NÓ
LEO LÊN ĐƯỢC CHỨC ĐÓ THÌ NÓ KHÔNG HIỀN ĐÂU EM!
Thật ngây ngô khi có nhiều trí thức tỏ ra tiếc
nuối cho tài năng Nguyễn Quang Tuấn bị sa lưới pháp luật. Một tài năng được đi
du học ở nước ngoài, được đánh giá như là... nếu không có ông ta, nhiều người sẽ
chết vì tim mạch! Nhiều người còn chiêu tuyết cho tài năng, rằng thì là, làm
quan trong cơ chế này, ai cũng phải tham nhũng. Cơ chế mà họ nói không chỉ là
cơ chế chung mà cụ thể ở đây là cơ chế thầu trang thiết bị y tế.
Bề ngoài những lời tiếc nuối, những lập luận
chiêu tuyết tưởng có lý, nhưng rất cảm tính đến vô lý.
Đi du học thì sao? Kim Jong Un chẳng phải du học
ở nước dân chủ để trở về Triều Tiên thành nhà độc tài? Vô số con ông cháu cha
đi du học về làm gì, ngoài kế thừa bố mẹ chúng, không làm quan thì cũng làm đại
gia bằng cách phá nát cái đất nước này? Theo tôi, với thành phần đó, bất tài
thì tham lam trắng trợn, nếu có tài năng thì thành lưu manh và tham lam trá
hình với nhãn hiệu nhân văn, nhân đạo. Đằng nào cũng phá hoại hơn là có ích!
Ừ thì do cơ chế. Một cơ chế lỏng lẻo như trước
đây, đúng là cái cửa mở toang hoác cho các dự án, đặc biệt là các gói thầu chui
hết vào bụng quan. Nhưng chuyện gì xảy ra khi nhà nước siết cơ chế? Chỉ một Nghị
định siết cơ chế đấu thầu mà từ Nam chí Bắc, các quan chức y tế đã đồng loạt
"đình công", hô hoán không thể nhập thuốc, nhập vật tư, mặc cho con bệnh
nằm chờ chết để gây áp lực Chính phủ mở cửa cơ chế như cũ.
Do cơ chế thì sao chính nhà nước lại tóm cổ
các nhóm lợi ích này vào lò?
Tham lam là cái gene truyền thống Việt. Cái
truyền thống giáo dục toàn rao giảng đạo đức giả, nhân văn giả, cho nên mỗi cá
nhân luôn bộc phát tham vọng, từ chạy đua quyền lực đến tham lam, vơ vét vô độ
cho cái túi tham của mình.
Nhớ một lần, ngồi nói chuyện với thầy cũ của
tôi. Tôi khoe ông bạn đồng môn đã lên sếp và khen anh ta hiền. Cũng là học trò
của thầy, nhưng thầy cười rất mỉa mai: "Nó đã leo lên đến chức đó thì nó
không hiền đâu em!" Có nghĩa là những người này đã tham từ gốc bằng con đường
chạy quan chứ không phải do làm quan mới tham. Người ta đã tham ngay từ khi
chưa làm quan chứ không phải làm quan rồi mới tham. Tôi không tin có cái gọi là
"tha hóa quyền lực"!
Một lần tôi hỏi một đồng nghiệp: "Mày đua
quan để làm gì?" Anh ta nói: "Vì dân vì nước!". Tôi chửi:
"Dối! Vì dân vì nước thì hy sinh ở chiến trường, không phải đua
quan!"
Tóm lại là, anh ta phải như thế nào mới được cất
nhắc, bổ nhiệm. "Như thế nào" ấy không thể là phẩm chất đạo đức tốt
và tài năng xuất chúng.
Với tôi, thằng quan nào vào lò cũng đều đáng
ghét. Không thương tiếc được! Tài năng như Nguyễn Trãi, Cao Bá Quát,... mắc tội
chống triều đình thối nát phải gặp họa tru di thì mới đáng chiêu tuyết, chứ đủ
bằng chứng tham lam vô độ thì có oan đâu mà chiêu tuyết?
Chu Mộng
Long
Hình :
https://www.facebook.com/photo/?fbid=6916746728339511&set=a.1250972568250317
.
No comments:
Post a Comment