Tuesday, November 13, 2018

BECOMING - 3 TRIỆU ẤN BẢN, 31 NGOẠI NGỮ (Nguyễn Đạt Thịnh)




Nguyễn Đạt Thịnh
Monday, 12/11/2018

Xin dịch chữ “Becoming” -tên tác phẩm của bà Michelle Obama- là Thích Ứng; quyển sách vừa phát hành ngày 13 tháng 11 với 3 triệu ấn bản, in thành 31 thứ tiếng. Nhà xuất bản Crown quả là lạc quan, và tác giả cũng quả là may mắn, nếu chỉ tính trên phương diện thuần túy thương mại; nhiều tác giả viết cả đời cũng chưa đạt được mức 3 triệu ấn bản.

Mỗi ấn bản bán tại tiệm sách hoặc mua trên online là $32.50, nếu tiền tác quyền chỉ là $3 mỹ kim thì tác giả cũng đã có $9 triệu.

Chính Tổng Thống Obama cũng kiếm được rất nhiều tiền bằng cách viết sách; tác phẩm thứ nhì của ông -quyển “Audacity of Hope” (Dám Hy Vọng) phát hành tháng Mười 2006 cũng đã làm ông phải khai thuế năm 2007 với con số lợi tức $4.2 triệu.

Tiền tác quyền của ông cho mỗi quyển sách bìa cứng là $3.75, và $1.12 cho mỗi quyển sách bìa thường.

Thích Nghi, tác phẩm của Michelle Obama

'Thích Nghi' là quyển hồi ký của bà vợ một vị nguyên thủ quốc gia từng được thế giới ca tụng nhiều nhất, nồng nhiệt nhất; và cũng từng bị người kế vị mạt sát nặng nề nhất, hạ cấp nhất trong lịch sử Hoa Kỳ; chỉ riêng những đặc tính đó cũng đã đủ khiến hàng trăm triệu độc giả tò mò muốn biết bà Michelle viết những gì, phiền trách những gì vị đương kim tổng thống Mỹ -ông Donald Trump.

Để trả lời câu hỏi về nội dung quyển 'Thích Ứng', bà Michelle nói, “When they go low, we go high.” (Họ đánh đòn thấp, chúng tôi vẫn giữ tư thế cao thượng).

Chỉ nghe cái đòn đánh thấp của đối thủ, và cái tư thế cao thượng của tác giả thôi, độc giả cũng hình dung được nội dung của 'Thích Ứng' nó cao đến mức nào rồi.

Bà Obama tố cáo Tổng Thống Trump về tội đam mê tình dục, nhưng lại coi rẻ đàn bà, và tố cáo Trump chủ trương giả thuyết cho là chồng bà -Tổng Thống Barack Obama- không phải là công dân Hoa Kỳ, không chào đời trên lãnh thổ Hoa Kỳ, và do đó đã tiếm vị chức vụ tổng thống -chỉ dành cho công dân Mỹ.

Đệ nhất phu nhân Michelle Obama và tiểu thư Malia trong nghi thức tấn phong tổng thống Barack Obama năm 2009

Nội dung tác phẩm 'Thích Nghi' bảo đảm với độc giả một điều: Michelle không bao giờ ứng cử tổng thống như nhiều lời đồn đại; rải rác qua 426 trang giấy của tác phẩm 'Thích Nghi', độc giả cảm nhận rất rõ cái chán ngán của bà đối với sinh hoạt chính trị hằn học, nhỏ nhoi và giả trá trên thượng tầng quốc gia.

Michelle viết, “Chưa bao giờ tôi thích thú những sinh hoạt chính trị cả; kinh nghiệm của 10 năm vừa rồi càng khiến tôi ngán ngẩm hơn nữa.”

Bốn chữ '10 năm vừa rồi' gồm 8 năm bà sống trong Bạch Cung, và hai năm chồng bà là mục tiêu thù hằn của Bạch Cung.

Bà nhận định về sinh hoạt lưỡng đảng của Hoa Kỳ, “Họ chống mọi việc Barack làm, bất kể việc làm đó ích lợi cho người Mỹ, cho nước Mỹ hay không; điều duy nhất họ mưu cầu là Barack thất bại.”

'Thích Ứng' là bức tranh của bà vợ thực tế, cay đắng mô tả ông chồng mơ mộng, trí thức, với thói quen coi nhẹ cuộc sống thực tế bên ngoài. Bà cho là Tổng Thống Obama không nhận thức được tình trạng quần chúng Mỹ chưa sẵn sàng để chấp nhận một vị tổng thống da đen.

Mới hai thế kỷ trước, người nô lệ da đen còn bị coi như vật sở hữu của người chủ da trắng, 'vật sở hữu' như chiếc xe đậu trong garage, hoặc như con bò thả ngoài đồng cỏ. Người nô lệ trốn đi, sẽ bị cảnh sát bắt trả về cho chủ. Chứa chấp kẻ bỏ trốn là phạm tội trộm cắp.

Việc ông Obama có bằng cấp tiến sĩ, làm nghề dạy và đào tạo ra những chánh án, những luật sư Mỹ trắng là mức tối đa xã hội Mỹ trắng chấp nhận. Có thể ông không thực tế được như bà Michelle, vợ ông, nhưng ông có một cái nhìn độ lượng hơn đối với những thái quá của người Mỹ trắng.

Điển hình, ông không coi nặng chầu 'Beer Summit' ông uống trên sân cỏ Bạch Cung với giáo sư Henry Louis Gates Jr., dạy tại Harvard, trung sĩ cảnh sát James Crowley, và phó tổng thống Joe Biden; ông coi chầu bia 'hòa giải' đó là chuyện nhỏ nhưng cần thiết để giải quyết một gay cấn vì mầu da.

Chầu bia summit uống để hòa giải xích mích giữa một trung sĩ cảnh sát và vị đương kim tổng thống.

Chuyện xảy ra ngày 7/16/2009, giữa giáo sư Gates, người Mỹ đen. và trung sĩ Mỹ trắng Crowley -ông trung sĩ được một cư dân da trắng, vùng Cambridge, Massachusetts, gọi báo cho biết căn nhà cạnh nhà bà đang bị trộm cậy cửa.

Tên trộm lại là chính gia chủ -ông Gates. Ông cậy cửa nhà ông, chấp nhận phí tổn sửa ổ khóa bị cậy, vì trong lúc đi du lịch, ông làm rơi mất chiều khóa nhà.

Có thể người hàng xóm Mỹ Trắng, cũng biết người đang lui cui cậy cửa là ông chủ nhà Gates, nhưng không ai bắt bà ta phải xác nhận là bà biết điều đó; không biết, bà có quyền làm bổn phận một công dân Mỹ trắng -giúp cảnh sát bắt một tên trộm mỹ đen đang cậy cửa.

Crowley đến còng tay Gates bắt đem về bót; Gates trình bày sự thể; Crowley bảo ông để dành những lời giải thích đó cho nhân viên văn phòng cảnh sát, ông chỉ làm công việc bắt quả tang một người đang phạm pháp, đang cậy cửa một căn nhà.

Câu chuyện sẽ ra tòa vì giáo sư Gates chống cự cảnh sát; chuyện cảnh sát Mỹ trắng ngược đãi công dân Mỹ đen xảy ra hàng ngày trong 8 năm ông Obama làm tổng thống. Nhiều người Mỹ Đen bị cảnh sát Mỹ Trắng giết chết, nhiều thị trấn nổi loạn, phản đối thái độ thù nghịch của cảnh sát.

Tổng Thống Obama có ý thức được cái tội ông đến sớm 12 năm không? Vợ ông trách ông như vậy đó; trách ông phạm lỗi đã là vị tổng thống Mỹ Đen đầu tiên trong lịch sử Hoa Kỳ, nhưng cái tội đó cũng là cái công lớn của ông.

Công nhắm mắt hy sinh, làm vật thí thân trong vai trò mở đầu, như người lính tiền đạo đi đầu một cánh quân, nhận những viên đạn thù nghịch đầu tiên để mua vài giây chuẩn bị cho bạn đồng đội đi sau chuẩn bị tư thế nghênh địch.

Sau hai thái cực -một ông tổng thống Mỹ Đen -đen thui- nhưng tài ba, học giỏi và có đạo đức Hoa Kỳ, đến một ông tổng thống Mỹ Trắng, -trắng bóc- nhưng ma lanh, uất trì và sẵn sàng đồng minh với cả Tầu, lẫn Nga, lại đang là gút friend với cả cậu thái tử Saudi, có biệt tài cưa xác ký giả thành từng khúc, để những khúc lụn vụn mất khả năng viết bình luận xỉ vả ông vua con, vẫn còn là con mà đã làm vua.

Riêng đối với tác giả -mỹ nhân khoe bờ vai đẹp trên bìa sách- người viết bài bình luận này đề nghị bà nên học cái nghệ thuật của phụ nữ Việt Nam -không cần lớn tiếng, không cần cầm roi, mà vẫn trị được chồng.

Ngày còn trẻ, còn cùng đứng trong hàng ngũ với 1 triệu thanh niên VN cầm súng giữ nước, tôi được một anh quân nhân Mỹ cố vấn khen là không sợ vợ như anh ta sợ vợ.

Nhưng sau một năm băng rừng, lội suối với tôi, trước khi leo lên máy bay hồi hương, anh ta bảo tôi, “Ngày mới đến Việt Nam tôi tưởng bà Nhu là Dragon Lady, như bọn phóng viên Mỹ phóng đại mô tả bả như vậy. Nhưng bây giờ tôi biết rõ hơn: bả không phải là một ngoại lệ."

Tôi nói lảng sang chuyện khác, không muốn nghe anh ta nói xấu vợ tôi cũng RỒNG như quý vị phu nhân chủ hụi, trong hệ thống hụi chết a na mít đã có thành tích lớn là 'ăn' hết một nửa cái quân số 1 triệu quân nhân Nam Việt.






No comments: