Wednesday, November 23, 2016

THÔNG ĐIỆP MẠNH MẼ CỦA NHÀ BÁO DAN RATHER : HÃY CẤT LÊN TIẾNG NÓI, CHỐNG LẠI CHỦ NGHĨA CỰC ĐOAN




Tác giả: Dan Rather
Dịch giả: Ngọc Thu
Posted by adminbasam on 23/11/2016

Đôi lờiMột thông điệp mạnh mẽ trên Facebook của nhà báo nổi tiếng Dan Rather, trong 4 tiếng qua đã thu hút gần 100.000 lượt like, hơn 55.000 lượt chia sẻ và hơn 3.600 lượt tham gia bình luận.

Dan Rather, 86 tuổi, là một trong những nhà báo huyền thoại nổi tiếng nhất trong lịch sử báo chí Mỹ. Với hơn 65 năm trong nghề báo, ông đã phỏng vấn hầu hết các nhân vật nổi tiếng trên thế giới và ở Mỹ, từ TT Eisenhower cho tới TT Bill Clinton, từ vụ bê bối Watergate dẫn đến sự từ chức của TT Richard Nixon, cho tới chiến trường Việt Nam, hầu như các sự kiện lớn ở Mỹ và trên thế giới đều có dấu ấn của ông.

Với 24 năm thực hiện chương trình CBS Evening News và 20 năm thực hiện chương trình 60 Minutes của đài CBS (một trong 5 đài lớn nhất ở Mỹ), Dan Rather là gương mặt quá quen thuộc của khán giả truyền hình Mỹ. Và đây là thông điệp của ông gửi đến mọi người:
____
Tác giả: Dan Rather
Dịch giả: Ngọc Thu
22-11-2016

Nhà báo kỳ cựu Dan Rather. Ảnh: internet

Bây giờ là thời điểm mà không ai trong chúng ta có thể đủ sức để tiếp tục ngồi nhìn hoặc im lặng. Tất cả chúng ta phải đứng lên.

Lịch sử sẽ đòi hỏi quyền được biết bạn đang đứng về phía nào. Đây không phải là một câu hỏi về chính trị, đảng phái, hay thậm chí về chính sách. Đây là một câu hỏi về các nguyên tắc cơ bản của trải nghiệm đẹp đẽ của chúng ta trong một nền dân chủ đa nguyên được điều hành bởi luật pháp.

Khi tôi nhìn thấy những người theo chủ nghĩa Tân Phát Xít giơ tay chào một cách dọa nạt ở nơi công cộng, ngay tại thủ đô của đất nước chúng ta, tôi rùng mình kinh hãi. Khi thấy thái độ [của bọn ấy] nhận được lời trách yêu bằng công thức sáo ngữ của vị Tổng Thống đắc cử, con người được bọn cuồng tín ấy tâng bốc, nỗi phẫn nộ của tôi càng gia tăng. Và lúc nhận ra lời trách yêu kia được vài phần tử trong một thứ báo chí bạc nhược phù phép thành lời tố giác thì tôi không còn có thể kềm chế được nữa.

Tuyên ngôn Độc lập của chúng ta đã để lại cho chúng ta nguyên tắc nền tảng yêu thương: “Chúng tôi khẳng định một chân lý hiển nhiên rằng, mọi người sinh ra đều bình đẳng, rằng Đấng Tạo Hóa đã ban cho họ những quyền tất yếu bất khả xâm phạm, trong đó có Quyền Sống, Quyền Được Tự Do và Quyền Mưu Cầu Hạnh Phúc“.

Những sự thật này có thể là hiển nhiên mà không phải là tự sao chép. Mỗi thế hệ phải làm mới những lời thề. Quốc gia này được thành lập như là một cực đối chọi với sự thất thường của một vị vua độc đoán. Chúng ta thiết lập các tổ chức như tự do báo chí và một hệ thống tòa án độc lập để bảo vệ các quyền mong manh của chúng ta. Chúng ta đã sống sót qua những cơn co thắt đẫm máu của một cuộc Nội Chiến và Phong trào các Quyền Dân sự để mở rộng hơn về các quyền này cho nhiều công dân của chúng ta. Nhưng hướng con tàu của chúng ta đi không phải luôn là hướng tiến bộ. Chúng ta đã giam cầm những người Mỹ gốc Nhật, truy nã những phần tử có cảm tình với cộng sản thời McCarthy, và nhiều hơn nữa. Tôi cảm thấy cơn thủy triều của sự giật lùi một lần nữa đang dâng lên dưới chân tôi. Nhưng tôi có ý định vẫn tiếp tục đứng.

Trong những lần chuyển đổi nhiệm kỳ tổng thống bình thường của chúng ta giữa một chính quyền mới với một chính quyền cũ của các đảng phái chính trị khác nhau, có một số bực dọc nhất định từ một phía và sự hả hê từ phía bên kia. Và báo chí thường đứng trên lập trường, rằng, chính quyền mới ít nhất xứng đáng để có một cơ hội bắt đầu – một thời kỳ trăng mật. Nhưng lần này không phải là lần bình thường. Đây không phải về chính sách thuế, chăm sóc sức khỏe, hoặc giáo dục – mặc dù tất cả những chính sách này và các chính sách khác đều rất quan trọng. Đây là sự phân biệt chủng tộc, sự cố chấp, sự đe dọa và nỗi ám ảnh về tham nhũng.

Nhưng khi tôi đứng vững tôi không tuyệt vọng, bởi vì tôi tin rằng đa số người Mỹ cùng đứng chung với tôi. Với tất cả những dân biểu, nghị sĩ trong Quốc hội của hai đảng chính trị, với tất cả những nhà báo trong giới báo chí, các nhà lãnh đạo tôn giáo và dân sự trên toàn quốc, tiếng nói của quý vị phải được lắng nghe. Tôi hy vọng Tổng thống mới đắc cử có thể học hỏi để thắng được tình thế này và nhìn thấy được những hiểm họa đang sôi sục. Nếu ông ta nói và làm một cách quyết liệt, bằng cả hành động, chúng ta cần sẵn sàng để đón nhận tiếng nói của ông ta. Tuy nhiên, quả tình tôi lo ngại cái cách ông ta tuyển lựa các cố vấn và thành phần nội các lại gợi ra một hướng khác.

Tôi muốn nói với tất cả các bạn, chúng ta hãy cảnh giác. Ông Martin Luther King, Jr. vĩ đại của chúng ta biết rằng, cho dù là thiểu số, ông cũng có sức mạnh đáng kể trong cuộc chiến chống lại chế độ độc tài. Hãy nắm tay diễu hành tiến về phía trước, hãy cất cao tiếng nói của bạn, cao hơn tiếng nói của sự tự mãn, có thể chuyển dịch được núi. Và trong trường hợp này, tôi tin rằng đa số mọi người muốn nhìn thấy đất nước này tiếp tục trong sự khoan dung và tự do. Nhưng đất nước sẽ đòi hỏi mọi người cất lên tiếng nói. Tham gia vào các chính quyền dân cử của các bạn. Hãy gọi điện thoại thật nhiều vào các phòng tin hoặc các mạng lưới truyền hình nếu bạn cảm thấy họ đang rơi vào sự bình thường của chủ nghĩa cực đoan. Hãy cống hiến thời gian và tiền bạc cho những mục đích mà chúng ta sẽ chiến đấu để bảo vệ quyền tự do của chúng ta.

Chúng ta là một quốc gia vĩ đại. Chúng ta đã sống sót khi trải qua bao nhiêu thử thách trong quá khứ. Chúng ta có thể và sẽ phải làm như vậy một lần nữa. Nhưng chúng ta không thể sợ khi cất lên tiếng nói và hành động để bảo đảm tương lai mà chúng ta mong muốn cho con cháu chúng ta.

Hiệu đính: Nguyễn Văn Nhứt

--------------------


Now is a time when none of us can afford to remain seated or silent. We must all stand up to be counted.

HIstory will demand to know which side were you on. This is not a question of politics or party or even policy. This is a question about the very fundamentals of our beautiful experiment in a pluralistic democracy ruled by law.

When I see neo-Nazis raise their hands in terrifying solute, in public, in our nation's capital, I shudder in horror. When I see that action mildly rebuked by a boilerplate statement from the President-elect whom these bigots have praised, the anger in me grows. And when I see some in a pliant press turn that mild statement into what they call a denunciation I cannot hold back any longer.

Our Declaration of Independence bequeaths us our cherished foundational principle: "We hold these truths to be self-evident, that all men are created equal, that they are endowed by their Creator with certain unalienable Rights, that among these are Life, Liberty and the pursuit of Happiness."

These truths may be self-evident but they are not self-replicating. Each generation has to renew these vows. This nation was founded as an opposite pole to the capriciousness of an authoritarian monarch. We set up institutions like a free press and an independent court system to protect our fragile rights. We have survived through bloody spasms of a Civil War and a Civil Rights Movement to extend more of these rights to more of our citizens. But the direction of our ship of state has not always been one of progress. We interned Japanese Americans, Red Baited during the McCarthy era, and more. I feel the rip tide of regression once again swelling under my feet. But I intend to remain standing.

In normal times of a transition in our presidency between an incoming and outgoing administration of differing political parties, there is a certain amount of fretting on one side and gloating on the other. And the press usually takes a stance that the new administration at least deserves to have a chance to get started - a honeymoon period. But these are not normal times. This is not about tax policy, health care, or education - even though all those and more are so important. This is about racism, bigotry, intimidation and the specter of corruption.

But as I stand I do not despair, because I believe the vast majority of Americans stand with me. To all those in Congress of both political parties, to all those in the press, to religious and civic leaders around the country. your voices must be heard. I hope that the President-elect can learn to rise above this and see the dangers that are brewing. If he does and speaks forcibly, and with action, we should be ready to welcome his voice. But of course I am deeply worried that his selections of advisors and cabinet posts suggests otherwise.

To all of you I say, stay vigilant. The great Martin Luther King, Jr. knew that even as a minority, there was strength in numbers in fighting tyranny. Holding hands and marching forward, raising your voice above the din of complacency, can move mountains. And in this case, I believe there is a vast majority who wants to see this nation continue in tolerance and freedom. But it will require speaking. Engage in your civic government. Flood newsrooms or TV networks with your calls if you feel they are slipping into the normalization of extremism. Donate your time and money to causes that will fight to protect our liberties.

We are a great nation. We have survived deep challenges in our past. We can and will do so again. But we cannot be afraid to speak and act to ensure the future we want for our children and grandchildren.





No comments: