Trung
Quốc: Đến lượt vùng Nội Mông đứng lên chống cưỡng bức đồng hóa
Mai
Vân -
RFI
Đăng
ngày: 15/09/2020 - 11:25
https://www.rfi.fr/vi/ch%C3%A2u-%C3%A1/20200915-trung-qu%C3%B4%CC%81c-%C4%91%C3%AA%CC%81n-l%C6%B0%C6%A1%CC%A3t-vu%CC%80ng-n%C3%B4%CC%A3i-m%C3%B4ng-%C4%91%C6%B0%CC%81ng-l%C3%AAn-ch%C3%B4%CC%81ng-c%C6%B0%C6%A1%CC%83ng-b%C6%B0%CC%81c-%C4%91%C3%B4%CC%80ng-ho%CC%81a
Trong những ngày cuối tháng 8, đầu tháng 9
năm 2020 này, vùng tự trị Nội Mông của Trung Quốc đã đột nhiên sôi
sục trở lại, với một phong trào phản đối chính sách bắt buộc dùng
tiếng Hán trong các môn học chính trong nhà trường. Giống như ở Tây
Tạng hay tại Tân Cương, Bắc Kinh đã dùng biện pháp đàn áp để đối
phó.
Phụ huynh học
sinh người gốc Mông Cổ tập trung sau hàng rào cảnh sát bên ngoài một trường
học ở Thông Liêu (Tongliao), vùng Nội Mông, tây bắc Trung Quốc. (Ảnh chụp từ
video quay vào cuối tháng 08/2020). AP
Nội Mông là vùng đất ở phía nam nước Mông Cổ, đã bị Trung
Quốc sáp nhập sau Thế Chiến II, để trở thành một vùng tự trị. Ngay từ đầu, Bắc Kinh đã tiến hành một
chính sách đồng hóa nhắm vào thiểu số người Mông Cổ tại vùng lãnh
thổ này, mà nổi bật nhất là chủ trương đưa người Hán đến định cư
tại khu vực mà đa số cư dân vốn là người Mông Cổ.
Trong bài phân
tích “Trung Quốc đàn áp văn hóa Mông Cổ - China’s Crackdown on
Mongolian Culture” - đăng trên chuyên san Nhật Bản The
Diplomat ngày 04/09/2020 - tiến sĩ Antonio Graceffo, một kinh tế gia Mỹ
làm việc tại Ulan Bator, thủ đô Mông Cổ, đã ghi nhận là hiện nay, số người Hán ở Nội Mông cao
hơn người Mông Cổ tại chỗ đến gần 6 lần.
Chủ trương bắt
buộc dùng tiếng Hán trong giáo dục
Song song với việc
biến Nội Mông thành đất của người Hán, Bắc Kinh cũng tiến hành môt
chính sách đồng hóa, xóa nhòa bản sắc văn hóa của người Mông Cổ,
đặc biệt là trong lãnh vực ngôn ngữ. Số ghế trong các lớp học song ngữ
Mông Cổ-Hán đã giảm mạnh, từ 190.000 xuống còn 17.000, thay thế bắng những
lớp dành cho con em người Hán.
Kết quả nói trên vẫn
chưa làm cho Bắc Kinh thỏa mãn. Vào tháng 08/2020, chính quyền đã quyết
định là kể từ niên học mới bắt đầu vào tháng 9, các lớp học bằng tiếng
Mông Cổ sẽ bị cắt giảm đáng kể, và các bộ môn văn học, chính trị và lịch
sử sẽ chỉ được dậy bằng tiếng Quan Thoại. Đây là một chính sách đã từng
được thực hiện ở Tân Cương vào năm 2017, và sau đó một năm là tại Tây Tạng.
Quyết định của chính
quyền Bắc Kinh đã bị rất nhiều phụ huynh học sinh phản đối. Họ cho rằng
thà để con ở nhà hơn là bị buộc phải chấp nhận học tập bằng tiếng Quan Thoại.
Bãi khóa để
phản đối
Vào lúc các trường
học mở lại vào tuần lễ đầu tháng 9, phong trào phản đối đã lan rộng,
với hàng loạt những vụ bãi khóa. Ở hạt Nại Mạn (Naiman) chẳng hạn,
bình thường có 1.000 học sinh Mông Cổ, thì chỉ có 40 ghi danh học và 10 em đi
học vào ngày đầu tiên. Trên toàn lãnh thổ Nội Mông có đến 300.000 học
sinh bãi khóa.
Video trên các mạng xã
hội cho thấy cảnh cha mẹ người Mông Cổ cố gắng đưa con ra khỏi nhà trường
trong lúc cảnh sát ra sức ngăn chặn. Tại một địa điểm, người ta thấy
cảnh hàng trăm cảnh sát chống bạo động được triển khai, nhưng sau nhiều tiếng
đồng hồ đối dầu thì phụ huynh học sinh đã vượt qua được rào cản vào đón được
con của họ.
Những video khác cho thấy
đám đông các em hô to những khẩu hiệu như: “Tiếng mẹ đẻ của chúng ta là tiếng
Mông Cổ” và “Chúng ta là người Mông Cổ cho đến chết”. Một video còn cho thấy một
người đàn ông mặc y phục cổ truyền giơ cao một lá cờ đen khar suld, cờ trên chiến
trường của người Mông Cổ. Theo truyền thống lá cờ khar suld tượng trưng cho
sức lực, tinh thần của người Mông Cổ để đánh bại kẻ thù. Đối với nhiều người
Mông Cổ, giơ cao cờ khar suld tương đương với việc tuyên chiến. Một người đã
nhận định: “Đó là một dấu hiệu quan trọng cho thấy là họ sẽ không từ bỏ mà sẽ
đi đến cùng”.
Bắc Kinh treo
thưởng để truy bắt người chống đối
Trước làn sóng phẫn
nộ, Bắc Kinh đã tung ra một loạt biện pháp đàn áp, công bố tên những
người cầm đầu phong trào phản đối và treo giải thưởng để tìm bắt. Đã có đến
hàng ngàn lệnh truy bắt được đưa ra.
Ngoải biện pháp truy
bắt hàng loạt, là những vụ “bắt cóc” như thường thấy. Theo tuần báo
Anh The Economist, môt nhà chăn nuôi ở Nội Mông cho biết là hai người thân
của bà lên tiếng phản đối chính sách ngôn ngữ mới đã bị mất tích vào ngày
31/08.
Các quan chức địa phương
đã ra lệnh cho các giáo viên gây sức ép với phụ huynh để đưa con cái đến trường.
Các đảng viên, công chức và giáo viên người Mông Cổ đã bị đe dọa là nếu tham
gia phong trào tẩy chay chương trình giáo dục mới, họ có thể bị khai trừ
đảng và sa thải.
Mạng xã hội duy nhất
dùng tiếng Mông Cổ tại Nội Mông là Bainu thì bị chặn, trong lúc các nhà
kiểm duyệt thì xóa các bài đăng về phong trào phản đối khỏi các mạng xã
hội khác.
Đối với The Economist,
người Tây Tạng và người Duy Ngô Nhĩ từ lâu đã phải chịu những hành vi đàn
áp như vậy. Giờ đến lượt người Mông Cổ.
“Diệt chủng văn hóa” ở
Nội Mông, như ở Tây Tạng, Tân Cương
Theo giới bảo vệ nhân
quyền, đặc biệt là các nhóm bảo vệ nhân quyền của người Nội Mông, trụ
sở ở ngoại quốc, Trung Quốc đang áp dụng tại Nội Mông một chính sách
mà họ đã tiến hành trước đây ở Tây Tạng và Tân Cương: Đó là “diệt
chủng văn hóa”.
Theo The Diplomat, Bắc
Kinh không chỉ đánh vào vấn đề ngôn ngữ: Người Mông Cổ ở Nội Mông, cũng
như những chủng tộc khác, còn bị tước quyền tự do tôn giáo. Ở Trung Quốc chỉ có
một nhánh Phật Giáo được công nhận là Giáo Hội Phật Giáo trong Mặt Trận Thống
Nhất. Thế nhưng nhiều người Mông Cổ lại theo đạo Phật Tây Tạng và nhìn nhận đức
Đạt Lai Lạt Ma là lãnh đạo tinh thần. Việc Bắc Kinh kềm chế Phật giáo Tây Tạng
và các cấm đoán liên quan đến đức Đạt Lai Lạt Ma không chỉ tác đông đến dân
Tây Tạng mà cả dân Mông Cổ.
Có điều là trong lúc
các vấn đề liên quan đến người Duy Ngô Nhĩ và Tây Tạng đã công luận
toàn thế giới biết đến, thì việc người Mông Cổ bị Bắc Kinh đàn áp
không mấy được quan tâm. Một bản kiến nghị quốc tế mang tựa đề “Cứu vớt giáo
dục ở Nội Mông”, chỉ nhận được 21.000 chữ ký ủng hộ.
Tại Hoa Kỳ, Chính Sách
Nhân Quyền Duy Ngô Nhĩ đã được tổng thống Mỹ Donald Trump ký thành luật vào
năm 2020, còn Chính Sách Hỗ Trợ Tây Tạng đã được thông qua ở Hạ Viện vào năm
2019. Mới đây, tổ chức Đại Hội Mông Cổ phía Nam, trụ sở ở Nhật Bản, đã viết một
thư ngỏ yêu cầu Quốc Hội Mỹ cũng làm tương tự đối với vấn đề Nội Mông.
Người Mông Cổ ủng hộ đồng
bào ở Nội Mông
Hành động vừa qua của
Trung Quốc ở Nội Mông dĩ nhiên đã thu hút sự chú ý của nước láng giềng
Mông Cổ, một nền dân chủ chỉ có vỏn vẹn 3 triệu dân, trong lúc vùng tự trị
Nội Mông có đến 4 triệu người gốc Mông Cổ trên tổng số 24 triệu dân.
Không như ở Trung Quốc,
người dân quốc gia không đông người này được hưởng đầy đủ các quyền tự do tín
ngưỡng, văn hóa, báo chí. Và để ngăn ngừa việc người ở Nội Mông liên lạc với
bên ngoài, thì mạng xã hội tiếng Mông Cổ Bainu ở Trung Quốc đã bị đóng.
Bất chấp đe dọa của chính
quyền Trung Quốc đối với những người dám nói đến chính sách mới về ngôn ngữ,
những người can đảm ở Nội Mông đã gởi video, thông tin cho những người
bên kia biên giới, để được đưa lên các mạng xã hội như Facebook và Twitter bị
ngăn chặn ở Trung Quốc.
Rất nhiều công dân Mông Cổ
phẫn uất trước cách đối xử của Trung Quốc với đồng bào của họ ở Nội Mông. Trên
mạng có cảnh một người đàn ông Mông Cổ khóc trước hoàn cảnh ở Nội Mông và lời
ghi chú: “Tôi cảm thấy rất đau lòng cho người Mông Cổ, chúng ta cần ủng hộ người
Nội Mông. Tôi không thề kềm hãm cảm xúc. Cái gì có thể làm người Mông Cổ
khóc? Nguyên nhân là Trung Quốc đã loại bỏ, truy bức người Mông Cổ từ nhiều năm
qua”.
Người Nội Mông đã bất chấp
đàn áp, gìn giữ mẫu tự Mông Cổ truyền thống, trái với quốc gia độc lập Mông
Cổ, một vệ tinh của Liên Xô cũ, đang sử dung chữ cái kirin của Nga. Những bậc
phụ huynh ở Nội Mông giờ đây lo ngại với những quy định giáo dục mới, việc sử dụng
mẫu tự truyền thống sẽ biến mất.
Ông Elbegdorj Tsakhia, một
cựu tổng thống Mông Cổ đã nói trong một tin nhắn Twitter: “Nếu không còn văn
hóa, lịch sử và ngôn ngữ của mình, thì một người Mông Cổ không là người
Mông Cổ nữa; 300 năm ô nhục đối với người Mông Cổ không thể tiếp diễn trong thế
kỷ mới này !” Ông còn nói: “Tôi biết rằng lãnh đạo láng giềng phương nam
của chúng ta, Tập Cận Bình, tôn trọng ngôn ngữ và văn hóa của người khác. Việc
loại bỏ ngôn ngữ và văn hóa Mông Cổ không phải là con đường nên đi của một nước
lớn và có trách nhiệm”.
Nước Mông Cổ bất lực vì
lệ thuộc vào Trung Quốc về kinh tế
Trong bối cảnh người
dân Mông Cổ bình thường có nhiều thiện cảm trước cảnh ngộ của người ở Nội Mông,
thì chính quyền Mông Cổ không thể làm gì nhiều để phản đối, vì kinh tế bị lệ
thuộc nhiều vào Trung Quốc. Trung Quốc thu mua 80% hàng xuất khẩu của Mông Cổ
và đã từng dùng kinh tế để trừng phạt Mông Cổ trong quá khứ.
Khi Mông Cổ cho phép đức
Đạt Lai Lạt Ma đến thăm vào năm 2016, Trung Quốc đã trả đũa bằng cách áp thuế
trên hàng nhập khẩu. Cho nên lần này người Mông Cổ chỉ có thể bất bình mà đứng
ngoài cuộc, nhìn qua mạng xã hội cái gì còn lại của văn hóa Mông Cổ ở phía nam
trong lúc mà Trung Quốc tấn công.
No comments:
Post a Comment