Đi vay 25 triệu USD (~570 tỷ) để đầu tư cho bệnh viện,
trong khi dùng gần gấp 3 lần số đó, 1400 tỷ, từ ngân sách quốc gia, tức tiền
thuế của dân, để xây nghĩa trang cho quan chức, đủ để thấy đâu là ưu tiên của
những người cầm quyền.
Ưu tiên nghĩa trang hơn là bệnh viên, tức là ưu tiên
người chết hơn người sống (hoặc còn khả năng sống), nghe có vẻ bất hợp lý, song
đối với những người ra quyết định này, lại hợp lý vô cùng. Vì sao ư?
Ảnh chụp màn hình hai bài báo trên trang VNE và Nhà
Đầu Tư
Này nhé, quốc tế cho vay làm bệnh viện, chứ sức mấy
họ chịu cho vay để làm nghĩa trang. Vậy thì phải lấy tiền thuế dân làm nghĩa
trang cho mình, còn bệnh viện thì cứ nhờ quốc tế lo giúp.
Thêm nữa là mấy cái bệnh viện chật chội, hôi hám ấy
mình và người thân có bao giờ đến đâu. Có vấn đề gì về sức khỏe thì sang Mỹ,
Pháp, không muốn đi xa thì Nhật, Sing. Khi nào thấy không qua khỏi thì mới ghé
về bệnh viện nước nhà tí để tiện chia tay người thân. Vậy nên ưu tiên bệnh viện
làm gì, trong khi nghĩa trang mới là nơi mình yên giấc nồng? Phải đẹp, sang, đắc
địa, đặng gần gũi con cháu mình cho vui vầy ấm cúng.
Ảnh minh họa của Lê Anh Phong
Cuối cùng là đám dân đen, ào ào phản đối vài hôm rồi
thôi, tiền đúng là của chúng nó nhưng quyền thì ở mình, chúng cũng chả đuổi
mình đi được. Mình cứ làm thế đấy, xem ai làm được gì? Giờ đã 2-3 người/giường
rồi mà chưa biết thân, ồn ào quá mình cắt luôn mấy khoản vay nâng cấp bệnh viện
thì thành 4-5 người/giường luôn xem còn dám ho he gì không nhé.
Vậy đấy, nếu chúng ta thực sự tin rằng người thân
chúng ta lúc ốm đau bệnh tật xứng đáng có cơ hội được chữa trị tốt hơn, với một
khả năng sống sót và hồi phục cao hơn, chúng ta phải làm gì đó thêm nữa, hơn là
chỉ than vãn.
____
No comments:
Post a Comment