Thursday, February 25, 2010

LỜI TRƯỚC NGHĨA TRANG - LỜI NGƯỜI DƯỚI MỘ (thơ)

LỜI TRƯỚC NGHĨA TRANG

Thơ Trạch Gầm

Tao sống đến ngày cuối cùng cuộc chiến
Được cái hơn mầy, nhìn thấy đau thương
Đành làm người ngu đổ thừa vận nước
Uổng cả tháng ngày gối đá nằm sương

Mầy đã hơn tao vì mầy đã chết
Hưởng chút lễ nghi, hưởng chút ân cần
Có được người thân cho lời nuối tiếc
Còn tao bây giờ, sống cũng như không.

Mầy có tin không, quê hương đã mất
Giữa lúc bọn tao nguyên vẹn hình hài
Đâu thuở quân trường, đâu thời huấn nhục
Để nhận lấy ngày khốn nạn hôm nay

Một lũ đàn anh tan hàng cuốn gói
Bỏ mặc bọn tao đứng khóc dưới cờ
Món nợ tang bồng, bao giờ trả nổi
Mất cả sơn hà, cứ tưởng như mơ

Giờ chẳng dám nhìn ngay vào mắt Mẹ
Cũng chẳng đủ lời tâm sự cùng Cha
Đành đến thăm mầy những thằng đã chết
Ngày…quê hương còn lắm nỗi thiết tha.

LỜI NGƯỜI DƯỚI MỘ



Kính gởi Quý Anh Em.
Tôi viết bài nầy trong những ngày cuối năm
Để tưởng nhớ đến 56 tử sĩ K2, quý Huynh Đệ đồng môn
cùng hàng vạn anh em đồng đội khác đã hy sinh thân xác
trong cuộc chiến trước năm 1975.
K2 Lê Tấn Dương



(Bài họa : của NT2 Lê Tấn Dương)

Tao chết đớn đau nửa chừng cuộc chiến.
Bỏ lại sau lưng những chuyện bi thương
Đành làm bóng ma nhìn theo vận nước
Phù trợ tụi mầy gió núi đồi sương.

Mầy nói “tao hơn” vì tao đã chết
Đã hưởng lễ nghi - Tao đếch có cần
Sống phải hiên ngang, chết không hối tiếc
Trả súng cho tao, mầy chịu hay không ?

Tao chết lần 2, từ ngày mất nước.
Chuyện thật đau thương, đâu phải khôi hài
Mồ mả anh em - thêm lần sỉ nhục
Chúng phá, san bằng từ đó đến nay.

Thôi trách làm chi đám người cuốn gói
Thà chết vô danh, bảo vệ màu cờ
Mộ phần tụi tao ba chìm bảy nổi
Tưởng chết là yên - Ôi chuyện nằm mơ !

Tao vẫn nguyện cầu đàn con của Mẹ
Bảo vệ non sông - Tiếp bước Ông Cha
Vẫn nhớ thương mầy, những thằng chưa chết
Quê hương chờ mầy với cả thiết tha.

.

.

.

No comments: