Tưởng Năng Tiến
27/12/2024
https://baotiengdan.com/2024/12/27/tu-chung/
Tác giả
Võ Văn Quản vừa có bài viết hơi bất ngờ và khá thú vị (“Bốn Nhân Vật
Dân Sự Xuất Sắc Của Việt Nam Cộng Hòa Có Thể Bạn Chưa Biết”) trên Tạp Chí Luật Khoa:
– Giáo sư
Nguyễn Văn Bông
– Bộ trưởng
Cao Văn Thân
– Giáo sư
Nguyễn Ngọc Huy
– Nhà báo
Từ Chung
Xin
được ghi lại đôi ba đoạn chính về nhân vật cuối:
“Từ
Chung là biên tập viên, là cây bút của tạp chí Chính Luận, một
trong những tờ báo độc lập được đón đọc và nể trọng nhất miền Nam Việt Nam thời
điểm bấy giờ… Sự trỗi dậy của tờ báo phần lớn nhờ vào tầm nhìn và chủ trương của
ông Đặng Văn Sung, một dân biểu có tiếng, và hoạt động quản trị của thư ký –
biên tập viên Từ Chung.
Cuối
năm 1965, sau nhiều loạt bài chỉ trích hành vi tấn công dân thường và các hoạt
động quân sự không phù hợp của phe Việt Cộng, Đặng Văn Sung và Từ Chung nhận tối
hậu thư của phe này: Một là im lặng – hai là chết.
Vài
ngày sau khi nhận được tối hậu thư, Từ Chung thay mặt tòa soạn viết thư trả lời
phe Việt Cộng đăng trên Chính Luận. Theo ghi nhận của ‘Vietnam
Information Notes’ do Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ lưu trữ, Từ Chung khẳng định
rằng Chính Luận là một tờ báo trung lập và từng vạch trần tất
cả sai phạm của mọi bên trong chính trường miền Nam, song duy chỉ có Việt Cộng
là đưa ra kiểu đe dọa vô pháp như vậy. Ông khẳng định: Các anh có thể giết
chúng tôi, nhưng tinh thần của chúng tôi sẽ còn sống mãi. Ngày 30 tháng 12
năm 1965, sau hai năm quản lý tờ báo, Từ Chung bị Việt Cộng (nhiều khả năng là
biệt động Sài Gòn) bắn chết ngay trước cửa nhà ông bằng bốn phát đạn”.
Nhà
báo Thụy Giao cho biết thêm chi tiết: “Từ Chung là
anh cả trong một gia đình gồm bảy anh em trai, thế nhưng chỉ có hai người anh lớn
trong nhà là Vũ Mạnh Sơn Nhất Huy và Vũ Mạnh Sơn Nhị Hoàng vào được miền Nam,
năm người em phải ở lại miền Bắc với cộng sản sau năm 1954. Từ Chung mất đi để
lại một vợ trẻ và bốn con thơ, cháu lớn nhất mới 12 tuổi…
Từ
Chung đỗ tú tài tại Hà Nội, vào Nam, ông được học bổng du học tại Thụy Sĩ năm
năm và đậu bằng Tiến Sĩ Kinh Tế tại Fribourg năm 1961. Về nước, ông được Linh Mục
Cao Văn Luận, Viện Trưởng Viện Ðại Học Huế mời giảng dạy tại trường Luật, và
sau đó được mời làm ủy viên trong Hội Ðồng Cố Vấn Kinh Tế nhưng ông từ chối vì
yêu nghề viết báo.
Từ
Chung viết rất nhiều thể loại, từ điểm sách, văn chương, văn hóa đến chính trị,
kinh tế v.v… nhưng nổi tiếng nhất là các bài xã luận về kinh tế. Từ Chung là
người Việt Nam đầu tiên đã giản dị hóa môn học khô khan khó hiểu là kinh tế học,
đưa môn học này về gần với quần chúng bình dân.
Những
bài xã luận của Từ Chung về kinh tế được độc giả thuộc mọi trình độ khác nhau,
từ các ông giáo sư đại học, các chuyên viên kinh tế thượng thặng đến các cậu
sinh viên, các bà nội trợ đều thấu hiểu tường tận những biến chuyển kinh tế có ảnh
hưởng trực tiếp đến mình. Những bài viết xã luận về kinh tế của ông thường được
một số trí thức gọi đùa là ‘mục kinh tế chợ’ đã có ảnh hưởng rất lớn đến mọi tầng
lớp giai cấp và thế hệ độc giả khác nhau. Về dịch thuật, Từ Chung có dịch cuốn
‘Bí Danh’ (Secret Name) của Lâm Ngữ Ðường”.
Ký
giả Lê Thiệp kết luận: “Lập trường chống cộng của Chính
Luận rất rõ rệt và đối với người Cộng sản thì đây là một mối nguy phải được dập
tắt. Họ chọn cách dễ nhất là bạo lực. Ðặc công Việt Cộng đã bắn gục Từ Chung
khi ông trên đường về nhà. Ba vị ký giả từng ký vào bản văn hứa sẽ không lùi
trước nỗ lực đóng góp cho vận mệnh đất nước, ông Từ Chung là người đầu tiên đã
trả giá cho nỗ lực đó bằng chính sinh mạng của mình”.
HÌNH
: https://baotiengdan.com/wp-content/uploads/2024/12/2-3.png
Từ
Chung sinh năm 1924, bị giết chết vào ngày 30 tháng 12 năm 1965. Ba mươi
hai năm sau, sau khi miền Nam thất thủ, người Việt tị nạn cộng sản
vẫn tổ chức một buổi lễ long trọng để tưởng niệm ông – theo tường
thuật của ký giả Cam Vũ:
Ba
tờ báo Ngày Nay (Houston), Xây Dựng (San Jose) và Thế Kỷ 21 (Quận Cam) đã cùng
nhau tổ chức một buổi tưởng niệm cố ký giả Từ Chung vào lúc 3 giờ chiều ngày 12
tháng Tư 1997, tại phòng sinh hoạt nhật báo Người Việt, thuộc thị xã
Westminster, Quận Cam, California.
Phòng
sinh hoạt chiều hôm ấy được trang hoàng đớn giản nhưng mỹ thuật và trang
nghiêm. Trên nền phông trắng của sân khấu có treo một bức chân dung phóng lớn của
Từ Chung với ghi chú: ‘Từ Chung (1924-1965)” bên cạnh là hàng chữ ‘Tưởng Niệm Từ
Chung”, tất cả được nâng đỡ bởi sắc đỏ, xanh và trắng của một bình hoa lớn đặt
ngay bên dưới. Khoảng 100 người đã ngồi hết các dãy ghế trong phòng.
Một
câu hỏi đã được đặt ra trong bài bình luận của tờ Người Việt số ra ngày 12
tháng Tư 1997, viết rằng: “Nhiều người sẽ hỏi Từ Chung là ai, nhất là các bạn
trẻ dưới bốn mươi tuổi. Chính vì câu hỏi đó mà chúng ta cần tổ chức lễ tưởng niệm
và ghi nhận những đóng góp của Từ Chung vào việc tranh đấu xây dựng cho một nền
báo chí tự do và có trách nhiệm ở trong nước ta.
Từ
Chung đã bị đặc công CSVN ám sát năm 1965 ngay trước cửa nhà trong lúc đi làm
công việc của một nhà báo. Lúc đó ông là Tổng Thư ký nhật báo Chính Luận. Tờ
báo có lập trường chống Cộng này đã bị đe dọa nhiều lần, có lúc đã bị đặt bom.
Nhưng
cái chết của vị Tổng Thư ký đương nhiệm là kết quả một hành động khủng bố tàn
nhẫn và man rợ nhất. Những kẻ ra lệnh giết ông bây giờ còn sống ở Việt Nam. Họ
muốn cái chết của ông sẽ làm cho những người làm báo và viết báo ở miền Nam run
sợ và lùi bước, nhưng họ đã thất bại.
Từ
Chung đã hy sinh như một chiến sĩ hy sinh trên chiến trường. Sự hy sinh của ông
càng dũng cảm phi thường vì tay ông không một tấc sắt tự vệ. Cũng như nhiều người
làm báo thời đó, Từ Chung biết cộng sản có thể giết ông bất cứ lúc nào, nhưng
ông không lùi bước”.
Đúng
như lời Từ Chung (“các anh có thể giết chúng tôi, nhưng tinh thần của chúng
tôi sẽ còn sống mãi”) trước khi bị bắn gục, vào hôm 30/12/1965. Tinh thần
bất khuất của thế hệ các ông vẫn “sống mãi” với nhiều người cầm
bút đến sau. Xin ghi
lại một số tên tuổi (theo thứ tự năm sinh) mà chúng tôi đã từng có
hân hạnh được là độc giả̉:
Nguyễn
Văn Hóa (1995) Huỳnh Thục Vy (1985) Đoàn Kiên Giang (1985) Trương Châu Hữu
Danh (1982) Nguyễn Phước Trung Bảo (1982) Đường Văn Thái (1982) Nguyễn Văn
Điển (1983) Huỳnh Thị Tố Nga (1983) Bùi Văn Thuận (1981) Nguyễn Viết
Dũng (1986) Lê Hữu Minh Tuấn (1989) Nguyễn Anh Tuấn (1980) Nguyễn Thanh
Nhã (1980) Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (1979) Phạm Đoan Trang (1978) Lê Dũng
(1970) Lê Chí Quang (1970) Lê Anh Hùng (1973) Nguyễn Chí Tuyến (1974)
Nguyễn Lân Thắng (1975) Lê Trọng Hùng (1979) Phạm Thanh Nghiên
(1977) Phạm Chí Dũng (1966) Vũ Quang Thuận (1966) Phạm Hồng Sơn (1968)
Tạ Phong Tần (1968) Nguyễn Vũ Bình (1968) Nguyễn Văn Đài (1969) Nguyễn
Minh Sơn (1963) Huy Đức (1962) Phạm Viết Đào (1952) Nguyễn Tường Thụy
(1952) Phạm Thành (1952) Trần Đức Thạch (1952) …
Chúng
tôi xin được vinh danh ông, một ngòi bút tài năng & bất khuất. Cùng
lúc, chúng tôi cũng xin phép được gửi lời tri ân tất cả những người
cầm bút (thuộc mấy thế hệ đến sau) đã dũng cảm tiếp tục nói thay
cho cả dân tộc, về mọi tệ trạng ở Việt Nam, dù cái giá mà họ phải
trả là chất chồng những năm tháng tù đầy.
Nguyễn
Hữu Đang sinh năm 1913, Nguyễn Văn Hóa chào đời năm 1995. Nếu kể từ vụ
án Nhân Văn Giai Phẩm thì đã 4 thế hệ người cầm bút ở VN bị đảng
Cộng Sản bị cầm tù hay sát hại. Liệu cường quyền & bạo lực sẽ
còn có thể “ngự trị” ở xứ sở này thêm bao lâu nữa?
No comments:
Post a Comment