28/1/2019
“Việt
Nam luôn quan tâm, theo dõi và mong muốn Venezuela hòa bình, ổn định” - Người
Phát ngôn Bộ Ngoại giao Lê Thị Thu Hằng nói gọn lỏn trước số phận có thể chỉ
còn tính bằng ngày của Maduro - tổng thống của một Venezuela ‘xã hội chủ nghĩa
anh em’ mà đã biến nền kinh tế từ giàu có về dầu mỏ thành suy kiệt và thảm họa
xã hội.
Phải chăng đảng CSVN không thật sự cảm nhận được mối
đe dọa rất hữu hình đối với Maduro, về nguy cơ cứ với đà này thì kịch bản ‘Mùa
xuân Ả rập’ rất có thể sẽ xảy ra ở một đất nước đã hội tụ hầu hết các yếu tố khủng
hoảng khiến nó phải xảy ra, về sự ra đi gần như tất yếu của một chủ nghĩa xã hội
đã thực sự tan vỡ ở Venezuela và kéo theo sự mất mát một ‘đồng minh chiến lược’
của Việt Nam ở phía Tây bán cầu…, hay cái thế giới cộng sản thu nhỏ và chỉ còn
trên danh nghĩa ở Việt Nam giờ đây đã càng thu mình lại trước một biến động thời
cuộc thế giới có thể sẽ rất ghê gớm và thậm chí sẽ tác động trực tiếp và đảo lộn
đến đời sống chính trị - xã hội lẫn thế tồn vong của một chính đảng cộng sản
chưa bao giờ chấp nhận một khung luật nào quản lý nó ở Việt Nam, một đảng cộng
sản mà đã trở thành thủ phạm không thể rõ ràng hơn trong việc biến dải đất hình
chữ S từ ‘rừng vàng biển bạc’ thành vùng đất hoang mạc về tài nguyên thiên
nhiên của ngày hôm nay?
Phát ngôn trên của Bộ Ngoại giao Việt Nam về vấn đề
Venezuela xảy ra trong tình hình ngày 24/1/2019, ngay sau khi Chủ tịch Quốc
hội Venezuela Juan Guaido tuyên bố trở thành Tổng thống lâm thời
Venezuela, Tổng thống Mỹ Donald Trump đã chính thức lên tiếng công nhận
ông Guaido và kêu gọi các nước khác làm theo. Ngay sau đó, hàng loạt quốc
gia khác bao gồm Canada, Brazil, Colombia, Chile, Peru, Ecuador, Argentina,
Paraguay, Costa Rica… cũng tuyên bố ủng hộ ông Guaido làm tổng thống lâm thời
Venezuela. Ít giờ đồng hồ sau, chính phủ Đức đã trở thành quốc gia tiên phong ở
châu Âu ủng hộ lãnh đạo đối lập ở Venezuela.
Nghĩa là gần như cả khối Mỹ Latinh và sẽ là một phần
lớn, nếu không nói là toàn bộ khối Liên minh châu Âu, đang và sẽ ủng hộ kịch bản
loại trừ Maduro ngay trong năm 2019 này với những hành động can thiệp của quốc
tế vào các nước Bắc Phi như Tunisie, Ai Cập, Libya vào mùa xuân năm 2011. Trong
đó, không loại trừ kịch bản can thiệp quân sự.
Đến ngày 26/1/2019, Paris, Madrid và Berlin đồng thời
tuyên bố sẽ công nhận thủ lĩnh phe đối lập Juan Guaido là Tổng thống Venezuela,
nếu nguyên thủ quốc gia hiện tại, Nicolas Maduro, trong vòng 8 ngày không công
bố một cuộc bầu cử mới.
“Người dân Venezuela nên được tự do quyết định tương
lai của họ. Nếu cuộc bầu cử không được công bố trong vòng tám ngày, chúng tôi sẽ
sẵn sàng công nhận ông Guaido là tổng thống Venezuela để khởi động tiến trình
chính trị”, Tổng thống pháp Macron viết trên Twitter.
Trước đó cùng ngày, Thủ tướng Tây Ban Nha Pedro
Sanchez cũng đưa ra lập trường tương tự đối với Tổng thống đương nhiệm
Venezuela Nicolas Maduro.
“Chúng tôi không muốn lật đổ chính phủ ở Venezuela.
Chúng tôi muốn dân chủ và bầu cử tự do ở Venezuela”, Thủ tướng Tây Ban Nha nói
thêm.
Ngày 23/1, các cuộc biểu tình rầm rộ chống lại Tổng
thống đương nhiệm Venezuela Nicolas Maduro đã được tổ chức tại Caracas. Lãnh đạo
phe đối lập, Chủ tịch Quốc hội Juan Guaido đã tự tuyên bố mình là người đứng đầu
nhà nước tạm thời (quyền Tổng thống) để chuẩn bị cho một chính phủ chuyển tiếp.
Về phía đối trọng của khối trên, chỉ có một số ít ỏi
những quốc gia mà không khó dự đoán là Cuba, Trung Quốc, Nga và cả Mexico.
Trong bối cảnh đấy tính thách thức như thế, cách
tuyên bố nước đôi hoặc ‘đi hàng hai’ của Bộ Ngoại giao Việt Nam về cuộc khủng
hoảng chính trị Venezuela không còn giống như cách đu dây của Việt Nam giữa Mỹ
và Trung Quốc liên quan đến Biển Đông hay những va chạm quốc tế khác. Phản ứng
quá sức chung chung và như thể ‘nói cho nó lành’ của Bộ Ngoại giao Việt Nam gần
như là một biểu hiện của tâm thế bối rối, hơn thế nữa là hoang mang cao độ của
Nguyễn Phú Trọng và Bộ Chính trị đảng của ông ta.
Cũng như cái cách mà từ năm 2016 đến nay, Bộ Ngoại
giao Việt Nam đã chỉ tuyên bố ‘tàu Mỹ đi qua vô hại’’ và ‘Việt Nam tôn trọng tự
do hàng hải’ ở Biển Đông.
Bỏ qua người đồng chí dầu mỏ đã từng một thời thân
thiết là Venezuela, lợi ích sống còn trước mắt của chính thể độc trị ở Việt Nam
là những mỏ dầu mà Bắc Kinh - như một kẻ cướp hung hãn - nhảy xổ vào nhà và đòi
chia bôi với chủ nhà đến 60% tài sản của cái nhà đó.
Không còn cách nào khác, từ năm 2014 đến nay Việt
Nam đã phải tìm cách dựa vào Mỹ. Còn việc Mỹ hành xử với Venezuela như thế nào
thì đó là ‘chuyện người khác’.
-------------------------
28/1/2019
Phải
28 năm sau, khi chế độ XHCN sụp đổ ở Liên Xô và Đông Âu, mới có một biến cố
chính trị lớn nhằm lật đổ một nhà nước XHCN. Điều này nói lên, tàn dư của CHXH
rất dai dẳng.
Xét về phạm vi toàn cầu thì hệ
thống XHCN chính thức tan rã từ đầu thập kỷ 90 của thế kỷ trước. Venezuela và
vài nước XHCN còn sót lại chỉ là tàn dư của nó mà thôi.
Để dễ hình dung, hãy xét trong
phạm vi một quốc gia. Chế độ Pol Pot chính thức sụp đổ ngày 7/1/1979 nhưng tàn
quân của nó chạy đến vùng biên giới Thái Lan, củng cố lực lượng chống quân tình
nguyện Việt nam và nhà nước non trẻ ở Camphuchia rất quyết liệt. Mãi đến 20 năm
sau, tức là năm 1999, Khmer đỏ mới chết hẳn.
Venezuela vốn là một quốc gia
giàu có, tươi đẹp, được mệnh danh là cường quốc dầu mỏ, cường quốc hoa hậu. Thế
nhưng con đường đi theo CNXH đã biến đất nước này thành xứ sở hoang tàn, kiệt
quệ, đói nghèo. Hơn 2 triệu người phải bỏ tổ quốc ra đi trong một quốc gia 32
triệu dân. Và bây giờ, hàng triệu người dân đã đứng lên đòi thay đổi chế độ.
Trong cơn khủng hoảng lên tới đỉnh
điểm, Chủ tịch quốc hội, nhà lãnh đạo đối lập Juan Guaido tự tuyên xưng là tổng
thống lâm thời.
Juan Guaido hoạt động trong
phong trào đối lập từ hồi còn là sinh viên, đứng về phía những người dân bị áp
bức, bóc lột. Anh là thành viên sáng lập đảng Ý chí Nhân dân. Và với tuổi đời
còn rất trẻ, có thể so sánh Juan Guaido với Lech Wałęsa thủ lĩnh Công đoàn
Đoàn kết của Ba Lan trước đây.
Ngay lập tức, Hoa Kỳ và các nước
Peru, Paraguay, Brazil, Chile, Colombia đã lên tiếng ủng hộ Guaido nhậm chức Tổng
thống lâm thời Venezuela.
Tổng Thư ký Tổ chức Các quốc
gia châu Mỹ (OAS) Luis Almagro ra tuyên bố công nhận vai trò Tổng thống lâm thời
của ông Guaido.
Việt Nam có trung lập trước biến cố ở Venezuela không?
Để biết về thái độ của VN trước
cơn khủng hoảng về chính trị ở Venezuela, không thể suy đoán từ mối quan hệ luôn luôn tốt đẹp, ủng hộ, bảo
vệ lẫn nhau giữa VN và Venezuela mà phải căn cứ vào tuyên bố của nhà nước
VN.
Trả lời câu hỏi của phóng viên
về biến động chính trị đang diễn ra ở Venezuela, người phát ngôn Bộ ngoại giao
VN nói: "Việt Nam luôn quan tâm, theo dõi, và mong muốn Venezuela hòa
bình, ổn định".
Bằng tuyên bố này, nhiều người
cho rằng VN giữ lập trường trung lập về vấn đề này.
Nếu phân tích kỹ phát ngôn của
Bộ ngoại giao thì thái độ của VN không phải thế.
Mong muốn hòa bình ổn định, điều
đó có nghĩa là VN không muốn xảy ra biến động chính trị ở Venezuela mà muốn ổn
định chế độ độc tài Maduro. Đấy là kiểu ổn định mà nhà cầm quyền VN hay nói tới,
ví dụ hay khoe VN ổn định về chính trị (trong kêu gọi đầu tư, kêu gọi khách du
lịch chẳng hạn), “Nền chính trị ổn định tạo cho Việt Nam có được 1 nền hòa bình và thịnh vượng”
(Báo Quân đội)
Đám DLV, lực lượng 47 thường chửi
những người hoạt động dân chủ rằng đất nước đang ổn định, tại sao chúng mày cứ
làm rối lên.
Cái “ổn định” đối với nhà cầm
quyền VN là như vậy. Là kẻ cầm quyền cứ cầm quyền, kẻ bị trị cứ bằng lòng với
thân phận bị trị. Họ không muốn có sự xáo trộn nào về chính trị cả.
Với "mong muốn Venezuela
hòa bình, ổn định", rõ ràng VN không muốn có sự thay đổi ở Venezuela. Họ
không hề trung lập trong biến cố chính trị này mà là ủng hộ chế độ độc tài
Maduro. Đây là ngôn ngữ ngoại giao quen thuộc của lãnh đạo VN. Họ rất
tinh khôn ở việc dùng ngôn ngữ. không cần nói đến chữ ủng hộ mà lại ra ủng
hộ vậy.
Nếu họ thêm một chữ “sớm” -
mong muốn Venezuela SỚM ổn định thì lại là thái độ khác. Khi đó, mới có thể nói
VN trung lập trong cơn khủng hoảng chính trị ở Venezuela.
No comments:
Post a Comment