Thứ Hai, ngày 06 tháng 4 năm 2015
Hồi bé nước Nga gọi là Liên Xô. Lúc ấy mình thích
Liên Xô lắm, đầu tiên mình nghe được là người Liên Xô coi Việt Nam như đứa em,
giúp đỡ hết mình, viện trợ ( tức là cho ) đủ thứ từ bột mỳ đến cái máy cày.
Thứ ngoại ngữ mình học được ở trường là tiếng
Nga, cuốn sách dạy tiếng Nga là cuốn sách đẹp nhất trong số SGK, bìa dày bọc vải
gai sần, bên trong giấy trắng bóng, hình minh hoạ in màu cực đẹp.
Bọn trẻ con chơi ngoài đường, phá phách cái gì đều bảo
nhau - tội đâu Liên Xô chịu.
Liên Xô hào hùng và lãng mạn qua những bộ phim và
các cuốn tiểu thuyết, dạo ấy ra đường nhìn thấy người nước ngoài đều nghĩ đó là
người Liên Xô tất. Nhất là người lính tình báo đẹp trai, giỏi đấm bốc trong cuốn
Đứng Vững Đến Cùng.
Liên Xô là thiên đường trong bộ óc của mình suốt cả
tuổi thơ.
Bỗng nhiên một hôm mình đọc được cuốn Những Đứa Con
phố Arbat, sách có 3 tập, mình chỉ đọc được 2 tập. Tập 3 kiếm mãi không thấy. Đọc
xong 2 tập sách, mình thấy kinh hoàng, tình trạng của những thanh niên phố
Arbat không khác gì những người thanh niên ở Hà Nội. Cũng tập trung cải tạo,
cũng công an mật theo dõi, hàng xóm cũng tố giác nhau. Rồi cũng vì vài ba câu
thơ vui vui mà một chàng trai trẻ phải đi đầy trong trại tù rừng thẳm Xi Be Ri.
Mình so sánh với chú Quý, một người đàn ông gầy gò.
Vợ bỏ do chú ấy bị đi tù, ai cũng xa lánh chú ấy, mọi người nói chơi với thằng ấy
là nguy hiểm, nó làm mình chết lây đấy. Chú Quý làm thợ hàn, lúc có việc lúc
không, nhà chú trống hoác chả có gì. Một mình chú rang một đống lạc pha muối ăn
dần với cơm. Con gái chú rất xinh, nó ở với mẹ. Nó cũng ghét bố vì mẹ nó nói bố
nó là người hư hỏng.
Mình chả thấy chú hư hỏng gì, chú có việc thì
làm chăm chỉ. Nhà chú nghèo nhưng nhiều sách, mình đến chơi nằm đọc cả ngày
cũng được. Chắc chú buồn, thấy mình nên cũng kệ cho vui nhà. Rồi có lần chú
lĩnh lương, làm món bún bò cho mình ăn cùng, chú sai đi mua rượu. Về hai chú
cháu ăn, chú vừa ăn vừa uống rượu trầm ngâm. Mình đánh bạo hỏi sao chú bị đi
tù.
Chú nghĩ một lúc, nhấp vài ngụm lại nghĩ, như là
không nghe thấy câu hỏi. Mãi sau đột nhiên chú kể.
Lúc đó chú làm công đoàn nhà máy cơ khí, gần Tết bạn
cùng nhà máy của chú trúng thưởng gì đó được một cái xe đạp Phương Hoàng màu ngọc
bích. Lúc mọi người xúm vào xem xe, chú cũng xem và ngẫu hứng đọc câu thơ chế.
Xuân này hơn hẳn những xuân qua
Phương Hoàng ngọc bích đã về ta.
Vợ chồng làm tốt, con học giỏi
Niềm vui chan chứa khắp trong nhà.
Nửa tháng sau khi đọc bài thơ chế chúc mừng bạn có
xe đạp, công an đến khám nhà chú, thu sách truyện một đống. Chú bị đi tù 4 năm
vì tội xuyên tạc thơ chủ tịch HCM với ý đồ chế giễu ...âm mưu phản động.
Vợ chú bỏ chú luôn, đi tù về chú lang thang ai thuê
gì làm đấy. Mọi người ai cũng xa lánh chú.
Mình liên tưởng chú đến chàng sinh viên trong truyện
Những Đứa Con Phố Arbat, tự thấy những chuyện bắt tù như này không đúng tí nào.
Dạo ấy học văn giỏi nên cũng ham suy luận, mình nghĩ câu thơ chế ấy rất vui, thậm
chí nó còn tốt để phổ biến thơ Bác cho nhân dân, thế mà bị bắt đi tù những 4
năm. Rồi về gia đình tan nát, thân cô thế cô bữa đói bữa no thì tội.
Hoá ra Liên Xô cũng ác như Việt Nam. Nước Nga của
mình không chỉ có Cây Phong Non Trùm Khăn Đỏ, Bình Minh Mưa, Bông Hồng Vàng mà
còn đã có thêm Một Ngày Trong Đời của I Van, Quần đảo Gu Lắc, Vĩnh Biệt Tình Em
( tức đốc tờ Zivaho ) của Sài Gòn cũ xuất bản.
Liên Xô thiên đường của mình còn là địa ngục, nơi đó
những câu nói vu vơ, đùa cợt cũng có thể khiến người ta đi tù như chú Quý.
Mình không thích nước Nga nữa, sau này lớn chút thì
hiểu, nước Nga và chế độ Nga khác nhau, người dân Nga cũng bị chế độ Xô Viết
làm cho khốn khổ. Nước Nga xưa có những đại văn hào, danh hoạ, nhạc sĩ, hiền
triết cũng rất đáng mến yêu. Còn nước Nga Xô Viết của Stalin lại là một nước
Nga khác hoàn toàn với Puskin, Pautopxky...đã miêu tả.
Khi đi qua Hung, Tiệp, Ba Lan mấy năm trước, càng ngạc
nhiên hơn khi biết người dân những nước này còn ghê sợ lính Nga hơn là lính
phát xít Đức. Ở Hung Ga Ri trong một viện bảo tàng, mình xem được đoạn phim những
tên mật vụ phát xít Đức người Hung khi quân Liên Xô tiến vào chúng chỉ thay bộ
quần áo khác và vẫn làm mật vụ. Những nhà tù, chỗ tra tấn, hành hạ tù nhân của
bọn mật vụ Hung Nga còn khủng khiếp hơn bọn mật vụ Hung Đức chục lần.
CCCP tan rã, đã 20 năm người Nga được thay thế ở Việt
Nam bằng một người anh tốt khác là Trung Quốc. Tình cảm lần này có vẻ mặn mà
hơn vì không những cùng lý tưởng XHCN mà vì còn là láng giềng gần gũi.
Người Nga lúc trước đi, để lại cho Việt Nam hoang
tàn, đói khổ vì chủ nghĩa bao cấp, hợp tác xã và cái thói đóng cửa ngoan cường
không thèm đếm xỉa đến thế giới, chỉ cần có anh bạn Liên Xô là đủ. Vô tình tạo
một điều kiện lý tưởng để anh bạn Tàu tiếp quản và áp đặt ảnh hưởng.
Bây giờ người anh lớn Tàu có vẻ muốn nhường lại ảnh
hưởng ý thức hệ ở Việt Nam cho anh lớn Nga tiếp quản, sau khi đã huỷ hoại môi
trường, đào sạch tài nguyên, thôn tính được cả mớ đất đai, lãnh hải chắc chắn rồi.
Còn chỗ chưa thôn tính được, trước cảnh Nhật, Mỹ, Ấn cản trở. Anh Tàu giơ một
chân để anh Nga có chỗ đứng cùng.
Có vẻ như một lần nữa, anh Nga và Tàu lại bắt tay để
xây dựng Việt Nam thành tiền đồn chống thực dân, đế quốc.
Sự có mặt của Nga ở Việt Nam, nhất là một căn cứ
quân sự Nga sẽ khiến Mỹ phải bỏ xa vùng biển Việt Nam vì e ngại xung đột lớn.
Những tranh chấp còn lại giữa Việt, Tàu sẽ được anh Nga làm ngơ vì không can
thiệp vào công việc nội bộ , để cho hai nước song phương giải quyết. Y như hồi
Gạc Ma, anh Nga đóng ở Cam Ranh đã làm ngơ trước việc Tàu chiếm đảo, bắn giết
lính Việt Nam.
Chủ trương
làm em kết nghĩa của hai anh lớn Nga, Tàu đều do ĐCSVN quyết định. Mới đây TBT Nguyễn Phú Trọng đã ký kết hợp tác toàn diện giữa đảng CS với
đảng Putin, cùng với việc TBT Trọng dẫn các đoàn viên, lớp hậu thế sang TQ để
bàn giao việc giáo dục nhồi sọ tinh thần phụng Tàu cho lớp lãnh đạo trẻ sau
này.
Sở dĩ hai anh Nga, Tàu ráo riết như vậy, vì các anh
thấy âm ỉ một làn sóng trong nhân dân Việt Nam muốn thoát khỏi cảnh chư hầu cho
các anh, hướng đến một xã hội văn minh phương Tây. Những tên chủ nô không bao
giờ muốn nô lệ của mình tự do cả, bằng cách này hay cách khác chúng phải buộc
những tên nô lệ tan rã ý chí tìm kiếm tự do, tiếp xúc với sự văn minh của xã hội.
Chúng vẽ ra bầu trời bên ngoài là u ám, là bạo động, là chết chóc, bất ổn. Chỉ ở
trong vòng vây của chúng là an toàn.
Nhân dân Việt Nam ưa chuộng hoà bình, địt mẹ, nói thế
thì nhân dân phương Tây đều thích chiến tranh bạo động chăng.? Từ hoà bình ở
đây còn có nghĩa chính là sự ổn định. Chứ thằng Việt Nam nợ đầm đìa, vũ
khí, khí tài cũ rích, máy bay tập huấn hơi tí là rụng, tướng tá béo núc không
đi nổi thì định chiến với ai mà không mong hoà bình. Ổn định ở đây mấu chốt là
giữ nguyên hiện trạng chư hầu cho các anh Nga, Tàu, đừng có mơ tiếp cận nền văn
minh, tiến bộ nào. Cứ ngoan ở trong vòng tay che chở của các anh.
Ngoan ngoãn đi nhân dân Việt Nam, ngoan mà hưởng sự ổn
định.
Anh mày là thằng lưu manh, giờ ấm thân ở tư bản,
tháng chả làm gì cũng lãnh 2 ngàn Euro, đéo hơi đâu nói nhiều để chúng nó bảo
là kích động gây loạn, phá hoại đời sống yên bình của nhân dân Việt Nam.
Mai này anh quay sang ca ngợi cộng sản, mong cho nó
độc tài mãi mãi, có thế anh mới thấy sự sung sướng của mình. Nịnh cộng sản vài
bài, lúc đó anh về Việt Nam với mác Việt Kiều yêu nước, rồi được lên ti vi còn
oai gấp tỉ lần bọn Nguyễn Phương Hùng, Nguyễn Ngọc Lập...cỡ bọn đó trình viết,
giọng điệu không bằng một góc của anh. Anh tha hồ xông xênh tìm gái công nhân
chơi. Như hôm anh đi taxi thằng taxi nói, giờ gái công nhân rẻ lắm, chỉ hơn
trăm là múc được, sạch, ngon, chất. Vì bọn công nhân thất nghiệp nhiều, lương
ba cọc, ba đồng không đủ sống.
Nếu mà Việt Nam giàu mạnh như tư bản, anh làm gì có
được cơ hội xênh xang, làm đéo gì có ban tuyên huấn, tuyên giáo để anh được
vinh danh là Việt Kiều yêu nước tiến bộ , một lòng hướng về quê hương, một lòng
tin Đảng, tin chế độ.
Nào thì mến yêu người Nga trở lại thật nhiều đi nhân
dân Việt Nam yêu chuộng ổn định.
Được đăng bởi Thanhhieu
Hieubui vào lúc 07:59
No comments:
Post a Comment