Mặc dù các Cuộc phỏng vấn của tôi không thấy có ghi trong hồ sơ của Cơ quan điều tra Bộ Công an cũng như không thấy bị kê ra như những bằng chứng để buộc tội Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ trong Bản Cáo trạng của Viện Kiểm sát Nhân dân Thành phố Hà Nội (Số 18/CT-VKS-P2) đề ngày ngày 17 tháng 12 năm 2010, nhưng vì lương tâm nghề nghiệp của một Nhà báo tôi tự nhận thấy có trách nhiệm tinh thần đối với người bị Quý vị Tố cáo…
Hoa Thịnh Đốn ngày 15 tháng 03 năm 2011
Lá Thư Không Niêm
Kính gửi Quý ông:
- Nguyễn Phú Trọng, Tổng Bí thư Ban Chấp hành Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam, Chủ tịch Quốc Hội nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
- Nguyễn Minh Triết, Chủ tịch nước CHXHCNVN
- Nguyễn Tấn Dũng, Thủ tướng Chính phủ nước CHXHCNVN
Đồng kính gửi: Ông Nguyễn Sơn, Chánh án Tòa án Nhân dân thành phố Hà Nội
43 Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
43 Hai Bà Trưng, Hà Nội, Việt Nam
(Xin kính nhờ Trang Báo Điện tử Đảng Cộng sản Việt Nam, Trang tin Điện tử Văn phòng Chính phủ, Trang tin Điện tử Quốc hội Việt Nam và Cổng giao tiếp điện tử Thành phố Hà Nội chuyển giúp vì tính khẩn trương của sự việc)
Thưa Quý ông,
Trước hết tôi xin lỗi vì thời gian cấp bách của sự việc nên tôi đã không thể gửi Thư này đến Quý vị qua đường Bưu Điện thông thường, xin Qúy vị thông cảm.
Tôi là Nhà báo-Bình luận Phạm Trần, Công dân Hiệp chủng Quốc Hoa Kỳ, xin có đôi điều muốn thưa với Quý ông về việc Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội sẽ đem Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ ra xử vào ngày 24-03-2011 với tội danh được gọi là “tuyên truyền chống Nhà nước Cộng hòa Xã hội chủ nghĩa Việt Nam”, theo Điều 88 của Bộ Luật Hình Sự.
Như Quý vị đã biết, vào ngày 13-01-2011, tôi đã gửi một Điện thư về cho Bà Nguyễn Thị Dương Hà, Luật sư Văn phòng Luật sư Cù Huy Hà Vũ, để xin Bà can thiệp cho tôi được tham gia vụ tố tụng Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ do Văn phòng của Bà đại diện bào chữa.
Lý do vì trong năm 2010, thay mặt cho Văn phòng Bản tin Hoa Thịnh Đốn của Hệ thống Truyền hình SBTN (Saigon Broadcasting Television Network), có Văn phòng chính tại California, 10501 Garden Grove Blvd, Garden Grove, California 92843 – ĐT: (714) 636-1121, tôi đã thực hiện các Cuộc phỏng vấn bằng điện thoại với Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ về những vấn đề: 1) Liên quan đến lãnh hải. 2) Cho ngoại quốc thuê rừng. 3) Khai thác Bauxite trên Tây Nguyên. 4) Phục hồi danh dự và truy điệu những Chiến sỹ Việt Nam Cộng Hòa đã hy sinh trong trận chiến chống quân Trung Quốc cưỡng chiếm Quần đảo Hoàng Sa năm 1974.
Mặc dù các Cuộc phỏng vấn của tôi không thấy có ghi trong hồ sơ của Cơ quan điều tra Bộ Công an cũng như không thấy bị kê ra như những bằng chứng để buộc tội Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ trong Bản Cáo trạng của Viện Kiểm sát Nhân dân Thành phố Hà Nội (Số 18/CT-VKS-P2) đề ngày ngày 17 tháng 12 năm 2010, nhưng vì lương tâm nghề nghiệp của một Nhà báo tôi tự nhận thấy có trách nhiệm tinh thần đối với người bị Quý vị Tố cáo.
Sau một thời gian nghiên cứu vụ án và căn cứ vào những phiên tòa xử trước đây đối với những công dân Việt Nam bị cáo buộc tội danh tương tự như Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, các Luật sư cố vấn pháp lý của Văn phòng Bản tin Hoa Thịnh Đốn (SBTN) quyết định không xúc tiến thêm nữa vì khả năng tôi được Tòa án Nhân dân Thành phố Hà Nội cấp giấy làm nhân chứng với lời yêu cầu Bộ Thông tin và Truyền thông của Nhà nước cho tôi đem theo một đoàn quay phim về tường thuật phiên tòa là bất khả thi đối với chính sách Thông tin và Báo chí của Nhà nước Việt Nam hiện nay.
Trước tình trạng này, tôi rất làm tiếc đã không có mặt để lên tiếng bênh vực cho những việc làm mà tôi cho là yêu nước và can đảm của Tiến sỹ Vũ.
Để lấp vào chỗ vắng mặt trước tòa, tôi muốn bầy tỏ quan điểm của tôi về vụ án Cù Huy Hà Vũ với tư cách một Nhà báo từ trước năm 1975 ở miền Nam Việt Nam đã theo dõi đường lối và chính sách của đảng và nhà nước CHXHCNVN trong suốt 36 năm qua để viết bình luận cho Báo, Đài Phát thanh, Đài Truyền hình của người Việt Nam ở nước ngoài và một số Báo Điện tử trong và ngoài nước.
Thưa Quý vị,
Theo dõi vụ án từ ngày đầu tiên lúc 14h ngày 4/11 (2010) tại phòng 101, khách sạn Mạch Lâm phường 11, quận 6, TP Hồ Chí Minh, nơi nghỉ qua đêm của Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ, thì hẳn Qúy vị cũng thấy đây là một vụ án mà tôi tạm gọi là “Đầu Chuột Đuôi Voi” được đạo diễn rất vụng về của Cơ quan điều tra và Bộ Công an với mục đích duy nhất là để bắt ông Vũ bằng mọi giá.
Tại sao?
Bởi vì ngay từ lúc đầu các báo Việt Nam, được Công an địa phương cung cấp tin đã đồng loạt loan báo ngay sáng ngày 5/11/2010 mà không cần kiểm chứng rằng Tiến sỹ Vũ bị bắt trong phòng khách sạn với “gái mại dâm’. Có báo viết tắt tên “gái mại dâm” đó là HLNQ, tức Luật sư Hồ Lê Như Quỳnh, người sau đó đã nhờ Luật sư Trần Đình Triển, Văn phòng Luật sự Vì Dân ở Hà Nội “tư vấn làm việc với các cơ quan chức năng, khiếu nại, tố cáo, khởi kiện một tờ báo tại thành phố Hồ Chí Minh đăng sai sự thật, xúc phạm danh dự nhân phẩm” của bà.
Có báo còn viết quậy rằng: “Hồi 0 giờ 05 phút ngày 05 tháng 11 năm 2010 sau khi nhận được tin báo của quần chúng về việc có hoạt động mại dâm và sử dụng ma túy tại phòng 101 khách sạn Mạch Lâm tại đường số 28 số 10, phường 11, quận 6, thành phố Hồ Chí Minh, công an phường 11, quận 6, thành phố Hồ Chí Minh đã tổ chức kiểm tra hành chính phát hiện một đôi nam nữ ở trong phòng không có đăng ký kết hôn. Kiểm tra giấy tờ tùy thân xác định hai người có tên là Cù Huy Hà Vũ và Hồ Lê Như Quỳnh. Kiểm tra đồ vật của Cù Huy Hà Vũ có 212.231.000 đồng; 1 máy tính xách tay và 2 USB. Công an phường đã đưa cả hai đối tượng về trụ sở làm rõ.”
Báo Công an Nhân dân ngày 06/11/2010 đưa tin: “Bị phát hiện quan hệ bất chính với một phụ nữ tại khách sạn, Tiến sĩ luật Cù Huy Hà Vũ đã bất hợp tác với lực lượng chức năng thậm chí hành hung người thi hành công vụ.
Hồi 14h ngày 4/11, Công an phường 11, quận 6, TP Hồ Chí Minh kiểm tra hành chính thường kỳ tại địa bàn.
Qua kiểm tra phát hiện tại phòng 101, khách sạn Mạch Lâm có một đôi nam nữ đang có hành vi quan hệ bất chính mà không phải là quan hệ vợ chồng, hay quan hệ yêu đương.
Tổ kiểm tra đã tiến hành lập biên bản theo quy định của pháp luật tại khách sạn; tuy nhiên chỉ có người phụ nữ tên là Hồ Lê Như Quỳnh ký xác nhận vào biên bản là quan hệ bất chính; riêng người nam giới, sau được làm rõ là Cù Huy Hà Vũ phản đối và có thái độ bất hợp tác, thậm chí anh ta còn hành hung người thi hành công vụ….”
Đến ngay VietnamNet, cơ quan ngôn luận điện tử của Bộ Thông tin và Truyền thông còn được Công an mớm tin để bôi nhọ thanh danh Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ và Luật sự Hồ Lê Như Quỳnh rằng: “kiểm tra hiện trường ban đầu cơ quan công an xác định trong phòng có hai bao cao su đã qua sử dụng cùng nhiều tài sản, tư trang cá nhân.”
Nhưng đến chiều 6/11, tại Hà nội, Cơ quan an ninh điều tra (Bộ Công an) đã gặp gỡ báo chí để chuyển vụ án từ “mại dâm” qua “quan hệ bất chính với một phụ nữ”, nhưng bỏ tang chứng “hai bao cao su đã qua sử dụng” để dừng chân ở chốt “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo điều 88 Bộ luật Hình sự” sau khi khám máy vi tính và tư gia của ông Vũ.
Nhóm Phóng viên của Đài Tiếng Nói Việt Nam cho biết trong cuộc họp báo có Trung tướng Tô Lâm – Thứ trưởng Bộ Công an tham dự, Trung tướng Hoàng Kông Tư – Thủ trưởng Cơ quan an ninh điều tra, Bộ Công an cho biết: “Ngày 5/11/2010, Cơ quan an ninh điều tra đã tiến hành bắt, khám xét khẩn cấp đối với ông Cù Huy Hà Vũ vì hành vi “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam” theo điều 88 Bộ luật Hình sự.
Trước đó, đêm 4/11, Công an phường 11, quận 6, TP HCM đã kiểm tra hành chính khách sạn Mạch Lâm (đường số 10, phường 11), phát hiện ông Cù Huy Hà Vũ có “quan hệ bất chính với một phụ nữ”. Tại đây, tổ kiểm tra đã lập biên bản với sự chứng kiến và ký tên của chủ khách sạn.”
Đọc đến đây, tôi thiết nghĩ không cần phải là một Nhà báo hay một điều tra viên cũng thấy tại sao vụ án Cù Huy Hà Vũ lại có thể tự nó “tàng hình” chỉ trong vòng 24 giờ đồng hồ từ “Đầu Chuột” biến thành “Đuôi Voi” hoàn toàn không còn dính dáng gì đến chuyện trai gái không đăng ký kết hôn và những hành vi vô luân lý khác?
Nhiều người ở nước ngoài, trong đó có tôi, rất đỗi sững sờ khi nghe cụm từ “quan hệ bất chính với một phụ nữ” vẫn còn thấy được sử dụng trong Cuộc họp báo của Trung tướng Hoàng Kông Tư mà không biết nói như thế thì có phạm tội vu khống người khác theo Điều 122 của Bộ Luật hình sự không?
Là những người có nhiệm vụ bảo vệ luật pháp và bắt người khác phải tuân thủ pháp luật thiết tưởng những người như hai tướng Tô Lâm và Hoàng Kông Tư phải biết rõ Điều 122 của Bộ Luật hình sự của Nhà nước CHXHCNVN đã định nghĩa như thế nào về “Tội vu khống”?
Điều Luật này viết nguyên văn:
1. Người nào bịa đặt, loan truyền những điều biết rõ là bịa đặt nhằm xúc phạm danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác hoặc bịa đặt là người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền, thì bị phạt cảnh cáo, cải tạo không giam giữ đến hai năm hoặc phạt tù từ ba tháng đến hai năm.
2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ một năm đến bảy năm:
a) Có tổ chức;
b) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;
c) Đối với nhiều người;
d) Đối với ông bà, cha mẹ, người dạy dỗ, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh cho mình;
đ) Đối với người thi hành công vụ;
e) Vu khống người khác phạm tội rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng.
3. Người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ một triệu đồng đến mười triệu đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ một năm đến năm năm.”
Tôi không hiểu rồi đây, danh dự của Tiến sỹ Vũ và Bà Luật sư Hồ Lê Như Quỳnh có được Điều Luật này bảo vệ không hay đã bị bắt, hoặc liên hệ đến vụ án này là hết cả tư cách công dân trước Pháp luật?
Tôi viết ra điều này có mục đích trình bầy với Quý vị rằng, đối với số đông người Việt Nam ở nước ngoài, kể cả tôi, thì Bộ Công an và Bộ Tư pháp mà Tòa án Nhân nhân Thành phố Hà Nội là một bộ phận sẽ trực tiếp xét xử vụ án Cù Huy Hà Vũ đã sử dụng chuyện trai gái phòng the bất chính để làm bàn đạp cho một vụ án chính trị.
Để bổ túc thêm những điều tôi nói, xin mời Quý vị hãy đọc một đoạn về những “màn kịch” này trong Lời Khuyên Chân Tình của nhóm các Nhà Trí thức báo mạng Bauxite Việt Nam phổ biến, từ Hà Nội ngày 13 tháng 01 năm 2011:
“Không chỉ ít sức thuyết phục, mà hoàn toàn khó thuyết phục là nhà cầm quyền có chính nghĩa khi tìm cách bắt Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ trong vụ việc gán ghép thô kệch với một “gái bán dâm” mà về sau mới lộ ra là một trí thức con nhà lành, và việc “mua dâm bán dâm” mất vệ sinh đó lại đã được một vị Trung tướng vội vã công bố trên truyền hình vào giờ đông người xem nhất.
“Không chỉ ít sức thuyết phục, mà hoàn toàn khó thuyết phục là nhà cầm quyền có chính nghĩa khi tìm cách bắt Tiến sĩ Cù Huy Hà Vũ trong vụ việc gán ghép thô kệch với một “gái bán dâm” mà về sau mới lộ ra là một trí thức con nhà lành, và việc “mua dâm bán dâm” mất vệ sinh đó lại đã được một vị Trung tướng vội vã công bố trên truyền hình vào giờ đông người xem nhất.
Như ở bên trên chúng tôi đã trình bày, chúng tôi thực sự lo lắng cho sức khỏe và sinh mệnh của Tiến sĩ Luật Cù Huy Hà Vũ khi ông nằm trong tay những thế lực đã bị Cù Huy Hà Vũ làm bẽ mặt nay có đủ cơ hội trả thù – mặt khác chúng tôi cũng thực sự lo lắng cho uy tín của quý vị nếu để sự việc trôi đi theo chiều hướng xấu, chiều hướng của những việc làm quá thấp so với hành vi nghiêm minh tối thiểu buộc người chức việc nhà nước nào cũng phải có mà vụ hai cái bao cao su “đã qua sử dụng” là một dẫn chứng đáng xấu hổ.”
Như thế đã rõ ràng các cơ quan thi hành luật pháp Việt Nam đã “chính trị hóa” những màn kịch ở khách sạn Mạch Lâm phường 11, quận 6, TP Hồ Chí Minh đêm mồng 4 rạng ngày mồng 5 tháng 11 năm 2010 để bắt Tiến sỹ Vũ rồi buộc ông vào tội “tuyên truyền chống nhà nước XHCNVN”, như đã ghi trong Cáo trạng ngày 17/12/2010.
Như thế đã rõ ràng các cơ quan thi hành luật pháp Việt Nam đã “chính trị hóa” những màn kịch ở khách sạn Mạch Lâm phường 11, quận 6, TP Hồ Chí Minh đêm mồng 4 rạng ngày mồng 5 tháng 11 năm 2010 để bắt Tiến sỹ Vũ rồi buộc ông vào tội “tuyên truyền chống nhà nước XHCNVN”, như đã ghi trong Cáo trạng ngày 17/12/2010.
Thưa Quý vị,
Tại sao tôi nói như thế? Bởi vì, căn cứ vào những lời phát biểu của Tiến sỹ Vũ nói với tôi trong các Cuộc phỏng vấn cũng như với các Cơ quan Truyền thông khác mà các cơ quan điều tra của Nhà nước CHXHCNVN cho là có mục đích “tuyên truyền chống nhà nước CHXHCN Việt Nam” thật ra, nếu biết khôn ngoan sử dụng sẽ rất có lợi cho đất nước và con người Việt Nam.
Nhiều vị Lão thành Cách mạng và Trí thức trong nước đã lên tiếng về vụ án Cù Huy Hà Vũ cho rằng những điều Tiến sỹ Vũ can đảm nói ra là ông đã nói thay cho rất nhiều người khác không dám nói hay chưa kịp nói.
Theo tôi đó là những lời nói rất ngay thẳng và chí tình của những người đã từng nằm gai nếm mật trong Cuộc chiến tranh huynh đệ tương tàn của 20 năm khói lửa đã nói với Quý vị, những người Lãnh đạo đang có trách nhiệm với đất nước và dân tộc và đang nắm trong tay sinh mệnh của Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ.
Thiết nghĩ chỉ bằng tinh thần hòa giải và hòa hợp dân tộc thật sự của tất cả mọi người Việt Nam, trong và ngoài nước, chúng ta mới có thể đưa đất nước thoát khỏi đói nghèo và lạc hậu.
Cũng với tinh thần này, chỉ có đoàn kết trong tinh thần của Hội nghị Diên Hồng của Tổ tiên, chúng ta mới có sức mạnh bảo vệ vững chắc Tổ quốc trước hiểm họa lâm nguy ngày một rõ ràng trên cả đất liền và biển Đông.
Tất cả những hành động có tính cách cá nhân hay tập thể để trả thù một người dám nói ra những điều nghịch nhĩ đối với nhà cầm quyền nhưng thuận lòng dân chỉ gây thêm chia rẽ.
Đối với vụ án Cù Huy Hà Vũ thì thái độ nóng giận cường điệu của người có quyền muốn áp đặt lên một người dân chỉ có hai bàn tay trắng và một nghĩa khí thì hậu quả còn nghiêm trọng lâu dài hơn những gì sẽ diễn ra tại phiên tòa ngày 24-3-2011.
Hơn thế nữa, ông Cù Huy Hà Vũ đã thực thi quyền công dân của mình theo đúng như đã quy định trong Hiến Pháp, Bộ Luật cao nhất của Nhà nước CHXHCNVN.
Quyền này đã được viết rõ trong Hiến pháp năm 1992, Điều 69: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí; có quyền được thông tin; có quyền hội họp, lập hội, biểu tình theo quy định của pháp luật.”
Hiến Pháp 1980 viết trong Điều 67: “Công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình, phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân.
Hiến Pháp 1980 viết trong Điều 67: “Công dân có các quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tự do hội họp, tự do lập hội, tự do biểu tình, phù hợp với lợi ích của chủ nghĩa xã hội và của nhân dân.
Nhà nước tạo điều kiện vật chất cần thiết để công dân sử dụng các quyền đó.
Không ai được lợi dụng các quyền tự do dân chủ để xâm phạm lợi ích của Nhà nước và của nhân dân.”
Hiến pháp năm 1959 viết trong Điều 25: “Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng các quyền đó.”
Hiến Pháp năm, 1946 viết trong Điều thứ 10: “Công dân Việt Nam có quyền:
Hiến pháp năm 1959 viết trong Điều 25: “Công dân nước Việt Nam dân chủ cộng hoà có các quyền tự do ngôn luận, báo chí, hội họp, lập hội và biểu tình. Nhà nước bảo đảm những điều kiện vật chất cần thiết để công dân được hưởng các quyền đó.”
Hiến Pháp năm, 1946 viết trong Điều thứ 10: “Công dân Việt Nam có quyền:
- Tự do ngôn luận
- Tự do xuất bản
- Tự do tổ chức và hội họp
- Tự do tín ngưỡng
- Tự do cư trú, đi lại trong nước và ra nước ngoài.”
Ngòai ra trong “BÁO CÁO QUỐC GIA KIỂM ĐIỂM ĐỊNH KỲ VIỆC THỰC HIỆN QUYỀN CON NGƯỜI Ở VIỆT NAM” năm 2007, Nhà nước CHXHCNVN đã nói với Thế giới rằng: “Quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí và thông tin của người dân Việt Nam được thể hiện rõ qua sự phát triển nhanh chóng, đa dạng về loại hình và phong phú về nội dung của các phương tiện thông tin đại chúng. Tính đến năm 2008, cả nước có hơn 700 cơ quan báo chí in với 850 ấn phẩm, gần 15.000 nhà báo được cấp thẻ, 68 đài phát thanh, truyền hình của trung ương, cấp tỉnh và đài truyền hình kỹ thuật số mặt đất (đài truyền hình Việt Nam phủ sóng đến 85% hộ gia đình Việt Nam), 80 báo điện tử và hàng nghìn trang tin điện tử trên mạng Internet, 55 nhà xuất bản. Báo chí đã trở thành diễn đàn ngôn luận của các tổ chức xã hội, nhân dân, là công cụ quan trọng trong việc bảo vệ lợi ích của xã hội, các quyền tự do của nhân dân và trong công tác kiểm tra, giám sát việc thực thi chính sách và pháp luật của Nhà nước, đặc biệt về quyền con người. Người dân Việt Nam ngày càng tiếp cận tốt hơn với công nghệ thông tin hiện đại, đặc biệt là Internet, với khoảng 20 triệu người truy cập, chiếm 23,5% dân số, cao hơn mức trung bình của châu Á (18%). Ngoài hệ thống thông tin, báo chí, truyền thông trong nước, người dân Việt Nam còn được tiếp cận với hàng chục hãng thông tấn, báo chí và kênh truyền hình nước ngoài, như Reuters, BBC, VOA, AP, AFP, CNN và nhiều báo, tạp chí quốc tế lớn khác.”
Ngòai ra trong “BÁO CÁO QUỐC GIA KIỂM ĐIỂM ĐỊNH KỲ VIỆC THỰC HIỆN QUYỀN CON NGƯỜI Ở VIỆT NAM” năm 2007, Nhà nước CHXHCNVN đã nói với Thế giới rằng: “Quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí và thông tin của người dân Việt Nam được thể hiện rõ qua sự phát triển nhanh chóng, đa dạng về loại hình và phong phú về nội dung của các phương tiện thông tin đại chúng. Tính đến năm 2008, cả nước có hơn 700 cơ quan báo chí in với 850 ấn phẩm, gần 15.000 nhà báo được cấp thẻ, 68 đài phát thanh, truyền hình của trung ương, cấp tỉnh và đài truyền hình kỹ thuật số mặt đất (đài truyền hình Việt Nam phủ sóng đến 85% hộ gia đình Việt Nam), 80 báo điện tử và hàng nghìn trang tin điện tử trên mạng Internet, 55 nhà xuất bản. Báo chí đã trở thành diễn đàn ngôn luận của các tổ chức xã hội, nhân dân, là công cụ quan trọng trong việc bảo vệ lợi ích của xã hội, các quyền tự do của nhân dân và trong công tác kiểm tra, giám sát việc thực thi chính sách và pháp luật của Nhà nước, đặc biệt về quyền con người. Người dân Việt Nam ngày càng tiếp cận tốt hơn với công nghệ thông tin hiện đại, đặc biệt là Internet, với khoảng 20 triệu người truy cập, chiếm 23,5% dân số, cao hơn mức trung bình của châu Á (18%). Ngoài hệ thống thông tin, báo chí, truyền thông trong nước, người dân Việt Nam còn được tiếp cận với hàng chục hãng thông tấn, báo chí và kênh truyền hình nước ngoài, như Reuters, BBC, VOA, AP, AFP, CNN và nhiều báo, tạp chí quốc tế lớn khác.”
Vậy tôi xin hỏi Quý vị: Khi Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ sử dụng quyền tự do ngôn luận của mình để nói với mọi người Việt Nam và dư luận Thế giới về những lo âu của ông trước hiểm họa mất nước về tay ngoại bang; vạch ra những sai trái của Nhà nước và một số người Lãnh đạo có trách nhiệm trong các kế hoạch kinh tế không đem lại lợi nhuận cho quốc gia; nói lên những bất công xã hội, hành động chà đạp quyền làm chủ đất nước của người dân, hoặc tố cáo một số người đã lạm dụng có chức có quyền để mưu lợi riêng thì ông có tội gì với Hiến pháp và các Luật về an ninh-quốc phòng của Việt Nam?
Hơn thế nữa, tôi cũng xin thưa với Quý vị rằng khác với các vụ án chính trị trước đây, kể cả hình ảnh xấu xa công an bịt miệng Linh mục Nguyễn Văn Lý trước tòa án năm 2007 đã được truyền đi khắp thế giới, vụ án Cù Huy Hà Vũ đã trở thành một biểu tượng cho Nhà nước pháp quyền XHCNVN vì từ Thủ đô Hoa Thịnh Đốn, tôi đã thấy con mắt của cả Thế giới đang hướng về Hà Nội để chờ xem Nhà nước sẽ đối xử với ông Cù Huy Hà Vũ như thế nào trong phiên tòa ngày 24 tháng 03 năm 2011.
Trân trọng kính chào Quý vị và xin chúc Quý vị sức khỏe và sự khôn ngoan.
Phạm Trần
Nhà báo-Bình luận
6396 True Lane
Springfield, Virginia 22150
ĐT: (703) 785-9265
U.S.A.
Nhà báo-Bình luận
6396 True Lane
Springfield, Virginia 22150
ĐT: (703) 785-9265
U.S.A.
Bản sao đồng kính gửi :
-Bà Nguyễn Thị Dương Hà
VP Luật sư Cù Huy Hà Vũ
24 Điện Biên Phủ, Hà Nội
Điện thoại: (04) 37478636, 39902269
Fax: (04) 38435793
-Gia đình Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ (Bà Cù Thị Xuân Bích)
VP Luật sư Cù Huy Hà Vũ
24 Điện Biên Phủ, Hà Nội
Điện thoại: (04) 37478636, 39902269
Fax: (04) 38435793
-Gia đình Tiến sỹ Cù Huy Hà Vũ (Bà Cù Thị Xuân Bích)
(Xin nhờ Bà Nguyễn Thị Dương Hà chuyển giúp)
-Qúy vị: Giáo sư Nguyễn Huệ Chi
Nhà giáo Phạm Tòan
GSTS Nguyễn Thế Hùng
(Website Bauxite Việt Nam)
Nhà giáo Phạm Tòan
GSTS Nguyễn Thế Hùng
(Website Bauxite Việt Nam)
-Tất cả các Cơ quan Ngôn luận trong và ngòai nước
-Lưu: – Bản tin Hoa Thịnh Đốn/SBTN
– Phạm Trần
-Lưu: – Bản tin Hoa Thịnh Đốn/SBTN
– Phạm Trần
* gửi Dân Làm Báo
.
.
.
No comments:
Post a Comment