Saturday, May 9, 2020

Y ÁN TỬ HÌNH HỒ DUY HẢI : ĐỊA CHỈ TRÁCH NHIỆM ĐÍCH THỰC Ở ĐÂU? (Nguyễn Anh Tuấn)




NỘI DUNG :

.
.

===============================================
.
Thứ Sáu, 05/08/2020 - 11:01 — nguyenanhtuan

Khi Viện (VKSNDTC) và Toà (TANDTC) mới bắt đầu cãi nhau, công chúng còn có thể hi vọng.

Vì đứng đầu Viện và Toà đều là Uỷ viên Trung ương, ngang cấp nhau nên chưa biết mèo nào cắn mỉu nào.

Nhưng khi Bộ Công an chính thức tuyên bố: “Tử hình Hồ Duy Hải là đúng người, đúng tội, đúng pháp luật”, hi vọng ấy nhanh chóng tiêu tan.

Bởi Bộ trưởng Bộ Công an là Uỷ viên Bộ Chính trị, cao hơn hẳn hai ông đứng đầu Toà và Viện.

Với đặc thù của chính trị Việt Nam, rất khó có chuyện Bộ Công an đưa ra tuyên bố rõ ràng như vậy trong một vụ việc công luận hết sức quan tâm mà không có đèn xanh của Bộ Chính trị.

Và nếu một khi y án tử hình Hồ Duy Hải đã là ý chí của Bộ Chính trị thì 17 đảng viên ngồi ghế Hội đồng Thẩm phán sẽ phải thi hành như một lẽ đương nhiên theo hệ thống thứ bậc trong đảng.

Nói vậy không có nghĩa là 17 người này vô can với phán quyết giấy trắng mực đen của mình.

Song đừng quên đâu mới là địa chỉ trách nhiệm đích thực nếu một ngày Hồ Duy Hải bị tử hình.

PS: Việt Nam nhiều lần khẳng định không áp dụng cơ chế tam quyền phân lập; bởi vậy, phân tích diễn biến xét xử và quy kết trách nhiệm không nên qua lăng kính pháp quyền thông thường mà phải đặt vào bối cảnh chính trị đặc thù của Việt Nam là “Đảng lãnh đạo tuyệt đối, toàn diện.”



----------------------------------
.
Thứ Sáu, 05/08/2020 - 15:48 — canhco

Trên sân khấu “tòa án” của Việt Nam vừa hạ màn vở tuồng giết người bằng cách giơ tay của 17 “thẩm phán”. Mười bảy chiếc áo thụng đen có tròng vải đỏ ở cổ và tay cho thấy những nhân vật này rất giống nhau, không những qua chiếc áo thẩm phán mà chúng cũng giống nhau ở nhân cách: hèn, ác, bất lương và thích đóng những vai tượng trưng cho công lý. Bọn chúng từng vỗ ngực cho rằng mình đại diện công lý và hôm nay chúng đồng lòng bỏ phiếu cho những ai tin vào nền công lý mù của chúng.

Hơn 12 năm về trước khi Hồ Duy Hải lãnh án tử hình thì dư luận báo chí đã bùng lên những bằng chứng tố cáo Tòa án Nhân dân Tối cao đã tránh không đề cập tới. Hơn 40 bằng chứng cho thấy Hồ Duy Hải vô tội và chỉ cần một vài trong các bằng chứng ấy đủ để một tòa án buộc phải đình chỉ vụ án chờ bổ xung chứng cứ nhưng nó không cho phép ngừng vì nếu ngừng xử thì sẽ phát sinh những chứng cứ buộc tội cho “kẻ khác”, mà kẻ khác ở đây rất nguy hiểm khi đụng tới.

“Kẻ khác” ấy chứng tỏ còn rất quyền lực cho tới 12 năm sau, khi vụ án Hồ Duy Hải được Giám đốc thẩm, nơi mà nền tư pháp Việt Nam rất tự hào là tuyệt đối quyền lực và dĩ nhiên nó rất trong sạch, không một chút bụi bẩn nào làm ô nhiễm được nó, ít ra là từ ba ngày trước.

Nhưng cái hội đồng Giám đốc thẩm đã lộ bài. Nó cũng trơ tráo, một chiều và bất cần công lý như mọi tòa án khác trên khắp đất nước buồn thảm này. Nó mở ra ba ngày để 17 tên hề mặc áo thụng đen diễn tuồng, có điều lạ cả 17 tên hề cả nam lẫn nữ ấy đều cùng đóng vai ác, không kẻ nào dám len lỏi ra khỏi cái đám đông hèn hạ ấy để tìm cho mình một không gian lành mạnh khác để nói không với bản án.

Một cái đưa tay là một lưỡi dao chém vào chiếc tượng gỗ công lý. Tượng tuy không biết đau nhưng nhân dân chứng kiến những vết chém ấy lại cảm thấy như mình bị chém. Có bốn người bị chém thê thảm nhất là Hồ Duy Hải, mẹ, dì và người chị bất hạnh của anh, tất cả bị chém ngang lưng, cách hành xử mọi rợ của thời phong kiến.

Dư luận xã hội đồng lòng lên án Nguyễn Hòa Bình vì chính tên này là nguồn cơn cho vở bi hài kịch ngày hôm nay. Trước đó trong vai trò là viện trưởng VKS Tối cao Nguyễn Hoà Bình đã khước từ giám đốc thẩm bản án từ hình do Chánh án tối cao Trương Hòa Bình quyết định.

Ngồi trên vị trí cao nhất của Hội đồng Giám đốc thẩm hôm nay Nguyễn Hòa Bình chắc chẳng cần trừng mắt nhìn 16 tên khác đang lẳng lặng ngồi nghiêm trang chờ lúc giơ tay vì trước đó bọn chúng đã họp với nhau nghe chỉ thị phải làm gì. Cái mà cả 17 khuôn mặt phường hề thiếu nhất là một giây cảm xúc. Dù chỉ một giây thôi để nhân dân còn biết chúng là người.

Dư luận xã hội đã bị lừa một lần nữa như từng bị lừa trước đây qua các vụ án mà tâm điểm do Đảng ra lệnh. Lần này trước khi đại hội 13 mở màn Đảng không muốn nhìn thấy một Trương Hòa Bình, hiện đang là ủy viên bộ chính trị, Phó thủ tướng thường trực Chính phủ và được cho là sẽ trở thành một trong tứ trụ trong đại hội sắp tới thì bản án Hồ Duy Hải không thể nào bôi bẩn y qua Giám đốc thẩm, vì nếu làm như vậy chẳng phải kéo gã chánh án từng quyết định tử hình Hồ Duy Hải ra làm bia cho dân chúng mạt sát hay sao?

Còn Nguyễn Hòa Bình là người đã khước từ Giám đốc thẩm trước đó nay vì cớ gì lại được Nguyễn Phú Trọng “cho phép” ngồi ghế chủ tọa Giám đốc thẩm một lần nữa? Không lẽ y có đủ liêm sỉ để bác bỏ những gì mà trước đó y từ chối? Nếu làm như vậy thì những kẻ vô lại khác trong Đảng phải xử lý sao đây?

17 gã hề kia sau khi vào hậu trường sân khấu cởi chiếc áo thụng hề ra sẽ lộ nguyên hình là những ông bà khát máu. Bọn chúng không lo sợ cũng không hối hận vì những cái giơ tay giết người. Với những cái đầu trống rỗng như họ thì câu hỏi duy nhất nếu có sẽ tập trung vào nội dung: Tại sao nhà nước lại tốn công viết kịch bản dài dòng như vậy? Chẳng phải dân tình đều đã tin vào nền công lý của “chúng ta” hay sao?

Ông Nguyễn Phú Trọng trong vai trò là Chủ tịch nước kiêm Tổng bí thư đã nghĩ ra kế sách này nhằm tô hồng chiếc ghế mà ông ta đang ngồi. Chủ tịch nước bảo mở lại Giám đốc thẩm nhưng Tổng bí thư lại nhắc nhở không được làm xấu mặt Đảng.

Rồi đây Chủ tịch nước sẽ được tiếng thơm khi ký lệnh ân xá án tử hình cho Hồ Duy Hải và Tổng bí thư lại có dịp khen nền công lý Việt Nam chưa bao giờ tốt đẹp như thế này.


--------------------------------------

Thứ Sáu, 05/08/2020 - 16:31 — Gió Bấc

Trò hề Giám Đốc Thẩm oan án Hồ Duy Hải tổ chức thật hoành tráng, hào nhoáng vơi toàn bộ 17 thành viên Hội đồng thẩm phán, đại diện Ủy Ban Tư Pháp Quốc Hội, Luật sư của bị án diễn ra trong ba ngày. Kết quả là Chánh án Nguyễn Hòa Bình đã long trọng bôi phân lên nền tô tụng Việt Nam, bao che cho hai bản án sai phạm đấy rầy pháp luât. Hội đống biểu quyết bác kháng nghi và bỏ phiếu cho rằng kháng nghị của VKSND TC là sai pháp luật. Vì quyến lợi sống cón cùa phe nhóm, qua màn diễn này Nguyễn Hòa Bình dã dấn sâu vào tội ác giêt ngưới đồng thơi giết chết nến tố tụng,

Phiên giám đốc thầm oan án Hồ Duy Hải là vỡ hài kịch về sự khả ố trâng tráo của Chánh án Nguyễn Hòa Bình chủ tọa phiên tòa bằng chiêu trò “lân đầu tiên mời luật sư của bị án, Ủy Ban Tư Pháp tham dự phiên tòa….

Chánh án đặt lệ lên trên luật

Nguyễn Hòa Bình dàn dựng bộ mặt phiên tòa hoành tráng, dân chủ, cố tô vẻ cho mình hình ảnh quang minh chình đại bằng những lập luận ngọt ngào như rót mật vào tai. Nói về quan điểm xét xử Giám Đốc Thẩm, Hòa Bình rao giảng cái điệp khúc mị dân quen thuôc, “sẽ xem xét toàn điện khách quan, không để oan sai không để sót người lọt tội”.

Miếng bánh vẽ này mang đúng bản chất lừa mị của quan chức cộng sản luôn đưa ra những hình ảnh mong ước của mọi người nhưng thưc chất luôn làm ngược lại. Thưc ra việc xử đúng người dúng tôi, không sót người lọt tội là khái niệm mơ hố, thuôc quyền phán quyết của Tòa chứ người khác làm sao thẩm định? Khoa học xét xử đã dự liệu việc này nên đặt ra luật Tố Tụng Hình Sự để chế định việc người tiến hành và người tham gia tố tụng đươc làm gì, phải làm gì và không đươc làm gì để tránh oan sai cho người bị cáo buộc tội đang nằm trong thế yếu.

Điều cần thiết, bắt buôc với Chánh án và cả những người tham gia tố tụng là phải tuân thủ đúng theo luật này và không đươc tự vẻ luật để làm. Nguyễn Hòa Bình đã trâng tráo đạp lên luẫt tô tung hinh và nói chinh xác hơn là đã bôi phân lên nền tố tụng Việt Nam. Kháng nghị của VKS TC không nói chuyện oan ưng mà nêu ra nhiều vi phạm tố tụng trong hố sơ vụ án như mua dao thớt ghế ngoài chợ làm vật chứng, bia đặt lời khai của nhân chứng Vũ Đình Thường nhìn thấy Hồ Duy Hải và không mời nhân chứng này tham gia phiên tòa, giấu bỏ ra ngoài hồ sơ vụ án những tài liệu có lợi cho Hồ Duy Hải như Kết quả xác định dấu vân tay không phải của Hải, không giám định vân tay, máu của hai nghi can Nguyễn Văn Nghị, MiSol…..và rất nhiều vi phạm khác.

Theo phát biểu của bà Lê Thị Nga, hiện nay là chủ nhiệm UB Tư Pháp Quốc Hội tại diễn đàn Quốc Hội là “Chỉ cần sai một điểm đã đủ phải hủy án. Hồ sơ này sai hàng chục điêm”. Trước những sai sót đông trời này, Nguyễn Hòa Bình ngang nhiên đưa ra môt lập luận mà không ai có thể chấp nhận đươc là có “sai sót nhưng không ảnh hưởng đến bản chất vụ án”.

Giám đốc thẩm bao che cho vi phạm

Kháng nghị VKSND TC cũng dã chỉ ra rất nhiều điểm mâu thuẩn trong hô sơ. Hố Duy Hải khi nhận tội khi kêu oan. Lời khai oan đầu tiên không đươc đưa vào hồ sơ vụ án. Ngay trong lời khai nhận tội cũng mâu thuẩn nhau và mâu thuẩn với hiện trường. Có lời khai đập đầu nạn nhân lên lavabo nhưng lavabo sạch sẽ không có vết máu. Có lời khai nhận là kéo nạn nhân đến cầu thang đập đầu bằng cái thớt và ghế nhưng thớt ghế không có vết máu, không thu giữ phải đi mua. Cán bộ điều tra thừa nhận sai sót và lý giải loanh quanh cực kỳ vô lý như lúc đầu Hải sợ tôi năng nên khai gian dối là đập ở lavabo và lần khai giêt bằng thớt là khai thật vi bản khai này Hải có cam kết và có chữ ký của Luât sư. Cán bộ điều tra lý giải hết sức trẻ con là hiện trường không có dấu tay vì sau khi gây án Hải đã rửa tay. Ngyên tắc đánh giá chứng cứ theo tố tụng là trọng chứng hơn trọng cung, phải đánh gia toàn diện, khách quan, xem xét cả yếu tố buôc tội lẫn yếu tồ gở tội. Trước những mâu thuẩn và không phù hợp thưc tế khách quan như vậy lẽ ra phải cho điều tra lại, thưc nghiệm hiện trường nhưng Nguyện Hòa Bình đã làm hoàn toàn ngươc lại, chấp nhận tất cả những sai trái, những lý lẽ ngớ ngẫn nhất để tổng hợp các tinh tiết phù hợp với lời khai trong hồ sơ thành chứng cứ buộc tội. Chấp nhận các lời khai ấy là có phù hợp vơi chứng cứ khác nên tuy có sai sót nhưng không ảnh hưởng đến bản án. Thậm chí nhiều trường hợp Tòa bênh vực sai phạm của cơ quan điêu tra thật lộ liểu Đại diện VKSTC nêu việc cơ quan điều tra không thu thập đầy đủ các vật chứng, việc thu thập dấu máu chậm dẫn đến không kết luận được máu đó của ai. Trước ý kiến trên xác đáng trên, một thành viên Hội đồng thẩm phán hỏi vặn ngược lại rất phi lý: "VKSTC cho rằng việc không thu giữ vật chứng, không rõ mẫu máu, nhóm máu... là những vi phạm nghiêm trọng. Vậy nếu giả sử hội đồng chấp nhận hủy bản án đó đi thì những nội dung này có khắc phục được không?". Đại diện VKSTC đáp lại rất đúng luật "Trước hết, chúng ta phải thống nhất với nhau rằng đây là những vi phạm nghiêm trọng. Nếu hủy bản án, có điều tra lại được hay không là việc của cơ quan điều tra. Bởi vì thời gian từ năm 2008 đến nay rồi, vật chứng, dấu vết đó có còn hay không, có làm được không, đó là việc của cơ quan điều tra". Vơ vét tình tiết buộc tội. Qua các ý kiến qua lại, cho thấy phía VKSND TC kháng nghị là để làm sáng tỏ những điểm mờ, chưa có chứng cứ và vi phạm pháp luật, cần hủy án để điều tra lai bảo đảm bản án đúng luật, buộc tội có căn cứ pháp lý. Ngược lại phía Tòa TC quyết chí giữ lập luật có sai, có vi phạm nhưng không ảnh hưởng đến bản chất vụ án và cào cấu vơ vé mọi chu tiết dù là bất hợp lý, sai pháp luật để ráp nối lại buôc tội chết cho Hồ Duy Hải. Điểm tựa chứng cứ của phía tòa là chỉ vin vào các lời khai nhận tội cùa Hồ Duy Hải. Để chứng minh cho tính khách quan của lời khai họ viện dẩn chữ ký của luật sư Võ Thành Quyết mà công an đã chỉ định bào chữa cho Hồ Duy Hải. Luật sư này nguyên là Trưởng phòng cảnh sát điều tra, từng là thủ trưởng của ban chuyên án. Khi ra tòa, Hải kêu oan luật sư Quyết lại bào chữa xin giảm án. Khi có án sơ thẩm, Ls Quyết nhất định không làm kháng cáo kêu oan. Chỉ làm đơn xin giảm án. Ngược lại luật sư Nguyễn Văn Đạt bào chữa kêu oan thì gặp vô vàng khó khăn mới đươc tiếp xúc với Hải và không đươc dự cung. Hồ sơ của công an cũng thể hiện hai lần Hải từ chối luật sư của gia đình chỉ nhân luật sư do công an chỉ đinh. Điều này cho thấy, Luât sư Quyết là bằng chứng của thuât dụ cung, bức cung mà cơ quan điều tra đã dàn dựng.
Xin nêu dẫn chứng là lập luận buộc tội gán ghép kiểu lập luận râu ông này cắm cằm bà kia của Nguyễn Hòa Bình trong tinh tiêt Hải có mặt tại hiện trường VKSNDTC cho rằng không có căn cứ khẳng định Hồ Duy Hải có mặt tại hiện trường. Lời khai của Đinh Vũ Thường chi thấy một thanh niên không xác định là ai, chỉ thấy chiếc xe máy không biêt xe số mấy. Luật sư Phong cũng đặt vấn đề cơ quan điều tra chưa xác định Hải đi xe gì, số đăng ký bao nhiêu. Viện đề nghị giám định lại hiện trường,

Án giám đốc thẩm đã bác bỏ bằng nhũng lập luận hàm hồ như sau: Tuy nhiên căn cứ lời khai của nhiều người, trong đó có lời khai của Hải về việc đến Bưu điện Cầu Voi dựng xe bên ngoài, nhân chứng Đinh Vũ Thường cũng cho hay nhìn thấy chiếc xe này khi đến bưu điện để gọi điện về Cà Mau, như vậy lời khai của Hải về việc sử dụng xe máy để đến hiện trường là phù hợp.  Nhân chứng Đinh Vũ Thường còn khai nhìn thấy thanh niên ngồi trong bưu điện để tóc hai mái. Lời khai của Hải phù hợp với lời khai của một số người làm chứng về đặc điểm nhận dạng mái tóc của Hải, trước khi gây án Hải để tóc dài. Anh Thường cũng khai nhìn thấy thanh niên trong bưu điện mặc áo ngắn tay. Hải cũng khai mặc áo ngắn tay, sau khi gây án đã mang áo đốt ở vườn. Cơ quan điều tra thu giữ tro của chiếc áo này. "Như vậy lời khai của Hải và những người khác là phù hợp, có căn cứ", Liệu trong xã hôi này lúc đó có bao nhiêu thanh niên tóc dài, đi xe máy, mặc áo ngắn tay đều có thể thành thủ phạm hết sao? Tình tiết cơ quan điều tra thu giữ tro lại là sự gán ghép hết sức buồn cười. Hồ Duy Hải bị bắt hơn 1 tháng sau khi vụ án xảy ra, hơn 1 tháng nữa cơ quan mới tới nhà lấy tro. Trong thưc tế nhà ở nông thôn luôn có một đồng rác vài ba ngày đốt một lần. Việc lấy tro đốt rác hơn hai tháng sau khi án xảy ra hoàn toàn vô nghĩa. Càng vô nghĩa hơn khi người đi lấy mẩu tro, lấy nhầm đống tro nhà bên cạnh và kết quả giám định cũng chỉ xác nhân đây là tro chứ không xác định tro gì. Tương tự như vậy, bằng lập luận gán ghép mơ hồ, chung chung, tất cả chỉ dưa vào lời khai nhận tội gây án Giám đốc thẩm đã bác bỏ 17 điểm kiến nghị cụ thể cùa VKSTC


Chỉ vì tham vọng tiến thân tại đại hội 13

Điều oái oăm là trước giờ tuyên án, Nguyễn Hòa Bình đã làm những điều chưa ai làm là bỏ phiếu bốn vấn đề: Thứ nhất, vụ án đã có những sai sót về tố tụng như đã nêu? Những sai sót đó có làm thay đổi bản chất vụ án hay không? Thứ hai, bản án phúc thẩm và bản án sơ thẩm kết án Hồ Duy Hải có đúng người, đúng tội, đúng mức án hay không? Thứ ba, quyết định số 639/QĐ-CTN ngày 17/5/2012 của Chủ tịch nước bác đơn xin ân giảm án tử hình của Hồ Duy Hải đang có hiệu lực như vậy quyết định kháng nghị của Viện kiểm sát có đúng pháp luật hay không? Kết quả 17/17 thành viên biểu quyết “sai sót không làm thay đổi bản chất vụ án”, “án sơ thẩm kết án Hồ Duy Hải đúng người, đúng tội” " Kháng nghị VKS không đúng pháp luật". Cuối cùng, Hội đồng thẩm phán biểu quyết "Không chấp nhận kháng nghị".  Cuộc bỏ phiếu và bản án giám đốc thẩm của Nguyễn Hòa Bình bảo vệ cho những bản án giết người đầy rẩy sai trái dưa trên quan điểm “Có sai sót nhưng không ảnh hưởng đến bản chất vụ án” thực chất là tập thể Hội đồng Thẩm Phán TAND TC đã cùng nhau bôi phân lên nền tố tụng. Nó hợp pháp hóa, luật hóa cho một thông lệ, một quan niệm sai trái tiếp tục tràn lan mở rộng là cán bộ điều tra không cần tuân thủ các quy đinh tố tụng, tha hồ quy chụp, tạo chứng cứ giả, bất chấp thực tế khách quan. Phán quyết của phiên tòa này không chỉ giết chết oan uổng một thanh niên mà còn giết chết nền công lý của Việt Nam, mở ra một giai đoạn xét xử ngày càng man rợ hơn. Hơn thế nữa, theo luât, Hội đồng Thẩm phán hoàn toàn có thể bác kháng nghị của VKSND TC bằng một văn bản quyết đinh chứ không cần phải mở phiên tòa rầm rộ xét xử suốt ba ngày và bỏ phiếu cho rằng kháng nghị không hợp pháp. Hành vi này như là một cái tát công khai vào mặt Viện KSTC và Viện trưởng Lê Minh Trí cũng như những ai đó đứng sau ông Trí. Nếu hủy án Hồ Duy Hải để điều tra xét xử lại từ đầu theo kháng nghị chắc chắn sẽ không thể nào buộc tội Hồ Duy Hải. Điều này đương nhiên dẫn đến hệ quả tất yếu là năng lưc, phẩm chất của Nguyễn Hòa Bình Chánh Án hiện nay và Viện trưởng nhiệm kỳ trước đây quá yếu kém.Không chỉ vậy mà nó liên đới cả với Trương Hòa Bình Phó Thủ Tướng, Ủy Viên Bộ chính trị hiện nay và Chánh án tối cao khóa trước. Con đường tiến thân của Nguyễn Hòa Bình y hệt và tiếp nối sau Trương Hòa Bình. Cùng là tướng công an, chuyển sang làm Viện trường VKSTC, Chánh án TC. Trước thềm đại hội đảng, cả hai cần giữ sạch đẹp bộ mặt, thành tich của mình nên năm 2015, cả hai cùng đồng thanh lấy lập luận “có vi phạm nhưng không ảnh hưởng đến bản chất vụ án” để che lấp kết quả giám sát của Ủy Ban Tư Pháp Quốc Hội trong vụ án Hồ Duy Hải cùng nhiều án oan khác như Lê Văn Chưởng, Nguyễn Văn Mạnh. Lần này hai Hòa Bình tiếp tục gây tội ác, che đậy những sai phạm nghiêm trọng và tàn nhẫn của mình để tiếp tục con đường tiến thân vào nhà đỏ. Mưu sự tại nhân thành sự tại thiên và lưới trời lồng lộng, quy luật ác giả ác báo sẽ có ngày báo ứng. Những tện độc tài tầm cở như Hussen, Gadaphi còn phải đền trả tội ác của mình huống hồ chi hai tướng Hòa Bình chưa phải đạt đỉnh cao nhất trong nhà đỏ. Khi lò cụ Tổng vẫn khi lạnh khi nóng bất thường, khi thanh kiếm sắt Trần Quốc Vượng từng chém rụng rơi bao Ủy Viên BCT, TƯĐ vẫn còn phập phồng trên ghế Thường trực Ban Bí Thư đầy rủi ro và Nguyễn Xuân Phúc vẫn luôn khát vọng đầu tàu thì hãy đợi đấy xem quy luật người với người là chó sói và khẩu hiệu cách cái mạng không ngừng của Mao vẫn đang rừng rực trong các đồng chí trung ương. Quay đầu là bờ, trở về với chính nghĩa với thiện lương, là con đường bền vững nhưng Nguyễn Hòa Bình đã từ bỏ nó qua cơ hội giám đốc thẩm án oan Hồ Duy Hải. Chắc rằng ngày trả giá sẽ không xa.







No comments: