Silvia Perdoni - Nhật báo Berliner Zeitung
Bản dịch của Dân Luận.
Bản dịch của Dân Luận.
07/01/2018
Bùi Thanh Hiếu đã viết xong ba cuốn sách ở Đức trong
thời gian ba năm qua, một trong những cuốn đó là viết về cuộc hành trình của
mình từ Hà Nội sang Đức.
ảnh: Gerd Engelsmann
ảnh: Gerd Engelsmann
Ông đã khuyên người bạn của mình nhiều lần thuê vệ
sĩ để bảo vệ. Ông Bùi Thanh Hiếu đã kể như vậy ngay khi bắt đầu cuộc trò chuyện.
Ông cảm nhận được rằng những người đàn ông đầy quyền lực đã truy đuổi khiến bạn
của ông phải trốn chạy khỏi quê hương Việt Nam của họ cũng sẽ tìm kiếm anh ta ở
Berlin. Và ông đã nói đúng. Theo các nhà điều tra người Đức, một cuộc đột kích
của cơ quan mật vụ Việt Nam đã bắt cóc Trịnh Xuân Thanh, bạn của ông, vào ngày
23 tháng 7 năm ngoái ở công viên Tiergarten và lôi ông ta về Hà Nội.
Ông ta đang ngồi tù ở đó, vào hôm thứ Hai này, sẽ bắt
đầu phiên tòa xét xử ông ta. Ông bị cáo buộc với cương vị là người đứng đầu Tập
đoàn dầu khí quốc doanh Petrovietnam về quản lý yếu kém và nhận tiền hối lộ. "Thanh
chắc chắn sẽ không có cơ hội để bào chữa cho mình," ông Bùi Thanh
Hiếu dự đoán. Người đàn ông 46 tuổi này là một trong những blogger nổi tiếng nhất
của Việt Nam - và đã sống ở Berlin hơn ba năm vì ông cũng bị bắt và bị trả thù
bằng cách tống xuất khỏi quê nhà. Một thông dịch viên đã đi cùng với ông ta đến
cuộc gặp mặt tại ở tiệm Cafe in Mitte.
Nguyên
do là tham nhũng
Ông Hiếu nghi ngờ về một mối hiềm thù chính trị chống
lại bạn mình, người mà trước đây từng giữ một chức vụ trong Đảng Cộng sản cầm
quyền Việt Nam. "Bản phán quyết đã có sẵn: tôi cho rằng đó là án tử
hình". Theo các nhà phê bình, dưới chiêu bài chống tham nhũng, chính
quyền Việt Nam đã cho bắt giữ những cựu cán bộ, các quan chức và ngân hàng vào
năm ngoái - để bài trừ họ.
Theo Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW), đàn áp bằng
bạo lực ngày càng gia tăng ở Việt Nam ngay cả với những người vận động dân chủ
hoặc tố cáo tham nhũng. Mặc dù đất nước đang trải qua một sự phát triển về kinh
tế, nhưng các cấu trúc chính trị vẫn trơ trơ bám giữ chế độ độc đảng. Trong bảng
chỉ số xếp hạng về tự do báo chí Việt Nam đứng ở vị trí 175/180 các quốc gia được
xếp hạng.
Blogger
chống tham nhũng
"Tôi không biết họ đã bắt tôi bao nhiêu lần". Ông Bùi Thanh Hiếu nói, đó là một người đàn ông nghiêm túc, vẫn thường
hay sử dụng những từ ngữ rõ ràng và mang một vết sẹo đáng kể trên mũi của
mình, "Khi thì hai ngày, đôi khi trong hai tuần. Họ không đánh hay
tra tấn tôi, nhưng trong khi nghỉ giữa giờ thẩm vấn họ đã cho tôi xem các đoạn
video bí mật quay con trai tôi để gây áp lực cho tôi. ". Hãy nhìn xem,
chúng ta gần gũi với con trai bạn đến thế nào, các clip dường như muốn nói.
Hiểu theo một khía cạnh nào đó, con trai ông cũng là
người khiến cho Bùi Thanh Hiếu, một người học nghề thiết kế nội thất, đã trở
thành một người viết Blog. "Hôm con trai tôi chào đời, vào năm
2005, đã có những biến chứng. Các bác sĩ tại phòng khám muốn được nhận hối lộ -
nếu không họ sẽ không điều trị cho vợ tôi và đứa bé. ", thời đó ông Hiếu
không giàu có, nhưng ông đã cố phải gom góp từng đồng.
"Sau đó, vợ tôi cần phải nghỉ ngơi tại phòng hồi
sức, nhưng chỉ được nếu chịu trả một khoản tiền hối lộ". Tệ nạn tham nhũng trong bệnh viện của nhà nước đã gây sốc cho người vừa
mới được làm bố đến mức ông phải lập một blog và viết về nó. "Các tờ báo
chịu sự chỉ đạo của nhà nước, phủ nhận không có chuyện như vậy."
"Gió
là một biểu tượng của tự do"
Ông kể: Bài viết của ông có tiếng vang đi rất xa, những
nạn nhân tương tự đã tiếp tay truyền tải nội dung bài viết, ông nhận được thư -
và được khuyến khích, động viên để tiếp tục. Vì vậy, ông đặt cho mình cái bút
danh Người Buôn Gió, "Gió là một biểu tượng của sự tự do, nó cần
được lan rộng và thâm nhập vào khắp mọi nơi" Người viết blog giải
thích. Ông ta đã nghiên cứu, viết về những cuộc đấu đá tranh giành quyền lực
trong đảng, về các vụ xì căng đan trong xây dựng, về chiếm đoạt tài sản và kiểm
duyệt. Ông cũng mở một quán cà phê internet tại quê nhà Hà Nội. Nhưng cũng
không kéo dài được bao lâu, ông kể, lúc đó ông Bùi Thanh Hiếu đã có 15.000 độc
giả mỗi ngày.
Những rắc rối bắt đầu xuất hiện. "Đột
nhiên blog của tôi đã bị khóa hoặc tài khoản Facebook của tôi đã bị xóa." Sau
đó, cảnh sát đã rút giấy phép hành nghề quán cà phê, "bởi những tuyên truyền
phản động được phát tán từ nơi đó." Việc bắt giữ đầu tiên làm gia tăng nỗi
sợ hãi cho bản thân và gia đình.
Liên
lạc đầu tiên của Thanh
Khi thị trưởng thành phố Weimar của tiểu bang
Thüringen chú ý tới một bài viết được dịch sang tiếng Đức của Hiếu, ông bèn mời
ông sang - và Bùi Thanh Hiếu đã có thể rời khỏi VN vào năm 2013 cùng gia đình tới
Đức. Một thời gian sau, ông nhận được học bổng ba năm từ Trung tâm Văn Bút Quốc
Tế PEN, một hiệp hội các nhà văn và chuyển đến Quận Lichtenberg - Berlin.
"Tôi là người đầu tiên mà Trịnh Xuân Thành liên
lạc sau khi bị thất sủng vào năm 2016 và phải chạy trốn vào nước Đức", ông Hiếu kể. Trong nhiều ngày họ đã ngồi lại với nhau, blogger đã công
bố các bằng chứng, để chứng minh sự vô tội của ông Thanh. Ông chỉ ra cho thấy
những mâu thuẫn trong các bằng chứng buộc tội ông Thanh, "Khi thì
vì tội quản lý yếu kém, khi thì tội tham nhũng và khi thì tội biển thủ tài sản," ông
Hiếu nói. "Một khoản tiền bị cáo buộc là tiền hối lộ chỉ vì Thanh
đã bán cho ai đó một chiếc xe hơi."
Giấc
mơ về Hà Nội
Những mô tả như thế này và các tài liệu mà ông Bùi
Thanh Hiếu trưng dẫn, tất nhiên, rất khó xác minh. Trong các dữ kiện khác, ông
đã chứng tỏ có rất nhiều hiểu biết. Hiện thời, ông Hiếu muốn trưng dẫn những bằng
chứng cho thấy rằng bạn mình bị đánh đập trong tù và anh ta bị lấy gối chèn đến
nghẹt thở. Những bài viết của ông có thể khiến cho ông phải trả giá đắt như Trịnh
Xuân Thành, ông hoàn toàn có lý để lo sợ về điều đó "Nhưng tôi
không thể chỉ đứng nhìn và không làm gì cả. Hệ thống cai trị của Việt Nam phải
bị vứt bỏ."
Nếu một ngày nào đó có đầy đủ điều kiện, ông muốn trở
về Việt Nam. Ông không đặc biệt yêu thích Berlin, nó quá lộn xộn - "đường
phố, tàu điện ngầm" - và những bất trắc không thể đoán trước. Ông hầu như
không có liên lạc với đồng bào của mình trong thành phố. Họ có mối quan hệ quá
gần với đại sứ quán và đảng Cộng sản. Trong giấc mơ, Hiếu thấy mình ngồi trong
một quán cà phê ở một ngõ nhỏ Hà Nội và viết truyện. Và khi đó, blog của ông
không còn cần thiết nữa - ông sẽ viết về phong tục và truyền thống đầy sắc màu
của quê hương.
------------------------------
No comments:
Post a Comment