15/01/20
Nếu bây giờ đặt câu hỏi này cho những người Việt Nam
đang đấu tranh cho dân chủ thì câu trả lời sẽ là “tôi không biết” và sự thật là
họ không biết. Quan sát và theo dõi các tổ chức và các nhân sĩ đang tranh đấu
cho dân chủ thì mọi người đều có thể thấy rõ điều đó.
Tất cả những người đang tranh đấu cho dân chủ tại Việt
Nam đều là những người dũng cảm, mạnh mẽ, có lòng yêu nước và quan tâm đến vận
mệnh của dân tộc. Tuy nhiên họ lên tiếng là vì bản chất lương thiện trong con
người họ, họ không chấp nhận sự vô lý và bất công đang diễn ra trong xã hội Việt
Nam dưới thời cộng sản. Họ lên tiếng vì lương tâm và trách nhiệm của một người
có tấm lòng. Họ không nghĩ là họ có thể đánh bại được đảng cộng sản Việt Nam. Họ
lên tiếng vì lương tâm họ bắt họ phải lên tiếng và để tâm hồn họ được thanh thản
chứ họ không hề có ý định hay khả năng đánh bại đảng cộng sản để lên cầm quyền
và thay đổi xã hội Việt Nam.
Đến giờ này thì có lẽ ai cũng hiểu đấu tranh chính
trị luôn là đấu tranh giữa các tổ chức chính trị với nhau chứ không phải giữa
các cá nhân. Đảng cộng sản Việt Nam là một tổ chức chính trị vì thế để chiến thắng
nó thì phong trào dân chủ cũng phải có một tổ chức chính trị ngang tầm. "Một
tổ chức chính trị là tập hợp của những người cùng chia sẻ một lý tưởng chính trị
với mong muốn tham gia vào chính trường, được nắm quyền để thay đổi xã hội theo
những giá trị mà tổ chức đó đề nghị và theo đuổi".
Phương pháp hay lộ trình tranh đấu của một tổ chức
chính trị để dành được chính quyền bằng phương pháp bất bạo động là gì? Theo Tập
Hợp Dân Chủ Đa Nguyên thì phương pháp đó là: "Mỗi một tổ chức chính trị
sẽ đưa ra một ‘giải pháp thay thế mới’ với những khác biệt so với chính sách hiện
hành, thuyết phục người dân, vận động tranh cử và cố gắng dành chiến thắng
trong các cuộc bầu cử công khai để trở thành đảng cầm quyền. Cuối cùng là thực
thi những giải pháp đã đề nghị".
Ngoài kịch bản đưa đến thắng lợi của Tập Hợp thì quả
thật là chúng tôi chưa thấy có một kịch bản nào khác để tham khảo và học hỏi. Tập
Hợp là một tổ chức chính trị không giống bất cứ một tổ chức nào của Việt Nam từ
xưa đến nay, kể cả đảng cộng sản. Chúng tôi luôn minh bạch và công khai trong
phương pháp đấu tranh của mình. Chúng tôi không hề dùng thủ đoạn, bưng bít, dối
trá hoặc dấu diếm bất cứ điều gì. Chúng tôi đã trình bày rất rõ là sẽ làm những
gì, tranh đấu như thế nào để dành chiến thắng và sẽ làm những gì nếu được người
dân Việt Nam lựa chọn là đảng cầm quyền.
Dự án chính trị
Khai Sáng Kỷ Nguyên Thứ Hai là một kịch bản để chiến thắng đảng cộng sản và thiết
lập dân chủ đa nguyên.
Người dân Việt Nam thấy lộ trình mà chúng tôi trình
bày có vẻ “giản dị” và cởi mở quá nên nhiều người đâm ra hoài nghi. Họ nhìn vào
đảng cộng sản thì thấy rằng dù đã cầm quyền tại Việt Nam suốt hơn 70 năm qua
nhưng lúc nào đảng cộng sản Việt Nam cũng hành động một cách mờ ám, dấu diếm và
không minh bạch. Một ví dụ là cho đến bây giờ họ vẫn dùng đến đội ngũ dư luận
viên để đối phó với những tiếng nói bất đồng thay vì dùng Ban tuyên giáo công
khai đăng đàn trả lời các chất vấn của người dân hay dùng hệ thống truyền thông
khổng lồ của đảng để “đối thoại” và thuyết phục quần chúng Việt Nam về “con đường
đi lên xã hội chủ nghĩa”. Bất cứ ai không đồng tình với chính quyền đều bị quy
cho là “thế lực thù địch” và bị kết án rất nặng. Các bài giảng và tập huấn cho
cán bộ cao cấp của đảng luôn là bí mật và chưa bao giờ được công khai cho người
dân được biết.
Chúng tôi dù chưa có phương tiện dồi dào như đảng cộng
sản nhưng lúc nào cũng đàng hoàng, công khai và minh bạch trong mọi chủ trương
đường lối của mình. Tập Hợp sẵn sàng giải thích bất cứ thắc mắc nào của quần
chúng về dự án chính trị của mình một cách đầy đủ và chân thành. Chúng tôi
không hề dấu diếm bất cứ điều gì và công khai gần như là mọi thứ, kể cả phương
pháp đánh bại đảng cộng sản và thiết lập dân chủ cho Việt Nam.
Trong Dự án chính trị Khai Sáng Kỷ Nguyên
Thứ Hai chúng tôi trình bày rõ ràng và cụ thể từng bước đi của
mình, ví dụ làm thế nào để xây dựng đội ngũ cán bộ nòng cốt, làm sao tranh thủ
sự hưởng ứng của quần chúng và sẽ đánh bại đảng cộng sản như thế nào…chúng tôi
luôn “chơi bài ngửa” chứ không dùng bất cứ thủ đoạn hay có âm mưu gì.
Tập Hợp không có bí mật vì chúng tôi cho rằng cách
giữ bí mật tốt nhất là không có bí mật. Theo quan điểm của chúng tôi thì chính
trị là “việc chung” chứ không phải việc riêng của từng người hay của các tổ chức
chính trị vì vậy không có gì phải bí mật. Sở dĩ chúng tôi chưa đạt được tầm vóc
hùng mạnh như mong muốn là vì chưa nhận được sự ủng hộ và tiếp tay của người
dân. Chúng tôi không có ý định cướp chính quyền làm của riêng cho mình và thực
sự là chúng tôi không có khả năng đó. Chúng tôi muốn mở ra một kỷ nguyên mới
cho dân tộc Việt Nam sau thời kỳ dựng nước của Ngô Quyền (năm 939) đó là kỷ
nguyên của dân chủ và tự do thật sự cho mọi người Việt Nam. Chúng tôi sẽ không
làm bất cứ điều gì nếu không nhận được sự ủng hộ và đồng tình của người dân Việt
Nam.
Cuộc tranh đấu mà Tập Hợp đề nghị và theo đuổi “không
nhằm tiêu diệt hay hạ nhục bất cứ ai mà để tôn vinh mọi người, tôn vinh quyền
làm người và quyền được hưởng hạnh phúc như một dân tộc lớn mà dân tộc ta rất xứng
đáng để có”. Chúng tôi sẽ hàn gắn những vết thương cũ chứ không tạo ra nỗi
đau mới dựa trên lập trường "hòa giải và hòa hợp dân tộc". Sẽ không
có bất cứ một sự thanh trừng hay phân biệt đối xử nào xảy ra trong thời kỳ hậu
cộng sản. Tất cả bộ máy công chức của chính quyền, trong đó có cả quân đội và
công an vẫn phải duy trì và giữ nguyên. Lý do cũng giản dị vì họ đã quen việc
và có kinh nghiệm. Mọi thay đổi nếu có thì cũng chỉ đơn thuần vì lý do kỹ thuật,
ví dụ những người không làm được việc hay những bộ phận phục vụ cho việc kiểm
soát tư tưởng của người dân. Một lý do nữa là đối lập dân chủ cũng không lấy
đâu ra người để thay thế toàn bộ bộ máy công chức hiện hành. Những người bị buộc
thôi việc cũng sẽ được đối xử tử tế và công bằng. Mọi quyền lợi của cán bộ hưu
trí, cựu quân nhân và lực lượng vũ trang sẽ được giữ nguyên và chỉ tăng chứ
không được giảm.
Muốn chiến thắng đảng cộng sản và thiết lập dân chủ
cho Việt Nam thì phong trào dân chủ phải có một vài tổ chức chính trị thực sự
có tầm vóc. Các tổ chức chính trị này phải có một “giải pháp thay thế”
khả thi để thuyết phục và động viên quần chúng. Quần chúng cần một giải pháp mới
và một niềm tin vào thắng lợi. Họ cần được hướng dẫn và lãnh đạo, quan trọng nhất,
quần chúng cần biết sau chế độ cộng sản sẽ là gì? Nếu không hình dung được
tương lai thì quần chúng sẽ không ủng hộ cho bất cứ cuộc cách mạng nào.
Trong cuộc vận động này vai trò của trí thức Việt
Nam rất quan trọng, không nhất thiết họ phải tham gia vào một tổ chức chính trị
nào nhưng dứt khoát họ phải lên tiếng ủng hộ cho một tổ chức chính trị mà họ thấy
là đứng đắn và có giải pháp tốt nhất. Im lặng tức là đồng lõa với chính quyền
và kéo dài thực trạng tụt hậu và thua kém hiện nay của đất nước. Chỉ có các tổ
chức dân chủ mạnh mới hiệu triệu được quần chúng để gây sức ép lên đảng cộng sản
buộc họ phải chấp nhận luật chơi dân chủ. Không thể trông chờ vào các thế lực
bên ngoài hay bất cứ một may mắn nào mà tự chúng ta phải xây dựng cho chúng ta
một tổ chức chính trị hùng mạnh như thế.
Cuộc cách mạng dân chủ đa nguyên mà chúng ta đang
theo đuổi sẽ là cuộc đổi đời lớn nhất và quan trọng nhất vì vậy phải có một sự
chuẩn bị đầy đủ và chu đáo về tư tưởng, lý luận lẫn một đội ngũ nhân sự chính
trị để thực hiện. Một dự án chính trị khả thi dựa trên một tư tưởng đúng đắn là
không thể thiếu. Nó cũng quan trọng như bản vẽ của một ngôi nhà tương lai cho tất
cả mọi người Việt Nam. Bản vẽ đó phải đẹp, khả thi, nhân văn và quan trọng hơn
cả là phải nhận được sự đồng thuận của đa số người dân Việt Nam. Chúng ta không
thể mạo hiểm và thực tế là không thể xây được một “ngôi nhà chung” cho gần 100
triệu người người dân mà không có bản vẽ. Và bản vẽ đó chính là một “dự án
chính trị”. Mỗi một tổ chức chính trị đều phải có một dự án chính trị để công bố
cho người dân được biết và rồi chính người dân Việt Nam sẽ quyết định chọn dự
án nào để xây dựng và kiến thiết đất nước.
Đấu tranh chính trị cũng như đánh cờ tướng (hay cờ
vua), người chơi giỏi là người đi được nhiều nước cờ nằm trong một kịch bản chiến
thắng mà người khác không có (hoặc không biết). Ông Nguyễn Gia Kiểng đã giải
thích rất cụ thể trong bài viết “Kịch bản nào cho cuộc cờ này?” (*)
Thời cơ đang rất thuận lợi cho phong trào dân chủ
khi Trung Quốc lấy quyết định co cụm lại thay vì bành trướng ra bên ngoài. Sự
kiện này khiến đảng cộng sản Việt Nam phải xoay trục sang các nước dân chủ vì
không còn trông chờ và dựa dẫm vào Trung Quốc được nữa. Muốn hay không thì đảng
cộng sản cũng phải nhượng bộ ngày càng nhiều trên vấn đề nhân quyền bởi áp lực
từ các nước dân chủ. Đảng cộng sản đang rất bối rối nhưng dù khó khăn đến đâu
thì họ vẫn giữ được quyền lực nếu phong trào dân chủ không có tổ chức và một giải
pháp mới cho đất nước.
Sự kiện đau lòng tại
Đồng Tâm đang chất vấn lương tri và trách nhiệm của trí thức Việt Nam.
Sự kiện đang gây xúc động mạnh mẽ trong dư luận Việt
Nam là vụ cảnh sát cơ động “tấn công” vào làng Hoành, xã Đồng Tâm, huyện Mỹ Đức,
Hà Nội rạng sáng hôm 9/1/2020 khiến ông Lê Đình Kình, cựu bí thư đảng ủy xã Đồng
Tâm và là người “thủ lĩnh tinh thần” của bà con thôn Hoành thiệt mạng cùng ba cảnh
sát cơ động. Những vụ việc đau lòng và gây chia rẽ như thế này tại Việt Nam vẫn
còn tiếp diễn nếu đất nước không có dân chủ. Vai trò và trách nhiệm của người
trí thức Việt Nam là gì và ở đâu trong sự kiện này? Họ phải làm gì để chấm dứt
những nỗi đau như vậy? Chỉ có một con đường duy nhất là tham gia hoặc ủng hộ
cho những tổ chức đối lập dân chủ để các tổ chức đó mạnh lên nhằm làm đối trọng
với đảng cộng sản Việt Nam. Nên nhớ vấn đề đất đai liên quan chặt chẽ đến thể
chế chính trị và để giải quyết được gốc rễ vấn đề thì phải có những giải pháp
chính trị và các giải pháp chính trị chỉ có thể đến từ các tổ chức dân chủ đối
lập.
Việt
Hoàng (15/1/2020)
******
Chung một giấc mơ Việt Nam
Nước ta có khả năng trở thành một nước lớn và giàu mạnh
nếu động viên được mọi trái tim, mọi khối óc, mọi bàn tay trong sự nghiệp xây dựng
tương lai chung. Tuy vậy thực tế đáng buồn là ngày hôm nay chúng ta vẫn còn
đang phải đấu tranh cam go để có được điều mà hầu hết các dân tộc đã có : dân
chủ.
Cuộc đấu tranh đã dài hơn chúng ta mong muốn vì
ngoài những khó khăn đã được nhận diện còn thêm một lý do khác : đây là cuộc đấu
tranh hoàn toàn mới trong lịch sử nước ta. Từ trước đến nay chúng ta đã chỉ có
những cuộc nội chiến tranh giành quyền lực giữa các thế lực thống trị, hay những
cuộc chiến chống ngoại xâm mà mục đích, xét cho cùng, cũng chỉ là để đổi một
ách nô lệ ngoại bang lấy một ách nô lệ bản xứ. Chúng ta chưa bao giờ là một dân
tộc tự do. Lần này chúng ta chiến đấu để mở ra cả một kỷ nguyên mới, kỷ nguyên
thứ hai của lịch sử nước ta, kỷ nguyên của những con người Việt Nam tự do và của
một nước Việt Nam dân chủ.
Đó là cuộc chiến đấu để đưa người Việt Nam và đất nước
Việt Nam từ bóng đêm của nô lệ và nghèo khổ sang ánh sáng của tự do và phồn
vinh. Lần đầu tiên chúng ta có một cuộc chiến đấu thực sự xứng đáng để chiến đấu.
Như vậy những con người Việt Nam hôm nay cần ý thức rằng họ đang đứng trước cơ
hội để tạo ra biến cố lịch sử lớn nhất và vinh quang nhất, cơ hội mà các thế hệ
mai sau sẽ không thể có.
Thử thách trước mặt chúng ta tuy rất lớn, nhưng hy vọng
thôi thúc chúng ta còn lớn hơn bởi vì cuộc chiến đấu này không chỉ xứng đáng và
vinh quang mà còn tất thắng. Chúng ta được chuyên chở và thúc đẩy bởi cả một
làn sóng dân chủ toàn cầu và bởi nguyện ước chung của một dân tộc đã dần dần hồi
phục sau những thương tích. Chúng ta đang được tiếp viện của cả một thế hệ mới
đã tự khai phóng và quyết tâm làm những con người tự do. Đằng sau những trở ngại
là cả một tương lai rực sáng.
Chúng ta nhất định thành công. Dân tộc Việt Nam đã
thức tỉnh sau khi đã phải trả giá rất đắt cho hận thù và chia rẽ, cho óc độc
quyền lẽ phải, cho sự cuồng tín và tôn thờ bạo lực. Chúng ta đã hiểu bằng máu
và nước mắt và đã chấp nhận trong da thịt những giá trị giản dị nhưng mầu nhiệm
như tự do, dân chủ, hòa bình, công lý, bao dung, cố gắng. Chúng ta đã nhuần thấm
tình dân tộc nghĩa đồng bào trong sự tủi nhục chung vì thua kém. Chúng ta đã nhận
ra rằng tất cả mọi người Việt Nam đều ràng buộc với nhau trong một số phận
chung. Chúng ta đang có một đồng thuận dân tộc lớn nhất kể từ ngày ông cha mở
nước. Đồng thuận ấy sẽ là vũ khí vô địch giúp chúng ta vượt mọi trở ngại.
Bài học lớn nhất của lịch sử thế giới là một dân tộc
muốn vươn lên chỉ cần ba yếu tố: một xã hội tự do, những con người cần mẫn và đồng
thuận dân tộc. Chúng ta là một dân tộc cần mẫn đã có đồng thuận dân tộc và sắp
có tự do. Chúng ta sẽ vươn lên. Chúng ta có quyền lạc quan trong cuộc hành
trình về tương lai.
Lạc quan và hãnh diện vì cuộc đấu tranh của ta trong
sáng. Nó không nhắm tiêu diệt hay hạ nhục một ai, nó là cuộc đấu tranh để tôn
vinh mọi người, tôn vinh quyền làm người và quyền được hưởng hạnh phúc như một
dân tộc lớn mà dân tộc ta rất xứng đáng để có.
Chế độ độc tài này sẽ là chế độ độc tài cuối cùng tại
Việt Nam. Rũ bỏ được nó chúng ta sẽ vĩnh viễn đi vào một kỷ nguyên mới, kỷ
nguyên của tự do, dân chủ, bao dung, đùm bọc, kỷ nguyên vinh quang của những cố
gắng chung và của thành công chung.
Chúng ta hãy nắm tay nhau cùng cất cao một lời nguyền
:
Nước Việt Nam sẽ là một nước lớn.
Làm người Việt Nam cho tới nay đã là một điều bất hạnh
thì làm người Việt Nam trong một tương lai gần sẽ phải là một niềm vui, một may
mắn và một nguồn hãnh diện.
Thế giới đã biết đến Việt Nam như là nạn nhân của hận
thù và chia rẽ, của óc độc quyền lẽ phải thì thế giới sẽ phải biết đến Việt Nam
sau này như là vùng đất của sự bao dung, như là một mẫu mực thành công của tình
anh em tìm lại, của sự hồi sinh từ điêu tàn và đổ nát.
Đó là lý tưởng của thời đại chúng ta. Đó là di sản
mà chúng ta sẽ để lại cho các thế hệ mai sau. Đó là giấc mơ Việt Nam mà các chí
hữu của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên cùng theo đuổi và muốn chia sẻ với mọi người
Việt Nam, trong cũng như ngoài nước, hôm nay và ngày mai !
(Dự án chính trị của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên)
No comments:
Post a Comment