Vùng
Ông Tạ những ngày trước 30-4-1975
29
tháng 4, 2025
https://saigonnhonews.com/nhin-lai-lich-su/vung-ong-ta-nhung-ngay-truoc-30-4-1975/
HÌNH
: https://saigonnhonews.com/wp-content/uploads/2025/04/CMC-Saigon-30-4.2-1-1024x676.jpg
Vùng
Ông Tạ vốn nằm giữa ba trong năm trọng điểm phải đánh chiếm của Quân Giải phóng
khi “tiến về Sài Gòn”: Bộ Tổng tham mưu (nay là Bộ Tư lệnh Quân khu 7), Bộ Tư lệnh
Biệt khu Thủ đô (trại Lê Văn Duyệt, nay là Bộ Tư lệnh TP.HCM) và Phi cảng Tân
Sơn Nhứt (hai trọng điểm còn lại là Dinh Độc Lập và Bộ Tư lệnh Cảnh sát Quốc
gia). (Đồ họa: CMC)
Cuối
tháng 4-1975, như cả Sài Gòn – Gia Định, Ông Tạ – “thủ phủ” Bắc di cư 54 của
Sài Gòn, thậm chí cả miền Nam – căng thẳng theo tin chiến sự dồn dập.
Ngay
mấy đứa nhóc cũng phải chú ý khi cha mẹ, anh em, hàng xóm… ai cũng chỉ nói chuyện
này. Đi học, bạn bè cũng toàn chuyện thời sự, dù mới lớp Sáu, lớp Bảy…
Có
một điều gì đó “long trời lở đất” sắp xảy ra!
Ngày
16-4-1975, Phan Rang thất thủ. Đại Tá Nguyễn Thu Lương, chỉ huy trưởng Lữ đoàn
2 Nhảy dù bị bắt ở đây. Nhà cũ của ông Lương sát bên chung cư góc Thánh Mẫu
(nay là Bành Văn Trân) – Vân Côi, vùng Ông Tạ (giờ là một phần của Bún bò Hạnh.
Phần kia, cạnh bên xưa là nhà Trưởng ty Hiến binh Phước Lễ Trần Ruy Dương).
Báo
chí Sài Gòn liên tục đưa tin về trận chiến ở “cánh cửa thép Xuân Lộc” vốn cũng
nhiều người Bắc 54. Thiếu Tướng Lê Minh Đảo, tư lệnh Sư đoàn 18 Bộ binh kiêm tư
lệnh Biệt khu 31 Chiến thuật “thề tử thủ.” Nhà ông Đảo lúc đó trong khu cư xá
Sĩ quan Chí Hòa (nay là cư xá Bắc Hải) vùng Ông Tạ.
Vùng
Ông Tạ vốn nằm giữa ba trong năm trọng điểm phải đánh chiếm của Quân Giải phóng
khi “tiến về Sài Gòn”: Bộ Tổng tham mưu (nay là Bộ Tư lệnh Quân khu 7), Bộ Tư lệnh
Biệt khu Thủ đô (trại Lê Văn Duyệt, nay là Bộ Tư lệnh TP.HCM) và Phi cảng Tân
Sơn Nhứt (hai trọng điểm còn lại là Dinh Độc Lập và Bộ Tư lệnh Cảnh sát Quốc
gia).
Ngoài
ra còn là Căn cứ Hoàng Hoa Thám (nay là đường và chợ Hoàng Hoa Thám), nơi đặt Bộ
chỉ huy Sư đoàn Nhảy dù và trại Tiểu đoàn 1 Nhảy dù Nguyễn Trung Hiếu (nay là
siêu thị điện máy Chợ Lớn trên đường Cách Mạng Tháng Tám, đối diện công viên Lê
Thị Riêng),
-Trại
Biệt động quân Đào Bá Phước, nơi đặt bộ chỉ huy Biệt động quân trên đường Tô Hiến
Thành, cách vòng ngoài vùng Ông Tạ non cây số. Nhà đại tá mở tiệm thuốc tây
Bình Dân ngay giữa chợ Ông Tạ, đầu hẻm Bình Dân, nay là hẻm Phở Ngọc – 207/9 Phạm
Văn Hai).
Ngày
21-4, cả nhà tôi ngồi coi tivi một cuộc họp nội các của Chính phủ VNCH; truyền
hình, truyền thanh trực tiếp. Tại đây, Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu đọc diễn văn
từ chức khá dài. Tôi chỉ còn nhớ mấy câu ông Thiệu chửi Mỹ, thách Mỹ rồi tuyên
bố “Dù mất một Tổng Thống Nguyễn Văn Thiệu, quân đội vẫn còn Trung Tướng Nguyễn
Văn Thiệu, đồng bào còn một chiến sĩ Nguyễn Văn Thiệu. Tôi nguyện sẽ chiến đấu
kề bên anh em chiến sĩ…”
Nhưng
bốn ngày sau, tối 25 rạng 26-4-1975, ông Thiệu lên máy bay đi Đài Loan phúng điếu
cố Tổng Thống Tưởng Giới Thạch (đã qua đời trước đó ba tuần) rồi định cư ở nước
ngoài luôn.
Cùng
đi với ông Thiệu là Đại Tướng Trần Thiện Khiêm, trước đó 20 ngày còn là thủ tướng
Việt Nam Cộng Hòa. Hai ông này có vẻ thân nhau, có lẽ một phần do cùng ở khu cư
xá sĩ quan (cao cấp nhất của Quân lực VNCH) Trần Hưng Đạo xéo đầu đường Thoại
Ngọc Hầu hồi đầu thập niên 1960, khi cả hai cùng cấp bậc đại tá. Khi ở đây, hai
phu nhân của hai ông thường ngồi chung xích lô theo đường Trương Quốc Dung –
Nguyễn Minh Chiếu (nay là Nguyễn Trọng Tuyển) – Thoại Ngọc Hầu đi chợ Ông Tạ,
ngang qua nhà tôi.
Nhà
trong khu cư xá sĩ quan Trần Hưng Đạo là nhà công vụ, nhà riêng của ông Khiêm
và gia đình phía sau khu cư xá Tự Do – xéo hồ tắm Cộng hòa. Còn trước đó, ba
tôi kể: vợ chồng ông Thiệu dò ý muốn mua một khu đất trên đường Thoại Ngọc Hầu.
Cuộc đảo chính 1-11-1963 nổ ra, sát hại hai anh em Tổng Thống Ngô Đình Diệm,
ông Thiệu bỏ ý định đó vì “dân Ông Tạ ủng hộ ông Diệm, khó ở đây.” Trung Tá Huệ
mua, xây building Đại Lợi cho Mỹ thuê (nay vẫn còn, trước chợ Phạm Văn Hai).
Thay
vào quyết tâm của ông Thiệu là ông tướng “râu kẽm” Nguyễn Cao Kỳ sau mấy năm im
hơi lặng tiếng bỗng dưng ngày 25-4 xuất hiện ở sân đền thánh Phêrô Thi của giáo
xứ Lộc Hưng, Ông Tạ. Ông Kỳ không xa lạ với nơi này vì đây là khu vực nhiều bà
con Bắc 54 Sơn Tây quê ông và ông có nhiều người thân quen ở đây. Cánh đồng trồng
rau trước nhà thờ hồi đó gọi là “Cánh đồng Sơn Tây” (giờ gọi là “Vườn rau Lộc
Hưng”). Thậm chí hồi năm 1965, khi làm chủ tịch Ủy ban Hành pháp Trung ương (một
hình thức của thủ tướng), ông ngay lập tức bổ nhiệm một người thân hay cùng quê
gì đó của ông là ông giáo Cảnh, hiệu trưởng Trường tiểu học tư thục Fatima
trong giáo xứ Sao Mai – Ông Tạ làm hiệu trưởng trường Quốc Gia Nghĩa Tử.
https://saigonnhonews.com/wp-content/uploads/2025/04/CMC-Saigon-30-4.jpg
Ông
tướng “râu kẽm” Nguyễn Cao Kỳ sau mấy năm im hơi lặng tiếng bỗng dưng xuất hiện
trong ngày 25-4-1975 ở sân đền thánh Phêrô Thi của giáo xứ Lộc Hưng, Ông Tạ.
(Hình: tư liệu)
Bà
con Ông Tạ, người lớn lẫn con nít kéo đi nghe ông Kỳ nói chuyện tử thủ gì đó với
đồng bào. Tôi chỉ còn nhớ loáng thoáng ông Kỳ nói (đại ý): “Sang Mỹ làm gì, ăn
bơ sữa ba ngày ỉa chảy té re té tỏng.” Ông bảo: Phụ nữ và trẻ con sẽ được đưa
ra đảo Phú Quốc, dân Sài Gòn sẽ ở lại chiến đấu. Ông còn tuyên bố Sài Gòn sẽ trở
thành một Leningrad thứ hai, nơi quân dân Nga đã cầm cự 900 ngày trong vòng vây
hãm của Đức. Việc phân phối vũ khí sẽ làm ngay, mọi người nên ở lại Sài Gòn.
6,000
bà con Ông Tạ, đa số dân Lộc Hưng nghe, vỗ tay rầm rầm. Dè đâu, cũng như ông
Thiệu, bốn ngày sau, 29-4-1975, ông Kỳ cũng lên máy bay bay đi. Sau này, tại một
buổi đối thoại, truyền hình trực tiếp bên Mỹ, một giáo sư Đại học Cộng đồng,
nhà báo tự do vốn dân Nghĩa Hòa – Ông Tạ, là Bùi Văn Phú Bùi
Văn Phú đặt câu hỏi với ông Kỳ về chuyện thất hứa này, ông Kỳ trả lời:
“Anh muốn tôi chết à?”
Chiều
tối 29-4, có một cơn mưa nhỏ vùng Ông Tạ. Các toán quân Nhảy dù từ trại Sư đoàn
Dù Hoàng Hoa Thám xếp hàng một lặng lẽ đi trong mưa, tái phối trí lực lượng
phòng thủ khu vực một trong năm cửa ô Sài Gòn, ngăn chặn lực lượng quân giải
phóng cánh Tây Bắc từ Củ Chi, Hóc Môn tiến xuống. Hai bên ngã tư Bảy Hiền là
hai chốt chặn ở bệnh viện Vì Dân (nay là bệnh viện Thống Nhất) và Chi cảnh sát
Lê Văn Duyệt (một góc Trường THPT Nguyễn Thượng Hiền tôi học từ 1973). Đại Tá
Lưu Kim Cương, tư lệnh Không đoàn 33 Chiến thuật kiêm chỉ huy trưởng Yếu khu
Tân Sơn Nhứt tử trận ở khu vực này hồi đợt 2 Mậu Thân 1968; là nhân vật trong
nhạc phẩm “Cho một người nằm xuống” của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn.
1,000
quân của Bộ chỉ huy số 3 chiến thuật Liên đoàn 81 Biệt cách Nhảy dù (Biệt cách
dù) bố trí lực lượng từ Lăng Cha Cả đến bên ngoài Bộ Tổng tham mưu. Cư xá số 2
Thoại Ngọc Hầu đầu vùng Ông Tạ, xéo cổng Bộ Tổng Tham mưu được cắm một bộ phận
mạnh (cư xá này vừa bị phá bỏ xây cao ốc, đầu đường Phạm Văn Hai) canh giữ cổng
Bộ Tổng Tham mưu.
(Sau
1975, “ở ké” tiêu chuẩn của vợ, đại tá Bùi Văn Tùng, người thảo và tiếp nhận đầu
hàng của Tổng Thống Dương Văn Minh ở đây, trong căn hộ nhìn ra cổng Bộ Tổng
tham mưu cũ. Con gái đầu của ông là Bùi Quỳnh Hoa Hoa
Quynh Bui, học trường Ngô Sĩ Liên cách đó 100m với tôi, sau tôi mấy lớp,
coi tôi như anh)
Phòng
tuyến kháng cự trước giờ G ở một cửa ô Sài Gòn
Nhiều
gia đình vùng Ông Tạ theo đạo Công giáo. Tiếng cầu kinh vang đều đều theo tiếng
đạn pháo mỗi lúc mỗi tăng dần.
Trước
đó, chiều 28-4, phi công VNCH nhưng là dân “nằm vùng” Nguyễn Thành Trung dẫn đầu
một phi đội A-37 từ sân bay Thành Sơn (Phan Rang) tới Sài Gòn, ném bom phi trường
Tân Sơn Nhứt – tính đường chim bay chỉ cách vùng Ông Tạ non cây số.
Tiếng
bom vang ầm ầm cả vùng Ông Tạ. Xóm Đại Lợi của tôi nhiều nhà ba, bốn tầng. Sân
thượng nhà nào cũng đầy người tụ tập nhìn về hướng phi trường, khói bốc cao. Y
như hồi Mậu Thân 1968, dân xóm tôi, trong đó có đám con nít bọn tôi tụ tập ở vỉa
hè trước rạp hát Đại Lợi nhìn xa xa về hướng Bà Quẹo coi máy bay VNCH ném bom
san bằng khu Hãng dệt Vinatexco (nay là Dệt Thắng Lợi) – do nhiều lính “Việt cộng”
sau khi tấn công Tân Sơn Nhứt bất thành đã rút về đây. Nhà máy Dệt Vinatexco nằm
ở đầu khu vực phi trường Tân Sơn Nhứt, rất rộng, bao quanh là các căn cứ của Mỹ
và Không lực VNCH.
Trời
Sài Gòn những ngày cuối tháng 4-1975 rất oi hầm. Một, hai cơn mưa nhỏ không đủ
ướt đất. Đạn pháo lúc nào cũng vang rền quanh vùng Ông Tạ. Tôi lấy chiếc xe đạp
đi học thường ngày của mình chạy len theo con hẻm ấp Hòa Bình trên đường Thoại
Ngọc Hầu ra ngõ Con Mắt trên đường Phạm Hồng Thái (nay là hẻm 766 Cách Mạng
Tháng Tám) coi sao (!).
Dọc
đường Phạm Hồng Thái, từ ngã tư Bảy Hiền đến trước nghĩa địa đô thành Chí Hòa
(nay là công viên Lê Thị Riêng) từ tối 29 có các chốt của lính rằn ri mũ đỏ của
các tiểu đoàn Nhảy dù do đây là khu vực đóng quân, huấn luyện của Sư đoàn Nhảy
dù ở trại Hoàng Hoa Thám (nay là chợ và đường Hoàng Hoa Thám) và tiểu đoàn Nhảy
dù ở trại Nguyễn Trung Hiếu (nay là siêu thị điện máy Chợ Lớn, đối diện đối diện
nghĩa địa đô thành Chí Hòa, nay là công viên Lê Thị Riêng).
Trước
trại Nguyễn Trung Hiếu, tôi thấy có một chốt chặn ở ngay cửa ngõ vào nội ô Sài
Gòn trên đường Phạm Hồng Thái (nay là Cách Mạng Tháng Tám), chỉ huy là một sĩ
quan Nhảy dù nào đó, gào lên với lực lượng chốt chặn là lính, nhân dân tự vệ và
một số người dân trong khu vực. Giọng ông, tôi nghe là giọng Bắc 54 Ông Tạ.
Lính
Nhảy dù hối hả dựng chiến lũy bằng bao cát, gỗ… này nọ lấy từ trong trại Nguyễn
Trung Hiếu. Súng ống để ngổn ngang xung quanh. Hình như có một số lính Biệt động
quân ở trại Biệt động quân Đào Bá Phước trên đường Tô Hiến Thành cách đó không
xa tới tăng viện cho phòng tuyến này. Lúc ấy tôi còn nhỏ, lại đứng xa xa vì bị
quát đuổi đi: “Con nít ra đây làm gì, về nhà đi!” nên không phân biệt được vì sắc
phục lính hai binh chủng này tôi thấy có vẻ na ná nhau.
Bị
đuổi, từ đây, tôi rấn bàn đạp đạp xe đến trường Nguyễn Thượng Hiền của tôi,
cách đó gần một cây số rưỡi. Đường khá vắng, toàn lính Nhảy dù mặc đồ rằn ri, đứng
ngồi rải rác. Tôi ngó vô trường mình, thấy lính đi lại trong sân trường. Ghé
nhà thằng bạn gần trường, nó nói nho nhỏ: “Ba tao nói lính Biệt cách dù 81 đó!”
Liên
đoàn 81 Biệt cách dù vốn là đơn vị “thứ dữ” của Quân lực VNCH với nhiệm vụ
chính là thả các toán (gọi là “nhảy toán”) thám sát vào hoạt động những nơi mà
những đơn vị khác ít khi hành quân vào khi lực lượng đối phương quá đông, quá mạnh,
địa thế hiểm trở, ngoài tầm hoạt động của pháo binh… Mỗi toán sáu người, hoạt động
độc lập; thu lượm tin tức hoạt động đối phương; đột kích, phục kích bắt tù binh
khai thác tin. Khi cần, Liên đoàn 81 còn có thể tập trung lại để hành quân phối
hợp với các đơn vị khác như ở An Lộc, Quảng Trị 1972 và Phước Long 1975.
Liên
đoàn 81 gồm ba Bộ chỉ huy chiến thuật 1, 2, 3 với tổng cộng 3,000 quân; đa số gốc
Bắc 54, nhiều người gốc Bắc 54 Tày, Nùng nổi tiếng lì lợm… Từ 26-4, Bộ chỉ huy
3 được điều về phòng thủ Bộ Tổng tham mưu và phi trường Tân Sơn Nhứt. Lực lượng
này rải quân từ ngã tư Bảy Hiền dài dài tới Lăng Cha Cả – cửa ra vào cổng Phi
Long của Không quân, tới sát cổng chính Bộ Tổng tham mưu.
https://saigonnhonews.com/wp-content/uploads/2025/04/CMC-Saigon-30-4.1-1536x1152.jpg
Khu
vực Bộ Tổng tham mưu Quân lực VNCH hiện nay (Quân khu 7). (Hình: CMC)
Cách
ngã tư Bảy Hiền chưa tới nửa cây số, về phía Bà Quẹo, là nhà thờ và dòng tu Đắc
Lộ, nơi hai anh tôi học. Noel tôi hay đi lễ ở đây. Lên chút nữa là trại Sư đoàn
dù Hoàng Hoa Thám. Đối diện cổng chính trại Hoàng Hoa Thám là giáo xứ Tân Việt.
Cộng đồng giáo dân Bắc 54 xứ này hồi 1954 ở ngay ngã ba Ông Tạ, ít lâu sau dời
lên đây.
Thực
tế trong ngày 30-4, các đơn vị Nhảy dù này (nhiều người là dân Bắc 54 Ông Tạ do
Sư đoàn Nhảy dù đóng gần khu vực Bắc 54 Ông Tạ) đã trở thành tuyến kháng cự có
tổ chức, có lực lượng mạnh cuối cùng của Quân lực VNCH trước đà tiến công dữ dội
của Quân Giải phóng.
Nhà
văn, nhà báo Hoài Hương Hoài
Hương, bạn thân và học đại học với tôi viết từ tư liệu chiến dịch Hồ Chí
Minh và từ chuẩn tướng Nguyễn Hữu Hạnh, đại tướng Dương Văn Minh:
“Trưa
29-4, Tổng Thống, Đại Tướng Dương Văn Minh được nghe báo cáo khẩn của chuẩn tướng
Nguyễn Hữu Hạnh về quân tình các chi khu:
“Quân
đoàn 4, Quân khu 4, Sư đoàn 4 Không quân còn nguyên vẹn ở Cần Thơ. Hải quân còn
nguyên. Quân đoàn 3 tại Biên Hòa cho biết Sư đoàn 25 tại Củ Chi thất thủ. Sư
đoàn 5 tại Thủ Dầu Một, Sư đoàn 22 tại Long An, Sư đoàn 18, Lữ đoàn 3 Thiết
giáp tại Long Thành, Bà Rịa, Biên Hòa bị khống chế hoàn toàn. Long Bình bị pháo
kích. Biệt khu Thủ đô còn Sư đoàn Biệt động quân, Lữ đoàn Dù, 20 xe tăng, 2 tiểu
đoàn Lôi Hổ, ít hỏa tiễn chống tăng Town.”
“Sư
đoàn Biệt động quân, Lữ đoàn Dù, 20 xe tăng, 2 tiểu đoàn Lôi Hổ, ít hỏa tiễn chống
tăng Town” của Biệt khu Thủ đô trong báo cáo này đa số đóng quanh vùng Ông Tạ.
Dân Ông Tạ những ngày cuối tháng 4-1975, đi đâu cũng thấy sắc phục rằn ri.
Phòng
tuyến, trận địa kháng cự quyết liệt này đã khiến cánh quân của Quân Giải phóng
khu vực này hội quân ở Dinh Độc Lập trễ nhất so với các cánh khác, sau khi xe
tăng của cánh quân đầu tiên húc đổ cánh cổng dinh lúc 11g30 trưa 30-4-1975.
No comments:
Post a Comment