Mai
Vân – RFI
Đăng ngày 23-10-2019
Vào
lúc mà các hành động của Trung Quốc để buộc các cá nhân hay tập thể nước ngoài
phải ép mình theo quan điểm của Bắc Kinh ngày càng lộ liễu, điều được nhật báo
Anh Financial Times gọi là « chế độ kiểm duyệt của Trung Quốc đang bành
trướng ra bên ngoài biên giới », tạp chí Mỹ Foreign Policy ngày
15/10/2019 đã nêu bật trường hợp cụ thể của các Học Viện Khổng Tử Trung Quốc được
cắm vào trong các trường đại học Phương Tây. Bài phân tích mang tựa đề không thể
rõ ràng hơn : « Tuyên truyền của Trung Quốc không có chỗ đứng trong
khuôn viên trường đại học ».
Ảnh tư liệu: Ngày 20/06/2010, Tập Cận Bình (lúc đó
là phó chủ tịch nước) khai trương Học Viện Y Học Khổng Tử đầu tiên của Trung Quốc
tại đại học RMIT, Melbourne, Úc. AFP PHOTO/William WEST
Đối với tác giả là Andreas Fulda, thuộc Viện Nghiên
Cứu Châu Á của Đại học Nottingham tại Anh Quốc, vấn đề đã nghiêm trọng đến mức
mà Nhà nước phải can thiệp vào vấn đề hợp tác giữa các Học Viện Khổng Tử Trung
Quốc với các trường đại học của nước mình, chứ không thể để cho các đại học tự
xử lý.
Đà bành trướng của các Học Viện Khổng Tử đang bị khựng lại
Ghi nhận đầu tiên của nhà nghiên cứu Fulda là trong
15 năm gần đây, với đà bành trướng ngày càng mạnh của các Học Viện Khổng Tử
Trung Quốc, một vấn đề đã luôn luôn được gợi lên : Vai trò của các Học Viện Khổng
Tử, do Nhà nước Trung Quốc tài trợ và điều hành, trong việc mở rộng quyền kiểm
duyệt của Bắc Kinh trên các trường đại học phương Tây.
Kể từ năm 2004, đã có khoảng 550 Học Viện Khổng Tử
đã được mở ra trên toàn thế giới, với gần 100 ở Mỹ và 29 ở Vương Quốc Anh. Tuy
nhiên, trong những năm gần đây, giới lãnh đạo các trường đại học trên khắp thế
giới đã bớt nhiệt tình hẳn đối với việc đón nhận các Học Viện Khổng Tử. Bên cạnh
đó, số lượng các viện này bị đóng cửa ngày càng tăng.
Theo tác giả bài phân tích, có hai nguyên nhân giải
thích hiện tượng khựng lại kể trên. Một là phản ứng địa chính trị ngày càng
tăng chống lại một đảng Cộng Sản Trung Quốc càng lúc càng độc đoán dưới sự lãnh
đạo của Tập Cận Bình và hai là chính các Học Viện Khổng Tở cũng phải chịu làn
sóng đàn áp chính trị của đảng Cộng Sản Trung Quốc tương tự như mọi định chế
khác của Trung Quốc, kể cả khi ở ngoài nước.
Vai trò quảng bá tư tưởng, đường lối của Bắc Kinh
Đối với ông Fulda, các Học Viện Khổng Tử trong các
trường đại học phương Tây đóng một vai trò kép, vừa là một cơ quan văn hóa, vừa
là một tổ chức chính trị.
Các Học Viện Khổng Tử đã bị chỉ trích vì liên tục đi
chệch ra ngoài nhiệm vụ chính được tuyên bố công khai của họ là giúp đào tạo tiếng
Quan Thoại, để lao vào lãnh vực tư tưởng và ý thức hệ.
Đã có những bằng chứng cho thấy là các tài liệu học
tập của Viện đã bóp méo lịch sử Trung Quốc đương đại và ém nhẹm các thảm họa
nhân đạo do đảng Cộng Sản gây ra như cuộc Đại Nhảy Vọt (1958-1961) và Cách Mạng
Văn Hóa (1966-1976).
Tại các sự kiện của Học Viện Khổng Tử, các vấn đề nhạy
cảm như Đài Loan, Tây Tạng và Thiên An Môn cũng không thể được thảo luận công
khai. Ví dụ như vào năm 2014, một hội nghị tại Braga, Bồ Đào Nha, với sự đồng
tài trợ của cả trụ sở trung ương của Học Viện Khổng Tử lẫn Hiệp Hội Tưởng Kinh
Quốc vì Trao Đổi Học Giả Quốc Tế có trụ sở tại Đài Loan, đã bị bà Hứa Lâm (Xu
Lin), lãnh đạo Học Viện Khổng Tử làm gián đoạn một cách thô bạo.
Và căn cứ theo các điều kiện của chỉ thị gọi là
« Bảy Điều Không Được Nói », thì khi ở nước ngoài, các cán bộ
giáo dục Trung Quốc bị cấm không được nói về các giá trị phổ quát, quyền tự do
ngôn luận, xã hội dân sự, dân quyền, các lỗi lầm lịch sử của đảng Cộng Sản
Trung Quốc, giới tư sản của chế độ và quyền độc lập của tư pháp.
Bài viết của tạp chí Foreign Policy còn ghi nhận là
ngay cả giới nghiên cứu Trung Quốc cũng đang tự kiểm duyệt.
Một cuộc khảo sát gần đây đã cho thấy rằng trước chế
độ kiểm duyệt ngày càng tăng của đảng Cộng Sản Trung Quốc, giới nghiên cứu đã sử
dụng một số chiến thuật ứng phó. Gần một nửa - khoảng 48% - số người được hỏi
đã thích nghi cách họ mô tả dự án để tiếp tục thực hiện, 25% thay đổi trọng tâm
của dự án và 15% đã ngừng dự án vì lo ngại về tính chất nhạy cảm - hoặc tính chất
khả thi - vì khả năng không được phép tham khảo các tài liệu lưu trữ ở Trung Quốc
làm cho nhiều dự án không thể thực hiện được.
Theo nhà nghiên cứu Fulda, các Học Viện Khổng Tử còn
mang đến một yếu tố khác : Hy vọng được tài trợ và nỗi lo sợ bị mất nguồn tài
chánh.
Tranh chấp với đại học tại chỗ : ví dụ đại học Lyon tại
Pháp.
Khi thảo luận về vai trò gây tranh cãi không kém của
các hiệp hội sinh viên Trung Quốc có mối quan hệ chặt chẽ với các đại sứ quán
Trung Quốc, học giả người Anh Martin Thorley gần đây đã dùng thuật ngữ « mạng
lưới tiềm ẩn » để chỉ các công cụ mà Nhà nước Trung Quốc dùng để gây
áp lực ra bên ngoài.
Các tổ chức trong mạng lưới đó không nhất thiết bị đảng
Cộng Sản Trung Quốc kiểm soát trực tiếp trong các công việc hàng ngày của họ,
nhưng họ phụ thuộc vào sự bảo trợ của Đảng và do đó, chịu sự chỉ đạo của đảng Cộng
Sản Trung Quốc.
Số phận của Học Viện Khổng Tử Lyon (LCI), đặt tại trưởng
Đại Học Lyon ở miền đông nam nước Pháp nêu bật nguy cơ mà các Học Viện Khổng Tử
trong tư cách là mạng lưới tiềm ẩn gây ra.
Vào mùa thu năm 2012, viên giám đốc được Bắc Kinh cử
qua phụ trách Học Viện Khổng Tử Lyon đã đòi áp dụng tại viện này một chương
trình giảng dạy theo kiểu Trung Quốc. Tranh chấp đã nổ ra với phía lãnh đạo người
Pháp. Khi chủ tịch Hội Đồng Quản Trị của Học Viện Lyon là ông Gregory Lee thành
công trong việc chống lại chương trình theo kiểu Trung Quốc mà giám đốc học viện
người Trung Quốc muốn áp đặt, quan hệ giữa Đại Học Lyon với Hán Biện (Hanban),
trụ sở trung ương của các Học Viện Khổng Tử ở Bắc Kinh, đã xấu hẳn đi, với kết
quả là Học Viện Khổng Tử Lyon đã bị đóng cửa.
Đối với ông Fulda, bất kỳ trường đại học nào khác
trên thế giới hiện đang hợp tác với các Học viện Khổng Tử, trong tương lai đều
có thể chia sẻ số phận của Lyon.
Chính quyền sở tại nên can thiệp
Tất cả điều này chỉ ra một sự thật quan trọng : Quyết
định tổ chức các Học viện Khổng Tử trong các trường đại học phải do Nhà nước
đưa ra.
Theo ông Fulda, trừ phi họ sẵn sàng chấp nhận sự kìm
kẹp của đảng Cộng Sản Trung Quốc đối với các tổ chức của chính họ, các chính phủ
trên toàn thế giới nên cấm các Học Viện Khổng Tử hoạt động trong các khuôn viên
trường đại học. Đây không phải là một kiểu chống cộng cực đoan, mà là một biện
pháp bảo vệ quyền tự chủ học thuật và tự do ngôn luận, chống lại việc đảng Cộng
Sản Trung Quốc dùng tiền làm sức mạnh để khống chế các đại học.
Sự can thiệp của Nhà nước như vậy cũng sẽ cung cấp vỏ
bọc cần thiết giúp các trường đại học chấm dứt các thỏa thuận hợp tác hiện có với
các Học Viện Khổng Tử mà không bị buộc tội bài xích Trung Quốc.
Ông Fulda cũng đưa ra một giải pháp là bên ngoài các
trường đại học, các Học Viện Khổng Tử hoàn toàn có thể đăng ký hoạt động như bất
kỳ một tổ chức văn hóa nào khác hoạt động ở nước ngoài. Đây là chính là cách
các tổ chức văn hóa phương Tây như Viện Goethe của Đức, British Council của Anh
và Viện Văn Hóa Pháp hoạt động trên toàn cầu..
Và nếu thấy rằng Trung Quốc quan trọng, vì lý do an
ninh quốc gia hay xã hội và văn hóa, các nước phương Tây cần đầu tư đúng mực,
bù đắp cho việc mất doanh thu hạn chế bằng cách tài trợ đầy đủ cho ngành học tiếng
Hoa và nghiên cứu Trung Quốc đương đại.
Các nhà giáo dục phương Tây vẫn có trách nhiệm chủ động
thu hút các sinh viên và học giả Trung Quốc với tư cách cá nhân và đi đầu trong
việc giới thiệu sinh viên của mình qua học tại Trung Quốc, thay vì để cho đảng
Cộng Sản Trung Quốc và các cơ quan ngoại vi của họ độc quyền thao túng.
No comments:
Post a Comment