Friday, April 10, 2015

Kẹt giữa Nga –Tàu, Việt Nam lại đi vào đại họa? Phần 1: Ngộ nhận nước Nga (Phan Châu Thành - Danlambao)





4/11/2015      10 Comments 

Ván cờ lịch sử Nga-Tàu trên đất Việt

Lịch sử VN từ khi dựng nước luôn có vấn đề muôn thuở mấy nghìn năm nay là chúng ta bị “kẹt” với nước Tàu phương Bắc, liên tục bị Tàu xâm chiếm, đô hộ, và chịu sự ảnh hưởng văn hóa Tàu quá nặng nề, kìm hãm sự phát triển độc lập của đất nước. Nhưng ít ai để ý rằng, từ khi có nước Nga cộng sản xuất hiện ở phương tây-bắc và ảnh hưởng cộng sản của nó từ đó lên nước Việt (và cả nước Tàu), tức là từ khoảng đầu thế kỷ 20, đã làm nước Việt đi thẳng vào giai đoạn đen tối, đẫm máu, đau thương nhất trong toàn bộ Lịch sử đất nước, dân tộc Việt từ xưa đến nay - đó là giai đoạn sử Việt hiện đại mà ta có thể thấy đã bị nhấn chìm bởi sử VN cộng sản, kể từ 1930.

Vậy chính xác thì yếu tố “mới” nào đã xuất hiện làm đen tối và đẫm máu lịch sử nước Việt? Đó là hai yếu tố sau: nước Nga cộng sản và nước Tàu cộng sản. Hai yếu tố đó, cùng với yếu tố thứ ba là nhóm người Việt tham ác và ngu muội (như Nguyễn Tất Thành, Trần Phú, Lê Hồng Phong… những kẻ học chưa hiểu sự khai sáng văn minh của văn hóa Nhân loại qua người Pháp, chỉ nhìn thấy sự đô hộ của thực dân Pháp) đã tạo ra cái đảng cộng sản Việt (1930) và rồi nước Việt Cộng sản (1945), đã thúc đẩy hay tạo nên, tham gia liên tiếp các cuộc chiến tranh đãm máu trên đất Việt và tạo ra nước Việt cộng sản “đi dây trên đầu dân Việt” như hiện nay, từ 1975…

Trong bức tranh đen tối toàn cảnh của nước Việt từ 1930 đến nay đó, nguyên nhân nào là chính, yếu tố nào là phụ? Tôi xếp, lúc đầu (đến trước 1940), sự ngu muội của một số người Việt theo cộng sản (không phải nhóm tinh hoa hay thế hệ vàng của dân tộc Việt đang có lúc đó do thụ hưởng văn hóa Pháp) là nguyên nhân chính. Nguyên nhân đó đã bị ảnh hưởng của nước Nga cộng sản của Stalin lúc đó mà tạo nên nhóm cộng sẳn VN yếu ớt hèn kém nhưng đầy tham vọng là đảng CSĐD (rất yếu hèn, không thể so với các phong trào đòi độc lập dân tộc của người Việt nói chung khi đó, mà ba lá cờ đầu là hai cụ Phan Bội Châu và Phan Châu Trinh và VN Quốc dân đảng với ông Nguyễn Thái Học). 

Giai đoạn sau, từ khoảng 1940 đến 1955, với sự phân công của cộng sản Nga (Quốc tế CS 3) cho cộng sản Tàu phụ trách các đảng CS phương Đông, thì nước Việt coi hư đã bị Stalin trao vào tay Mao rồi – với mưu đồ thực sự sau cái gọi là “phong trào quốc tế CS” là bành trướng đại Hán nay đã mang màu sắc cộng sản… Ở giai đoạn này, nước Nga CS đã luôn phối hợp và hỗ trợ cộng sản Tàu trong việc khống chế và “giúp đỡ” cộng sản Việt. Cụ thể, Stalin đã giúp Mao dựng lên một lãnh tụ Tàu cho cộng sản Việt là Hồ hán gian (đây là tội ác độc nhất!), công nhận nước VNDCCH của người Tàu ở VN, rồi hỗ trợ vũ khí cho Tàu đánh Mỹ ở Hàn quốc, rồi đánh Pháp ở Việt Nam… Tỷ số Nga-Tàu ở VN: tạm là 1-1, đã ngả về Tàu.

Giai đoạn ba, từ 1955 đến 1975, Nga Tàu luôn tranh chấp quyền lực, mà VN luôn là một miếng mồi trên bàn cờ tranh chấp cộng sản đó: cả Nga và Tàu đều muốn dùng cộng sản Bắc Việt chống Mỹ cho riêng mình (theo cách của mình). Nhưng phải nói, vì có Hồ Hán gian là “lãnh tụ cộng sản Việt” mà Giáp “Nga gian” chỉ là học trò quèn, nên cộng sản Tàu tạm duy trì thế “cân bằng áp đảo” sát nút nhau, dù cho thời gian đó thế của CS Nga trên thế giới rất mạnh. Tỷ số ván cờ Nga Tàu ở VN đến 1975 vẫn là khoảng 1.5-1.5 nghiêng về Tàu, nhưng Tàu lại đã mất Hồ Hán gian năm 1969 và Duẩn thay Hồ thì theo Nga sô… Chính trong giai đoạn này đã định hình ngộ nhận nước Nga trong đa số người Việt (thế hệ 2 và 3), rằng nước Nga là thiên đường, người Nga là những thần tượng sống… 

Giai đoạn tiếp, 1975-1990 thật là “kịch tính”. Trong 15 năm đầu, CSVN theo Nga cộng và chống Tàu cộng hoàn toàn (với chiến tranh biên giới Việt-Tàu nổ ra 1979), thậm chí còn ghi vào Hiến pháp rằng Tàu cộng là kẻ thù số 1 của VN. Thế nhưng “chẳng may”, chưa đầy 10 năm sau nữa thì bức tường Berlin sụp đổ, nước Nga cộng sản và hàng loạt nước cộng sản Đông Âu sụp đổ, giấp mơ Nga của hàng triệu người Việt tan tành trong phút chốc…, CSVN cuống cuồng chạy đến Thành đô quì lạy và ôm chân “kẻ thù dân tộc” mình mà chúng vừa ghi vào Hiến pháp còn chưa ráo mực… Tỷ số cuộc cờ Nga-Tàu trên đất Việt đến lúc này dứt khoát ngả về Tàu: 1.5-2.5! (Tính theo điểm 4 ván cờ Tây mà Nga có rất nhiều nhà vô địch thế giới), chấm dứt những giai đoạn CSVN đánh võng giữa Nga và Tàu như lũ điếm cộng sản.

Ván cờ VN thứ năm của cộng sản Nga-Tàu đang diễn ra từ sau 1990, nay với hai tay chơi chính là Vờ-lờ-đì-mìa Putin “mặt lạnh” và Tập Cận Bình “mặt dầy”, đang vào hồi kết năm 2015/2016 này. Chúng ta thấy, trong những ván cờ Nga-Tàu trên, chỉ có dân Việt nước Việt luôn là kẻ gánh mọi sự thua đau trong máu lửa chiến tranh và nghèo đói, còn Nga hay Tàu “ngồi chơi” chỉ thay nhau thắng hay cùng thắng… Mỹ và thế giới dân chủ.

Ván cờ Nga-Tàu Việt cuối cùng hay “Giấc mơ Nga” hồi sinh?

Những tưởng sau cái chết của nước Nga cộng sản năm 1990, nước Nga xa xôi sẽ không còn ảnh hưởng gì đến lịch sử nước Việt như suốt 60 năm trước đó nữa, chỉ để lại một “Giấc mơ Nga” đã chết trong lòng bao thế hệ người Việt tội nghiệp. Tội nghiệp và đáng trách, đáng lên án, nhưng chả lẽ lại đem giấc mơ đã chết của họ ra để kết tội, dù “giấc mơ Nga” đó đúng là đã gián tiếp và trực tiếp gây nên bao tội ác với đất nước, với dân tộc Việt (chưa nói tới tội ác của nó với cả Thế giới, cả Loài người suốt thế kỷ qua). Thế nhưng, sau một phần tư thế kỷ, dường như “zoombi” giấc mơ Nga lại hồi sinh?

Cần định nghĩa lại khái niệm “Giấc mơ Nga” ở đây. Với người Việt (cộng sản) thì giấc mơ Nga là ước mơ về Thiên đường XHCN ảo tưởng đã không thành, nay lại thoi thóp thở mùi u uế qua điệu nhảy mới của nước Nga hậu cộng sản của Putin. Tôi nói “u uế” là vì nó (giấc mơ Nga) vẫn thở bằng hơi thở của cái xác cộng sản đã chết là… súng đạn, gần đây nhất là ở Giorgia, Crym, hiện nay là ở Đông Ucraine… Người Việt cộng sản dường như vẫn yêu thích hơi thở u uế mùi súng đạn (và xác chết) đó nên đều ra sức bênh vực nó thay vì lên án (mà các bạn tôi học ở Nga về là những ví dụ điển hình – khi họ chằm chặp bênh Putin chiếm Crym và Đông Ucraine là đúng, còn tôi lặng người cảm thấy mùi xác chết lại sắp tràn đến Việt Nam bởi súng đạn Tàu và bởi đảng CSVN sẽ “tiếp lương tải đạn” cho giặc Tàu…)

Còn giấc mơ Nga trong khái niệm của người Nga như Putin và những kẻ ủng hộ hắn (nghe đâu với tỷ lệ đang lên cao tuyệt đối và rất cuống nhiệt), thì đó chính là hiện thân của tham vọng đàn áp, đánh chiếm các nước lân bang để bành trướng thế lực của đế chế Nga hoàng từ nhiều thế kỷ nay, vốn là một mối nguy luôn lơ lửng phía đông của các nước Châu Âu (nhất là Đông Âu) và từ phía bắc của Châu Á, (có thể là cả từ phía Nam, của người Phần Lan và Eskimo…). 

Như vậy, giấc mơ Nga của người Việt là một ngộ nhận lớn về nước Nga, nên họ đang lại mời chào nước Nga hậu cộng sản vào Việt Nam lần nữa, sau những đại họa mà nước Nga cộng sản của Lenin/Stalin (bắt tay với Mao) đã mang đến cho dân tộc Việt qua sai lầm tội ác của cả mấy thế hệ cộng sản Việt trước đó… Lần này, đại họa mới đang lấp ló sau cái bắt tay lạnh lùng của Putin với Tập, lại muốn biến nước Việt thành chiến trường của chúng/Nga-Tàu với nước Mỹ và cả thế giới dân chủ trong thế kỷ 21, còn dân Việt thành lính đánh thuê cho Nga-Tàu nhưng không được trả công vì vẫn đang mang nợ cũ chưa trả hết…

Chúng ta thấy ván cờ Nga-Tàu thứ 5 vẫn đang diễn ra trên đất Việt, vẫn được CSVN đón chào - như sứ mệnh của chúng luôn là rước voi về giầy mả tổ vậy, dù lần này cả Nga và Tàu đều hành xử kín đáo và hữu hảo hơn với nhau… Nhưng rõ ràng, người Nga đang phối hợp chặt chẽ với Tàu cộng để khống chế CSVN (bằng cây gậy và củ cà rốt), để bọn này không được ngả sang phương Tây dân chủ. Chúng ta thấy, CSVN vẫn phải dành chỗ cho Putin ở vịnh Cam Ranh (tức là Mỹ khỏi ghé nha!), vẫn phải để lưu manh Putin “đào tạo nhân lực, đầu tư và xây dựng” nhà máy điện nguyên tử đầu tiên của VN ở Ninh Thuận (mà kết quả chắc 100 năm nữa mới xong và không chắc có an toàn, nhưng có điều kiện khống chế quân sự và năng lượng của VN từ vị trí – cùng với Cam Ranh- kiểm soát được toàn bộ biển Đông). Nga Pu thì nhường quyền “cùng CSVN khai thác dầu khí ở biển Đông” với VN bấy nay (thất bại là chính) cho Tàu cộng – đổi lại, Nga rủ CSVN cùng đầu tư khai thác dầu khí ở Trung đông và Algeria (lại đã thất bại nữa) và nay là cùng khai thác dầu khí ở Viễn đông (Sakhalin) và Bắc cực! Hãy thủ tưởng tượng cảnh hề: người Việt (PVN) khai thác đầu khí ở Bắc cực cùng Nga, trong khi mỏ dầu ở Biển Đông thì nộp trọn cho Tàu…?! 

Tại sao Putin lại phải cùng chơi tiếp ván cờ Nga-Tàu trên đất Việt dở dang của Stalin và Mao, với Tập, khi trước đó có vẻ Putin đã rũ bỏ đàn em Việt cộng mà Pu có lẽ rất coi thường (như Stalin rất coi thường Hồ tàu)? Là vì, sau cú tham ăn đánh chiếm Crym và Đông Ucraine Putin bị cô lập về chính trị và phong tỏa về kinh tế trên thế giới, trong khi đó, Tàu cộng lại thừa cơ dòm ngó Sibirie, muốn “đòi lại” (tất nhiên cũng bằng súng đạn như Pu đã “đòi lại” Crym “thuộc Nga” thôi) cả vùng Viễn Đông (“thuộc Tàu” cũ, gồm vùng Vladivostock, vùng Khabarovsk và cả vùng bán đảo Camchatska nối thẳng lên Bắc băng dương!). Tổng diện tích đất và biển của Nga ở Viễn Đông đang bị đe dọa mất vào tay Tàu cộng lên đến trên 7 triệu km2, tức gấp trên 7 lần cái lưỡi bò biển Đông của Tàu, trong khi mật độ dân số của Nga ở vùng này chỉ bằng khoảng 1/100 (một phần trăm, hơn 6 triệu dân) so với mật độ dân số của Tàu ở bên cạnh phía nam “biên giới hữu nghị” Nga-Tàu. Phía Nam, Tàu cộng đang rất “đói đất và tài nguyên” với “giấc mơ Tàu” sôi sùng sục. Đó là chưa kể, cả thế kỷ qua Tàu cộng đã rất tích cực “di dân tự do” vào Sibirie để rồi có thể sẽ học theo Putin: “bảo vệ dân nói tiếng Tàu trên đất Nga” khi “có biến”…

Như vậy, Putin dù chả có “lợi ích cốt lõi” nào ở VN nữa (vì thế mà Pu đã rút khỏi Cam Ranh, đã rút đầu tư dầu khí và cắt bỏ các hợp tác kinh tế khác – như bỏ lọc hóa dầu Long Thành và Dung Quất và rất nhiều dự án khác…), mà vẫn phải quay lại VN (vội vã cử thủ tướng Medvelev sang VN gặp Trọng “làm gì đó” trước khi Trọng đi Tàu và đi Mỹ)… là hoàn toàn vì lợi ích của Tàu. Với Putin, trong tình thế hiện nay, cách tốt nhất để con hổ Sibirie cảnh giác với đối thủ truyền kiếp Tàu cộng là nịnh bợ và kết giao hữu hảo với kẻ thù - gấu Panda - Tàu cộng, làm những gì Tàu cộng muốn mà không mất gì của Pu, như… hợp tác giúp Tàu cộng khống chế Việt cộng.

Vậy là lý do của ván cờ Nga-Tàu thứ năm trên đất Việt đã rõ, đó chỉ là ván cờ bịp, tạo hỏa mù để Pu Sibirie tạm đẩy lùi thời gian cuộc chiến Nga Tàu thực sự ở Viễn Đông… một thời gian nữa, mà phần thắng của “ván cờ mù” vẫn thuộc về Tàu cộng, và phần thua vẫn là… Việt cộng – mà dân tộc và đất nước Việt Nam sẽ lại phải gánh chịu những đau thương…

Ngộ nhận nước Nga

Vai trò đen tối và đầy tội ác của nước Nga, mà cụ thể là cộng sản Nga, trong lịch sử hiện đại của nước Việt và dân tộc Việt từ đầu thế kỷ 20, dù trực tiếp hay gián tiếp, như thế là đã rõ ràng. Nhưng tại sao với đại đa số người Việt hiện nay, nước Nga và người Nga (cộng sản) có vẻ rất “vô can”? Và hình ảnh người Nga, nước Nga ở Việt Nam tại sao lại có vẻ rất “đẹp đẽ”, như một “giấc mơ Nga”, thậm chí nhiều người Việt (như các bạn học có học nhưng đáng thương của tôi!) còn luôn rất biết ơn nước Nga, người Nga nữa! Tại sao? Có phải tại người Việt không chịu suy xét độc lập, không biết suy nghĩ?

Thứ nhất, đó là vì “xa thơm gần thối”, mới “lạ”, lâu “ôi”… nước Nga rất xa và “mới”…

Thứ hai, đó là vì CSVN hơn 70 năm qua đã tuyên truyền bưng bít nhồi nhét một chiều suốt mấy thế hệ, kiểu với đứa trẻ học nói thì nhất định “câu đầu tiên con gọi… Stalin!”, còn ông già đói rách thì “…nằm mơ nước Nga”, và người dân thì thương Stalin phải “thương cha thương một, thương ông (Stalin chết) thương mười…!” Ai từ bé học nói từ khác, về già nằm mơ điều khác, cha chết khóc cha cách khác… đều khó mà tồn tại trên đất nước của CSVN suốt gần thế kỷ qua, thành ra cái gì dính đến nước Nga đều bị CSVN biến thành những gì đẹp đẽ nhất của Con người (mà con người luôn vươn đến những gì đẹp đẽ…), và mọi người dân Việt phải tin là thế suốt vài thế hệ rồi… 

Cá nhân tôi biết đến nước Nga lần đầu tiên (mà tôi còn nhớ) là khi tôi 7-8 tuổi học lớp 1 hay 2, khi đọc trộm trang sổ tay của cha tôi chép lại một đoạn văn viết về Paven Côsưghin trong cuốn “Thép đã tôi thế đấy” (mà tôi vẫn còn thuộc đến bây giờ): “Thép đã tôi trong lửa đỏ nước lạnh, lúc đó thép trở nên cứng rắn và không hề biết sợ…, đời người chỉ sống có một lần, phải sống sao cho khỏi xót xa ân hận vì những năm tháng đã sống hoài sống phí, để đến khi nhắm mắt xuôi tay có thể nói rằng tất cả đời ta, tất cả sức ta, ta đã hiến dâng cho sự nghiệp cao đẹp nhất trên đời – sự nghiệp đấu tranh giải phóng loài người…” Sự lừa bịp của CS Nga và CSVN tinh vi đến nỗi chúng lừa được cả hàng trăm triệu người trên khắp thế giới như Paven và cha tôi, và cả tôi suốt thời non trẻ… Trong đoạn văn mà tôi vẫn nhớ trên, dường như tất cả đều đúng và cao đẹp, chỉ trừ một chi tiết lừa bịp cơ bản: sự nghiệp cộng sản không hề giải phóng mà chỉ hãm hại và cùm gông loài người, kéo lùi lịch sử…, nhưng điều đó chỉ dần dần mới lộ ra và từng cá nhân như Paven hay cha tôi đã có thể nhận ra từ thực tế “cách mạng” CS, nhưng lúc đó họ không thể rút lui hay lên tiếng được nữa… thì họ đã chết trước rồi! Paven (hay nhà văn Nga Ostrovski) là thế hệ CS 1, cha tôi là thế hệ 2, tôi là thế hệ 3, thì nay thế 3 vẫn còn đa số chìm đắm trong sự ngu muội và lừa bịp CS đó… như các bạn tôi, trong đó có nhiều tiến sĩ, giáo sư, tướng tá quân đội hay các quan chức lớn “có học đàng hoàng”… Họ có “ngây thơ” thế thật không?

Tôi thường tự hỏi, sự lừa bịp đơn giản thế đã và đang được truyền lại như thế nào qua nhiều thế hệ? Từ thế hệ 1 (của Stalin và ông tôi) sang thế hệ 2 (của cha tôi), rồi đến thế hệ tôi, nó đã được “di truyền” bằng 4 cách chính theo tỷ lệ khác nhau trong từng thời kỳ, từng nơi, từng đối tượng: qua sự ảo tưởng và tham lam (ngu dốt và bị mua chuộc bằng quyền lợi cá nhân), sự lừa bịp-dối trá, sự đàn áp - giết chóc (CS giết hết những người mà chúng không lừa bịp được), và bằng sự tự lừa bịp (do sợ bị giết hay do ngu dốt). Đến nay, sự lừa bịp cộng sản truyền từ đời thứ 3 sang thứ tư còn là nhờ có thêm một yếu tố nữa: sự thờ ơ và khiếp sợ chính trị của lớp trẻ cùng sự xuống cấp đạo đức và đồng lõa cái xấu của cả xã hội (có thể như những phiên bản mới của sự ngu dốt, ngu dốt chính trị).

Gần đây, tôi có nói chuyện với 3 người bạn “có học” về nước Nga, đều vẫn còn đang tôn thờ Putin và nước Nga, là: một đại tá về hưu, chưa đến nước Nga bao giờ và một từ bẻ đôi tiếng Nga không biết; một là quan chức cấp Vụ, học ở Nga, nay là Belarus, về; một đang là tướng quân đội, học ở Đông Âu về… cả ba đề ngộ nhận nặng về nước Nga. Ông bạn đại tá về hưu có thể đại diện cho đa số dân Việt, chả biết gì về nước Nga và chỉ tin những gì CSVN nói, nên tôi biết mình không thể tranh luận. Ông bạn quan cấp vụ ở HN (với 25 năm tuổi đảng) biết rất nhiều về nước Nga nhưng có thói quen không dám suy nghĩ độc lập về các vấn đề “nhạy cảm”, vì sợ - sợ nguy hiểm và sợ mất các quyền lợi đang có, sợ phải phủ nhận quá khứ và thực tại “huy hoàng” gắn kết với nước Nga của mình – nên tự lừa dối mình, và ca ngợi nước Nga và Pu hết mức – những kẻ như thế chắc đến chết vẫn “nằm mơ nước Nga”, nên tôi cũng đành im lặng. Còn với cậu bạn cùng học ở Đông Âu, tôi chỉ hỏi: “Cậu có nhớ dân Đông Âu có lịch sử đau thương thế nào vì nước Nga và nay họ đánh gía thế nào về nước Nga, người Nga như Pu không?” thì nó im lặng. Tôi định nhắc lại sự kiện Hồng quân Nga đã hợp tác với Gestapo của Hitler (vâng, của Hitler) để mượn tay Gestapo-SS giết hàng vài trăm ngàn người dân Balan (rất đông phụ nữ và thiếu niên) đã tham gia khởi nghĩa chống phát xít Đức ngay trong lòng Thủ đô Warsawa của họ vào mùa đông năm 1944 – ngay trước khi Hồng quân Nga đến “giải phóng” Balan… Đơn giản là hàng vạn quân Nga đã dồn lại, dừng quân, hạ trại bên kia bờ sông Visla suốt trong hơn 3 tháng không nổ súng, cho đến khi bên bờ Tay Visla quân Đức làm cỏ sạch dân Warsawa, rồi mới đủng đỉnh rút lui về Đức sau chiến tuyến sông Ode, và quân Nga chậm chạp tiến qua Visla vào giải phóng” thành phố Warrsawa đổ nát không bóng người ngoài mấy trăm ngàn xác nghĩa quân Balan… Hiểu, đó đã là bản chất dân tộc Nga có thể tàn ác với các dân tộc lân bang đến thế nào nếu có một lãnh tụ tương ứng như Stalin và nay là Putin, nên “ông tướng” nói: “Cái thế của tớ thì biết là một chuyện, nói - lại phải là chuyện khác…” Vậy là nó tự nguyện lừa bịp mình về “nước Nga và giấc mơ Nga” rồi, nên tôi cũng đành chịu thua.

Ngộ nhận nước Nga của người Việt là nước Nga vô tư, là người Nga tốt hiền và cao thượng với người Việt, nên bây giờ CSVN lại dựa vào Nga thì chỉ chỉ có tốt mà thôi?! 

Tôi không tin điều đó, mà là ngược lại. Thực tế những gì người Nga, nước Nga đã mang đến cho người Việt từ đầu thể kỷ 20 đến nay đã chứng minh điều đó là sai hoàn toàn. Nhưng ván cờ Nga-Tàu thứ 5 trên đất Việt lần này sẽ mang đến đại họa gì nữa cho nước Việt mới là điều tôi quan tâm. Và đó là điều tôi sẽ nói ở phần sau bài này: Kẹt giữa Nga-Tàu, điều gì đang chờ đợi nước Nam?













No comments: