Wednesday, September 30, 2009

DÂN TỘC THÍCH ĐÙA


Dân tộc thích đùa
Hai Đậu
00:15 ngày Thứ Năm, 01/10/2009
http://bauxitevietnam.info/c/11599.html
Vâng, đó là Dân tộc Việt Nam! Dân tộc Việt Nam từ ngàn xưa vốn luôn chống chọi với thú dữ, thiên tai, kẻ thù xâm lược. Nên họ luôn phải tìm đến những chuyện đùa để thư giãn và quên đi những vất vả trong cuộc sống hàng ngày. Và tinh thần đó mãi lưu truyền đến ngày hôm nay. Tôi xin được kể ra vài ba câu chuyện đùa “cười ra nước mắt” để hầu quý độc giả.

Câu chuyện thứ nhất: Lãnh đạo phải có bằng Tiến sĩ hay phải đẽo chân cho vừa giày! Quả là nói như đùa! Vì cả ba ông: Tổng Bí thư Đảng, ông Chủ Tịch nước và ông Thủ tướng, không ông nào có bằng Tiến sĩ cả. Nói như ông Tiến sĩ Lê Anh Sắc thì khác nào “tát” vào mặt ba ông lớn trên đây. Ông Tiến sĩ Lê Anh Sắc quả là “lớn mật” khi nói câu này! Sự “bất cập” trong lời nói của ông Tiến sĩ Lê Anh Sắc đã được bà con bình luận nhiều rồi. Nay xin miễn bàn thêm.

Câu chuyện thứ hai: Vụ án trọng điểm. Vâng, vụ PCI là một vụ án “trọng điểm”. Trọng điểm ở đây là số tiền rất trọng nhưng điểm thì rất nhỏ. Nên khi bắt đầu thì kêu rất to nhưng đến khi xử thì rất nhỏ! Đây không những là vụ tham nhũng gây bất bình trong người dân vì mượn tiền mà đi làm bậy. Nó còn có ý nghĩa thứ hai là làm nhục quốc thể Việt Nam. Một tội bị xử chém vào thời xưa. Do đó, ông Chủ tịch nước tuyên bố “Xử lý nghiêm khắc”. Vậy mà khi xử án ông Sĩ, có nhiều kẻ lớn mật dám gởi “công văn” tới “tha thiết” đề nghị giảm án cho ông Sĩ! Cần gì điều tra, cứ “tóm” gọn những ai “tha thiết” xin giảm tội cho ông Sĩ là xong ổ tham nhũng ngay chứ gì! Còn ông Thủ tướng thì “Biết tới đâu làm tới đó”! Vâng, sau cả năm điều tra, công tố đã “biết” ông Sĩ chỉ “cầm nhầm” 52 triệu đồng qua vụ “thuê nhà” chứ không phải “tham ô, lại quả” như lời khai của các quan chức PCI. Xin chúc mừng ông Sĩ nhé. Phen này ông kiện ngược thì PCI và Chính phủ Nhật Bản phải đền bù danh dự cho ông cả triệu đô chứ ít gì.

Câu chuyện thứ ba: Nhân thân tốt. Là Đảng viên, ai không có “nhân thân tốt”? Không tốt về tư cách, cũng tốt về lòng thành. Không tốt về lòng thành cũng tốt về họ hàng dây mơ rễ má. Không tốt về tốt về họ hàng dây mơ rễ má cũng tốt về quan hệ với cấp trên cấp dưới. Không tốt về quan hệ với cấp trên cấp dưới cũng tốt về nói năng kín kẽ “có tính đảng”… Qua vụ ông Sĩ, luật pháp Việt Nam đã khẳng định không nên tham nhũng nếu “nhân thân” chưa tốt! Mà ai là nhân thân tốt? Thì là Đảng viên! Vâng, tham nhũng là quốc nạn. Nhưng Luật pháp khuyến khích Đảng viên tham nhũng. Khi bị phát hiện thì sẽ được cái áo giáp “nhân thân tốt” che chở!

Câu chuyện thứ tư: Lương cán bộ thì không nhiều. Nhưng tài sản lại rất to! Vì sao? Vì tham nhũng ư? Xin thưa không phải. Mà vì do “làm kinh tế tốt”! Đảng khuyến khích Đảng viên làm kinh tế. Do đó, dù bận 8 tiếng cho công việc nhà nước, nhưng Đảng viên vẫn có thể làm giàu một cách độc đáo! Điều đáng buồn là Đảng viên chỉ lo làm giàu cho bản thân. Còn đất nước thì nghèo mạt rệp!

Câu chuyện thứ năm: Gây bất lợi cho Quốc gia chỉ đáng giá 30 triệu đồng (còn chưa tới 2000 đô la)! Ông Đào Duy Quát là phó tướng của ông Tô Huy Rứa. Cặp bài trùng chuyên đi “rao giảng đạo đức yêu nước (Tàu?)”! Ấy vậy mà ông Quát lại chỉ bị phạt 30 triệu đồng khi trang mạng của Đảng CSVN in tin “nhầm” khẳng định Trường Sa và Hoàng Sa là của Tổ quốc Tàu! Thêm một tin nữa là Bộ 4T sẽ xử phạt 30 triệu đồng nếu in hình bản đồ Việt Nam mà thiếu Hoàng Sa và Trường Sa! Vâng, lãnh hải và đảo của Tổ quốc chỉ đáng giá 30 triệu đồng! Một cái giá quá bèo.

Câu chuyện thứ sáu: Là nhà khoa học mà tham gia viện nghiên cứu tư nhân thì mất quyền công dân. Trong thư của ông Hà Hùng Cường trả lời Tiến Sĩ Nguyễn Quang A có nói rằng:
“Điều 69 Hiến pháp quy định như sau: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin… theo quy định của pháp luật. Bộ Tư pháp cho rằng Quyết định 97 không trái với Hiến pháp bởi vì Quyết định này chỉ ràng buộc trách nhiệm của cá nhân thành lập tổ chức khoa học và công nghệ, không ràng buộc trách nhiệm của cá nhân – công dân nghiên cứu khoa học và công nghệ trong việc công bố nghiên cứu của mình về đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng và Nhà nước. Các nhà khoa học có quyền công bố công khai [*] kết quả nghiên cứu của mình với tư cách cá nhân theo đúng quy định của pháp luật.”
Vậy khi ba nhà khoa học tham gia một viện nghiên cứu nào đó thì họ tự nhiên mất đi quyền công dân! Và như vậy họ không có quyền chung một tiếng nói! Cũng cần nói thêm rằng Quyết định 97 sẽ khiến cho các nhà khoa học trổ sức tài ba hơn. Vì các công trình khoa học cần nhiều nhà khoa học tham gia. Nay như vậy không hợp với Pháp luật. Do đó, một nhà khoa học phải làm công việc của nhiều người. Một bước tiến vĩ đại cho các nhà khoa học Việt Nam.

Câu chuyện thứ bảy: Sống và làm việc theo Pháp luật – trừ Thủ tướng. Việc ông Chánh án Tòa án nhân dân Tối cao ủy quyền cho hai người dưới quyền khuyên ông Cù Huy Hà Vũ rút đơn kiện đã mặc nhiên thừa nhận Thủ tướng là người sống trên Pháp luật! Thủ tướng là một địa vị cao quý trong xã hội. Nhưng ông Thủ tướng cũng là một người trần mắt thịt với đủ cả tham, sân, si… Ấy vậy mà công dân không được phép kiện ông ta khi ông ta làm sai, tức Luật pháp đã trao cho ông Thủ tướng đặc quyền làm bậy! Vâng, chúng ta từ nay nên thay đổi khẩu hiệu cũ và thay vào bằng khẩu hiệu mới:
Sống và làm việc theo Hiến pháp – Pháp Luật – trừ Thủ Tướng!


HC Mạng Bauxite Việt Nam biên tập.


Chú thích của Bauxite Việt Nam:

[*] Cuối bài Mở ra… để khép lại, Bauxite Việt Nam có một chú thích phê phán cách dùng tiếng Việt kỳ quái ở điều 2, Quyết định 97: Có công bố… bí mật không, mà viết “công bố công khai”? Thủ tướng nên có một trợ lý rành tiếng Việt, chứ nếu không, những văn bản trùng ngôn kiểu này khiến Thủ tướng khó ăn khó nói với chính công dân của mình. Nay qua trả lời của Bộ trưởng Hà Hùng Cường, mới biết được cái người không rành tiếng Việt ấy, chính là đương kim Bộ trưởng Bộ Tư pháp Hà Hùng Cường. Than ôi!


No comments: