LỊCH
SỬ MÍN ĐÀM
Trong
không khí cả nước vẫn còn lâng lâng tự sướng, tưởng cũng nên ôn nhanh qua lịch
sử một tí.
Hồi
đó sau khi vua Minh Mạng bành trướng qua được Lào và Miên, cả nước cũng lên đồng
tự sướng miên man, đổi luôn tên nước từ Việt Nam lên thành Đại Nam cho xứng tầm
vĩ đại, thấy chủ nghĩa “tứ thư ngũ kinh” là vô địch muôn năm, nên cứ bế quan tỏa
cảng, chỉ học và làm theo Bắc phương, kẻ thù nào cũng đánh thắng, bao nhiêu đề
nghị cải cách của người theo Tây học bị bỏ ngoài tai, (may là những người ấy
chưa bị bắt tù vì bất đồng chính kiến).
Vì
quá tự sướng đến u mê, không biết thế giới bên ngoài như thế nào nên khi nó xuất
hiện lù lù trước cổng thành với vài phát súng thì vua quan rúm ró lại không biết
phải làm sao.
Ấy
là vào năm 1873, Francis Garnier, đại úy, chỉ với hơn trăm lính nổi hứng tự ý bắn
vài phát súng vào thành Hà Nội, quân lính ta bỏ chạy, vị tướng lẫy lừng Nguyễn
Tri Phương người từng thắng Pháp ở trận Đà Nẵng và từng quần thảo với Pháp tơi
bời ở Nam Bộ,
bị
thương phải tuẫn tiết, thành Hà Nội rơi vào tay thằng giặc ất ơ dễ dàng.
Chưa
hết, 10 năm sau Henry Rivière, đại tá, mang 500 quân ra chính thức tấn công Hà
Nội, hắn cho tàu đi từ Nam Định gần trăm cây số theo đường sông vào đến Hà Nội
như chỗ không người, giống như đi du ngoạn, đến tận chân thành bắn vài phát
pháo, quân lính giữ thành bỏ chạy tán loạn, để trơ lại một mình vị chỉ huy là tổng
đốc quan văn Hoàng Diệu, ông đành thắt cổ tuẫn tiết.
Sau
khi bị Pháp chiếm thì người dân và các sĩ phu mới thức tỉnh nổi lên mở mặt trận
khắp nơi để chống Pháp. Nhưng đánh Pháp đủ cách, đủ nơi, từ Hàm Nghi, Tôn Thất
Thuyết, qua Phan Đình Phùng, rồi Hoàng Hoa Thám đến Nguyễn Thái Học đều không
làm cho bọn Tây đứt sợi lông chân vì trình độ về mọi mặt cách biệt cả trăm năm.
Ấy
vậy mà khi Nhật nhảy vào chỉ ho một tiếng, thực dân Pháp quỳ xuống đầu hàng
dâng cả Đông Dương cho chúng, mà trình của Nhật chỉ cách ta một sợi tóc … cải
cách. Lúc vua nó nghe theo Tây học cải cách thì vua quan ta cứ khư khư không
dám buông bỏ chủ nghĩa tứ thư ngũ kinh, y như bây giờ các sếp ta không dám rời
ra khỏi kinh kệ mã khắc lê vậy. (Thấy ban tuyên giáo suốt ngày tụng niệm Mác Lê
và bắt buộc sinh viên phải học chỉ mỗi triết Mác Lê mà phát lo)
Nhân
dân ta cũng lập ra đủ bang hội chống Nhật, nhưng vì cách biệt từ sợi tóc sau gần
trăm năm đã to lớn lên như núi thái Sơn nên cũng chẳng làm chi được Nhật, nếu
như nó không bị ăn bom Mỹ mà đầu hàng.
Chính
quyền VN lúc đó trong tay chính phủ của mấy ông học giả trí thức tiểu tư sản
thành thị rất giỏi học hành nhưng kém cỏi chính trị, giữ chính quyền hững hờ
như để rổ tiền giữa chợ không có người canh, thế là ông Hồ của Việt Minh nhanh
tay cướp mất làm nên lịch sử.
Ông
Hồ học tập ở Liên Xô nhiều năm nên có kinh nghiệm làm cách mạng vì am hiểu lịch
sử cách mạng Nga, các anh tư sản làm cách mạng dân chủ lật đổ Sa Hoàng thành
công, nhưng để chính quyền dân chủ hớ hênh bị Lê Nin nhanh tay cướp mất biến
thành cách mạng vô sản.
Còn
vua Bảo Đại của đế quốc Việt Nam là người học ở Pháp về, am hiểu lịch sử cách mạng
Pháp, bị hình ảnh vua Louis XVI lên đoạn đầu đài ám ảnh nên sợ quá tự nguyện
thoái vị khi thấy khắp nơi nhân dân nổi lên theo Việt Minh làm cách mạng.
Ông
Hồ nhanh tay nhưng đa đoan, ngoài nhiệm vụ giải phóng dân tộc lại gánh thêm nhiệm
vụ quốc tế quá lớn nữa là giải phóng giai cấp nên không thể tách rời ra khỏi
phong trào cộng sản đang rất thịnh hành thời bấy giờ.
Thế
là đất nước chưa kịp độc lập phải rơi vào hoàn cảnh 10 năm chiến tranh chống
Pháp rồi dẫn đến 20 năm chống Mỹ, siêu cường số 1 thế giới ai cũng ngán sợ, ai
cũng không dám đụng vào.
Cả
hai miền Nam Bắc chết hàng triệu người, bao nhiêu tinh hoa đất nước là các tầng
lớp thanh niên hai miền bị hủy diệt, đất nước tan hoang và bị đẩy thụt lùi lại
nhiều thập niên. Tuy nhiên hy sinh có bấy nhiêu mà đổi lại được vinh quang là
nước nhỏ duy nhất dám chống và chiến thắng đế quốc Mỹ đủ sướng tê người qua nhiều
thập niên và làm bao nước nhỏ khác noi gương chống Mỹ phải đảo điên như Iran,
Iraq, Lybia, Syria, Venezuela …
Tuy
nhiên sướng đến 50 năm thế đủ rồi, chừ tỉnh táo lại, lo khiêm tốn học hỏi cái
hay cái tốt của thiên hạ, lo chạy hết tốc lực để vươn lên, chứ thiên hạ bỏ ta lại
quá xa rồi, kinh tế không ra gì thì quân sự cũng chẳng ra chi. Không khéo sướng
quá lại rơi vào tình trạng như thời hậu vua Minh Mạng thì mệt lắm.
Mà
thực tế hiện trình độ ta đang cách biệt Mỹ, Âu, Nhật, Hàn đến cả trăm năm và
quá sức nguy hiểm là sự cách biệt của ta với ông bạn vàng phương Bắc cũng lên đến
cả trăm năm như vậy.
Hình
như ông Tô Lâm cũng đã thấy ra điều ấy nên đang thúc giục cả nước phải vừa xếp
hàng vừa chạy vừa vươn lên. Tuy nhiên muốn vươn nhanh lên thì phải cắt cái đuôi
định hướng nặng nề đi và sắp xếp lại thể chế theo chuẩn thế giới văn minh.
Khẩu
hiệu hôm nay: phải biết nhục để vươn lên đừng tự sướng nữa.
------------------
Bài viết hay quá. Xin cảm ơn tác giả.
Tôi chỉ xin đề cập đến lĩnh vực chữ Quốc ngữ (CQN). Tinh
thần tự hào, tôn thờ CQN hiện nay vẫn còn cao ngất ngưỡng ở nhiều vị trí thức.
Chữ Quốc Ngữ (CQN) được sáng tạo từ năm 1651 nhưng hơn
200 năm sau cũng chẳng mấy ai dùng, ngoại trừ một số giáo sĩ và giáo dân.
Truyện Kiều của thi hào Nguyễn Du, sáng tác vào những năm
1800, viết bằng chữ Nôm. Và cũng chưa có bằng chứng lịch sử nào cho thấy cụ
Nguyễn Du biết viết CQN.
Đến cuối thế kỷ 19, thực dân Pháp đô hộ toàn cõi Việt Nam
và thi hành nhiều chính sách cưỡng ép thay thế chữ Hán Nôm bằng CQN thì từ đó
CQN mới có nhiều người học.
Và để học viết được CQN, hầu như ai cũng phải mất vài tuần
hoặc vài tháng mới nắm vững quy tắc CQN. Không ai có thể học chỉ vài ngày mà viết
được CQN.
Thiết nghĩ giả sử không có CQN thì cha ông chúng ta cũng
sẽ tìm cách cải tiến chữ Nôm cho gọn hơn, tựa như người Hàn, người Nhật cải tiến
chữ của họ như hiện nay.
Các nước Trung Quốc, Nhật và Hàn Quốc không có chữ viết
Latinh nhưng văn minh của họ hơn xa VN.
Phi Luật Tân và Nam Dương là 2 nước có chữ viết Latinh
hóa nhưng văn minh tiến bộ của họ thua xa TQ, Nhật và Hàn Quốc.
Vì thế, văn minh tiến bộ của một đất nước không do chữ viết
có Latinh hóa hay không, mà là do sự khôn khéo người dân và chính phủ của nước
đó.
Chưa kể CQN là do các giáo sĩ tây phương sáng tạo, không
phải do người Việt Nam sáng tạo. Do đó CQN vẫn còn một số khuyết điểm không
đáng có trong ký âm do phải lệ thuộc vào cách phát âm trong ngôn ngữ của các vị
giáo sĩ Tây phương này.
Vậy thì có gì mà nhiều người vẫn tự hào quá mức về CQN,
xem nó là báu vật thiêng liêng, một tabu, không thể chỉnh sửa.
Dù chữ Quốc ngữ hiện nay đang vận hành hiệu quả và chưa
có nhu cầu cấp thiết cải tiến chữ viết nhưng việc tìm ra một cách ghi tối ưu, hợp
lí và ngắn gọn hơn cho tiếng Việt vẫn là việc nên làm, vì thiết nghĩ đang vận
hành hiệu quả không có nghĩa là không thể vận hành hiệu quả hơn hiện nay.
Nếu tự hào CQN thì cũng nên tự hào ít nhiều và ủng hộ Chữ
VN Song Song 4.0 (CVNSS4.0) bộ chữ không dấu, cực ngắn do người Việt Nam sáng tạo.
Mục đích chỉ là dùng song song với chữ Quốc ngữ. Tên gọi CVNSS đã hàm ý là chỉ
dùng song song.
CVNSS4.0 ra đời chỉ hơn 5 năm, không bắt ép ai học, chưa
có cơ quan nhà nước nào khuyến khích học, nhưng tương lai của nó đã khởi sắc.
Hiện nay, nhiều người học và viết chữ Việt 4.0 tại nhóm
"Tôi Yêu Chữ Việt 4.0" trên Facebook:
https://www.facebook.com/groups/ToiYeuChuViet4.0
Nhóm đã có hơn 1 nghìn thành viên.
Phây búc của 5 người sau đây đều đặn đăng các bài văn thơ
hoặc video bằng 2 kiểu chữ: CQN và CVNSS4.0 hoặc các bài quảng bá cho CVNSS4.0.
1) FB Nguyễn
Văn Luận, U70, ở tpHCM, thường viết nhiều bài và làm các video nhạc có
2 kiểu chữ: Cvnss4.0 và CQN.
https://www.facebook.com/nguyen.van.luan.547754
2) FB Hợi
Phạm, U80 tuổi, ở Biên Hòa, mỗi ngày đều đăng 1 bài thơ bằng 2 kiểu chữ
để trao dồi.
https://www.facebook.com/pham.hoi.5872682
3) FB Xuân
Lê, U40, ở Tp.HCM, kỹ sư công nghệ, dù mới học Cvnss4.0 gần 1 năm nay
nhưng mỗi ngày thường đăng các clip ngắn bằng 2 kiểu chữ: chữ 4.0 và CQN
https://www.facebook.com/hanle200419
4) FB Hồng
Là, U70, nông dân ở Hải Dương, học vấn lớp 9, thường đăng các sáng tác
thơ văn bằng 2 kiểu chữ.
https://www.facebook.com/la.phamthi.35
5) FB Trần
Huệ Chánh, U70, ở Nha Trang.
Hàng ngày đều chia sẻ các bài tút hay trên Facebook của
mình bằng 2 kiểu chữ.
https://www.facebook.com/chanh.tranhue
Ai đã biết CQN rồi thì chỉ vài giờ hoặc vài ngày học là nắm
vững quy tắc.
Xem tóm gọn công thức và mục đích CVNSS4.0 ở:
https://chuvietnhanh.sourceforge.net/TomGonCongThucCVNSS.htm
Hay xem giáo trình CVNSS4.0 ở:
http://chuvietnhanh.sourceforge.net/ChuVNSongSong.htm
-------------------
SỰ PHÁT TRIỂN TẤT YẾU LÊN NHÀ NƯỚC CHỦ NGHĨA TƯ BẢN CỦA
VIỆT NAM!
- Bản chất của Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt
Nam chỉ là nhà nước nửa Phong Kiến nửa Tư Bản, do đó Nhà Nước Cộng Sản Việt Nam
buộc phải phát triển lên Nhà Nước Tư Bản.
- Thực vậy, Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
chỉ là một Nhà Nước nửa Phong Kiến nửa Tư Bản lạc hậu, trong đó Thể chế phát
triển theo hướng Phong Kiến và Kinh tế phát triển theo hướng Tư Bản. Nhà Nước Cộng
Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam phát triển lên đến đỉnh cao nhất đó là khi quyền
lực của Tổng Bí Thư ngang với Vua và dòng họ của Tổng Bí Thư có địa vị ngang với
Hoàng Thất của chế độ Phong Kiến.
- Vấn đề nằm ở chỗ đa số người Việt Nam đều tin rằng là
Nhà Nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam là mô hình nhà nước tiến bộ nhất thế
giới, sau khi các nước CNTB phát triển lên đến đỉnh cao thì sẽ trở thành Nhà Nước
Chủ Nghĩa Xã Hội như Việt Nam.
- Những người đấu tranh đã nhận thức được mô hình Nhà Nước
Xã Hội Chủ Nghĩa chỉ là Nhà Nước nửa Phong Kiến nửa Tư Bản lạc hậu, còn đa số
người Việt Nam thì chưa. Muốn thoát ra khỏi hoàn cảnh hiện nay, thì chỉ một
cách duy nhất là Trí Thức Việt Nam phải giúp xã hội nhận thức đúng về Nhà Nước.
- Trong trường hợp dùng bạo lực để thay đổi chế độ cực
đoan mà không thay đổi nhận thức, thì Việt Nam sẽ giống với Afghanistan và
Iraq... vẫn quay lại chế độ Cộng Sản và mang thêm những vết thương thù hằn dân
tộc.
- Chúng ta phải chấp nhận hiện thực là dân tộc Việt Nam
chỉ thoát khỏi chế độ Phong Kiến từ năm 1945, hiện nay nhận thức của người Việt
Nam tuy cao hơn nhiều so với năm 1945 nhưng chưa đủ để tiến lên CNTB... Sẽ
không có con đường tắt nào ngoài việc tiếp tục nỗ lực giúp đỡ người Việt Nam nhận
thức đúng về thực trạng của Nhà Nước nửa Phong Kiến nửa Tư Bản Việt Nam lạc hậu,
để từ đó người Việt Nam có thể thống nhất được với nhau cùng tiến lên CNTB.
- Và nếu Việt Nam tiến lên Nhà Nước CNTB thì người Việt
Nam được thêm những gì?
+ Thứ nhất: Nhà Nước CNTB Việt Nam sẽ thi hành yêu sách 8
điểm ngày 18/6/1919 của Nguyễn Ái Quốc để giải phóng dân tộc Việt Nam, người Việt
Nam chính thức thoát khỏi thân phận nô lệ của các chính quyền sau 4.000 năm lịch
sử ô nhục.
+ Thứ hai: Nhà Nước CNTB Việt Nam thừa nhận đất đai là
tài sản, người dân Việt Nam có quyền sở hữu đất (thay thế cho quyền sử dụng đất
như hiện nay).
+ Thứ ba: Nhà Nước CNTB Việt Nam thi hành kinh tế thị trường
toàn diện, xóa bỏ độc quyền của kinh tế nhà nước, dẹp bỏ các ngành nghề kinh
doanh có điều kiện. (Từ năm 1986 đến nay, Việt Nam phát triển như ngày nay là
nhờ đã thi hành một phần của kinh tế thị trường, những ngành nghề đã được tự do
kinh doanh đều phát triển lành mạnh, chỉ riêng nhóm kinh tế nhà nước và nhóm
các ngành nghề kinh doanh có điều kiện là vẫn giữ sự thối nát).
- Tiến lên CNTB không phải là sự sụp đổ của một Nhà Nước
toàn vẹn, mà đó là sự đi lên của dân tộc Việt Nam, để cả dân tộc sở hữu mô hình
Nhà Nước quản lý xã hội hiệu quả nhất hiện nay đó là Nhà Nước Chủ Nghĩa Tư Bản.
Cái đuôi định hướng chỉ là cái cớ trên mặt giấy tờ và chữ
nghĩa để "danh chính ngôn thuận" cho việc hợp pháp hoá mọi phương tiện
kinh doanh "tư bản hoang dã" vào tay giới cầm quyền Việt Cộng và gia
thân, tay chân của họ. Chỉ vậy thôi!
Còn nói về "cướp chính quyền" và cướp, cướp ...
mà giới Cộng sản từ Âu sang Á làm thì đó là những hành động thuộc loại trân
tráo, thiếu học, thiếu liêm sỉ mà các nước thuộc thế giới văn minh người ta
không ngờ được. Ngay cả đến bây giờ cũng vậy, qua một số hình ảnh người dân miền
Bắc chen lấn, giành giựt nhau chỗ ngồi để coi diễn hành mừng tổ quốc của họ được
80 tuổi là tôi thấy cái tư tưởng và tinh thần Đấu Tố Cải Cách Ruộng Đất vẫn còn
đó trong lối sống đa số người dân miền Bắc.
Còn nói về ông Tô Lâm "đã thấy ra điều ấy" thì
cái điều ấy đã thể hiện trong chuyến đi qua đế quốc Mỹ vừa rồi của ông ta. Trên
một khán đài, hình ảnh được chiếu trực tiếp cho cả thế giới mà một câu hỏi đơn
giản của một cô người Việt ông ta cũng không thể biết phải trả lời như thế nào,
cứ rề rà lật xấp giấy ghi sẵn trên tay hết tờ này sang tờ khác, rồi cuối cùng
trả lời cũng chẳng đâu vào đâu cả.
Người Việt Cộng họ không phải là không biết họ đang sống
trong sự nguyền rủa và căm hận ngút trời của người Việt Nam! Nhưng, những cái
gương độc tài trên thế giới một khi bị người dân lật đổ và trả thù là những nỗi
ám ảnh thường trực của họ, cho nên họ phải cố bám cho bằng được, bằng mọi giá
và được ngày nào hay ngày đó, trong khi một số lãnh đạo của họ đã và vẫn đang
tìm cách tạo dựng những nơi trú ẩn ở nước ngoài.
Nói túm lại, tin tưởng hoặc trông đợi bất kỳ một sự tốt đẹp
hay "tử tế" nào đó từ người Việt Cộng là cái Vô Minh căn bản trong
cái nhìn của những người có tinh thần quốc gia và dân tộc!
No comments:
Post a Comment