Tuesday, August 31, 2010

BÀI DIỄN VĂN CỦA NGÔ BẢO CHÂU BỊ BÁO CHÍ VIỆT NAM "BỔ ĐỀ"

Bài diễn văn của Ngô Bảo Châu bị báo chí Việt Nam “bổ đề”
Vạn Xuân

31.08.2010

http://tienve.org/home/activities/viewThaoLuan.do;jsessionid=F082BD182CC52F69D27D80275557546A?action=viewArtwork&artworkId=11244

Là một khán giả theo dõi buổi lễ vinh danh GS Ngô Bảo Châu tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia đêm 29-8-2010 vừa qua, tôi đã được nghe trọn vẹn trực tiếp bài diễn văn của anh Châu. Sáng hôm sau, toàn văn bài diễn văn đó được đăng lại trên báo Tiền Phong.

Khi đọc lại bài diễn văn trên báo Tiền Phong, tôi phát hiện một vài điểm khác với những gì tai nghe mắt thấy. Tối 30-8-2010 tôi vào blog Thích Học Toán của anh Châu thì thấy anh đã đăng lại trọn vẹn bài diễn văn của anh.

.

Trước nay tôi không bao giờ tin nổi sự “trung thực” của báo chí Việt Nam nên sẵn dịp có hai văn bản tôi đem ra so nhau thử, thì trước hết chức năng đếm chữ của Microsoft Word cho thấy nguyên bản của Ngô Bảo Châu có 1813 chữ nhưng bản trên Tiền Phong chỉ còn lại 1725 chữ!

Tôi in ra 2 bản, so nhau thì thấy sự khác biệt này chủ yếu là do các nhà báo của Tiền Phong tự ý “biên tập” khá nhiều, có lẽ để làm cho câu văn gọn gàng hơn chăng? Hay là vì nhà báo nghe sót chữ?

Nhưng buồn cười nhất là những chỗ sai rất lố bịch. Lố bịch nhất là sai tên người.

.

Ngô Bảo Châu nói:

Nếu không có thời gian làm việc ở Princeton, rất có thể công trình Bổ đề cơ bản sẽ chưa hoàn thành vào thời điểm này. Ngoài ra, nhờ vào sự tiếp xúc với những nhà toán học thiên tài như Langlands, tôi đã xác định được rõ ràng chương trình nghiên cứu tiếp theo của mình sau khi Bổ đề cơ bản đã hoàn thành.

Báo Tiền Phong ghi:

Nếu không có thời gian làm việc ở Princeton, rất có thể, bổ đề cơ bản chưa được hoàn thành ở thời điểm này. Ngoài ra, với sự tiếp xúc với những thiên tài như Gerard Laumon, tôi đã định hình rõ ràng chương trình nghiên cứu tiếp theo của mình sau khi bổ đề cơ bản đã được hoàn thành.

Robert Phelan Langlands, sinh năm 1936, người Canada, là giáo sư toán học ở đại học Princeton, Mĩ. Còn Gérard Laumon, sinh năm 1952, người Pháp, là giáo sư toán học ở Paris-Sud 11, Pháp. Sao lại biến cụ này thành ông kia?

.

Ngô Bảo Châu nói:

Cuối cùng, tôi xin nhắc đến một con người, một nhà khoa học, và một người bạn lớn của Việt Nam. Khi còn là sinh viên Henri Van Regemorter đã tham gia phong trào đấu tranh của sinh viên Pháp phản đối chính sách thực dân ở Đông dương.

Báo Tiền Phong ghi:

Cuối cùng tôi xin nhắc đến một người, là nhà khoa học, người bạn lớn của Việt Nam. Đó là ông Henry Rogermortier. Khi còn là sinh viên, Henry đã tham gia phong trào đấu tranh của sinh viên Pháp phản đối chính sách thực dân ở Đông Dương.

Henri Van Regemorter (1925–2002) là nhà thiên văn học Pháp. Còn ông Henry Rogermortier là ông nào mà lại thò ra đây?

.

Tôi tra internet lại thì thấy cái ông Henry Rogermortier này đã thò ra giành chỗ của ông Henri Van Regemorter từ ngày 21-8-2010 trong bài báo “5 điều thú vị về cuộc sống của GS Ngô Bảo Châu” trên tờ Tin Tức Trong Ngày. Trong bài báo đó, cái tên Henry Rogermortier thậm chí còn được ghi ngay bên dưới tấm hình chụp GS Ngô Bảo Châu và con gái cùng ông Henri Van Regemorter ở ngôi nhà tại Pháp!!!

Phải nói đây là kiểu làm ăn vừa dốt vừa ẩu mà ra.

.

Còn mấy chỗ sau đây thì không phải là dốt hay ẩu, mà là gian.

Ngô Bảo Châu nói:

Tôi thực sự hạnh phúc khi giải thưởng Fields tuy trao cho cá nhân tôi, nhưng cũng đem lại một sự vinh dự xứng đáng cho cộng đồng toán học Pháp.

Báo Tiền Phong ghi:

Tôi thực sự hạnh phúc khi giải thưởng Fields tuy trao cho cá nhân tôi nhưng cũng mang lại vinh dự xứng đáng cho cho cộng đồng khoa học Pháp cũng như cộng đồng khoa học Việt Nam.

Tôi nói đây là trò gian, vì rõ ràng nhà báo đã cố tình nhét thêm chữ vào mồm GS Ngô Bảo Châu, cho đúng với chỉ thị của cấp trên là vận dụng tối đa cơ hội này để làm cho người Việt Nam được “tự sướng”. Từ “cộng đồng toán học Pháp” mà thổi phình to lên, kéo rộng ra thêm thành “cộng đồng khoa học Pháp cũng như cộng đồng khoa học Việt Nam”, thì quả là một thao tác quá sức lành nghề của hạng nhà báo tay sai.

.

Cũng như ở chỗ kể chuyện về giáo sư Henri Van Regemorter, Ngô Bảo Châu nói:

Ông là người sáng lập ra Ủy ban hợp tác khoa học kỹ thuật Pháp Việt.

Báo Tiền Phong lại ghi thành:

Ông là người sáng lập Ủy ban Khoa học kỹ thuật hợp tác Việt - Pháp.

Kéo chữ “Việt” lên đứng trước chữ “Pháp” cũng là một thao tác... cực khéo! Nó làm cho người Việt thấy mình quan trọng hơn, lớn vai vế hơn người Pháp trong việc hợp tác khoa học kỹ thuật! Một chi tiết nhỏ thôi, nhưng cũng giúp làm tăng sự “tự sướng” của người Việt!!!

.

Dốt, ẩugian là 3 đặc tính cố hữu của báo chí Việt Nam. Dốt thì có thể chữa được, nếu chịu khó học. Ẩu thì cũng chữa được, nếu chịu khó làm ăn cẩn thận hơn. Nhưng gian thì rất khó chữa, vì đó là cái thao tác chuyên nghiệp hết sức cần thiết để có thể làm tròn nhiệm vụ mà lãnh đạo giao phó.

.

Sau gần 20 năm sống và làm việc ở Pháp và Mĩ, GS Ngô Bảo Châu mang thắng lợi về nước để chung vui với đồng bào. Nhưng đối với lãnh đạo thì đây lại là dịp may để họ bám theo làm ầm ĩ lên, hòng che lấp đi cái thực trạng thảm hại của nền giáo dục nước nhà. Trong bài phát biểu đêm 29-8, ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã ra sức lôi cái vinh dự của GS Châu về với Bác và Đảng. Đó là một chiêu thức để lãnh đạo tự thoa son đánh phấn cho mình. Song song với chiêu thức đó, giới nhà báo tay sai được vận dụng tối đa cho chiến dịch này để làm cho người dân cảm thấy sung sướng tự hào chừng nào thì tốt chừng ấy. Một chiến dịch gây “tự sướng” thật hoành tráng, bằng mọi cách. Vì như tục ngữ có nói “sướng con ...u thì mù con mắt”, mà mù con mắt thì khỏi thấy cái thảm trạng ê chề.

--------------

Bài liên hệ:

31.08.2010

Dĩ nhiên là cần nhân tài, nhưng vấn đề là quá dư thừa đám ăn hại - Lương Thị Nữ Nhi

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Rõ ràng ta chưa cần người tài giỏi lắm đâu, vì càng tài giỏi người ta càng bỏ nước mà đi: ai mà chịu dựng nổi cảnh bị bọn sâu dân mọt nước đè đầu cưỡi cổ. Do đó khi Nguyễn Tấn Dũng đặt vấn đề “Việt Nam cần có nhiều Ngô Bảo Châu” (mà trẻ con cũng biết), thì vấn đề mà dân tộc rất cần đặt ra là “Việt Nam cần có ít Nguyễn Tấn Dũng”... (...)

30.08.2010

Kịch bản chính trị quanh vụ “vinh danh Ngô Bảo Châu” đã có thay đổi - Ngô Huy Liễn

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Sau khi đọc bài “Ngô Bảo Châu, từ huân chương toán học đến ‘kịch bản’ chính trị” của ông Đỗ Đình Bổn, tôi xin đóng góp vài thông tin. Ngoài sự thay đổi kịch bản trong việc đón tiếp GS Ngô Bảo Châu tại sân bay Nội Bài như ông Đỗ Đình Bổn đã ghi nhận, còn có một số thay đổi khác sau đó... (...)

29.08.2010

Ngô Bảo Châu, từ huân chương toán học đến “kịch bản” chính trị - Ðỗ Đình Bổn

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Chúng ta hãy chờ xem cái “kịch bản” trao Huân chương Hồ Chí Minh có diễn ra theo “dự kiến” hay không, và GS Châu có nhận cái Huân chương Hồ Chí Minh hay không. Qua đó chúng ta sẽ có nhận định đúng hơn về con người của GS Châu. Không phải Huân chương nào cũng đáng để nhận, và một nhà trí thức đúng mực thì không bao giờ nhận những gì không đáng nhận... (...)

26.08.2010

Sự diễn giải của nàng Đông Thi - Luân Nguyễn

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Trước tiên, tôi xin gửi đến tác giả Trần Thị Kim Lệ lời cảm ơn chân thành vì chị không những bỏ công đọc, mà còn “hiểu” được “cảm giác” của tôi trong bài viết “Một sự xấu hổ”! Những điều chị viết, tôi tin, xuất phát từ lòng nhiệt huyết đối với xã hội Việt Nam. Xin được chia sẻ với tác giả! Song, sự diễn giải nhấn mạnh của chị Kim Lệ đã đi chệch chủ ý của tôi trong bài viết trước đó... (...)

Một vinh dự đểu cáng - Trần Thị Kim Lệ

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Mọi công dân Việt Nam có quyền tự hào về thành tích của GS Ngô, nhưng Đảng không có cái quyền tự hào đó, vì Đảng đã tạo ra một thực trạng giáo dục bầy hầy, ghê tởm mà mọi người đều thấy rõ. Là một người công tác giảng dạy, tôi càng thấy rõ hơn, thấy hàng ngày. Đảng không hề xây dựng được một nền giáo dục lành mạnh và tốt đẹp chút nào cả... (...)

25.08.2010

Một sự xấu hổ - Luân Nguyễn

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Giáo sư Ngô Bảo Châu vừa nhận huân chương Fields danh giá. Là một công dân Việt Nam, tôi không thể không tự hào về điều đó, vì ít ra, giáo sư Ngô cũng sinh ra và có tuổi thơ ở Việt Nam. Tuy nhiên, sau khi biết tin Đảng Cộng sản Việt Nam sắp trao Huân chương Hồ Chí Minh cho giáo sư Ngô, niềm tự hào đó đã biến thành sự xấu hổ ghê gớm... (...)

Ngô Bảo Châu sẽ nhận Huân chương Hồ Chí Minh hay không? - Vương Thế Lan

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Nhưng nếu cuối cùng việc trao Huân chương Hồ Chí Minh cho Giáo sư Ngô Bảo Châu sẽ diễn ra, thì ta phải hiểu rằng thực chất đây chỉ là việc giành lấy thành tích của nhà toán học về cho Đảng. Đây không phải là thái độ trọng vọng nhân tài. Nếu Ngô Bảo Châu nhận cái Huân chương Hồ Chí Minh hư hão đó, thì uy tín khoa học của ông sẽ bị cái bóng ma của Đảng CSVN làm vấy bẩn suốt đời còn lại... (...)

Đảng biết trọng nhân tài? Hay chỉ giành vinh dự? - Lương Thị Nữ Nhi

[VINH QUANG & CẠM BẪY CHÍNH TRỊ] ... Tại sao một cậu bé thần đồng toán học lại phải báo cáo thành tích cho một ông lãnh đạo Đảng (mà chính ông ấy lại là một kẻ dốt toán)? Cái thái độ quan liêu dửng dưng của ông lãnh đạo Đảng chứng tỏ rằng Đảng không hề quan tâm đến toán học hay khoa học gì cả. Đảng chỉ quan tâm đến những thành tích mà cậu bé thần đồng đạt được. Cái trò này chỉ là cái trò chực giành lấy thành tích của một cá nhân làm thành tích của Đảng... (...)

Thôi bà con, xin hãy yên lặng chút đi! Để anh Châu được thảnh thơi bắn một bi thuốc đã nào! - Giao

[VINH QUANG & BÁO CHÍ] ... Không biết Châu biết hút thuốc lá từ hồi nào. Có biết hút thuốc lá, ta mới biết được sự sảng khoái của việc “làm một bi” sau những phút căng thẳng nó ra làm sao. Chúng ta hãy tàm tạm yên lặng nhé, để nhà khoa học của chúng ta được một phút thảnh thơi... (...)

20.08.2010

Giáo sư Ngô Bảo Châu hãy cố mà chịu đựng! - Ðỗ Trung Quân

[VINH QUANG & BÁO CHÍ] ... Nước Pháp biểu lộ vừa đủ thái độ trân trọng và văn hoá ứng xử. Nước ta chưa kết thúc ở đấy. Tuổi nhỏ của giáo sư đã bị báo chí ta xới lên. Trang Blog của giáo sư đã bị trưng bày. Sắp tới sẽ là phòng ngủ và toilet... Giáo sư khổ rồi. Với kiểu cách của báo chí Việt Nam, đời tư của ông sẽ không còn là đời tư nữa... (...)

.

.

.

No comments: