https://www.facebook.com/nguyentuong.tuongnguyen.5/posts/4428930130558662
Quốc gia rất nghèo, điều này có lẽ không cần
nói thêm.
21,5 nghìn tỷ đồng chi chống dịch là con số đến
cuối tháng 7, mỗi tháng chi thêm vài nghìn tỷ. Dự chi cho cả năm từ trung ương
đến địa phương là 100 nghìn tỷ.
Thủ tướng phải kêu gọi nhân dân góp tiền chống
dịch, một động thái hiếm thấy ở các nước khác.
Đại biểu Trần Hoàng Ngân buồn bã: TP.HCM nộp
ngân sách 330.000 tỷ đồng cho trung ương, xin hỗ trợ 28.000 tỷ, đến nay được giải
ngân hỗ trợ 2.000 tỷ.
Bộ trưởng Hồ Đức Phớc thẳng thắn: Ngân sách chống
dịch không còn đồng nào, đề xuất chuyển tiền tiết kiệm sang.
Hiểu nôm na là đập đến con heo đất cuối cùng!
Tiền vào nhà khó như gió vào nhà trống, nếu
vung tay quá trán “tung nóc” thì hơi cũng không còn.
Test, trong thời gian qua là một chính sách kỳ
lạ. Từ tháng 10/2020, Bộ Y tế ra hướng dẫn phí test. Từ đó, test dồn dập, test
tràn lan. Chưa khoanh vùng cũng test, khoanh vùng xong lại test tất cả các
vùng. Truy lùng f0 test bình thường, “sống chung với dịch” thì test thần tốc.
Hà Nội lấy hơn 3,1 triệu mẫu xét nghiệm, phát
hiện 19 ca f0, chiết tính gần 600 tỷ đồng, tương đương phí truy tìm mỗi ca hơn
30 tỷ. Sài Gòn, với 10 triệu mẫu thì mất hàng nghìn tỷ.
Quan trọng, test để làm gì thì lại là một dấu
hỏi lớn!
Chủ tịch QH Vương Đình Huệ sốt ruột: “Chúng ta
là nước nghèo, chống dịch phải hiệu quả nhưng chi phí thấp, phải tiết kiệm chi
phí. Mẫu (xét nghiệm) đơn, mẫu gộp thế nào? Test nhanh thế nào? Một mẫu xét
nghiệm PCR mất nhiều tiền, đắt hơn vắc xin nhiều”.
Ông xác định kiểm toán chi phí chống dịch là mục
tiêu trọng tâm trong năm 2022. Điều này, tôi nghĩ người dân rất tâm đắc.
Kiểm toán, không đơn thuần là đầu vào đầu ra
mà kiến giải cho dân hiểu về hiện tượng “chênh giá” test, đặc biệt là chủ
trương chính sách test có phù hợp với đòi hỏi thực tế hay không?
Ngoài phí test, còn vô vàn phí: lớn thì có vật
tư thuốc thang, nhỏ thì có khoanh vùng dập dịch. Thậm chí tỉ mỉ hơn còn kể ra
phí rào chắn, phun xịt… Chi phí chống dịch “trĩu nặng” quốc gia và nhân dân.
Tiền tốn nhiều, tính mệnh của hàng vạn người
dân mất đi. Nhiều ý kiến sốt ruột đòi quốc tang. Theo tôi nó chưa cần thiết,
trong bối cảnh chưa “thắng” được dịch càng buồn thêm, cũng chỉ là thêm khoản
chi.
Suy cho cùng, khát vọng của người dân là được
sống trong môi trường an toàn nhất, chứ không phải chết trong nghi lễ.
Bởi vậy người dân cần một chính phủ có khả
năng điều hành bằng “kỹ thuật” thực tế chứ không phải một chính phủ hướng đến
các thiên chức thiêng liêng.
Nói về kỹ thuật, Bộ Y tế phải là bên chủ lực
trong việc giúp chính phủ xây dựng chính sách hiệu quả cao nhất. Đáng tiếc, đọc
các dòng tin tức, cảm giác cá nhân tôi cho rằng trong thời gian qua có vẻ như bộ
đang xuất sắc hơn trong vai trò… rào cản.
Ít nhất, kiểm toán cũng sẽ chứng minh được một
giá trị của Bộ Y tế mà người dân rất cần, đó là sự vô tư công chính!
.
No comments:
Post a Comment