Thursday, March 26, 2009

PHIÊN TOÀ Ô NHỤC LIỆU CÓ LẬP LẠI ?

“Phiên tòa ô nhục” liệu có lập lại?

Alfonso Hoàng Gia Bảo

VietCatholic News (25 Mar 2009 15:32)

http://vietcatholic.net/News/Clients/ReadArticle.aspx?ID=65403

Ai theo dõi vụ Thái Hà những ngày qua chắc hẳn đã không tránh khỏi thắc mắc, vì sao chỉ là luật sư bào chữa mà Ls. Luật lại được nhà cầm quyền ‘chăm sóc’ quá sức chu đáo còn hơn cả tám giáo dân Thái Hà, trong khi chính họ mới là ‘diễn viên chính’ của vụ kiện,?

Có phải vì họ sợ một sự “câu kết” giữa giáo xứ này với một vị luật sư thạc sĩ sẽ gây nên những sóng gió bất ngờ làm đảo lộn mọi toan tính của họ tại phiên tòa, hay đơn giản đó chỉ là trò ‘dương đông kích tây’ nhằm đánh lạc hướng chú ý công luận?

Chung quanh việc bị đang công an Tp.HCM gây khó dễ không cho đi Hà Nội, hôm 23/3, Ls. Luật đã trả lời đài Á châu Tự do như sau “Họ đi sát bên tôi. Nếu tôi có xu hướng đi ra hướng phi trường, họ liền cúp đầu xe, bảo quay về chứ đi ra hướng này làm gì….An ninh họ cũng nói thẳng với tôi rằng: Chúng tôi không muốn anh đi Thái Hà làm việc. Anh có đi thì chúng tôi cũng áp giải anh về thôi !”. (
http://www.rfa.org/vietnamese/in_depth/ThaiHa-appeal-trial-will-be-on-march27-03232009155930.html)

Qua những lời trên, thiết nghĩ việc đi / ở của anh đã trở nên quá rõ:

- Có đến 99% khả năng luật sư anh sẽ không có mặt tại tòa để bào chữa theo yêu cầu của tám giáo dân khi mà chỉ còn 3 ngày nữa phiên tòa này sẽ diễn ra, mà anh thì lại đang ‘trăm công ngàn việc’ với đống sổ sách giấy tờ phải báo cáo cho chính quyền. Và như thế chúng ta có thể thấy trước cái lý do mà Tòa án Tp.Hà Nội sẽ đưa ra để giải thích về sự vắng mặt của anh tại Hà Nội vào ngày 27/3 sẽ trở nghe cũng khá là thuyết phục đấy quí vị ạ! “luật sư phải bận giải trình cho các cơ quan chủ quản và ngành thuế về hoạt động của văn phòng LS Pháp Quyền từ 2005 đến nay” và rằng “bản thân công việc tại văn phòng luật sư cũng còn đang có vấn đề thì làm sao có thể đi bào chữa tốt cho người khác?” v.v…

- Chỉ còn 1% khả năng dành cho anh vào giờ thứ 25, tức chiều tối ngày 26/3 được phép bay ra Hà nội sau khi “đã cố gắng hoàn thành xuất sắc giải trình về các hoạt động của văn phòng Pháp Quyền!”. Như vậy, cuối cùng thì luật sư cũng là có mặt tại tòa kịp thời và đúng lúc để vào vai luật sư bào chữa đúng theo yêu cầu của tám giáo dân, “chính quyền không hề ngăn cấm chuyện bào chữa!”. Tuy nhiên, chẳng cần nói chúng ta cũng thấy sự hiện diện của anh lúc này có khi chỉ để ‘cho vui’ do cả anh lẫn thân chủ đã ở vào thế bị động hoàn toàn vì chẳng có được bất kỳ sự trao đổi và chuẩn bị gì cả. Đến tòa có khi chỉ khiến anh thêm “ấm ức” khi nghe công tố viên luận tội tám thân chủ của mình để chánh án ra phán lệnh! Vâng, nếu bị rơi vào trường hợp này, chúng tôi cho rằng câu hỏi nên đi hay nên ở nhà là cần thiết.

Hoàn cảnh khốn khó của Ls. Luật và các cộng sự của anh tất nhiền cũng đã khiến các giáo dân không tránh khỏi sự lo lắng suốt hơn hai tuần chờ mong mỏi mòn vừa qua. Và có vẻ như việc bày ra cái trò khỉ ‘dương đông kích tây’ này, đánh luật sư mà thật ra là nhằm vào các giáo dân, đã đem lại “kết quả đáng khích lệ” khi mới cách nay mấy ngày một trong tám giáo dân, anh Nguyễn Đắc Hùng đã phải làm Đơn Phản Đối Phiên Tòa (http://www.giaoxuthaiha.org/Web/ContentDetail.aspx?distid=1869 ) gởi Tòa Án và Viện Kiểm Sát Tối Cao.

Như vậy lá đơn còn lại mà nhà cầm quyền có thể đang sốt ruột hiện nay đó chính là việc các giáo dân làm đơn xin hoãn phiên xử. Đâu thể tự nhiên mà tòa án Tp.Hà Nội lại ‘lo lắng’ tử tế đến độ cử nhân viên đêm hôm đến tận nhà giáo dân để “trao đổi” xem ý nguyện họ ra sao? Những sự quan tâm có lẽ chưa bao giờ xảy ra trong lịch sử tư pháp VN!

Và chỉ chờ có thế, nhà cầm quyền sẽ vin vào đó bảo là “vâng! đó là ý nguyện của nguyên đơn” để rồi từ nay chuyện khiếu kiện đi đòi danh dự (cùng với Thái Hà, Tòa Khâm Sứ) sẽ mãi mãi chỉ còn là dĩ vãng (ít ra cũng là cho đến khi chế độ chưa sụp đổ).

‘Ván cờ dân chủ’ liệu có tàn?


Những sự khó khăn và rắc rối xảy ra với luật sư Luật và các cộng sự của anh tại văn phòng LS Pháp Quyền, buộc tất cả những ai đang dấn thân đấu tranh chống lại những bất công xã hội, không thể không quan tâm đến một câu hỏi lớn khác còn quan trọng hơn vụ kiện đó là tại sao nhà cầm quyền VN lại dám ngang nhiên chà đạp công luận để tấn công văn phòng LS Pháp Quyền dữ dội như vậy?

Câu trả lời theo chúng tôi chỉ có thể là việc đấu tranh của Thái Hà chống lại những bất công xã hội nay chẳng may đã ở vào giai đoạn bất lợi hơn một năm về trước rất nhiều !!!

1. Quí vị nào hay theo dõi thời sự đều đã biết, tình trạng suy thoái kinh tế toàn cầu đặc biệt là với nước Mỹ với số nợ 2 ngàn tỷ USD của nước này trước Trung Quốc đã khiến cho mối quan Đông Tây chẳng còn giống như trước. Nhân quyền bây giờ xem ra chỉ còn là chuyện phụ mà chính phát biểu của bà tân ngoại trưởng Clinton tại Bắc Kinh cũng đã khiến “Tokyo lo ngại chính quyền của ông Obama sẽ “bỏ rơi” Nhật khi tập trung vào những vấn đề cấp thiết hơn.” (http://dantri.com.vn/c36/s36-308648/ngoai-truong-my-hillary-clinton-len-duong-den-chau-a.htm) vậy thì chuyện nhân quyền với tự do tôn giáo của VN sẽ còn là cái “đinh rỉ” gì?

2. Tuy nhiên, nguyên nhân trực tiếp và quan trọng hơn cả lại là những biến cố mới xảy ra gần đây liên quan đến sự trỗi dậy của TQ ngoài biển Đông để tranh giành ảnh hưởng với Mỹ bộc lộ gần đây, đã khiến cho Hà Nội trở nên quan trọng về chiến lược đối với Washington hơn bao giờ hết. Muốn được cái này thì phải buông cái kia sự đời xưa nay luôn là vậy. Việc Hà Nôị thoát khỏi việc bị đưa trở lại danh sách CPC tức “các nước cần quan tâm đặc biệt” mặc dù đã có rất nhiều lời kêu gọi của các nghị sĩ và các tổ chức nhân quyền, và đi kèm với việc thăm viếng thường xuyên của cả các nhà ngoại giao lẫn các tướng lĩnh cao cấp của hải quân Hoa Kỳ, có thể hiểu là dấu chỉ gió nay đã “đổi chiều”.

Tôi và anh, chúng ta có thể làm gì cho Thái Hà?

Khi bày tỏ những điều chẳng lấy gì lạc quan về phiên tòa 27/3, chúng tôi không khỏi lo ngại sẽ bị người khác dèm pha “làm chuyện tài lanh” hay “vẽ đường cho hưu chạy” v.v… (mà nếu không có chuyện Thái Hà, Tòa Khâm Sứ trước giờ chúng tôi chưa bao giờ nghĩ có lúc mình dám làm cái việc dễ bị nhà cầm quyền qui chụp tội “tuyên truyền phản động” nguy hiểm cho bản thân như hiện nay).

Nhưng mọi người hãy thử nhìn lại xem, những cuộc đối đầu xưa nay giữa thế giới tự do với cộng sản, ngay cả Mỹ họ chiếm thế thượng phong trước Liên Xô, Trung Cộng nhiều hơn hay ngược lại?

Chuyện nước Mỹ dưới thời J.Kennedy thập niên 60 bị một phen hoảng loạn khi Fidel Castro bất ngờ lôi hỏa tiễn nguyên tử của Nga chỉa thẳng sang xứ họ chắc mọi người chưa thể quên? Ở VN mình trước nay không biết đã xảy ra bao nhiêu vụ dân bị ‘té ngửa’ vì bị ăn đòn bất ngờ của cộng sản, mà vụ tấn công ngay vào thời khắc giao thừa năm Mậu Thân 1968 và gần đây hơn chính là chuyện đất Tòa Khâm Sứ đã bị bất ngờ san bằng thành vườn hoa chỉ sau một đêm, những ai là người chứng kiến chắc chắn cũng khó thể nào quên.

Hơn lúc nào hết tám giáo dân anh dũng của xứ Thái Hà, Ls. Lê Trần Luật và chi Tạ Phong Tần cần đến sự hiệp thông, lời cầu nguyện, sự mở lòng và cả mở lời của những người có đạo ở khắp nơi.

“Góp gió thành bão!” chỉ bằng cách cùng nhau bày tỏ nỗi bất bình của cả giáo hội VN về cách hành xử của chính quyền trước những gì đang xảy ra liên quan đến Thái Hà, chúng ta mới mong có được sự “công bằng và bác ái” vốn là những thuộc tính không thể thiếu của đạo công giáo, mà vì nó chúng ta tin đạo và sống đạo bấy lâu nay.

Cảnh mấy ‘con kiến Thái Hà’ cùng vị luật sư tay không lạc lõng giữa vòng vây dầy đặc công an mật vụ tại phiên tòa 8/12 trước, làm tôi nhớ lại câu chuyện David tí hon hạ gục tên khổng lổ Goliath chỉ bằng cái chạng ná bắn đá nhưng nhờ biết yếu điểm chết người của tên vô đạo khổng lồ này nằm ở giữa trán. Nay thì cái tử huyệt của một chính quyền hừng hực dùi cui, súng đạn đã bị tám giáo dân ‘bắt mạch’ rất chính xác: đó chính là sự giả dối! vấn đề còn lại là làm sao biết cách khai thác tối đa cái tử huyệt ấy, thì một mình Thái Hà khó có thể làm nổi!

Con số “27/3” khiến tôi lại nhớ đến một con số khác gần giống nó “30/3” là ngày đã diễn ra phiên tòa xử linh mục Nguyễn Văn Lý tại tòa án Huế năm 2007, mà chẳng bao lâu sau đó tấm hình Cha Lý bị một cánh tay vạm vỡ bịt miệng ngay giữa phiên tòa trở nên ‘nổi tiếng’ khắp thế giới, đến nỗi khi ông Nguyễn Minh Triết sang Mỹ cũng bị chất vấn.

Đây có lẽ là một bài học Nhưng liệu có phải phiên tòa nào diễn ra vào cuối tháng Ba cũng đều là những “phiên tòa ô nhục” hay không, chúng ta còn phải chờ thêm.

Sàigòn, 25/3/2009

Alfonso Hoàng Gia Bảo

No comments: