tàn cúc lại nở hoa,
Sầu dài ngày ngắn, đông đà sang xuân.”
Ông Clinton mượn hình ảnh "sen tàn" và "cúc nở hoa" để nói
về hình ảnh băng giá của thời quá khứ đã bắt đầu tan và thay vào đó là những cơ
hội trong tương lai của quan hệ Việt-Mỹ.”
“https://dantri.com.vn/.../chuyen-ve-cuu-tong-thong-bill...
”
“….Bill Clinton cho rằng, lịch sử giữa hai quốc gia “vừa là nguồn đau thương
cho các thế hệ đã qua vừa là nguồn hứa hẹn cho các thế hệ sắp tới”. Ông nói:
“Cách đây hai thế kỷ, trong những ngày đầu của Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ, chúng tôi
đã vượt biển để tìm các đối tác thương mại và một trong các nước mà chúng tôi
tiếp cận đầu tiên là Việt Nam”. Clinton dẫn thêm một câu chuyện, cho tới lúc
đó, ít người biết đến: hơn 200 năm trước, Thomas Jefferson đã cố gắng để đưa
các giống lúa Việt Nam về trồng trong trang trại của ông ở Virginia. Jefferson
là tác giả của Bản Tuyên Ngôn Độc Lập năm 1776 của nước Mỹ. Bản tuyên ngôn mà
Clinton nói là đã “vang vọng trong Bản Tuyên Ngôn Độc Lập 1945” của Việt Nam….”
(Bên thắng cuộc)
…. Và đây là cách mà THẰNG Phiêu đã HẮT….. CẢ….. BÁT NƯỚC ĐẦY của lòng THIỆN
CHÍ vào MẶT Tổng thống Bill Clinton:
“Tôi đồng ý với Ngài là chúng ta không quên quá khứ, không làm lại được quá khứ.
Vấn đề quan trọng là hiểu cho đúng thực chất cái quá khứ ấy. Cụ thể là hiểu cho
đúng thực chất cuộc kháng chiến chống xâm lược mà chúng tôi đã phải tiến hành…
Việt Nam có đem quân đi đánh Hoa Kỳ đâu mà Hoa Kỳ lại đem quân sang đánh Việt
Nam? Cuộc kháng chiến chống xâm lược của chúng tôi là giành độc lập dân tộc, thống
nhất tổ quốc và đưa đất nước đi lên chủ nghĩa xã hội. Cho nên đối với chúng
tôi, quá khứ không phải trang sử đen tối, đau buồn và bất hạnh”…
….Bill Clinton nhớ lại: “Lê Khả Phiêu cố gắng sử dụng hành động phản đối chiến
tranh Việt Nam của tôi để cáo buộc những gì Mỹ đã làm là hành vi đế quốc. Tôi
đã rất giận dữ nhất là khi ông ta nói vậy trước sự có mặt của Đại sứ Pete
Peterson, một người đã từng là tù binh chiến tranh. Tôi nói với nhà lãnh đạo Việt
Nam rằng khi tôi không tán thành các chính sách đối với Việt Nam, những người
theo đuổi nó cũng không phải là đế quốc hay thực dân, mà là những người tốt chiến
đấu chống cộng sản. Tôi chỉ Pete và nói, ông đại sứ không ngồi sáu năm rưỡi
trong nhà tù ‘Hà Nội Hilton’ vì muốn thực dân hoá Việt Nam”529.
Ông Phan Văn Khải nhớ lại: “Ông Phiêu nói như thời chiến tranh làm cho họ rất
khó chịu. Ông ấy muốn tỏ rõ thái độ của một chính quyền cộng sản….” (Bên thắng
cuộc)
DANTRI.COM.VN
Chuyện về cựu Tổng thống
Bill Clinton ăn phở Việt và "lẩy" Kiều
Chuyện về cựu Tổng thống Bill Clinton ăn phở Việt và "lẩy"
Kiều
No comments:
Post a Comment