Chống
dịch Covid-19 bằng biện pháp chống Hiến pháp và chống dân
Phạm Đình Trọng
02/10/2021
https://baotiengdan.com/2021/10/02/chong-dich-covid-19-bang-bien-phap-chong-hien-phap-va-chong-dan/
“Chống dịch
như chống giặc” dịch ở lẫn trong dân. Chính quyền nhìn người dân nào cũng như một
ổ dịch và mọi việc làm chống dịch của chính quyền đều nhằm chống dân.
Dân là chủ
thể của đất nước. Dù bóng đảng cộng sản trùm kín Hiến pháp, Hiến pháp cũng phải
ghi nhận quyền sống, quyền con người và quyền làm chủ đất nước của người dân.
Không đếm xỉa đến những quyền của người dân được Hiến pháp bảo đảm, chống dịch
bằng cách tước đoạt những quyền của người dân là chống Hiến pháp và luật pháp của
đất nước.
Những ngày
chính quyền Việt Nam sôi sục chống dịch Sars-Cov-2 vừa qua đã bộc lộ rất rõ
chính quyền chỉ biết quyền của quan, không cần biết đến quyền của người dân. Ra
chỉ thị, áp đặt mệnh lệnh của bộ máy cai trị, coi người dân chỉ là kẻ nô lệ bị
trị, không còn là con người công dân, con người xã hội.
Hiến pháp
là luật pháp cao nhất của một quốc gia. Mọi nghị quyết, nghị định, thông tư, chỉ
thị của tổ chức chính trị, dù là nghị quyết của đảng cầm quyền, dù là chỉ thị của
cơ quan hành pháp cấp Chính phủ đều không được trái Hiến pháp. Trái Hiến pháp
là vi Hiến, không có hiệu lực pháp lí.
Điều 23 Hiến
pháp 2013 bảo đảm cho người dân quyền tự do đi lại, tự do cư trú ở trong nước.
Chống dịch covid-19, chính quyền chỉ có thể khuyến cáo người dân ai ở đâu ở yên
đó, khuyến cáo người dân hạn chế đi lại. Chính quyền không được quyền tước đoạt
quyền tự do đi lại của người dân.
Muốn tạm
vô hiệu quyền tự do đi lại của người dân phải có Nghị quyết của Quốc hội chuyển
đời sống xã hội từ trạng thái bình thường sang trạng thái bất thường, tình
trang khẩn cấp. Chưa có Nghị quyết của Quốc hội xác định tình trạng khẩn cấp,
Chính phủ ra chỉ thị cấm người dân đi lại, chính quyền cơ sở dùng công cụ bạo lực
nhà nước cấm người dân, phạt vạ người dân đi lại trên đường là vi Hiến, là phạm
pháp, là tước đoạt quyền cơ bản, chính đáng của con người, là chống người dân
và chống Hiến pháp.
Dịch
covid-19 bùng phát. Với tư duy của chính quyền ra đời và tồn tại bằng bạo lực
chuyên chính vô sản, chỉ biết có bạo lực, không biết đến quyền làm người, quyền
sống của người dân. Chính quyền các cấp nhiều nơi trên cả nước ngang nhiên xé bỏ
Hiến pháp, tước quyền tự do đi lại của người dân. Bịt bùng thép gai, tường sắt
rào hẻm, quây kín khu dân cư bằng thép tấm, tôn lá, dây thép gai như trại giam,
như chuồng thú. Trập trùng bốt gác với bê tông chắn đường, lính vũ trang lăm
lăm súng trong tay lập chiến tuyến tầng tầng, lớp lớp trên đường, tuyên chiến với
cuộc sống người dân chứ không phải chống dịch.
Người dân
nhập cư kiếm sống từng bữa. Lệnh phong toả, người dân không thể đi làm kiếm sống
lại phải sống trong khu nhà trọ chật chội, chen chúc, ngột ngạt, âm u, tù đọng
là môi trường lưu trú và lây lan tối ưu của Sars-Cov-2. Cái chết vì dịch bệnh
và cái chết vì đói hiển hiện trước mặt. Người dân tìm đường về quê tự cứu mình
và giúp thành phố vừa giảm nguy cơ lây lan dịch bệnh vừa giảm bớt gánh nặng cho
quĩ trợ cấp xã hội quá nghèo nàn của thành phố.
Không biết
đến dân tình, không biết đến quyền của người dân, chỉ biết chấp hành lệnh, dù
là lệnh vi Hiến, lệnh trái Hiến pháp, chỉ biết phô trương quyền uy, chính quyền
huy động công cụ bạo lực nhà nước, cảnh sát cơ động, quân đội chủ lực tua tủa
nòng súng bắt người dân nhập cư chạy dịch, chạy đói phải quay lại phòng trọ ổ
chuột chịu trận chết dịch và chết đói.
Phòng trọ
chỉ có một cửa hẹp ra vào, kín mít như chuồng cọp, san sát trong hẻm sâu. Gia
đình ba, bốn người chen chúc trong sáu mét vuông, thoi thóp hít thở không khí
tù đọng, ẩm thấp, nơi nắng trời và gió ngàn không thể vào là nơi virus
Sars-Cov-2 tìm đường vào. Mấy triệu dân nhập cư Sài Gòn, không thể về quê phải
sống trong môi trường virus Sars-Cov-2 đó và mỗi ngày thành phố Sài Gòn có hàng
ngàn người nhiễm dịch, có hàng trăm người chết dịch.
Khủng khiếp
như thời Trung cổ lãnh chúa đi bắt nô lệ bỏ trốn. Lãnh chúa bí thư đảng uỷ phường
Vĩnh Phú, thành phố Thuận An, Bình Dương Võ Thanh Quan chỉ huy cả một đám sai
nha và cảnh sát cơ động nai nịt đồ xung trận, tràn vào toà nhà chung cư cao tầng,
phá khoá cửa, ào ào xông vào nhà dân. Hai cảnh sát cơ động lừng lững như hộ
pháp, trang bị đồ trận từ chân đến đầu hung bạo bẻ quặt hai tay người người đàn
bà tay không, chân đất, quần đùi, áo thun áp giải ra khỏi nhà, dẫn xuống sân
chung cư chỉ để y tế xét nghiệm covid-19.
Điều 22 Hiến
pháp 2013: Mọi người có quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở. Không ai được tự ý vào
chỗ ở của người khác nếu không được người đó đồng ý. Bất chấp Hiến pháp, hành xử
của đội quân vũ trang do ông bí thư đảng uỷ Võ Thanh Quan chỉ huy là hành xử của
đội quân chiếm đóng với người dân bị mất nước ở thời Bắc thuộc xa xưa, chứ
không phải hành xử của chính quyền nhà nước độc lập ở thời văn minh công nghiệp.
Ông bí thư
đảng uỷ cộng sản Võ Thanh Quan đã hiện nguyên hình là quan cai trị thời đất nước
bị đô hộ, là ông trương tuần thời phong kiến, chỉ biết sức mạnh của quyền lực,
không cần biết đến pháp luật. Hăm hở dùng quyền lực chà đạp Hiến pháp, chà đạp
người dân.
Ông bí thư
đảng uỷ phường tư duy, nhận thức tối tăm, mông muội, lạc hậu vài thế kỉ. Tư
duy, nhận thức của cấp uỷ đảng cao hơn, bà Huỳnh Thị Thanh Phương, Bí thư thành
uỷ Thuận An cũng không khá hơn, cũng không coi luật pháp là kỉ cương quốc gia,
quan đảng không cần hành xử theo pháp luật mà tuỳ tiện áp dụng luật pháp thế
nào cũng được. Bà Bí thư thành uỷ phán: Trong thời điểm cả hệ thống chính trị
đang căng mình chống dịch Covid-19 như hiện nay, tất cả các điều luật không thể
áp dụng bình thường trong công tác phòng chống dịch.
Không phải
chỉ có ông bí thư đảng uỷ phường Vĩnh Phú, không phải chỉ có bà bí thư thành uỷ
Thuận An, tỉnh Bình Dương coi thường luật pháp. Tất cả những quan chức cộng sản
để được ngồi vào ghế quyền lực đều phải qua trường đảng học mớ lí luận đấu
tranh giai cấp, chuyên chính vô sản từ gần hai thế kỉ trước, đã bị loài người vất
vào sọt rác lịch sử. Chuyên chính vô sản thì chỉ có bạo lực, không có luật
pháp. Bạo lực bảo vệ, duy trì thể chế cộng sản. Luật pháp chỉ là lớp phấn son
trang điểm bộ mặt xã hội cộng sản và chỉ là công cụ cai trị dân. Còn đảng cộng
sản tự cho mình quyền đứng ngoài và đứng trên pháp luật.
Những người
cộng sản đứng ngoài và đứng trên pháp luật đã được ông uỷ viên trung ương đảng
Mai Tiến Dũng khẳng định với các quan đảng đồng triều của ông: Chúng ta làm
sai, chúng ta xin lỗi dân. Dân sai phải chịu trách nhiệm trước pháp luật. Một
khẳng định quái gở. Quái gở như lời Lê nin và cả Mao Trạch Đông đều khẳng định
trong thể chế cộng sản trí thức chỉ là cục cứt!
Đứng ngoài
và đứng trên pháp luật, chống lại Hiến pháp, quyết tước đoạt quyền tự do đi lại
của dân đến cùng, dù phải bỏ phong toả Sài Gòn từ ngày 1.10.2021 nhưng ông
thành uỷ viên, phó thị trưởng Sài Gòn Võ Văn Hoan vẫn tuyên bố tiếp tục chống lại
quyền tự do đi lại của người dân: Từ 1.10 người dân thành phố Hồ Chí Minh ra đường
không có lí do chính đáng vẫn bị xử lí.
Quan lãnh
đạo thành phố hơn mười triệu dân mà tuyên bố rất vô trách nhiệm với đời sống,
sinh hoạt, hoạt động của trung tâm kinh tế lớn nhất nước, rất hỗn xược, ngang
ngược tước đoạt quyền tự do đi lại của dân, những chủ thể đích thực của đất nước
đã đóng thuế nuôi các quan đảng từ lớn đến nhỏ.
Lời quan đảng
Võ Văn Hoan cũng tạo ra không gian vô cùng rộng lớn cho đám sai nha hành hạ
dân. Với đám sai nha đầy say mê hứng thú mang quyền uy ra hành dân thì người
dân chẳng có lí do gì ra đường chính đáng cả. Đến ông bác sĩ phó giám đốc bệnh
viện lớn nhất Sài Gòn đến bệnh viện làm việc còn bị đám sai nha giữ xe không
cho đi vì lí do đi đường không chính đàng!
Ở các nước
dân chủ như nước Mỹ, từ Tổng thống khi nhậm chức đến người dân nhập cư khi được
nhập quốc tịch Mỹ đều giơ tay thề bảo vệ Hiến pháp, bảo vệ đất nước, bảo vệ phẩm
giá người dân Mỹ. Còn ở nhà nước cộng sản Việt Nam, quan đảng từ cấp phường xã
trở lên đều ngang nhiên chống lại Hiến pháp, chống lại người dân Việt Nam!
No comments:
Post a Comment