Tuesday, December 1, 2009

KHI CHỦ TỊCH NƯỚC KỂ CHUYỆN TIẾU LÂM XHCN

Khi chủ tịch nước kể chuyện tiếu lâm XHCN
Lê Minh
Thứ Ba, ngày 1 tháng 12 năm 2009
http://www.vietvungvinh.com/Portal.asp?goto=VietNam/2009/20091201_01.htm
Trong một xã hội phát triển ngày nay, việc phát biểu trước công chúng của các quan chức, đặc biệt là những người đứng đầu nhà nước là điều được công chúng xem trọng, và được đánh giá kỹ qua từng lời ăn tiếng nói. Chính vì vậy, các chức sắc cao cấp đều phải cẩn thận và chuẩn bị kỹ cho những bài phát biểu của mình, bằng không thì dễ làm trò cười cho thiên hạ nếu có những lời phát biểu ngô nghê. Trường hợp của ông chủ tịch nước CHXHCNVN Nguyễn Minh Triết có lẽ là một trường hợp hiếm có, vì ông chủ tịch này đã năm lần bảy lượt có những lời phát biểu ngô nghê, tạo ra những trận cười nghiêng ngữa cho người nghe.

Trò cười gần đây nhất là khi ông đến tham dự và phát biểu trước đám đông tại “Hội nghị người VN ở nước ngoài” ở Hà Nội hôm 22/11/2009. Trong bài phát biểu dài dòng trước đám đông đại biểu cán bộ trong nước và Việt kiều, ông đã nhiều phen chọc cười người nghe. Bài phát biểu của Triết có 2 nội dung chính:
phần đầu là chia sẻ với các Việt kiều về nạn tham nhũng bất kham trong nước; trong phần còn lại thì Triết thao thao kể chuyện ...”tếu” ngoại giao. Hai đoạn video clips quay cảnh Triết phát biểu này đã được đưa lên YouTube, và đang trở thành “Hot” clips với số người xem tăng vùn vụt.

Lời phát biểu của Triết trong đoạn video YouTube thứ nhất

Bên dưới đây là nguyên gốc bản ghi chép lời của Triết trong đoạn
video thứ nhất trên YouTube:
“Chúng ta từ một nước trong chiến tranh, chưa có kinh nghiệm trong quản lý. Là ở nước người ta đó, thì muốn tiêu cực muốn tham nhũng cũng khó vì cái hệ thống luật phát nó chặt chẽ. Còn ở Việt Nam của mình, thì có khi không muốn tham cũng động lòng tham,... Cái người thủ quỹ cứ giữ tiền khư khư ở quỹ lúc nào cũng có số dư, cho nên lúc bí quá thì em mượn một chút, (bà con bắt đầu cười, làm Triết cao hứng lên). Mượn thì hổng thấy ai đòi hết (và một tràng vỗ tay cười ồ,... nên càng kích thích riết lên tông) thấy hông,... thì em mượn thêm. Chứ hổng phải người Việt Nam tham nhũng nhất thế giới đâu,... Nói một hồi thì thấy người Việt Nam tham nhũng nhất thế giới, hông phải dzậy. Cho nên tôi đề nghị quý vị ở nước ngoài khi nghe những thông tin này rồi nhìn về Việt Nam cũng đừng có hốt hoảng nghĩ rằng sao trong nước mình tiêu cực quá. Mà hồi xưa mấy ổng quánh giặc sao giỏi thế mà bây giờ mấy ổng tiêu cực thế (rồi cười khề khà,...). Đây là quy luật muôn đời (một tràng vỗ tay cười to). Con người ta trong mỗi người ai cũng có hỉ nộ ái ố hết trơn…. Chúng ta là con một nhà, là con Lạc cháu Hồng, cùng một bọc trứng sinh ra. Trên thế giới này ít có nơi nào có cái đó lắm á,...”.

Trong phần này Triết muốn chia sẻ với các Việt kiều “yêu nước” về vấn nạn tham nhũng tại Việt Nam. Triết cho rằng các quan chức nhà nước CSVN “không muốn tham cũng động lòng tham” bởi vì “chưa có kinh nghiệm trong quản lý”, trong khi ở các nước khác thì khó xảy ra bởi vì “hệ thống luật phát nó chặt chẽ”. Còn nói rằng “chưa có kinh nghiệm trong quản lý” vì vừa ra khỏi chiến tranh, thì xin hỏi ông chủ tịch, thế thì 34 năm rồi mà vẫn còn chưa đủ sao? Hay là đợi đến 50 năm rồi mới tính sổ luôn?
Để các đại biểu Việt kiều hiểu rõ hơn cái lòng tham này, Triết đã đơn cử ví dụ về hình ảnh người kế toán trong các cơ quan nhà nước bằng cách ví von: “Cái người thủ quỹ cứ giữ tiền khư khư ở quỹ lúc nào cũng có số dư, cho nên lúc bí quá thì em mượn một chút. Mượn thì hổng thấy ai đòi hết (thấy hông),... thì em mượn thêm”. Không biết có phải là ông chủ tịch suy bụng mình ra bụng người ta nên mới nói vậy chăng? Quả là một cách ví von vui tai thật, hết ý kiến luôn!
Triết lại khiến cử tọa cười ran khi phán rằng nạn tham nhũng là “quy luật muôn đời”. Chưa hết, ông chủ tịch này lại chọc cười cử tọa tiếp khi bi bô câu chuyện “con Rồng cháu Tiên” của Lạc Long Quân và bà Âu Cơ, nhưng lại nói trại ra là “con Lạc cháu Hồng”, và còn hùng hồn nói rằng “Trên thế giới này ít có nơi nào có cái đó lắm á,...” (là cái bọc trứng đấy!). Mà làm gì có chuyện “ít có nơi nào”, bởi vì chẳng hề có nơi nào có câu chuyện huyền thoại Lạc Long Quân - Âu Cơ ngoài Việt Nam ra. Hay là ông chủ tịch quên bài học vỡ lòng này rồi?

Đoạn video YouTube thứ nhì

Đây là đoạn ghi lại âm thanh hình ảnh ông chủ tịch nước kể chuyện phiếm ngoại giao trước cử tọa Việt kiều. Triết lần lượt kể các mẫu chuyện ngoại giao khi viếng thăm các nước Tân Tây Lan, Na Uy, Áo, Hy Lạp, Mỹ,.. Bên dưới đây là nguyên gốc bản ghi chép (Transcript) lời của Triết trong
đoạn video thứ nhì:
“... Qua New Zealand thì bà thủ tướng lúc đó bả nói rằng cả cái nội các của bả là thế hệ Việt Nam. Người ta tự hào lắm, người ta nói giữa cái hội trường đông người như thế.
Sang Na-Quy thì ông thủ tướng Na-Quy ổng nói lúc tôi còn bé 13, 14 tuổi tôi đã đi quyên góp vân động để gây quỹ ủng hộ cho Việt Nam. Tôi đi theo chị tôi, anh tôi là những người lớn hơn, đấu tranh mạnh mẽ hơn, còn tôi thì chỉ làm công việc quyên góp thôi.
Tôi gặp ông tổng thống Áo thì ông tổng thống Áo nói dzới tôi một cách hùng hồn rằng ngày trước tôi gặp ông Mac Namara lúc ổng làm bộ trưởng quốc phòng, tôi nói rằng ông không thắng được Việt Nam đâu, nhưng mà Mắc-ra,... Ma-ra không nghe. Sau này khi Mắc-Na-Ma-Ra không còn làm bộ trưởng quốc phòng nữa thì gặp lại ổng và nói rằng lúc trước tôi không nghe ngài.
Tôi sang Hy Lạp thì ông tổng thống Hy Lạp ổng nói như những người cộng sản.
Mới tháng 9 vừa rồi tôi đi dự hội nghị các nhà lãnh đạo của 15 nước hội đồng bảo an LHQ. Mình đến cuộc họp này dzới một cái tư thế là mạnh mẽ (chiếu tấm hình Triết ngồi xuống tại LHQ), mà mình là người có tiếng nói mạnh mẽ, chưa bao giờ mình lại cất cao tiếng nói như thế. Và ngay Đại hội đồng LHQ vừa rồi, kỳ họp sáu mươi tư (64). Cũng ở diễn đàn đó mình lại lên tiếng, mình phê phán cái dziệt là cấm vận Cu-Ba. Và trong cái cuộc họp đó, ngoài những cái ý kiến chung thì tôi có thêm một cái ý kiến: tôi hoan nghênh ông Ô-Ba-Ma. Ổng tuyên bố là ổng sẽ đóng cửa nhà tù Ga-Ta Na-Mô mà. Nhưng mà tôi nói rằng ông Ô-Ba-Ma ơi, vấn đề này là khó lắm đó. Tôi chúc ông phải nỗ lực để thực hiện cho bằng được cái này. Tôi nói mà tôi nhìn Ô-Ba-Ma tôi thấy ổng ahhh, cũng chăm chú lắm, cũng lắng nghe. Như thế là mình vừa động viên Ô-Ba-Ma, nhưng mà mình vừa muốn phân hóa cái … cái nội bộ của ổng,.. ahhh,..
Như vậy đó, tôi muốn nói dzới các đồng chí dzới quý vị rằng cái vai trò, cái vị thế của mình bây giờ cũng ngang hàng dzới người ta, cũng nói năng cũng đúng mức đàng hoàng,...”

Nói đến bà cựu thủ tướng Tân Tây Lan Helen Clark, người rời khỏi chức vụ thủ tướng nước này hồi năm ngoái, sinh năm 1950, tức là lớn lên cùng thời với cuộc chiến Việt Nam. Bà cựu thủ tướng này cũng như hầu hết các thành viên nội các đều có tuổi tác ở thế hệ này nên bà mới nói mình thuộc “thế hệ Việt Nam”, nhưng ông chủ tịch lại vội vơ vào, cứ tưởng bở rằng hễ nói đến “thế hệ Việt Nam” cũng có nghĩa là ủng hộ cuộc chiến của Việt cộng. Cho nên nói là “người ta tự hào lắm” là tự hào cái gì vậy, thưa ông?
Đề cập đến 2 nước Bắc Âu là Na Uy và Áo, ông chủ tịch lại khoe mẽ với đám Việt kiều về câu chuyện phiếm ngoại giao liên quan chiến tranh VN khi trao đổi với nguyên thủ hai nước này. Nhưng không biết dụng ý của ông chủ tịch là gì khi kể lại rằng tổng thống Hy Lạp “nói như những người cộng sản”. Có thể là ông tổng thống Hy Lạp “nói như những người cộng sản” nhưng ông ấy có hành động như người cộng sản hay không lại là một chuyện khác, bởi vì ông tổng thống Hy Lạp cũng như nhiều nhà lãnh đạo trên thế giới này đều thông hiểu lý thuyết cộng sản, nhưng chẳng có ai áp dụng lý thuyết cộng sản, ngoại trừ 4 nước cộng sản còn lại.

Câu chuyện phiếm ngoại giao cuối cùng và cũng là câu chuyện vui nhất đề cập đến chuyến đi đến Mỹ của Triết để tham dự phiên họp của Khóa họp thường niên lần thứ 64 Đại hội đồng Liên hợp quốc. Tại đây Triết đã có một
bài phát biểu liên quan đến sự hợp tác với quốc tế trong các lĩnh vực, vấn đề Bắc Hàn và Iran, việc cấm vận Cuba, vấn đề chất Da Cam,... nhưng tuyệt nhiên tên của Tổng thống Obama cũng không hề được nhắc đến trong đoạn video về bài diễn văn này. Vả lại, trong chuyến đi này đến LHQ, mặc dầu rất muốn có một cuộc gặp gỡ với Tổng thống Obama, nhưng Triết đã không có được cơ hội này. Vậy thì lấy đâu ra câu chuyện “tôi có thêm một cái ý kiến: tôi hoan nghênh ông Ô-Ba-Ma”, để rồi Triết thao thao kể lại:
“Tôi nói mà tôi nhìn Ô-Ba-Ma tôi thấy ổng,… cũng chăm chú lắm, cũng lắng nghe. Như thế là mình vừa động viên Ô-Ba-Ma, nhưng mà mình vừa muốn phân hóa cái … cái nội bộ của ổng,..”
Ấy chết, sao lại có chuyện “vừa động viên Ô-Ba-Ma”, và cũng muốn “phân hóa cái … cái nội bộ” của người ta là làm sao vậy? Sao ông chủ tịch chơi cái trò gì kỳ vậy? Nhỡ những lời này đến tai người ta thì ăn nói làm sao đây? Mà cái trò “phân ... hóa” này thối lắm ông ạ, xưa lắm rồi, nói ra chỉ làm cho người ta cười vào mũi thôi.

Nghe cách phát biểu của Triết thì người ta có thể suy ra 3 giả thuyết về còn người này:
* Thứ nhất: có lẽ là trình độ của ông chủ tịch chỉ độ ... lớp 3 trường làng
* Thứ hai: có thể là ông chủ tịch vui tánh, thích nói chơi để loè thiên hạ.
* Thứ ba: có thể là ông chủ tịch đã bị đứt dây thần kinh mắc cỡ rồi chăng?
Hoặc rất có thể là tất cả 3 giả thuyết trên đều đúng?

Thôi thì, dù đúng hay sai, các đại biểu Việt kiều hôm đó cũng đã được ông chủ tịch bỏ công kể chuyện tiếu lâm XHCN và những vị này đã có được những trận cười không ngớt.

Úc Châu, ngày 1/12/2009
Lê Minh.





No comments: