Thursday, July 17, 2025

CHÍNH QUYỀN TRUMP GIAO THÔNG TIN CÁ NHÂN, GỒM ĐỊA CHỈ, NGƯỜI HƯỞNG MEDICAID CHO ICE (Người Việt Online)

 




Chính quyền Trump giao thông tin cá nhân, gồm địa chỉ, người hưởng Medicaid cho ICE

Người Việt Online

https://www.nguoi-viet.com/hoa-ky/chinh-quyen-trump-giao-thong-tin-ca-nhan-gom-dia-chi-cua-nguoi-huong-medicaid-cho-ice/

 

WASHINGTON, DC (NV) Chính quyền Tổng Thống Donald Trump sẽ giao thông tin cá nhân, gồm địa chỉ và sắc tộc, của 79 triệu người hưởng Medicaid cho Cảnh Sát Di Trú (ICE) để dò tìm người nhập cư nào có thể đang ở Mỹ bất hợp pháp, theo thỏa thuận mới ký tuần này, AP đưa tin hôm Thứ Năm, 17 Tháng Bảy.

 

Thông tin đó sẽ giúp ICE tìm ra “chỗ ở của người ngoại quốc” khắp nước Mỹ, theo thỏa thuận được Trung Tâm Dịch Vụ Medicare và Medicaid (CMS) ký với Bộ Nội An (DHS) hôm Thứ Hai. Thỏa thuận này chưa được công bố.

 

https://www.nguoi-viet.com/wp-content/uploads/2025/07/TS-chinh-quyen-trump-giao-1920x1280.jpg

Cảnh Sát Di Trú đứng chờ ngoài hành lang tòa di trú New York Federal Plaza Immigration Court trong Jacob K. Javitz Federal Building ở thành phố New York hôm Thứ Năm, 17 Tháng Bảy. (Hình minh họa: Charly Triballeau/AFP via Getty Images)

 

Thỏa thuận tiết lộ thông tin sức khỏe riêng tư này cho ICE là bước leo thang mới nhất trong chiến dịch trấn áp di dân của chính quyền Tổng Thống Trump, giữa lúc họ đang cố gắng bắt giữ 3,000 di dân một ngày.

 

Một số nhà lập pháp và giới chức CMS không chấp nhận để ICE xem dữ liệu người hưởng Medicaid ở một vài tiểu bang. Bộ Y Tế (HHS) cho biết việc tiết lộ thông tin này nhằm loại bỏ người không hội đủ điều kiện hưởng Medicaid ra khỏi chương trình trợ cấp bảo hiểm y tế này.

 

Tuy nhiên, thỏa thuận mới ký cho thấy rõ ICE sẽ dùng dữ liệu cá nhân đó để làm gì.

 

“ICE sẽ dùng dữ liệu CMS để giúp ICE lấy thông tin về danh tánh và chỗ ở của người ngoại quốc mà ICE nhận diện được,” theo thỏa thuận.

 

Việc tiết lộ thông tin như vậy có thể gây lo lắng cho những người muốn đi khám chữa bệnh khẩn cấp cho bản thân họ hoặc con cái. Thời gian qua, những biện pháp trấn áp di dân khác khiến trường học, nhà thờ, tòa án và nhiều nơi khác trở thành nơi nguy hiểm đối với người nhập cư – và thậm chí công dân Mỹ lo sợ bị vướng vào cuộc bố ráp nào đó của ICE.

 

Ông Andrew Nixon, phát ngôn viên HHS, chưa lên tiếng về thỏa thuận mới nhất này. Hiện chưa rõ DHS xem dữ liệu cá nhân của người hưởng Medicaid chưa.

 

Bà Tricia McLaughlin, phát ngôn viên DHS, gửi email tới AP cho hay HHS và DHS “đang xem xét cách nào bảo đảm người người nhập cư bất hợp pháp không được hưởng Medicaid vốn dành cho người Mỹ tuân thủ pháp luật.”

 

Theo thỏa thuận mới ký, ICE sẽ được xem tên, địa chỉ, ngày sinh, sắc tộc, chủng tộc, và số An Sinh Xã Hội của tất cả người hưởng Medicaid. Tuy nhiên, ICE không được phép lưu lại thông tin đó, mà chỉ được xem trong thời gian giới hạn, từ 9 giờ sáng tới 5 giờ chiều, Thứ Hai tới Thứ Sáu, tới ngày 9 Tháng Chín.

 

“Họ đang cố biến chúng tôi thành đặc vụ di trú,” một giới chức CMS nói với AP, yêu cầu giấu tên vì không có thẩm quyền phát ngôn với báo giới.

 

Medicaid là chương trình trợ cấp bảo hiểm y tế gần 100% cho người nghèo ở Mỹ, gồm hàng triệu đứa trẻ. Chương trình này do tiểu bang và chính quyền liên bang cùng tài trợ.

 

Người nhập cư đang ở Mỹ bất hợp pháp, và một số người nhập cư đang ở hợp pháp, không hội đủ tiêu chuẩn hưởng Medicaid.

 

Tuy nhiên, luật liên bang bắt buộc tất cả tiểu bang cung cấp Medicaid trong trường hợp cấp cứu, trợ cấp tạm thời để chi trả cho dịch vụ cứu tính mạng ở phòng cấp cứu, cho bất cứ ai, kể cả người không phải công dân Mỹ. Người nhập cư, gồm cả người ở Mỹ hợp pháp lẫn bất hợp pháp, thường sử dụng dịch vụ Medicaid cấp cứu. (Th.Long) [qd]






HOA KỲ TRỤC XUẤT NHỮNG NGƯỜI DI CƯ ‘MAN RỢ’ TỪ VIỆT NAM, LÀO và CÁC QUỐC GIA KHÁC ĐẾN CHÂU PHI (BBC News Tiếng Việt)

 



Hoa Kỳ trục xuất những người di cư 'man rợ' từ Việt Nam, Lào và các quốc gia khác đến Châu Phi

BBC News Tiếng Việt

17 tháng 7 2025

https://www.bbc.com/vietnamese/articles/c8rp27n06yzo

 

Bộ An ninh Nội địa Mỹ (DHS) đã nối lại các chuyến bay trục xuất người nhập cư bằng việc đưa năm người từ Việt Nam, Lào, Jamaica, Cuba và Yemen đến Eswatini, một quốc gia nhỏ bé ở miền nam châu Phi.

 

"Hôm nay, DHS đã thực hiện chuyến bay trục xuất quốc gia thứ ba đến Eswatini. Những kẻ nhập cư bất hợp pháp này quá man rợ đến nỗi quốc gia của chúng từ chối tiếp nhận chúng.

 

"Dưới sự lãnh đạo của Trump, chúng tôi trục xuất những tên tội phạm bị kết án này khỏi đất nước để họ không bao giờ có thể làm hại thêm bất kỳ nạn nhân Mỹ nào nữa," tuyên bố của DHS trên X hôm 16/7 cho hay.

 

Người phát ngôn DHS, bà Tricia McLaughlin, cho hay trên X hôm 16/7 rằng năm người này có tiền án tiền sự từ giết người đến tấn công tình dục, và gọi họ là "những con quái vật đồi trụy" mà đất nước họ đã "từ chối tiếp nhận."

 

Bà Tricia McLaughlin cũng xác nhận chuyến bay chở những người này đã hạ cánh ở Eswatini.

 

Theo thông báo của bà McLaughlin, một người đàn ông Việt Nam bị trục xuất được xác định phạm tội hiếp dâm trẻ em với án tù 20 năm.

 

Trong khi đó, những công dân còn lại cũng bị kết tội nghiêm trọng như chống đối và cản trở cảnh sát, giết người, trộm cắp, ngược đãi hoặc hành hung người khác, với mức án dao động từ 17 ngày đến 31 năm sáu tháng.

 

Chính phủ Eswatini xác nhận rằng họ đang giam giữ năm công dân kể trên trong các nhà tù biệt lập và thông báo kế hoạch cuối cùng là sẽ đưa họ về nước, theo NBC News.

 

"Chính phủ thừa nhận mối quan ngại rộng rãi liên quan đến việc trục xuất tù nhân nước thứ ba từ Hoa Kỳ về Vương quốc Eswatini", quyền phát ngôn viên của Eswatini, bà Thabile Mdluli, cho biết trong một tuyên bố.

 

"Thật vậy, năm tù nhân hiện đang bị giam giữ tại các cơ sở cải huấn của chúng tôi trong các khu biệt lập", bà nói, đồng thời cho biết thêm rằng đó là "kết quả của nhiều tháng đàm phán cấp cao mạnh mẽ" với chính phủ Hoa Kỳ.

 

Chính phủ Eswatini từ chối cho biết liệu có bất kỳ khoản thanh toán nào được thực hiện như một phần của thỏa thuận với Hoa Kỳ hay không.

 

Đầu tháng này, Washington cũng đã trục xuất tám người di cư khác đến Nam Sudan, trong đó có một người từ Việt Nam.

 

Chính quyền Hoa Kỳ cho biết tám người này là những tội phạm bạo lực bị kết án.

 

XEM TIẾP >>>>>  

 

 

 




GIÁO DỤC MỸ : NGƯỜI VIỆT CÓ VỊ TRÍ VÀ CƠ HỘI HỌC TẬP THẾ NÀO? (Bùi Văn Phú | BBC News Tiếng Việt)

 



Giáo dục Mỹ: Người Việt có vị trí và cơ hội học tập thế nào?

Bùi Văn Phú

Gửi cho BBC Tiếng Việt từ Berkeley, California

17 tháng 7 năm 2025

https://www.bbc.com/vietnamese/articles/c1jwyx84xk4o

 

Cuối niên học vừa qua, gia đình tôi có bốn cháu tốt nghiệp đại học, là con của các em. Hai cháu ra trường với bằng tiến sĩ và hai cử nhân. Ba cháu sinh ra lớn lên ở Mỹ, một cháu qua Mỹ 12 năm trước, cả bốn đều là nữ sinh.

 

"Giáo dục là chìa khóa mở cửa tương lai" là câu nói thường nghe được ở Mỹ để khuyến khích trẻ em hãy cố gắng học, lên đại học nếu có thể, không nên bỏ học ở bậc phổ thông.

 

Lãnh đạo Hoa Kỳ gần đây nhất đã khuyến khích người Mỹ theo đường học vấn là Tổng thống Barack Obama.

 

Tháng 7 năm 2009, chỉ ít tháng sau khi vào Bạch Ốc, trong bài diễn văn tại trường đại học cộng đồng Macomb Community College ở thành phố Warren, bang Michigan, ông đã khuyến khích học sinh nên học ít nhất một năm đại học, qua câu nói "Everyone should go to college" (mọi người nên vào đại học), mà những nhà giáo dục sau đó thường dùng để nhắc nhở các em học sinh và những ai muốn tiếp tục con đường học vấn sau khi học hết lớp 12.

 

Trình độ đại học mà Tổng thống Obama nhắc đến là đại học cộng đồng, những trường theo hệ 2 năm để sinh viên lấy bằng AA (Associate of Arts) hay AS (Associate of Science), tiếng Việt gọi là bằng cao đẳng, hay để học nghề. Chính quyền Obama đã chi 16 tỉ đô la giúp cải tiến hệ thống đại học này cho hợp với nhu cầu phát triển kinh tế của nước Mỹ, khi nhiều việc làm đã theo các công ty ra nước ngoài. Nhưng có ý kiến cho rằng không phải ai cũng có thể học đại học mà cần có chính sách hướng dẫn học nghề từ những năm còn ở trung học.

 

Theo số liệu năm 2020 từ Bộ Giáo dục, Hoa Kỳ có 1.022 trường đại học cộng đồng với khoảng chín triệu sinh viên theo học và, ngoài bằng AA hay AS, nay có một số ít đại học cộng đồng cũng đã có chương trình cử nhân.

 

Một di dân vào Mỹ, tiếng Anh chưa biết và đủ 18 tuổi là có thể ghi danh học tại đại học cộng đồng. Học ESL trước và từ đó học nghề, nếu giỏi các môn căn bản để chuyển lên đại học bốn năm cũng sẽ có cơ hội. Nhiều người Việt khi mới qua Mỹ đã vào đại học cộng đồng trước khi chuyển trường để lấy bằng cử nhân, thạc sĩ hay tiến sĩ.

 

Một người cháu của tôi đã vào đại học theo đường này và vừa tốt nghiệp tiến sĩ toán thống kê từ Đại học U.C. Berkeley sau 12 năm đến Mỹ định cư.

 

XEM TIẾP >>>>>

 

 

 

 


ĐẰNG SAU KẾ HOẠCH HÀ NỘI CẤM XE XĂNG LÀ LỢI ÍCH RIÊNG CỦA ÔNG PHẠM NHẬT VƯỢNG (Dư Lan | RFA)

 



 

 

 

 

 

Đằng sau kế hoạch Hà Nội cấm xe xăng là lợi ích riêng của ông Phạm Nhật Vượng

Dư Lan

2025.07.15

https://www.rfa.org/vietnamese/thoi-su/2025/07/15/vinfast-pham-nhat-vuong-xe-xang-ha-noi/

 

Chỉ thị của Thủ tướng Phạm Minh Chính có dấu hiệu rõ ràng của việc phục vụ cho lợi ích của một doanh nhân.

 

https://www.rfa.org/resizer/v2/IKGZHAYJVRH7JLTN4UGMP3FHQE.jpg?smart=true&auth=b3101e3c54ed511c2d49873d12ff6f0be37de3875666b33e897fb9751570192b&width=1600&height=1066

Hai chiếc xe ôtô điện Vinfast giữa dòng xe máy tại Hà Nội. (NHAC NGUYEN/AFP)

 

Ngày 12 tháng Bảy, 2025, Thủ tướng Phạm Minh Chính ra Chỉ thị 20/CT-TTg năm 2025, theo đó Hà Nội sẽ cấm xe máy xăng chạy bên trong đường Vành đai 1 từ 1/7/2026, tiếp đến, từ năm 2028 xe hơi chạy xăng trong vùng 1 và 2 sẽ bị “hạn chế.”

 

Một quyết định ảnh hưởng không chỉ đến sinh kế của hơn 4 triệu dân nội đô trong vùng vành dai 1 mà còn ảnh hưởng lớn đến nền kinh tế được quyết định “gọn lẹ” chỉ bằng một chỉ thị.

 

Đó là “đánh úp dân”, giống như du kích “của mấy ổng” thời chiến thôi. Một nhà giảng viên đại học ở Tp. HCM bày tỏ với RFA với điều kiện ẩn danh.

 

Sự hoang mang của người dân được thể hiện rõ ràng trên mạng xã hội. “Đánh úp dân” không phải là nhận xét của riêng một người.

 

Ông Chính phủ nhận đánh giá đó. Theo ông, người dân không bất ngờ. Bởi vì trước đây chính quyền đã ra nhiều “văn bản” liên quan rồi.

 

Nhưng, “ra” một vài văn bản, rất dễ dàng vì chỉ cần kí rồi đóng dấu, có phải là cách để người dân không bất ngờ hay không?

 

Không. Để người dân không bất ngờ, nhà nước với tư cách là bên quản trị tiền thuế chung của dân, phải chuẩn bị về hạ tầng, công nghệ, tri thức, cơ cấu kinh tế, năng lượng (điện), quy hoạch giao thông công cộng, quy hoạch trường học, bệnh viện, khu văn phòng, khu dân cư. Người dân sẽ không bất ngờ khi được chuẩn bị đầy đủ về phương tiện, cơ chế, chứ không phải bởi một hai chữ kí của người cầm quyền.

 

Nhưng đó chưa phải là vấn đề cuối cùng.

 

Đằng sau chỉ thị của Thủ tướng Phạm Minh Chính, có dấu hiệu rõ ràng của việc phục vụ cho lợi ích của một doanh nhân: ông Phạm Nhật Vượng. Và nhìn vào năng lực công nghệ của ông Vượng, chỉ có thể khẳng định rằng bên hưởng lợi lớn hơn, đằng sau đó, là các doanh nghiệp sản xuất xe máy điện Trung Quốc.

 

“Rất mong thủ tướng xem xét toàn diện lại chỉ thị này.” Đó là ý kiến của một nhà nghiên cứu chính sách ở Hà Nội.

 

 

Quyết định đột ngột khó hiểu

 

Phạm vi vành đai 1 ở Hà Nội tuy không lớn so với diện tích của toàn thủ đô nhưng là khu vực có mật độ dân cư đông đúc nhất, đường phố chật hẹp, nhiều ngõ nhỏ, do có lịch sử lâu đời. Chính quyền biết rõ khu vực này hiện có hơn 450 ngàn xe gắn máy.

 

Chỉ thị cấm xe xăng của thủ tuớng trong vùng vành đai 1 này cũng cho thấy thủ tướng và những người giúp việc của mình biết rõ nhà nước cần làm gì để giảm thiểu xe xăng trong khu vực nội đô có lịch sử lâu đời, nhiều lớp kiến trúc chồng lên nhau theo nhiều giai đoạn lịch sử. Đó là phát triển phương tiện công cộng, từ xe buýt điện, metro điện, taxi điện.

 

Tokyo, London, Bắc Kinh, Paris, những thủ đô cổ xưa đều làm như vậy. Ai cũng biết, ở Bắc Kinh, khi mạng lưới giao thông công cộng phủ khắp các vị trí, kết hợp đồng bộ giữa tàu điện và xe buýt, thành phố này xuất hiện đến 9 triệu chiếc xe đạp. Người dân bỏ xe xăng, đi xe đạp đến các nhà ga và trạm xe buýt để đi làm.

 

Ở Việt Nam, Chỉ thị của Thủ tuớng hứa là sẽ phát triển những phương tiện công cộng ấy trong tương lai.

 

Vấn đề chỉ là khi cái tương lai ấy chưa kịp đến thì người dân phải bỏ xe xăng chuyển sang xe điện trước.

 

 

Phạm Nhật Vượng: người hưởng lợi chủ yếu của chính sách cấm xe xăng

 

Tại sao họ quyết định vội vã đến như vậy? Tại sao phải làm cái điều mà chính họ cũng biết sai? Một nhà nghiên cứu làm việc cho nhà nước ở Hà Nội trả lời RFA “Tôi không biết. Không ai có câu trả lời cho điều này, trừ chính những người soạn văn bản ấy, kí văn bản ấy. Tuy nhiên, báo chí có thể tìm hiểu xe ai được lợi khi những chính sách như vậy được tung ra.”

 

Rà soát lại toàn bộ nền sản xuất của Việt Nam, RFA chỉ có một câu trả lời: Đó là ông Phạm Nhật Vượng. Bên cạnh ông Vượng sẽ là một vài đối tác của ông ta, như FPT, Vietel, hệ sinh thái sản xuất xe máy điện của Trung Quốc và một vài công ty nhập khẩu, phân phối xe máy điện Trung Quốc.

 

Ông Vượng không phải là nhà “sản xuất” xe máy điện duy nhất ở Việt Nam hiện nay nhưng là nhà “sản xuất” lớn nhất.

 

Bên cạnh ông Vượng, có nhiều công ty Việt Nam đang lắp ráp, nhập khẩu và phân phối xe điện Trung Quốc như Tasco, TMT Motors. Tasco đang lắp ráp, nhập khẩu và bán xe điện của hãng Geely của Trung Quốc. TMT Motors đang lắp ráp và bán xe điện của Wuling Automobile, cũng của Trung Quốc.

 

Khác với Tasco, TMT Motors, cung cấp sản phẩm mang thương hiệu Trung Quốc, như RFA đã nói rõ trong một số phóng sự điều tra, ông Vượng thuê Trung Quốc thiết kế xe, mua linh kiện Trung Quốc về lắp ráp theo mẫu Trung Quốc thiết kế và bán ra thị truờng với thương hiệu Vinfast của Việt Nam, tiếp thị lòng tự hào dân tộc và lòng ái quốc. Ông Vượng càng bán được nhiều xe Vinfast, các doanh nghiệp Trung Quốc càng được vỗ béo.

 

Trao đổi với RFA trong điều kiện ẩn danh, một nhà nghiên cứu làm việc cho nhà nước ở Hà Nội nói rằng bà dự đoán mã chứng khoán VIC của ông Vượng sẽ tăng sau chỉ thị của thủ tướng. Ngoài mã VIC của ông Vượng, nhà nghiên cứu này cho rằng những đối tác của ông Vượng như FPT, thoả thuận với Vingroup về hợp tác phần mềm, hay Vietel thoả thụân với Vingroup về một số linh kiện, phần mềm, cũng sẽ được lợi “ăn theo”. Các nhà thầu nhập khẩu và lắp ráp trạm sạc cũng sẽ đuợc chia miếng bánh béo bở này.

 

Theo truyền thông trong nước, năm 2024 VinFast chỉ bán được 70.977 xe máy, xe đạp điện.

Trong khi đó, năm 2024, người Việt mua hơn 2,6 triệu xe máy. Con số hơn 70 ngàn xe của ông Vượng là con số quá nhỏ bé, chỉ khoảng 2,5 phần trăm.

 

Nay Hà Nội bắt buộc hơn 450 ngàn chiếc xe máy trong vùng vành đai 1 phải bị bán đi, ra ngoài vành đai, và thay thế bằng xe điện. Không rõ ông Vượng sẽ bán đuợc bao nhiêu xe máy trong số đó? Trao đổi với RFA, một nhà nghiên cứu Việt Nam so sánh:

 

“Mấy năm trước thì bắt dân ngoáy mũi trong đại dịch Covid 19 để cho Việt Á bán mấy chục triệu test kit. Việt Á cũng nhập khẩu test kit Trung Quốc về dán nhãn mình để bán chứ “xưởng sản xuất” của nó chỉ có chục nhân viên. Bây giờ bắt dân bỏ xe xăng đi xe máy điện để nhân danh môi trường. Lại cũng xe máy điện Trung Quốc tràn ngập. Nói chung là doanh nghiệp Việt Nam chỉ giỏi làm chính sách, làm môi giới cho Trung Quốc bán xe.”

 

Theo nhà nghiên cứu này, điều đó cũng khó tránh vì ảnh hưởng của Trung Quốc lên nền kinh tế Việt Nam rất lớn và “chúng ta chỉ xuôi theo thôi chứ có biết cách làm gì khác đâu.”

 

Thực vậy, chính phủ và Hà Nội phối hợp khá nhịp nhàng. Chính phủ thì ra chỉ thị cấm xe xăng trong vành đai 1, Hà Nội thì ra chỉ thị sẽ tăng lệ phí trước bạ, lệ phí đăng kí, cấp biển số và giá trông giữ xe đối với xe xăng trong toàn địa bàn thành phố. Vinfast của ông Vượng thì tổ chức chiến dịch đổi xe xăng lấy xe điện Vin trong cùng dịp này. Thực chất, trong chiến dịch truyền thông này, người dân mua xe điện của ông Vượng với giá “ưu đãi” nhưng phải tự bán xe xăng chứ ông Vượng không nhận xe xăng về.

 

 

“Cố tình dở hơi” để tạo cơ hội cho Vin và xe Trung Quốc?

 

Phó chủ tịch UBND TP Hà Nội Dương Đức Tuấn công bố giải pháp hỗ trợ" người dân chuyển đổi xe khi Hà Nội cấm xe máy chạy xăng đi vào đường vành đai 1 từ tháng 7-2026.

 

Bản chất của chính sách hỗ trợ này là lấy tiền thuế của dân Việt Nam để vỗ béo cho ông Vượng và các doanh nghiệp cung cấp xe máy điện của Trung Quốc. Đó là nhận xét của một nhà nghiên cứu làm cho nhà nước ở Việt Nam.

 

Theo bà, hai từ “Phạm Nhật Vượng” và “Trung Quốc” chưa bao giờ xuất hiện trong các văn bản chính sách và phát ngôn chính sách liên quan đến lệnh cấm xe xăng trong vùng vành đai 1. Tuy nhiên, nhìn vào nền sản xuất què quặt của Việt Nam, nhìn vào hệ sinh thái sản xuất xe máy điện hoàn toàn là con số đ tròn trĩnh của Việt Nam, nhìn vào hệ sinh thái sản xuất xe máy điện của siêu cường giàu số 2 thế giới, nhìn vào mối quan hệ giữa doanh nghiệp Việt và họ, thì tất yếu điều đó sẽ xảy ra. Bà gọi đó là “nhà nghèo vác tiền đi nuôi nhà giàu, tài trợ cho nhà giàu”.

 

Phó chủ tịch Hà Nội lặp lại những nội dung quan trọng trong chỉ thị của Thủ tướng Phạm Minh Chính. “Đồng hành với việc này, TP sẽ tăng cường hệ thống vận tải hành khách công cộng, xe buýt nhanh, taxi, trung chuyển đa phương thức theo đúng chỉ đạo của Thủ tướng. Ngoài ra, chúng tôi sẽ tập trung phát triển hệ thống đường sắt đô thị, một phương tiện hiện đại sạch, xanh”

 

Câu hỏi vẫn còn nguyên vẹn đó: chính quyền không thể “phát triển hệ thống đường sắt đô thị, một phương tiện hiện đại sạch, xanh” trước tháng 7 năm 2026, tại sao chính quyền vội vã cấm dân nội đô bỏ xe xăng ở thời điểm đó?

 

 

Tài giỏi đem lợi cho ông Vượng, nhưng bất tài trong quản trị

 

Trong khu vực nội đô Hà Nội có ít nhất khoảng nửa triệu chiếc xe xăng. Nhưng số lượng xe xăng đi chuyển thực tế gấp đôi số đó, khoảng một triệu chiếc, do người dân ngoài nội đô đi vào nội đô làm việc. “Các anh không thể huy động công an để xử phạt một số luợng lớn người dùng xe máy như vậy”. Đó là ý kiến của nhiều nhà quan sát.

 

Ngụy biện. Đó là phương pháp lập lụân của ông Chủ tịch Hà Nội Trần Sỹ Thanh, khi ông này tuyên bố không thể vì lợi ích của một số người mà ảnh hưởng lợi ích của cả triệu người dân. “Một người vận chuyển đi xe cũ nát, xả khói đen lợi được 1 đồng nhưng lại bắt cả nghìn người khác bị ảnh hưởng, phải mua thuốc thì lợi hay hại?” - ông Thanh bày tỏ một quan niệm đạo đức.

 

Không phải một người đi xe cũ nát mà là hàng triệu người đang mưu sinh với chiếc xe xăng.

 

Báo chí nhà nước đăng tải các ý kiến ủng hộ gần như tuyệt đối. Hiếm hoi mới tìm thấy một hai ý kiến phản biện vào thẳng vấn đề của chỉ thị này. Trong khi đó, có hằng trăm câu hỏi về mặt quản trị quốc gia có thể đặt ra cho tác giả của chỉ thị cấm xe xăng trong nội đô Hà Nội, làm cho không chỉ người dân thủ đô mà gần như toàn xã hội hoang mang: Tại sao xe xăng đáp ứng quy chuẩn phát thải Châu Âu lại không được lưu thông? Hiện chính quyền áp dụng quy chuẩn phát thải Châu Âu đã bị Châu Âu loại bỏ, tại sao không nâng cấp quy chuẩn phát thải theo quy chuẩn cao nhất? Ô nhiễm nội đô Hà Nội do những nguyên nhân nào tạo ra? Khu công nghiệp bao quanh thủ đô, các nhà máy nhiệt điện trong vùng Bắc Bộ? Xe xăng đóng góp bao nhiêu phần trăm trong việc tạo ra ô nhiễm nội đô? Nếu chỉ bỏ xe xăng trong khi vẫn không giải quyết đuợc các nguồn ô nhiễm khác thì nội đô có hết ô nhiễm không, trong khi ảnh hưởng đến sinh kế của hàng triệu dân? Pin xe điện đã rõ là không xanh, không sạch vì ô nhiễm trong quá trình sản xuất và đặc biệt là quá trình thải loại. Việt Nam có thể nhập khẩu pin Trung Quốc cùng chiếc xe điện Trung Quốc nhưng ai sẽ tái chế, xử lý ô nhiễm và các chất độc hại pin thải ra khi hết vòng đời sử dụng?

 

Câu hỏi lớn nhất đối với chỉ thị của thủ tuớng cấm xe xăng vẫn là: Tại sao phải ra một chính sách rõ ràng làm lợi cho một doanh nghiệp? Tại sao không thể xây dựng những chính sách hỗ trợ và phát triển cả một ngành công nghiệp trong đó các doanh nghiệp Việt đuợc cạnh tranh với nhau để tiến bộ? Trao đổi với RFA, một nhà nghiên cứu làm việc cho nhà nuớc ở Hà Nội chi sẻ:

 

“Ai cũng biết Trung Quốc họ thành công trong chuyện này. Ừ thì họ hỗ trợ cho những ngành công nghiệp xanh, họ cho hàng trăm doanh nghiệp của họ cạnh tranh rồi chết gần hết, còn lại vài anh lớn lên. Nếu họ lãnh đạo Việt Nam, họ sẽ biết phân biệt giữa “hỗ trợ cho ngành xe điện Việt Nam” với “hỗ trợ cho ông Vuợng.” Nhưng mà Việt Nam chúng tôi nó thế đấy.

 

Với lại, các anh biết đấy, chúng em “ăn xổi ở thì” quen rồi. Hỗ trợ cho cả một ngành công nghiệp thì đòi hỏi nghiên cứu, hoạch định chính sách, đòi hỏi có khát khao cháy bỏng ruột gan, như Trần Hưng Đạo “nửa đêm vỗ gối, ruột đau như cắt, nước mắt đầm đìa” khi cứu nước thì mới làm nổi chứ chúng em bốn giờ chiều rủ nhau đi uống bia rồi.”

 

 

 

 




DI SẢN NGUYỄN PHÚ TRỌNG : THỐNG NHẤT QUYỀN LỰC VỀ TAY ĐẢNG CỘNG SẢN (BBC News Tiếng Việt)

 



Di sản Nguyễn Phú Trọng: Thống nhất quyền lực về tay Đảng Cộng sản

BBC News Tiếng Việt

17 tháng 7 2025, 12:11 +07

https://www.bbc.com/vietnamese/articles/c78nn5525vyo

 

 Tháng 10/2012, ngày 15, công chúng coi truyền hình chứng kiến giọt nước mắt của ông Nguyễn Phú Trọng với giọng nói nghẹn ngào tại hội nghị trung ương 6 của Đảng.

 

"Để giữ nghiêm kỷ luật trong Đảng và góp phần giữ gìn uy tín, hình ảnh thiêng liêng của Đảng và làm gương cho toàn Đảng, Bộ Chính trị đã thống nhất cao tự nhận và đề nghị Ban Chấp hành Trung ương xem xét có hình thức kỷ luật khiển trách về trách nhiệm chính trị đối với tập thể Bộ Chính trị và một đồng chí trong Bộ Chính trị."

 

"Giọt nước mắt rơi vào lịch sử" là cụm từ ví von được ông Lê Nam, đại biểu Quốc hội đoàn Thanh Hóa, dùng vào năm 2015 để nói về sự kiện này và được không ít báo chí sử dụng từ đó.

 

Trong cuộc tiếp xúc cử tri TP HCM vào ngày 17/10/2012, Chủ tịch nước Trương Tấn Sang đã nhắc lại hình ảnh này, nhấn mạnh đến việc Bộ Chính trị đã không kỷ luật "đồng chí X".

 

Kỷ luật Đảng, thể hiện qua việc kiểm điểm, và đề nghị kỷ luật "một đồng chí trong Bộ Chính trị" chiếm thời lượng khá dài của Hội nghị Trung ương 6, một hội nghị kéo dài đến 15 ngày, từ 1 đến 15/10/2012.

 

Kết quả của Hội nghị Trung ương 6 cũng đã thống nhất việc tái thành lập Ban Kinh tế Trung ương.

 

Đến cuối tháng 12/2012, Ban Nội chính được thành lập trở lại sau 10 năm bị giải thể dưới thời ông Nông Đức Mạnh.

 

Sự tái lập hai ban đảng này thể hiện hai điều: thứ nhất: giành tiếng nói về kinh tế từ Chính phủ về Đảng; và thứ hai: củng cố vai trò của Đảng trong công cuộc chống tham nhũng.

 

Đó là những sự kiện và thời điểm của chiến lược giành quyền lực của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng trước nhân vật được coi là đối thủ chính trị của ông: Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng.

 

Trung ương Đảng khóa 10 (2006-2011) do ông Nông Đức Mạnh làm tổng bí thư. Tại khóa này, cả ông Trọng lẫn ông Dũng đều có chân trong Tứ Trụ: ông Nguyễn Tấn Dũng ngồi ghế thủ tướng; ông Nguyễn Phú Trọng giữ vai trò chủ tịch Quốc hội.

 

Ở khóa 11 (2011-2016), ông Trọng và ông Dũng tiếp tục ở lại Bộ Chính trị, nhưng vị thế đã thay đổi: trong khi ông Dũng tiếp tục làm thủ tướng thì ông Trọng trở thành tổng bí thư, vị trí lãnh đạo cao nhất của Đảng.

 

Đến khóa 12 (2016-2021), ông Trọng tiếp tục giữ chiếc ghế quyền lực của mình, còn ông Nguyễn Tấn Dũng phải rời chính trường từ đầu khóa.

 

Với việc đối thủ chính trị đã về hưu, Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng tiếp tục đẩy mạnh chiến dịch chống tham nhũng, đưa vào tù hàng loạt quan chức cấp cao, trong đó có nhiều người từng là thành viên trong chính phủ của ông Dũng.

 

Đến Đại hội 13, ông Nguyễn Phú Trọng tiếp tục giữ chức tổng bí thư nhiệm kỳ thứ 3 (2021-2026), một hành động trái với Điều lệ Đảng.

 

Ngày 19/7/2024, chính trường Việt Nam chứng kiến một cú sốc lớn. Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng qua đời sau gần ba nhiệm kỳ đứng đầu Đảng Cộng sản Việt Nam.

 

Ở trong nước, người ủng hộ và báo chí khóc thương và ca ngợi ông là một lãnh tụ liêm khiết, giản dị, suốt đời vì nước vì dân. Đảng Cộng sản Việt Nam đánh giá ông là một nhà lãnh đạo tài đức vẹn toàn, một nhà lý luận lỗi lạc, một người học trò xuất sắc của Chủ tịch Hồ Chí Minh.

 

XEM TIẾP >>>>>  

 

 





ĐIỂM NGHẼN CỦA ĐIỂM NGHẼN (Thái Hạo | Boxit VN)

 



Điểm nghẽn của điểm nghẽn 

Thái Hạo

Posted on 17/07/2025 by Boxit VN

https://boxitvn.online/?p=94366

 

Một cô giáo nhắn tin cho tôi:

 

“Chào thầy ạ. Mình tự giới thiệu mình là gv dạy Văn ở Hà Nội. Mình xin trao đổi và nhờ thầy có ý kiến về việc chấm môn Văn.

 

Từ hôm qua thầy đã thấy khắp nơi khoe điểm phải không ạ? Với môn Văn là môn duy nhất tự luận, khi tỉnh nào chấm tỉnh ấy thì chưa có sự công bằng giữa các tỉnh. Điểm số phụ thuộc vào chỉ đạo chấm của mỗi tỉnh. Năm ngoái Bắc Ninh, Hà Nam điểm cao bất thường, báo chí vào cuộc một chút thôi, năm nay thấp hẳn. Giữa các tỉnh thi nhau đua cho điểm vống lên, vì sợ học sinh mình thiệt, tỉnh mình thứ hạng thấp.

 

Mình đang trong biên chế nên không nói được những vấn đề này. Rất mong thầy lên tiếng để Bộ tổ chức chấm chéo giữa các tỉnh, không cho biết tỉnh nào chấm tỉnh nào, hi vọng kết quả sẽ công bằng và thực chất hơn! Mong thầy tìm hiểu và có tiếng nói ạ. Trân trọng biết ơn thầy!”

 

Không biết nói gì, tôi chỉ nhắn lại “Buồn quá”.

 

Cô trả lời: “Vâng, giáo viên có lương tâm đều day dứt thầy ạ”. Rồi cô gửi kèm những hình dưới đây, với chú thích “Là học sinh chụp và gửi cho mình đấy. Một số học sinh cũng buồn vì thấy bất công ạ”.

 

https://scontent-bos5-1.xx.fbcdn.net/v/t39.30808-6/518292127_1124681179538900_314002091847215293_n.jpg?_nc_cat=102&ccb=1-7&_nc_sid=127cfc&_nc_ohc=ip0izDFKUHoQ7kNvwEjPMkJ&_nc_oc=AdkTRQ8s7d3AhT1e8o1rIKzx5DXVtruhYi4_M0U29Uq7coNcMUFW_ol7J9mTFbcWnu0&_nc_zt=23&_nc_ht=scontent-bos5-1.xx&_nc_gid=LIaz2zTnUDs2FVCWQPFt3A&oh=00_AfTBRWmywVvdBhaN7qH4Bbm0RoFFTkfnX_TJygftActkEg&oe=687ED44E

 

https://scontent-bos5-1.xx.fbcdn.net/v/t39.30808-6/518322065_1124681372872214_1932843705271005206_n.jpg?_nc_cat=106&ccb=1-7&_nc_sid=127cfc&_nc_ohc=SI_23TWocS8Q7kNvwFWXAua&_nc_oc=AdkVYXkcmFmMfI176ve40sIqpTLI6yEJfP9pl39OShIz4ljc51oJ7vEf1Q7I6YoAvYg&_nc_zt=23&_nc_ht=scontent-bos5-1.xx&_nc_gid=LIaz2zTnUDs2FVCWQPFt3A&oh=00_AfRLT-UsSQd2aBK0TEPGcgw3H9B95gI97C8Cj8de0rLiSg&oe=687EE1AE

 

                                                         ***

 

Tôi không kết luận gì về tính chính xác của những thông tin mà cô giáo chia sẻ, nhưng với kinh nghiệm của mình, cả trong đi dạy lẫn quan sát giáo dục những năm qua, tôi thấy Bộ Giáo dục cần có hành động, để kiểm tra, giải trình và khắc phục (nếu đúng). Tất nhiên, để giáo dục “vươn mình”, thì không chỉ làm đến thế.

 

Ở đâu cũng thế thôi, nếu không nhìn thẳng, nói thật và quyết đặt lợi ích chung của cả nền giáo dục – tức là của quốc gia – lên trên hết, thì những tự mãn, dối trá, trang hoàng, sơn phết, sẽ còn tàn phá và giam nhốt xã hội trong những ru ngủ giả tạo trường kỳ…

 

Thái Hạo

 

TB: Thực ra vấn đề quan trọng nhất lại nằm ở câu “Mình đang trong biên chế nên không nói được những vấn đề này”. Nó chính là “điểm nghẽn của điểm nghẽn”. Vì sao một người đang công tác trong ngành, tức là có hiểu biết và tư cách nhiều nhất để nói về chính công việc của mình, lại “không nói được”, chỉ vì “đang trong biên chế”? Khi nào hàng triệu giáo viên còn phải im lặng hoặc không dám lên tiếng, khi ấy giáo dục chưa thể thay đổi căn bản.

 

Tác giả gửi BVN





GS NGUYỄN HỮU LIÊM : NHỮNG LƯU Ý QUAN TRỌNG NHẤT KHI MỜI GỌI 100 CHUYÊN GIA GIỎI VỀ NƯỚC CỐNG HIẾN (Lê Thọ Bình | https://viettimes.vn)

 



GS Nguyễn Hữu Liêm: Những lưu ý quan trọng nhất khi mời gọi 100 chuyên gia giỏi về nước cống hiến 

Lê Thọ Bình

16/07/2025

https://boxitvn.online/?p=94339

 

GS Nguyễn Hữu Liêm, Việt kiều tại Mỹ chia sẻ nhiều trí thức, nhà khoa học giỏi tại Mỹ sẵn sàng về nước cống hiến. Tuy nhiên, muốn thực hiện được chỉ đạo của Tổng Bí thư về thu hút 100 chuyên gia hàng đầu về nước làm việc, cần chính sách cụ thể.

 

https://image.viettimes.vn/w820/Uploaded/2025/ihjoplt/2025_07_12/nguyen-huu-liem07-17421305504181-4132-1102.jpg

GS Nguyễn Hữu Liêm khi về thăm quên hương

 

LTS: Tổng Bí thư Tô Lâm vừa giao Bộ Nội vụ chủ trì, trong vòng 2 tháng phải trình cơ chế đãi ngộ “vượt khung” để đưa ít nhất 100 chuyên gia hàng đầu về nước công tác. Tại Hội nghị sơ kết 6 tháng đầu năm của Ban Chỉ đạo Trung ương về phát triển khoa học, công nghệ, đổi mới sáng tạo và chuyển đổi số ngày 2/7/2025, Tổng Bí thư nhấn mạnh yêu cầu “xây dựng cơ chế đãi ngộ đặc biệt” cho đội ngũ “tổng công trình sư”, “kiến trúc sư trưởng”, những người có vai trò then chốt trong triển khai các sáng kiến chiến lược về khoa học công nghệ, đặc biệt trong các lĩnh vực mũi nhọn như AI, bán dẫn, vật liệu mới.

 

Làm thế nào để các chỉ đạo của Tổng Bí thư thành thực hiện, nhằm phát triển đất nước? Tạp chí điện tử VietTimes mở diễn đàn CHỌN VÀ PHÁT TRIỂN NHÂN TÀI.

 

 

Trí thức Việt kiều sẵn sàng trở về đóng góp cho quê hương

 

 

– Thưa Giáo sư, ông cảm nhận thế nào về chỉ đạo của Tổng Bí thư Tô Lâm yêu cầu Bộ Nội vụ thu hút ít nhất 100 chuyên gia hàng đầu về nước làm việc với chế độ đãi ngộ đặc biệt? Theo ông, đây có phải là một bước ngoặt về tư duy đối với chính sách nhân tài của Việt Nam?

 

-Chỉ đạo này của Tổng Bí thư Tô Lâm là một bước ngoặt tư duy thực sự. Trong nhiều năm qua, chính sách thu hút trí thức Việt kiều thường được trình bày bằng những khẩu hiệu khái quát như “trí tuệ Việt Nam ở nước ngoài là tài sản của đất nước”, nhưng lại thiếu những bước đi cụ thể, thiết thực và khả thi.

 

Lần này, chỉ đạo đã đưa ra một con số cụ thể:100 chuyên gia, và đặt trách nhiệm vào Bộ Nội vụ. Điều đó cho thấy một sự thay đổi từ tư duy biểu tượng sang tư duy thực thi. Nó cũng phản ánh một nhận thức mới của lãnh đạo cấp cao: để phát triển đất nước, đặc biệt là trong lĩnh vực khoa học – công nghệ, giáo dục, Việt Nam không chỉ dựa vào nguồn lực trong nước mà phải chủ động “gọi về” trí tuệ toàn cầu mang gốc Việt.

 

Tuy nhiên, tôi có hai quan ngại:

 

Thứ nhất là thời hạn quá ngắn, chưa đầy hai tháng, để Bộ Nội vụ có thể xây dựng, triển khai và thẩm định một kế hoạch tuyển chọn và đàm phán với 100 chuyên gia quốc tế.

 

Thứ hai, con số 100 người về nước trong thời gian ngắn là một tham vọng lớn, đặc biệt trong bối cảnh quốc tế đang cạnh tranh gay gắt nguồn lực chất xám. Tôi đề nghị nên chia tiến độ ra theo quý, thí điểm 20 người đầu tiên, sau ba tháng đánh giá lại, rồi mới nhân rộng.

 

Tôi hiểu rằng Tổng Bí thư đang thể hiện quyết tâm mạnh mẽ, nhưng để chuyển hóa quyết tâm thành hiệu quả chính sách, cần một tiến trình minh bạch, linh hoạt và mang tính chuyên môn cao.

 

 

                                                          *

 

– Là người có nhiều gắn bó về mặt tinh thần và học thuật với Việt Nam, Giáo sư đánh giá thế nào về mức độ sẵn sàng của đội ngũ trí thức Việt kiều, đặc biệt tại Mỹ, đối với việc quay về đóng góp trực tiếp cho khoa học công nghệ và giáo dục nước nhà?

 

-Tôi có thể khẳng định rằng phần lớn chuyên gia Việt kiều, đặc biệt tại Mỹ, vẫn giữ trong lòng một tình cảm sâu đậm với quê hương. Họ sẵn sàng đóng góp, sẵn sàng trở về, nếu môi trường cho phép.

 

Trong nhiều lần tôi về giảng dạy tại các đại học trong nước, tôi thấy rõ một điều: Việt Nam đang thiếu trầm trọng nguồn nhân lực chất lượng cao trong các lĩnh vực mũi nhọn như trí tuệ nhân tạo, vật liệu mới, sinh học tổng hợp, vi mạch bán dẫn…

 

Trước nhu cầu cấp thiết ấy, nhiều chuyên gia Việt kiều sẵn lòng chấp nhận mức sống thấp hơn, thậm chí chịu thiệt thòi về môi trường làm việc, miễn là họ được đối xử đúng mực, được tôn trọng chuyên môn, và có điều kiện để cống hiến.

 

Tuy nhiên, sau nhiều lần thất vọng vì những chính sách thiếu nhất quán, triển khai dở dang hoặc chỉ dừng lại ở lời hô hào, lần này, họ sẽ cẩn trọng hơn. Trước khi đưa ra quyết định, họ cần thấy rõ các tiêu chí tuyển chọn minh bạch, chế độ đãi ngộ cụ thể, quy trình hành chính thuận tiện, các chính sách bảo hiểm cá nhân rõ ràng, và trên hết là sự cam kết thực sự trong việc bảo vệ tiếng nói học thuật và bảo đảm tự do nghiên cứu.

 

Vì vậy, tôi cho rằng quyết tâm chính trị là điều cần thiết, nhưng để khơi thông dòng chảy chất xám, cần một hệ sinh thái chính sách mang tính thực tế, khả thi và bền vững.

 

 

Cần môi trường làm việc và chính sách đãi ngộ tốt

 

 

– Theo Giáo sư, đâu là những rào cản chính khiến các nhà khoa học Việt kiều còn e dè hoặc chưa sẵn lòng về nước làm việc lâu dài? Nguyên nhân chính là do chế độ đãi ngộ, thủ tục hành chính, môi trường học thuật… ?

 

-Rào cản thì nhiều, và chúng không chỉ là tiền lương hay nơi ở. Đầu tiên là cách thức mời gọi. Một chuyên gia tầm quốc tế không thể được “gọi về” bằng một công văn hành chính hay qua kênh tuyên giáo. Họ cần được tiếp cận bằng những thông điệp mang tính cá nhân hóa, trân trọng và đúng chuẩn mực quốc tế.

 

Thứ hai là môi trường làm việc. Nhiều chuyên gia từng về nước và thất vọng vì suốt ngày đi họp, nghe quán triệt, thay vì được tự do nghiên cứu hay giảng dạy. Nếu chuyên gia về nước mà lại bị “quản lý” bởi người thiếu trình độ chuyên môn, hoặc bị phân công công việc hành chính phiền hà, thì chắc chắn họ sẽ rời đi trong vài tháng.

 

Thứ ba là chính sách đãi ngộ. Mức lương trung bình cho một chuyên gia công nghệ cao tại Mỹ dao động từ 20.000- 30.000 USD/tháng, chưa kể cổ phiếu và các quyền lợi khác. Trong khi đó, về nước, không phải ai cũng đòi hỏi mức thu nhập tương đương, nhưng ít nhất cũng phải được sống tử tế, có điều kiện cho con cái học tập, và không bị gánh nặng tài chính đè nén. Một chính sách đãi ngộ không chỉ là tiền, mà còn là điều kiện làm việc, cơ hội phát triển cá nhân và khả năng tiếp cận cộng đồng chuyên môn toàn cầu.

 

Cuối cùng là rào cản văn hóa- thể chế: thái độ nghi kỵ, thiếu cởi mở trong đối thoại học thuật là điều khiến nhiều người “sợ”. Chúng ta phải gỡ từng rào cản bằng sự minh bạch, cởi mở và chuyên nghiệp.

 

https://image.viettimes.vn/w820/Uploaded/2025/uncqxkrwq/2025_07_11/03-3390-5830.jpg

Những “bộ óc” ở thung lũng Silicon: TS Lê Viết Quốc, chuyên gia hàng đầu về AI; TS Trần Việt Hùng, chuyên gia máy tính; Tô Diệu Liên, Ths về quản trị công và Vũ Xuân Sơn, TS về học máy nhận thức quyền riêng tư (Từ trái qua)

 

                                                                 

                                                                *

 

– Giáo sư có thể chia sẻ nguyện vọng hoặc yêu cầu cụ thể nào từ phía đội ngũ trí thức Việt kiều đối với Chính phủ Việt Nam để việc thu hút chất xám từ nước ngoài không chỉ là phong trào ngắn hạn mà là chính sách bền vững?

 

-Nguyện vọng lớn nhất của chúng tôi là Chính phủ thực tâm lắng nghe và hành động với tinh thần đối tác. Đừng xem các chuyên gia về nước như “người được chiếu cố”, mà hãy coi họ là những hạt nhân khai mở đổi mới quốc gia.

 

Tôi đề nghị các bước cụ thể như sau:

 

– Mời chuyên gia Việt kiều vào quá trình xây dựng chính sách: Hãy để chính họ tham gia vào quá trình phác thảo chính sách thu hút và đãi ngộ, thay vì chỉ mời họ về sau khi mọi việc đã “an bài trên giấy”.

 

– Đảm bảo an ninh cá nhân và tự do học thuật: Nhiều người lo ngại khi trở về sẽ bị giám sát, phân loại theo lý lịch, chính kiến. Hãy dẹp bỏ tâm lý nghi ngại, đừng nhìn họ qua lăng kính an ninh hay chính trị. Người làm khoa học cần môi trường tự do học thuật, nghiên cứu.

– Chính thức hóa lời mời bằng thư cá nhân từ cấp cao nhất: Tôi cho rằng, nếu Thủ tướng, Chủ tịch nước, hoặc chính Tổng Bí thư đích thân ký thư mời gửi đến từng cá nhân, thì hiệu ứng sẽ vô cùng lớn. Đó là sự công nhận và tín nhiệm ở mức cao nhất.

 

– Trao quyền chủ động cho Đại sứ quán: Các sứ quán, đặc biệt ở Mỹ, cần được giao quyền chủ động tiếp cận và mời gọi chuyên gia, không phải chỉ gửi công văn hành chính, mà cần gặp gỡ, trò chuyện, thăm hỏi trực tiếp, làm việc với tinh thần cầu thị.

 

Làm được như vậy, chính sách này không chỉ là chiến dịch một lần mà sẽ mở ra một chương mới cho mối quan hệ giữa Việt Nam và cộng đồng trí thức toàn cầu gốc Việt.

 

                                                           *

 

“Tôi sẵn sàng và luôn muốn đóng góp”

 

 

– Việt Nam đang ưu tiên các ngành công nghệ mũi nhọn như trí tuệ nhân tạo, bán dẫn, vật liệu mới… Giáo sư có cho rằng đội ngũ trí thức Việt kiều tại Mỹ đủ mạnh để đóng góp ngay vào các lĩnh vực này không? Và theo ông, nên bắt đầu từ mô hình tổ chức, viện nghiên cứu hay một trung tâm đổi mới cụ thể nào?

 

– Tôi có thể khẳng định rằng, nguồn lực trí thức Việt kiều tại Mỹ trong các lĩnh vực công nghệ cao là rất lớn và rất mạnh. Chúng ta có những kỹ sư đầu quân cho Apple, Nvidia, Google, các giáo sư tại MIT, Stanford, Berkeley… Điều đáng tiếc là họ chưa có cơ hội thực sự để cống hiến trực tiếp cho đất nước.

 

Tôi không kỳ vọng tất cả họ sẽ về nước toàn thời gian, nhưng Việt Nam hoàn toàn có thể xây dựng mô hình “góp sức từ xa” hoặc “bán thời gian”, với các điều kiện tối thiểu: vé máy bay, nơi ở, trợ lý nghiên cứu, và quan trọng nhất là sự tôn trọng chuyên môn.

 

https://image.viettimes.vn/w820/Uploaded/2025/ihjoplt/2025_07_12/02-gs-liem-va-tbt-do-muoi-174213-1843-7176.jpg

GS Nguyễn Hữu Liêm trong lần gặp, trao đổi với cố Tổng Bí thư Đỗ Mười.

 

Công thức tốt nhất, theo tôi, là: thiết lập các viện nghiên cứu chuyên ngành trong các đại học lớn, do chuyên gia Việt kiều lãnh đạo về chuyên môn, còn hành chính do khoa đại học quản lý. Điều đó sẽ bảo đảm tính hiệu quả và minh bạch. Đồng thời, các viện này nên gắn kết với doanh nghiệp công nghệ trong nước để vừa nghiên cứu vừa chuyển giao.

 

Đây không chỉ là câu chuyện công nghệ, mà còn là sứ mệnh đạo đức và xã hội. Nhiều bạn trẻ tài năng hiện nay không có môi trường làm việc phù hợp, nên dễ rơi vào con đường lệch lạc, thậm chí vi phạm pháp luật. Nếu Nhà nước Việt Nam từng đưa lý tưởng cách mạng đến với giai cấp nông dân, thì giờ đây, cách mạng công nghệ phải mở đường cho giới trẻ đô thị, giúp họ phát triển tài năng trong môi trường lành mạnh.

 

 

                                                              *

 

 

– Từ góc nhìn cá nhân, nếu có lời mời chính thức từ Việt Nam nằm trong chương trình “100 chuyên gia hàng đầu”, Giáo sư sẽ cân nhắc ở mức độ nào? Những điều kiện hoặc cam kết nào từ phía Việt Nam là cần thiết để ông và các đồng nghiệp cân nhắc nghiêm túc?

 

– Tôi luôn sẵn sàng, và thực sự mong muốn đóng góp. Nhưng tôi cũng đã từng trải qua những lần thất vọng. Tôi từng bị mời “làm việc” chỉ vì có những phát biểu học thuật trái với định hướng. Tôi từng bị đối xử thiếu tôn trọng chỉ vì không có “lý lịch chính trị phù hợp”. Những trải nghiệm ấy khiến tôi dè dặt, dù trong lòng vẫn đầy kỳ vọng.

 

Nếu có lời mời chính thức, tôi sẽ cân nhắc nghiêm túc. Tôi không đòi hỏi đãi ngộ cao, chỉ mong một môi trường làm việc đúng nghĩa, không chính trị hóa, không hình thức, nơi tôi có thể giảng dạy về nguyên lý khoa học thực nghiệm, chia sẻ những phát hiện mới của Tây phương và Trung Quốc về công nghệ.

 

Tôi sợ tôi chưa đủ tiêu chuẩn để được chọn vào danh sách 100 người đầu tiên. Nhưng tôi tin, nếu Việt Nam thành tâm, thì không chỉ tôi, mà hàng trăm, hàng ngàn trí thức Việt kiều khác sẽ về, dẫu chỉ để góp một phần nhỏ vào hành trình phục hưng dân tộc.

 

 

– Xin cám ơn Giáo sư!

 

 

Ông Nguyễn Hữu Liêm là giáo sư triết tại San Jose City College. Đến Mỹ năm 1975 sau ngày 30/4, Nguyễn Hữu Liêm đi học cử nhân kinh tế nông nghiệp, rồi học thạc sĩ về quản lý công (ĐH Texas). Về California công tác, ông tiếp tục đi học luật. Nguyễn Hữu Liêm tốt nghiệp tiến sĩ luật khoa năm 1987 tại University of California, Hastings College of the Law, là chủ một hãng luật tư nhân tại Mỹ. Vẫn không dừng lại, Nguyễn Hữu Liêm tiếp tục trở lại trường ĐH, lấy bằng thạc sĩ triết học tại San Jose State University, tiến sĩ triết học tại California Institute for Integral Studies.

 

                                                         *

 

Lời mời góp ý với Diễn đàn “CHỌN VÀ PHÁT TRIỂN NHÂN TÀI”

 

Tạp chí điện tử VietTimes trân trọng mời quý độc giả, chuyên gia, nhà quản lý, nhà khoa học, trí thức trong và ngoài nước gửi ý kiến, đề xuất chính sách hoặc chia sẻ kinh nghiệm thực tiễn nhằm góp phần hiện thực hóa các chỉ đạo của Tổng Bí thư Tô Lâm về việc thu hút, phát triển đội ngũ nhân tài quốc gia trong lĩnh vực khoa học, công nghệ và đổi mới sáng tạo.

 

📩 Vui lòng gửi bài viết và ý kiến về diễn đàn “CHỌN VÀ PHÁT TRIỂN NHÂN TÀI” theo địa chỉ: toasoan@viettimes.vn

 

HÌNH : https://image.viettimes.vn/200x130/Uploaded/2025/mxvjwqudl/2025_07_11/con-voi-cong-dong-kieu-bao-toi-muon-noi-dat-me-dang-no-luc-thay-doi-hay-cho-nhau-mot-co-hoi-nhung-co-hoi-chi-thanh-su-that-khi-the-che-chuyen-dong-minh-bach-chuyen-nghie-2-7357-774.jpg

Cách nào thu hút 100 nhân tài về nước theo chỉ đạo của Tổng Bí thư?

 

Nguồn: viettimes.vn