Với sự gian dối của cả một chính quyền trong vụ tín
đồ Hòa Hảo Nguyễn Hữu Tấn, Mỹ Đức – Đồng Tâm, hay hiện nay đang “nóng” ở Hà Tỉnh,
tôi tin rằng các bạn đã hiểu rõ xương máu mà ông cha các bạn đổ xuống, đã đem lại
sự giàu có cho những kẻ đang nhân danh các bạn, trong khi chính các bạn và gia
đình các bạn sẽ phải gồng gánh nợ nần của quốc gia, gồng gánh mưu sinh bửa đói,
bửa no, đất đai mất, tài sản mất, tương lai mất và nay các bạn cũng đã mất đi
lòng tự trọng của một dân tộc, khi ngửa tay đi xin tiền khắp thế giới, làm osin
khắp thế giới.
*
“Cái thây ma VNCH của chúng mày đừng có mơ mộng hảo
huyền nữa, yên phận làm con chó lưu vong đi, đồ cờ hó.”
Trên đây là nguyên văn inbox của một cậu trẻ gởi cho
tôi sau loạt bài của tôi trên các mạng xã hội và Dân Làm Báo, khi bấm vào
timeline của cậu trẻ này, tôi chỉ thấy sinh năm 1988, và sống tại Hà Nội.
Tạm thời tôi sẽ không nhắc đến ngôn ngữ của “con
cháu bác hồ”, vì nền giáo dục như vậy thì ngôn ngữ cũng đến mức đó, không có gì
lạ lẩm, năm xưa cả Trường Chinh Đặng Xuân Khu còn đem cha mẹ ruột của mình ra đấu
tố, thì nói chi đến đám con cháu của họ được đào tạo bởi nền giáo dục “xã hội
chủ nghĩa”, chỉ cần đụng đến “đảng” thì bố mẹ của họ còn lôi xác ra huống chi
là người dưng.
Sinh năm 1988, đừng nói chi là cậu trẻ này, ngay cả
bố mẹ của cậu ta cũng chưa chắc được sống một ngày dưới thể chế VNCH ở Miền Nam.
Mà mở miệng là chửi bới một thể chế chính trị từng hiện hữu trong dòng lịch sử
cận đại của Việt Nam, chứng tỏ sự tuyên truyền nhồi sọ từ lúc mới lọt lòng cho
đến lớn của chế độ cho người Cộng Sản cai trị nó tệ hại đến mức nào.
Ba phần tư (3/4) sách giáo khoa lịch sử của dân tộc
Việt Nam do người Cộng Sản viết hầu hết là tô hồng, ca ngợi những cái được gọi
là “quang vinh” của đảng Cộng Sản, chỉ có phần nhỏ còn lại mới dành cho lịch sử
mấy ngàn năm của dân tộc, hèn chi mới có chuyện buồn cười, “Quang Trung với
Nguyễn Huệ là hai anh em”, “Ngô Quyền 3 lần đại thắng quân Nguyên” hay “Tự Lực
Văn Đoàn là tên của gánh cải lương”.
Cũng vì vậy những người như cậu trẻ nói trên chưa hiểu
được lịch sử là gì? Có bao giờ lập lại hay không? Và lịch sử có chối bỏ những
gì đã xảy ra hay không?
“Hoành Sơn Nhất Đáy, Vạn Đại Dung Thân” đó chính là
câu nói của Trạng Trình, Nguyễn Bỉnh Khiêm nói với sứ của Nguyễn Hoàng, và nhờ
câu nói này, Nguyễn Hoàng đã gầy dựng được nghiệp lớn ở Đàng Trong.
Nhưng cơn xoáy của dòng lịch sử thời mạt Lê, và sự
trổi dây của 3 huynh đệ Nguyễn Nhạc, Nguyễn Lữ và Nguyễn Huệ đã chấm dứt thời kỳ
phân tranh Nam Bắc kéo dài hơn 100 năm, Nguyễn Huệ đánh bại quân Thanh, thống
nhất lại giang sơn và xưng là Quang Trung Hoàng Đế,
Nhưng lịch sử vẫn chưa dừng lại, con cháu của Chúa
Nguyễn Hoàng, là Nguyễn Phúc Ánh vẫn không cam lòng để mất giang sơn do ông cha
có công khai phá, sau nhiều lần bị bại dưới tay của Nguyễn Huệ, kể cả vay mượn
ngoại bang là quân Xiêm La (Thái Lan ngày nay), cuối cùng Nguyễn Phúc Ánh vẫn đạt
được ý nguyện, ông đã chiếm lại quyền cai trị giang sơn, sau khi Vua Quang
Trung qua đời, lập ra triều Nguyễn xưng hiệu Gia Long.
Câu chuyện lịch sử này hầu như người Việt Nam nào
cũng biết, ngay cả tên nước Việt Nam ngày nay cũng là từ vua Gia Long mà ra.
Tương tự như vua Quang Trung sau khi thống nhất bờ
cõi, mục tiêu kế tiếp là giành lại những phần lãnh thổ đã bị Trung Hoa chiếm từ
lâu, vua Quang Trung mạnh miệng cầu hôn em gái của Càn Long (Hoàng Đế Nhà
Thanh), với của hồi môn là trao trả lại 2 phần đất Quảng Đông và Quảng Tây, Càn
Long lúc bấy giờ vừa bị bại trận, vừa phải lo ổn định thù trong giặc ngoài nhất
là sự chia rẽ gay gắt của hai sắc tộc Mãn-Hán, nên đã xiêu lòng đồng ý, đáng tiếc
cậu chuyện giữa đường thì vua Quang Trung qua đời và Càn Long nhân dịp… xù
luôn.
Khi Gia Long Nguyễn Ánh lên ngôi, ông vẫn ôm mộng giành
lại 2 mảnh đất Quảng Đông và Quảng Tây, do đó khi xin sắc phong với Càn Long,
ông đã khéo léo đặt tên nước là Nam Việt, tạo cơ sở cho mai này dễ dàng đòi lại
2 vùng đất nói trên (dưới thời nhà Thanh, thì 2 vùng đất đó được gọi là Đông Việt
và Tây Việt), tiếc rằng Càn Long hiểu rõ được thâm ý của Gia Long, nên khi gởi
chiếu sắc phong đã cố tình đổi ngược chữ Nam Việt trở thành Việt Nam.
Tôi kể lại câu chuyện lịch sử này cho các bạn nghe,
không phải chứng minh là mình giỏi lịch sử, mà tôi muốn nhấn mạnh đến cái mà
tôi thường hay nói “lịch sử luôn lập lại”.
Thể chế VNCH tuy ngắn ngủi, nhưng lại mang dấu ấn
sâu đậm nhất đối với những người Miền Nam chúng tôi, vì tuy ngắn ngủi nhưng từng
là niềm tự hào của người Việt ở Miền Nam, tự hào là vì thời đó, các quốc gia
lân bang như Singapore, Thái Lan, Nam Hàn, Phillipnes và kể cả Đài Loan đều ước
mơ lãnh thổ của họ có được như Miền Nam Việt Nam, đất đai đồng ruộng phì nhiêu,
phù sa mênh mang, con người đa phần được giáo dục bởi nền giáo dục cũ của người
Pháp, nên cách ứng xử văn minh, lịch thiệp, văn hóa thì bao la, sáng tác thi
ca, văn học nở rộ rực rỡ nhất vẫn còn truyền tãi đến ngày hôm nay, điện ảnh thì
chỉ có dưới thời của VNCH mới có những tài tử được điện ảnh nước ngoài mời mọc
như trường hợp của nữ tài tử Kiều Chinh được điện ảnh Hollywood mời, Ngọc Đan
Thanh, Việt Hùng thì được điện ảnh Hong Kong mời mọc, Trịnh Công Sơn được Nhật
Bản mời.
Chính vì lẽ đó, dù hơn 40 năm nay chúng tôi mất quyền
tự chủ của Miền Nam, nhưng trong tâm khảm của những người đã sinh ra và lớn lên
ở Miền Nam Việt Nam, chúng tôi vẫn nhớ đến thể chế VNCH, nhớ đến những hoa lệ của
thành phố Sài Gòn, nơi đời sống người dân an bình dù luôn đối mặt với cuộc chiến
của phía Bắc Việt, nhớ đến ruộng đồng mênh mông, cá lội tung tăng thò tay là bắt
được, môi trường của những bãi biển thơ mộng, sạch sẽ không bị ô nhiễm.
Các bạn ở Miền Bắc, các bạn đã có bao giờ được đời sống
như vậy chưa? Bấy nhiêu năm nay các bạn bị dẫn dắt với đủ thứ nhân danh các bạn,
cha mẹ của các bạn, nào là đòi thế giới đại đồng của Liên Xô, đòi giải phóng Miền
Nam, đòi đại diện cho giai cấp công nhân và nông dân, để rồi hôm nay gia đình
các bạn nhận được những gì?
Đất đai của ông bà tổ tiên các bạn bị “cướp” trắng
trợn, nhân danh ‘đất đai của toàn dân, nhà nước quản lý, đảng lãnh đạo”.
Hàng năm cộng đồng quốc tế gồm Mỹ, Pháp, Nhật, Anh,
Đức, Úc Đại Lợi v.v… Tài trợ bao nhiêu quĩ học bổng du học cho các con em người
Việt trên toàn quốc, đã bị đám “con ông cháu cha” cướp sạch, có ai trong gia
đình các bạn nhận được quĩ học bổng không? Quyền du học được tài trợ của con em
các bạn đã bị “cướp”, các bạn phải tự móc tiền túi cho con được du học, còn đám
có “thẻ đảng”, họ cho con cái du học bằng học bổng miễn phí đó, thậm chí còn luồng
lách cho con học bằng ngân sách chính phủ đóng bằng tiền thuế của các bạn.
Vậy tại sao các bạn không công bằng, các bạn đã cho
người Cộng Sản cởi trên đầu trên cổ các bạn nhiều thế hệ, mà các bạn không dành
cho bản thân và gia đình của các bạn sống thử một thời gian dưới thể chế VNCH
xem khác biệt như thế nào?
Tôi không luận anh hùng trong câu chuyện của Quang
Trung Nguyễn Huệ hay Gia Long Nguyễn Phúc Ánh, đúng, sai đã có lịch sử phán xét,
tôi chỉ nói đến giai đoạn Gia Long bị mất trắng mọi thứ, nhưng ông vẫn có cơ hội
quay trở lại giành quyền thống lãnh giang sơn, thì VNCH cũng vậy thôi, hơn 40
năm nay chúng tôi mất quyền thống lạnh giang sơn, thì không có nghĩa là trong
tương lai gần chúng tôi không có cơ hội đó.
Với sự gian dối của cả một chính quyền trong vụ tín
đồ Hòa Hảo Nguyễn Hữu Tấn, Mỹ Đức – Đồng Tâm, hay hiện nay đang “nóng” ở Hà Tỉnh,
tôi tin rằng các bạn đã hiểu rõ xương máu mà ông cha các bạn đổ xuống, đã đem lại
sự giàu có cho những kẻ đang nhân danh các bạn, trong khi chính các bạn và gia
đình các bạn sẽ phải gồng gánh nợ nần của quốc gia, gồng gánh mưu sinh bửa đói,
bửa no, đất đai mất, tài sản mất, tương lai mất và nay các bạn cũng đã mất đi
lòng tự trọng của một dân tộc, khi ngửa tay đi xin tiền khắp thế giới, làm osin
khắp thế giới.
Sòng phẳng đi các bạn, hơn 70 năm các bạn đã sống dưới
thể chế của đảng Cộng Sản chưa đủ sao? Thử vài năm sống dưới thể chế VNCH nhé,
nếu nó không bằng Cộng Sản, thì các bạn vẫn có thể quay đầu lại với Cộng Sản,
còn nếu nó tốt đẹp hơn thì các bạn biết sẽ làm gì rồi, tôi chỉ chuẩn bị cái
thùng rác cho các bạn thôi, VNCH không phải là cái thây ma đâu, mà chính là
tương lai cho con em của các bạn đấy.
Hy vọng sau bài viết này của tôi, trên mạng xã hội sẽ
có nhiều hình ảnh cờ Vàng Ba Sọc Đỏ xuất hiện ở mọi miền đất nước, các bạn Miền
Bắc cứ sòng phẳng với cả hai thể chế để rồi chính các bạn sẽ hiểu thể chế nào
thích hợp với dân tộc Việt Nam nhé.
7/5/2017
--------------------------------
Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) ngoài miệng nói hòa hợp
hòa giải dân tộc nhưng thực chất họ luôn nuôi dưỡng căm thù, phân biệt và thậm
chí hành xử thô bạo theo kiểu "gian Hồ" (một từ mới
rất hay của Tác giả Vũ Đông Hà) với những ai từng có quá khứ hoặc hiện nay và
tương lai khác với cách nhìn về đường lối của họ. Đó mới nói là khác chớ chưa
chống đối thì với những hành động đối kháng sẽ mường tượng thái độ của chế độ
phi nhân này ra sao. Người viết vẫn luôn nhớ câu trong "Bình Ngô đại
cáo" như một sự so sánh chế độ CS hiện nay với quân xâm lược phương Bắc. "Độc
ác thay, trúc Nam sơn không ghi hết tội. Dơ bẩn thay, nước Đông hải không rửa sạch
mùi. Lẽ nào trời đất dung tha? Ai bảo thần dân chịu được?".
Một xã hội cai trị dựa trên bạo lực để bảo vệ quyền
lợi cho đảng phái hơn cả dân tộc thì người dân của đất nước đó không thể sống
trong an bình. Ai có thể chứng minh lịch sử thế giới từ lúc có CS đến nay là họ
đem hạnh phúc và ấm no cho người dân ngoài đảng viên của họ? Người viết khẳng định
là không. Từ đó cho thấy chế độ CS phải bị đào thải ra ngoài xã hội loài người
và điều đó đã diễn ra tại Âu châu, tiếc là vẫn còn tồn tại vài nước đếm trên đầu
ngón của một bàn tay và đau hơn nữa là Việt Nam chúng ta nằm trong số đó. Chúng
ta thấy gì khi CS còn tồn tại ít ỏi so với thế giới như một sinh vật lạ từ một
hành tinh nào đó nhưng áp bức người dân một cách có hệ thống, theo suy nghĩ
chưa tham khảo của người viết là một phần năm cư dân địa cầu. Có ít nhất hai
nguyên nhân chủ yếu cho sự tồn tại của độc tài phi nhân CS ở những rơi rớt trên
trái đất này. Đó là bị ảnh hưởng của Tàu và sự chậm tiến của đất nước.
Có phải dân tộc chúng ta hèn nên chưa thoát ách độc
tài toàn trị CS so với Âu châu? Không. Dân tộc chúng ta nhu nhược khi thấy đảng
CSVN trong vai trò cầm quyền đất nước vẫn luôn quỳ lụy Trung cộng nhưng chẳng
biết phải làm gì? Không. Người viết không nghĩ và coi như vậy là hèn kém, trong
thế đấu tranh với ngụy quyền CS, nhân dân chúng ta nên và phải có cách nhìn
cũng như nhận định sáng suốt cho mục tiêu của dân tộc. Nếu dân tộc chúng ta hèn
thì ngày nay không có tên Việt Nam trên bản đồ thế giới. Lịch sử dựng và giữ nước
trước ngoại xâm từ phương Bắc cả ngàn năm cho thấy ý chí của dân tộc chúng ta
có lẽ hiếm dân tộc nào ngoài Do thái giữ được độc lập ý chí như dân Việt nhưng
cũng chính từ bảo thủ đó cùng với ảnh hưởng của Khổng tử được chế độ CS khai
thác triệt để dẫn đến tình trạng trì trệ đất nước với sự tồn tại của CS. "Quân
xử thần tử, thần bất tử bất trung. Phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu".
Chữ hiếu trung đã bị hiểu sai và càng sai hơn nữa khi CS lợi dụng và khai thác
biến tấu thành "Trung với đảng, hiếu với dân. Nhiệm vụ nào cũng
hoàn thành, khó khăn nào cũng vượt qua". Người dân chúng ta chỉ trung
thành tuyệt đối với Tổ quốc chớ không vì đảng phái, do đó câu trung với đảng chỉ
có tính nội bộ chớ không thể cho một dân tộc.
Những biểu hiện hèn kém của chế độ trong đối ngoại
và tàn ác với người dân trong đối nội tuy là nỗi nhục chung của dân tộc, là điểm
nhơ trong lịch sử dân tộc nhưng vấn đề hôm nay của chúng ta không phải là bàn
hèn hay vinh của chế độ sẽ mất thời giờ và nó vẫn như cũ vì những gì chế độ
gian ác này đã và đang làm đa số người dân chúng ta đã thấy. Chúng ta đừng rao
giảng thế nào là dân chủ và tự do vì sẽ không thực tế và có tính lý thuyết so với
hiện trạng đất nước khi nhu cầu người dân đòi hỏi phải có tính khả thi. Chúng
ta hãy nói về những nhu cầu thực tế, vấn nạn và ưu tư của người dân đang bị chế
độ lộng hành bất pháp. Khi nào chúng ta hiểu và chia xẻ nhu cầu cũng như đòi hỏi
của người dân sống trong sự áp bức của chế độ, lúc đó mới mong thống hợp để tạo
sức mạnh, là luồng gió mới có khả năng thay đổi thể chế và quan trọng là xây dựng
một thể chế dân chủ cho đất nước hậu CS. Kể tội đảng CSVN là thứ yếu vì nó hiển
hiện mỗi ngày và ai cũng cảm nhận hơn bốn chục năm qua, quan trọng là chúng ta
làm được gì để giải thể đảng CSVN mới là suy nghĩ.
Một đặc tính bảo thủ của người dân chúng ta cũng làm
trì trệ tiến trình đấu tranh cho dân chủ của đất nước đó là địa phương cục bộ.
Từ xưa đã có câu "Luật vua thua lệ làng" đã bảo vệ sự
thôn tính từ bên ngoài nhưng lại ít nhiều gây khó cho sự kết nối thành sức mạnh
tổng hợp để giải quyết chế độ hiện nay. Chúng ta hãy đặt trọng tâm về đất nước
là làm sao giải thể đảng CSVN, từ đó mới hy vọng thiết lập tự do dân chủ cho đất
nước chớ đừng bàn là nên chống cộng hay chống Tàu vế nào nên đi trước? Chống
Tàu xâm lược là một chuyện phải làm nhưng thế giới này có khả năng thay đổi hay
giúp gì cho nhu cầu đất nước chúng ta? Thực tế nhất là giải thể đảng CSVN là
trách nhiệm của dân tộc, khi đảng CSVN bị tan rã thì đương nhiên ảnh hưởng của
Tàu không còn giá trị.
Có những điều đơn giản và thực tế trong tầm mắt của
chúng ta nhưng tâm lý con người mãi nhìn những gì cuối chân trời. Chúng ta hãy
trở về với thực tế, đừng trách tiền nhân và cũng đừng trách người dân sao thờ
ơ. Hãy bỏ qua những tự ti mặc cảm để can đảm nhận lãnh trách nhiệm trước tiền
nhân. Vấn đề nằm trong chúng ta! Bạn hãy suy nghĩ đi, đó là điều người viết muốn
nói "Đường đi khó, không khó vì ngăn sông cách núi nhưng khó vì
lòng người ngại núi e sông!".
07.05.2017
No comments:
Post a Comment