Saturday, March 16, 2024

PHẠT CHẬM TRẢ TIỀN NỢ THẺ TÍN DỤNG (Võ Xuân Sơn / Báo Tiếng Dân)

 



Phạt chậm trả tiền nợ thẻ tín dụng

Võ Xuân Sơn

16/03/2024

https://baotiengdan.com/2024/03/16/phat-cham-tra-tien-no-the-tin-dung/

 

Câu chuyện sử dụng thẻ tín dụng “quên” trả tiền sau 11 năm phải trả hơn 1000 lần số nợ gốc đang rất ồn ào. Nhiều người cho rằng ngân hàng Eximbank đã có vấn đề về đạo đức kinh doanh trong việc này.

 

Việc Eximbank có vấn đề về đạo đức kinh doanh hay không thì tôi không bàn vì tôi không biết cụ thể trường hợp này. Eximbank liên quan đến một câu chuyện buồn của tôi.

 

Hồi dịch, tôi lên Đà Lạt ở. Càng về sau, việc đi lại giữa Sài Gòn và Đà Lạt càng khó khăn. VCB đã tích cực hỗ trợ chúng tôi, đồng ý cho chúng tôi sử dụng các phương tiện mạng để gởi ủy nhiệm chi, nhưng do phải chi nhiều khoản, như hỗ trợ nhân viên, rồi lại mua rau và các thực phẩm khác gởi về Sài Gòn, thời gian lại dài hơn dự kiến rất nhiều, tài khoản công ty và tài khoản cá nhân của tôi ở VCB đã cạn.

 

Trong khi đó thì Eximbank không chấp nhận cho chúng tôi làm như ở VCB. Tình hình quá khó khăn. Về việc mua rau, sau này là làm oxy, tôi đã kêu gọi trên mạng, và được mọi người ủng hộ. Nhưng còn khoản chi cho công ty tôi đâu có thể nhờ ai. Vậy là tôi thử một cách, là viết ủy nhiệm chi, ký và đóng dấu sẵn, rồi gởi về Sài Gòn trong các thùng rau, thịt.

 

Lần đầu, tôi chỉ gởi thử ủy nhiệm chi với số tiền nhỏ trong một cái thùng. Một câu chuyện đau lòng khác đã xảy ra. Những thùng hàng đó đã không đến được tay người nhận. Theo lời kể thì anh lái xe đã phải liều mình giành giật mới giữ lại được một cái thùng của tôi. May mắn, đó chính là cái thùng có ủy nhiệm chi ký và đóng dấu sẵn. Sau đó, tôi đã không dám mạo hiểm gởi tiếp. Cho nên, mặc dù có tiền, nhưng vẫn không thể lấy ra để xài được.

 

Trong khi đó thì nguyên bộ chìa khóa nhà tôi bị mất trong một thùng khác. Tôi định gởi chìa khóa về để nhờ nhân viên vô nhà lấy số tiền mặt dự phòng ở nhà để chi xài trong dịch. Sau đó, tôi đã phải kiên quyết về lại Sài Gòn, chấp nhận nguy cơ phải lang thang hoặc bị bắt cách ly tập trung, khi Lâm Đồng chỉ được ra mà không được vô lại, còn Sài Gòn thì không cho vô.

 

                                                       ***

Nhân đây, tôi kể câu chuyện của mình liên quan đến việc sử dụng thẻ tín dụng và bị quá hạn.

 

Hồi đó, do bệnh viện tôi mở tài khoản trả lương cho chúng tôi ở VCB, nên sau này, tôi thường mở tài khoản và dùng thẻ của VCB. Tuy nhiên, có lẽ do quan hệ của tôi với VCB khá tốt, nên các thẻ tín dụng của tôi mở ở ngân hàng này đều có mệnh giá khá lớn, dù chỉ là tín chấp. Để tránh bị mất tiền nếu có kẻ hack thẻ của mình, tôi muốn mở một thẻ tín dụng có mệnh giá thấp, để sử dụng giao dịch qua mạng.

 

Khi ấy, có một bệnh nhân của tôi, là giám đốc một chi nhánh của một ngân hàng khác. Anh này ngoài chuyện khám bệnh, lại rất tích cực chào mời tôi bằng cách cho nhân viên đến tận phòng khám, mở một thẻ tín dụng Master mệnh giá 20 triệu đồng theo ý của tôi.

 

Ở VCB, tôi thanh toán tiền xài thẻ tín dụng tự động. Do vậy, tôi mở một tài khoản ở ngân hàng đó, chuyển vô một số tiền, làm tài khoản thanh toán tự động, để tránh quên thanh toán. Lâu lâu tôi mở ra kiểm tra, nếu tài khoản thanh toán cạn tiền, thì tôi lại rót thêm vô.

 

Một thời gian sau, anh bệnh nhân của tôi nghỉ không làm ở ngân hàng đó nữa. Sau đó vài tháng, một hôm, tôi thấy cái tin nhắn ngân hàng gởi cho tôi liên quan đến thẻ tín dụng mấy bữa trước đó có gì lạ lạ. Sau khi xem kỹ, và nhờ bà xã xem lại, thì ra là do tài khoản của tôi không đủ tiền, nên số tiền xài thẻ tín dụng của tôi tháng đó trả chưa hết, còn lại hơn 1 triệu đồng.

 

Tôi chuyển tiền vô tài khoản. Mấy hôm sau vẫn không thấy trừ số tiền còn lại. Tôi ra ngân hàng để hỏi. Lúc ấy tôi mới té ngửa. Mặc dù tôi thiếu nợ có hơn 1 triệu đồng (khoảng 1,1 hay 1,2 triệu gì đó), và mới thiếu nợ có vài hôm, nhưng số tiền phạt áp dụng trên toàn bộ số tiền tôi xài trong tháng đó (khoảng gần 20 triệu đồng), và được tính từ đầu tháng hay từ thời điểm tôi xài thẻ (lâu rồi tôi nhớ không chính xác chi tiết này), và tính đến ngày tôi ra ngân hàng (chứ không phải ngày tôi nạp tiền vô tài khoản).

 

Và tổng số tiền tôi phải nộp phạt và trả nợ là hơn 3 triệu. Gần gấp 3 lần số tiền thiếu, và mới chỉ thiếu khoảng 1 tuần. Trong quá trình làm việc xung quanh vụ đó, tôi có cảm giác ngân hàng giăng sẵn các điều khoản, rồi ngồi chờ tôi mắc lỗi trong thanh toán tiền xài thẻ tín dụng để phạt.

 

Trong khi đó, chỉ vì khoản tiền mà họ cho mượn không tính lãi (dù có tính phí, và phí khá cao, thường là cao hơn lãi suất cho vay ngắn hạn thông thường), mà cũng chỉ thỉnh thoảng tôi mới mượn (xài thẻ tín dụng của họ để thanh toán tiền mua đồ qua mạng), tôi đã phải giam một khoản tiền lớn hơn số tiền tôi mượn của họ trong cái tài khoản dùng để trả tự động, để tránh bị phạt vì quên. Mặc dù vậy, chỉ cần một sơ sót nhỏ, là họ chặt mình liền. 3 triệu đồng không lớn, nhưng nó làm cho tôi ngộ ra nhiều điều.

 

Tôi đã rất kiên quyết đóng cái thẻ tín dụng và cả tài khoản ngân hàng đó lại, mặc dù việc đó không dễ dàng gì. Đến đó thì tôi nhận ra họ là ai.

 

______

Bài liên quan: 

Vụ vay 8,5 triệu vọt lên 8,8 tỷ đồng: Lỗi tại ai? (TP).

Người vay 8,5 triệu thành nợ 8,8 tỷ đồng: Eximbank thông tin không đúng (DT).

 

 

 



No comments: