Tuesday, August 31, 2010

TƯỚNG NGUYỄN TRỌNG VĨNH : "MỸ PHẢI LÀM MẠNH HƠN NỮA"

Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh: 'Mỹ phải làm mạnh hơn nữa'

Lữ Tống/Người Việt

Monday, August 30, 2010

http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp?a=118020&z=262

Cần biết: 'Quan nhất thời, dân vạn đại'

LTS: Thiếu Tướng Nguyễn Trọng Vĩnh sinh năm 1916, từng giữ các chức vụ Chính Ủy Khu 1 (1947), Cục Trưởng Cục Tổ Chức Tổng Cục Chính Trị (1950); Chính Ủy Quân Khu 1 (1958), Bí Thư Tỉnh Ủy Thanh Hóa (1961-1964), Ủy Viên Dự Khuyết Trung Ương Ðảng (1960-1976), Ðại Sứ Việt Nam tại Trung Quốc (1974-1989). Ông được biết đến nhiều sau khi lên tiếng chống dự án bauxite và những chính sách của Trung Quốc trong vấn đề Trường Sa, Hoàng Sa.

----------------------------------


Lữ Tống (Người Việt - NV):
Là người sống và làm việc lâu năm tại Bắc Kinh với cương vị Ðại Sứ, có bao giờ ông được chính phủ Trung Quốc trưng ra bằng chứng về chủ quyền hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa là của họ?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Hoàn toàn không! Tôi sống tại Trung Quốc nhiều năm và chưa lần nào nghe họ nói về vấn đề này. Tôi cũng đã nhiều lần lục lạo thư tịch của họ để tìm hiểu xem hai quần đảo này có chủ quyền của họ không, đặc biệt là bản đồ hay những chứng cứ khác, nhưng tôi xác định là không hề có.

Trong khi đó, phía Việt Nam chúng ta có đủ hết nhưng chỉ tiếc những ông lãnh đạo Việt Nam lại không cho công bố ra những tài liệu hồ sơ đó.

NV: Vậy những dữ kiện mà họ nói do Tướng Trịnh Hòa thu thập được khi đến đảo Hoàng Sa thì sao?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Không có nốt. Họ chỉ vẽ ra thế thôi và tôi cam đoan đó chỉ là hàng giả!

NV: Là người theo dõi chặt chẽ chủ quyền Hoàng Sa và Trường Sa, xin ông cho biết khái quát những bằng chứng ông cho là có thể đem ra tranh luận với Trung Quốc để giành lấy chủ quyền cho Việt Nam?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Việt Nam có đủ cứ liệu lịch sử. Từ Vua Minh Mạng đã có các đội công tác ra tuần tra khai thác, thực tế là Việt Nam đã quản lý. Bức bản đồ do Tướng Ðặng Chung, Phó Tổng Binh trấn thủ đảo Quỳnh Châu thuộc đảo Hải Nam ngày nay vẽ cũng ghi Hoàng Sa thuộc về An Nam. Còn thư tịch Trung Quốc thì không tìm thấy một cứ liệu nào.

Trên thực tế, thời thực dân Pháp cai trị Việt Nam, quân Pháp đóng giữ Hoàng Sa, thời Việt Nam Cộng Hòa cai trị thì quân đội Việt Nam Cộng Hòa đóng giữ. Chế độ nào thì cũng là Việt Nam. Năm 1974, Trung Quốc huy động lực lượng mạnh hơn, bất ngờ đánh chiếm Hoàng Sa, từ đó đến nay luôn rêu rao là của Trung Quốc. Theo luật biển quốc tế, hải đảo Hoàng Sa và Trường Sa đều nằm trong hải lãnh Việt Nam.

Về hai quần đảo Trường Sa và Hoàng Sa, chúng ta có đủ chứng cứ pháp lý, Trung Quốc thì không. Thế nhưng báo chí Trung Quốc dựng ra hết điều này tới điều khác hòng chứng minh một cách sai sự thật rằng hai quần đảo này là của họ.

Trung Quốc có nhiều hành động công khai công bố quyết định lập huyện Tam Sa và còn “dạy dỗ” chúng ta nên im lặng, không nên đem vấn đề tranh chấp ra ánh sáng vì hòa bình hữu nghị.

Hữu nghị, sao lại dùng lực lượng mạnh liên tục tấn công chiếm bằng được cao điểm 1509 trong huyện Vị Xuyên, tỉnh Hà Giang của Việt Nam?

Hữu nghị, sao lại dùng lực lượng lớn hơn bắn đắm tàu hải quân và giết hại 74 thủy thủ ra tiếp tế cho Trường Sa của Việt Nam ngày 14 Tháng Tư, 1988?

Hữu nghị, sao không trả lại Hoàng Sa cho Việt Nam?

NV: Ông vừa nhắc đến chế độ Việt Nam Cộng Hòa và những người lính của chế độ này đã hy sinh để bảo vệ Hoàng Sa. Theo ông, chính quyền hiện nay có nên công nhận sự hy sinh của họ một cách công khai, nhằm xác định chủ quyền Hoàng Sa của ta đã bị Trung Quốc đánh chiếm không?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Tôi cho rằng đây là một câu hỏi rất tốt. Nó vừa nói lên tinh thần trong ngoài đều là anh em vì cùng là người Việt Nam. Máu của những chiến sĩ này đổ ra là đổ cho tổ quốc, phải tuyên dương, phải xem họ ngang với tất cả liệt sĩ của Quân Ðội Nhân Dân Việt Nam chứ chưa nói tới việc dùng cái chết của họ để chứng minh chủ quyền của Việt Nam.

Ðây là chân lý, của tôi tôi mới đổ máu bảo vệ chứ! Các anh tới đây giết người cướp đất là chuyện rành rành ra rồi.

NV: Ông cho rằng lãnh đạo Việt Nam nên có những quyết sách cứng rắn hơn với Trung Quốc, thế nhưng, hiện Bắc Kinh đã mạnh lên rất nhiều và cấp lãnh đạo Việt Nam luôn cho rằng giữ hòa bình hữu nghị với láng giềng vẫn tốt hơn đối đầu với họ?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Người dân Việt Nam luôn luôn muốn sống trong hòa bình hữu nghị nhưng hữu nghị cũng phải bảo vệ quyền lợi chính đáng của tổ quốc. Nếu lãnh đạo không thể lên tiếng công khai vào lúc này thì phải khuyến khích báo chí lên tiếng. Hãy tạo điều kiện để các nhà khoa học đưa ra chứng lý lịch sử. Cứ để cho quần chúng biểu tình một cách hòa bình, phản đối khi quốc gia bị xâm phạm. Lãnh đạo không nên dập tắt tinh thần yêu nước của họ.

Lãnh đạo hiện nay phải biết rằng, “quan nhất thời, dân vạn đại.” Ðiều gì cũng có thể tha thứ, nhưng bán nước hay có thái độ hèn nhát trước ngoại bang, dù bất cứ lý do gì, cũng đều bị lịch sử phê phán và không bao giờ được tha thứ. Các ông lãnh đạo hãy nhớ cho kỹ điều này. Lịch sử đã có nhiều gian thần bán nước. Lịch sử phê phán chúng và lịch sử sẽ lập lại.
NV: Cách đây không lâu, Ðại Sứ Tề Kiến Quốc từng lên tiếng tại Hà Nội, cho rằng hai nước không nên đem chuyện tranh chấp chủ quyền ra một cách công khai, vì làm như thế ảnh hưởng đến tình hữu nghị Việt Trung. Thiếu tướng đã có phản ứng thế nào về những tuyên bố này?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Tôi đã viết một bức thư trả lời ông Ðại Sứ Tề Kiến Quốc về việc này và tôi đã nhấn mạnh đến việc Trung Quốc luôn luôn muốn tấn công Việt Nam nhưng lại dùng mỹ từ để che mắt thiên hạ. Ví dụ, ông Tề Kiến Quốc bảo rằng Trung Quốc không muốn đánh Việt Nam, hay không dám đánh Việt Nam vì điều này điều nọ. Ông nói: “Trung Quốc muốn làm nước lớn có hình ảnh đẹp, không thể dùng thủ đoạn chiến tranh đối với láng giềng.” Ông chỉ nói đúng một nửa. Tôi cho ông ta thấy điều ông ấy nói là gian dối.

Năm 1979, Trung Quốc huy động mấy quân đoàn đánh Việt Nam, tàn phá ba tỉnh biên giới Việt Nam, giết hại vô số nhân dân vô tội. Lại nói là “dạy cho Việt Nam một bài học.” Việt Nam có xâm phạm Trung Quốc đâu? Việt Nam phạm tội gì mà phải dạy, có chăng là tội không tuân phục Trung Quốc, không đáp ứng những yêu cầu vị kỉ của Trung Quốc?

Rồi hai cuộc chiến Trường Sa và Hoàng Sa thì sao? Ai là người tấn công trước và chiếm giữ hai nhóm đảo này rồi vơ vào cho là của mình? Không phải Trung Quốc ư? Thật đúng như người ta từng nói “Ðừng chỉ nghe lời người Trung Quốc nói, hãy xem việc họ làm.”( sic)

NV: Theo kinh nghiệm của ông, đối với vấn đề thương lượng biển đảo cũng như trên đất liền giữa bộ Ngoại Giao Việt Nam và Trung Quốc, thì Việt Nam có lợi dụng được thế mạnh nào để đối phó với họ hay không?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Nói thật ra những người lãnh trọng trách thương lượng với Trung Quốc đa số đều không thông hiểu vấn đề, nhất là những quá trình lịch sử xảy ra trong hàng ngàn năm nên Trung Quốc cứ lấp liếm, cứ lấy sức ép để lấn lướt chúng ta.

Hơn nữa, họ đã có mưu đồ xâm cư Việt Nam nhiều chỗ lắm. Họ nói đàm phán với nhau trên cơ sở hiện tại thôi, và vì đại cục. Nhiều đời lãnh đạo của Việt Nam đã không kiên quyết cộng với việc những người nhận trách vụ thương thảo không hiểu rõ quá trình xâm canh xâm cư của họ nên họ mới lọt vào bẫy của Trung Quốc.

NV: Những biến chuyển vài ngày gần đây khi hạm đội Hoa Kỳ ghé thăm Ðà Nẵng và Ngoại Trưởng Hillary Clinton tuyên bố không đứng bên ngoài nhìn Trung Quốc lũng đoạn Biển Ðông. Những sự kiện như vậy có làm cho Việt Nam vững niềm tin hơn khi thương thuyết với Trung Quốc?

Nguyễn Trọng Vĩnh: Dĩ nhiên đây là tín hiệu hết sức đáng lạc quan vì ít ra Việt Nam cũng an tâm rằng quốc tế hóa vấn đề Biển Ðông sẽ dễ dàng hơn cho Việt Nam. Tôi dám tin tưởng rằng Trung Quốc sẽ nổi giận và sẽ có thái độ phản kháng. Chúng tôi nghĩ rằng Mỹ phải làm mạnh hơn nữa mới giảm được ý đồ bá quyền của Trung Quốc được.

NV: Xin cám ơn ông.

-----------------------------

Bình luận :

Ngày xưa đánh cho Mỹ cút Ngụy nhào

Ngày nay lại rước Mỹ vào hoan hô!

.

.

.

No comments: