Ts. Trần Kiêm Đoàn đáp trả Ts. Cù Huy Hà Vũ
Cali Today News
May 6, 2023
https://www.baocalitoday.com/viet-nam/ts-tran-kiem-doan-dap-tra-ts-cu-huy-ha-vu.html
https://www.baocalitoday.com/wp-content/uploads/2023/05/tran-kiem-doan.jpg
Ts. Trần Kiêm Đoàn
LTS: Đáp trả lại bài viết “Tên
gọi nào cho ngày 30 tháng 4 để hòa giải dân tộc? – Cù Huy Hà Vũ – trên
báo Cali Today online, trang Việt Nam, Chúng tôi gửi đến
quý độc giả bài viết của Ts Trần Kiêm Đoàn say đây.
Chào anh Cù Huy Hà Vũ,
Thật tình tôi rất đắn đo
khi hai lần trước, trao đổi với anh về vấn đề danh từ như tên gọi “Quốc Gia” và
sự kiện lịch sử như “Tại sao VNCH không tham dự ký hiệp định Paris 1973”.
Tuy vấn đề đã quá rõ ràng
và những người có chút trình độ không quá sơ cấp như anh và tôi đều hiểu rõ
nguyên ủy sự xưng hô và bản chất của hiện tượng lịch sử; thế nhưng vấn đề
“chính danh định phận” vẫn được đặt ra vì danh có chính thì ngôn mới thuận.
Và hôm nay nữa, anh Cù
Huy Hà Vũ lại đưa ra vấn đề tên gọi “ngày 30 tháng tư” như thế nào mới chính
danh. Nhân loại cũng đã từng đối diện với sự tương đối của sự thật, của chân lý
mà triết gia Pháp thế kỷ XVII là Pascal có viết một câu trở thành tục ngữ:
“Chân lý bên này rặng núi Pyrenees, là sai lầm ở phía bên kia” (Vérité en deçà
des Pyrénées, erreur au-delà); hẳn anh còn nhớ?! Bởi vậy, trên phương diện thực
tế, lịch sử, xã hội, thời cuộc và tâm lý… không dễ gì gói trọn càn khôn vào lò
bát quái của Tôn Ngộ Không phải không anh.
Nếu nhìn qua lăng kính
khách quan và công bằng của con nhà luật học và học giả như anh Hà Vũ thì phải
chăng ngày 30 tháng 4 năm 1975 là ngày Đảng CSVN giải phóng cho chính mình. Đó
là ngày Đảng và dân của Đảng hoàn thành bước đầu của giấc mơ thống trị “thế giới
đại đồng” theo chủ nghĩa Marx riêng cho những người Việt Nam hằng ấp ủ,
theo, chạy theo hay hùa theo phong trào Cộng sản Quốc tế từ năm 1917. Người
CSVN chính thức gia nhập Cộng sản Quốc tế với sự thành lập Đảng năm 1930 với giấc
mơ – trước hết theo lý thuyết – là để giải phóng cho “giai cấp công nhân bị giới
chủ nhân của chủ nghĩa tư bản tước đoạt phương tiện sản xuất và bóc lột giá trị
thặng dư” theo tư duy Marxist chứ không phải là mục đích ưu tiên để giải phóng
cho “nhân dân miền Nam bị Mỹ Ngụy kìm kẹp đè đầu cưỡi cổ” theo chiêu bài của họ
tự đặt ra. Những nước láng giềng quanh Việt Nam đâu cần có đảng Cộng Sản lãnh đạo
và tiến hành chiến tranh với hàng triệu người hy sinh tính mạng nhưng thực tại,
họ không thua gì Việt Nam về mọi mặt kể cả độc lập dân tộc, thoát ách thuộc địa
ngoại bang mà không phải trả giá bằng núi xương biển máu như Việt Nam. Hơn thế
nữa, các nước đó còn đang được thưởng thức điệu sống tự do dân chủ đích thực
trong tầm tay; trong khi mọi người dân Việt Nam đang thiếu vì được nếm mùi… giải
phóng. Thiện trí thức đúng nghĩa phải là một người học lý thuyết để ứng dụng
vào trải nghiệm thực tế chứ không phải ngược lại. Chối bỏ thực tế nghiệt ngã để
theo đòi lý thuyết viễn mơ là học phiệt chứ không phải học giả!
Thực trạng bi đát của một
Việt Nam bị Tây đô hộ và Mỹ nhảy vào chơi bài Dominos là vùng “đất thánh” để biến
giấc mơ Marx – Engels – Lenin thành hiện thực. Vậy nên, gọi ngày 30-4-1975 với
đại danh ngày “giải phóng miền Nam” là một hình thái cực đoan lạm dụng ngôn từ
bởi người ở một phía của Pyrenees Trường Sơn.
Nhưng còn đối với thực tế
lịch sử, lương tri nhân loại và người dân miền Nam thì sao?
– Gọi
30-4-1975 là “ngày quốc hận” chăng? Tên gọi nầy sẽ hoàn toàn phù hợp với những
gia đình tan cửa nát nhà, gia đình ly tán, lẽ sống tiêu vong… Họ là “triệu người
buồn” mà thủ tướng bên thắng cuộc Nguyễn Văn Linh từng nói tới.
– Gọi
30-4-1975 là “ngày quốc nhục” chăng? Tên gọi nầy sẽ hoàn toàn phù hợp với hàng
vạn gia đình lâm vào cảnh tang thương: Chồng đi tù cải tạo, vợ sa chân làm hầu
thiếp cho cán bộ, sống chui nhủi ở gầm cầu hè phố, buôn lậu lang thang, đại gia
thành tán gia bại sản, vợ và con gái bị hải tặc đua nhau hãm hiếp trước mắt chồng,
cha và kẻ kháng cự bị hành hình quăng xác xuống biển hay trong rừng sâu.
– Gọi
30-4-1975 là “tháng Tư Đen” chăng? Tên gọi nầy sẽ hoàn toàn phù hợp với những
ai bị vùi dập vì bất đồng chính kiến, sống đói nghèo tủi nhục ở quê hương và sống
ngửa tay xin tiền bố thí qua dạng “trợ cấp” ở quê người.
Và còn biết bao nhiêu tên
gọi muôn màu, muôn vẻ, muôn năm nữa… thưa anh Cù Huy Hà Vũ. Theo tôi, đó là những
tên gọi thật thà đầy nhân tính đại chúng mà “đoạn trường ai có qua cầu mới
hay”!
Xin trở lại với đề nghị
tên gọi “Ngày thống nhất đất nước” đặt cho ngày 30-4-1975 mà anh Hà Vũ và các vị
khác đề nghị. Đứng về mặt mỹ từ pháp và ngữ học thì đây là một tên gọi “hiền và
dễ thương”. Tuy nhiên, tên gọi này chính danh hay chưa thì phải cần căn cứ trên
hai phương diện cơ bản là tình và lý vì người Việt mình vẫn thường tôn trọng
tính hợp tình hợp lý trong việc xưng danh báo hiệu. Trước hết là khái niệm “Thống
Nhất” thì thống nhất (united, reunification) có nghĩa là quy về một mối, những
sông suối nhỏ cùng chảy về đại dương; những tâm hồn xa nguồn, bơ vơ, lạc bầy,
quay mặt với nhau nay trở về nguồn, nhìn rõ mặt nhau và chung hưởng hạnh phúc
ngày đoàn tụ. Một ngày mang ý nghĩa tích cực đầy cảm khái và hạnh phúc như thế
có thật sự xảy ra vào 30-4-1975 cho toàn dân Việt Nam cả hai miền Nam Bắc không
anh Hà Vũ nhỉ?! Có lẽ một vài liên tưởng về ý nghĩa tên gọi mà tôi vừa nêu trên
đã trả lời một phần đề nghị của anh. Đã 48 năm rồi nhưng những vết thương chiến
tranh chưa thành sẹo, đâu đây vẫn còn rỉ máu anh Cù Huy Hà Vũ ạ. Trưa ngày 30-4
năm nay, tôi đi ăn trưa với anh Th. ở Sacramento, Cali. Anh là người sống im lặng
đầy mặc cảm bi phẫn về chiến tranh và quyền lực chính trị nên anh như chiếc
bóng ở thành phố nầy với người vợ bị bệnh tâm thần và đứa con gái handicapped.
Anh Th. vẫn chưa quên ngày vượt biên bi đát và nghiệt ngã từ Việt Nam qua đảo
Pulau Bidong, vợ và con gái anh bị hải tặc hãm hiếp trước mắt anh đến 5 lần.
Hai đứa con trai anh cố bênh mẹ và chị thì bị hải tặc đánh nhừ tử rồi quăng
thây xuống biển mất xác. Bản thân tôi cũng là một thuyền nhân năm 1982 nên hàng
năm vào dịp 30-4 chúng tôi gặp nhau chia sẻ. Năm nay anh Th. Nói là dịp cuối
cùng vì anh chị đã quá già yếu. Thế đó, một đời người gần hết những vết thương
đời vẫn chưa lành.
Sự phán xét của lịch sử
thường công bằng và khách quan sau những 100 năm. Tôi không có tham vọng đưa ra
một tên gọi xứng tầm với ngày 30-4-1975 nhưng khi lên lớp, tôi vẫn thường dùng
tên gọi “NGÀY CHẤM DỨT CUỘC CHIẾN VIỆT NAM 1954-1975” (The End of Vietnam War
1954-1975) với sinh viên Mỹ cũng như Việt và các nước khác khi nói về ngày
30-4-1975.
Và có lẽ “sự bất quá tam”
mà lần nầy là lần thứ ba tôi trao đổi với anh Hà Vũ trên mail nên tôi phải tự
giới hạn chính mình. Vả lại, trong list emails nầy có cả nghìn người với bao
nhiêu bậc thức giả; nhưng vẫn không tránh được tình trạng “con sâu làm rầu nồi
canh” khi có hiện tượng “phản biện” với lời lẽ quá xúc phạm” (abusive language
– profanity) cũng như lối suy diễn và cách luận đàm, ứng xử thiếu nhân văn… Rất
mong có sự tự chế và giới hạn vỡ bờ cảm xúc.
Tuy chưa bao giờ gặp anh
và cũng chưa hân hạnh nói chuyện với anh lần nào nhưng tôi tin với nhiệt tình
tuổi trẻ, tài năng và nếu có bản tâm chân thành thì anh sẽ không cô đơn khi làm
kẻ sĩ “phù thế giáo một vài câu thanh nghị”.
Chúc lành và tạm biệt.
Trần Kiêm Đoàn
======================================================
Tên
gọi nào cho ngày 30 tháng 4 để hòa giải dân tộc? – Cù Huy Hà Vũ
May 6, 2023
No comments:
Post a Comment