Nỗi ám ảnh cú vấp ''vuột tay“ tại Word Cup 2010 giống như csVN đang muốn vươn lên ''cao tốc“
Hà Long
VietCatholic News (17 Jun 2010 06:45)
http://www.vietcatholic.net/News/Html/81309.htm
Nhân loại đang háo hức theo dõi Word Cup 2010 tại Nam Phi, một lễ hội bóng đá có một không hai trên quả đất cứ được tổ chức 4 năm một lần. Cho những ai sống tại Đức thì thật hài lòng về đổi tuyển áo trắng Đức với lối chơi tỏa sáng của các cầu thủ trẻ đã đè đẹp đội Úc với tỷ số 4-0, một tỷ số bàn thắng lớn nhất từ ngày khai mạc. Đã hơn 15 trận đấu theo các nhận định quốc tế thì đội tuyển Đức vẫn đang chơi hay nhất, cho dù „cỗ xe tăng“ khó so sánh được cách chơi hào hứng, bén nhạy và kỹ thuật đội với các đội banh gạo cội của làng bóng đá thế giới như: Ý (vô địch thế giới), Tây Ban Nha (vô địch Âu Châu), Brazil, Anh, Pháp là những đội tuyển mạnh nhất hiện nay. Một tờ báo Ý đã nhận định khen ngợi rằng „một cỗ xe tăng đang được gắn tên lửa kèm theo.“
Có khen thì có chê. Khi phải nhìn thấy các cú vuột tay của các cầu thủ giữ khung thành, cụ thể và thê thảm nhất là thủ môn Anh quốc, Robert Green. Anh ta đang phải chịu người đời mỉa mai chê cười. Thật tội nghiệp nhìn thấy thủ môn vuột tay đón trái banh "vô hại: từ cầu thủ Mỹ, Clint Dempsey rồi sau đó anh Robert Green bò chườn theo phía sau banh đang chui vào lưới của mình.
Ngoài ra còn những thủ môn khác vuột tay như muốn tự đào lỗ chôn mình trước khung nhôm như người giữ thành
Các lỗi cơ bản bóng đá của các thủ môn không thể tha thứ được vì rằng để cơ hội cho đối thủ tung lưới của đội mình. Tạm gọi là lỗi chết người và không làm sao cứu vãn lại được tình thế cân bằng.
Từ chốn thi đấu nơi các vận động trường đẹp của Nam Phi chúng ta được phép nhìn sang tòa nhà Quốc Hội của Việt
Càng lúc người dân càng nhìn rõ những cú vuột tay vô hại rồi các cầu thủ đại biểu tại quốc hội VN trơ tráo bò chườn theo trái banh tung vào lưới và… hình như họ lãnh cảm không thấy xấu hổ với những lập luận thật khó thuyết phục.
Các cú vấp "vuột tay“ để đời của csVN
- Hay nhất vẫn là cú vấp ấn tượng về chỉ số IQ có một không hai của đại biểu Trần Tiến Cảnh từ Hà Nam: "Các nước có chỉ số IQ cao đều xây đường sắt cao tốc". Đã vậy ông ta còn chườn bò theo trái banh đã vuột khỏi tay: "Việt
- Xây ĐSCT ư? Lo gì vốn liếng và nợ nần? Trái banh này được Phó chủ nhiệm UB Pháp luật của Quốc hội Trần Đình Long sút cắt chỉ vào lưới của đội nhà: “Mai sau thế hệ con cháu tài giỏi hơn chúng ta sẽ làm thay”. Lại còn có vị ăn mày dĩ vãng: “Đánh Mỹ được thì làm đường cũng được…”
- Kinh khủng với một trái bóng căng phồng như cắt gió tung lưới đội nhà khi nghe ông PTT Nguyễn Sinh Hùng giơ tay đón bắt bóng: "Việt Nam không thể không làm ĐSCT". Lý lẽ hoang tưởng của ông Hùng dựa vào giấc mơ của nàng tiên ngủ đang trong rừng của Chủ nhiệm Ủy ban Tài chính - Ngân sách Phùng Quốc Hiển: "Đây là dự án đón đầu, có tầm nhìn xa. Năm 2030, khi dự án đi vào hoạt động, thu nhập người dân sẽ khác, có thể là 3.000 USD/người chứ không phải 1.000 USD như bây giờ. Vì thế, nếu tính giá vé đường sắt cao tốc, phải tính bằng thu nhập lúc đó. Tính thế nào cũng vẫn rẻ hơn vé máy bay!"
- Nhưng lúc nàng tiên thức giấc phải buông miệng hỏi ngay câu "đầu tiên", theo Đại biểu Nguyễn Minh Thuyết vặn lại: “Tiền đâu?"
- Những cú banh tung lưới đội nhà cứ ào ạt đè nát đội mình khi một vị còn lấy truyện Tàu làm thí dụ độc đáo qua ông Trần Bá Thiều, Giám đốc công an TP Hải Phòng: "Người ta cho vay thì mình cứ vay, có nơi cho vay là tốt quá. Cứ ý kiến ra, ý kiến vào. Nếu Chính phủ đã quyết liệt như vậy thì tại sao Quốc hội không ủng hộ Chính phủ? Tần Thủy Hoàng xưa nếu không quyết liệt thì làm sao để lại Vạn lý Trường Thành?".
- Nhạo báng nhất với trái banh „đu dây“ khi bộ trưởng giao thông Vận tải Hồ Nghĩa Dũng bị chất vấn về các chiếc cầu qua sông Pô Kô. Ông Dũng thú nhận rằng: Không phát hiện được sự việc... Không nắm được việc “đu dây”. Một cách chạy tội vô trách nhiệm khi người dân nghe được lời khen của ông Dũng: người dân có những sáng tạo “chúng ta không ngờ tới”. Một chiếc cầu cho dân nghèo giá khoảng 50 ngàn Đôla chưa thực hiện được thì nói chi đến số tiền 56 tỉ Đôla làm ĐSCT, mà chỉ là tiền mượn nợ của nước ngoài.
- Một vài tựa báo như những cú vấp "vuột tay" đau đớn: "Việt Nam khai thác khoáng sản kiểu… vứt đi?" (Bee.net.vn) để nói đến việc sử dụng công nghệ lạc hậu, cấp phép ồ ạt, khai thác tràn lan đang làm chảy máu nguồn tài nguyên khoáng sản. Theo kết quả thống kê, tổn thất khai thác khoáng sản đối với hầm lò là 40 - 60%, đối với apatit là 26 - 43%...
- Kiểu cha chung chẳng ai khóc khi nói về khoáng sản VN với tựa đề của VietnamNet: "Luật hở, cấp phép nhiều, thu ngân sách chẳng được bao nhiêu!" Chủ tịch MTTQ tỉnh Cao Bằng, ủy viên Ủy ban Khoa học, công nghệ và môi trường Quốc hội, bà Hoàng Thị Bình cho hay chủ trương của tỉnh là nghiêm cấm xuất lậu quặng, nhưng do đường mòn giáp Trung Quốc rất gần, "bên này Việt Nam, bên kia Trung Quốc nên quản lý cũng khó". Theo báo thanh Niên đã có bài “Bức tử” lòng đất: "Quặng ngày đêm chảy sang Trung Quốc". Các nhà hữu trách csVN đang bó tay ôm banh (tiền) vô trách nhiệm để cho khoảng sản rướm máu!
- Về việc thầy giáo Đỗ Việt Khoa tuyên bố đầu hàng bỏ nghề giáo, bỏ chống tiêu cực, ông Trần Văn Truyền, tổng thanh tra chính phủ vén bức màn bí mật của csVN: Nếu chỉ hô hào, chẳng ai dám chống tham nhũng!
- Để “chống cháy” mùa mất điện, nhiều hộ gia đình đã phải bấm bụng, bỏ hàng triệu đồng để mua thiết bị chống nóng, hoặc, “đi đêm” với điện lực địa phương. Về thông tin dân phải “đi đêm” với nhân viên điện lực xã, huyện để có điện, các vị lãnh đạo điện lực tỉnh đều lấp lửng không xác nhận cũng không … phủ nhận. “Quả thật, tôi không dám nói là… không có chuyện ấy. Việc này cũng khó kiểm tra lắm. Nhưng cái chính là thiếu điện thì phải cắt công bằng. Ai mà làm việc ấy thì không thể tồn tại được”, phó giám đốc điện lực
- Tác giả Trần Huy Ánh với bài: "Hà Nội mở rộng nín thở lo nước ngập" cho thấy kiểu làm qua quýt không nghĩ đến hậu quả, mà cuối cùng người dân phải chịu thiệt thòi: "Trước thềm 1000 năm Thăng Long, Hà Nội ngổn ngang công trường đào bới vỉa hè, dây dợ chằng chịt, thiếu đường đi, bãi đỗ xe nên thành phố cuống cuồng bịt, mở ngã ba ngã tư. Mỗi đêm mưa to cả HN nín thở lo ngày mai nước có ngập lối ra khỏi nhà..."
- Vỉa hè ở Hà Nội mới lát xong đã hỏng: Mới lát xong cách đây chưa lâu nhưng nhiều đoạn vỉa hè đá xanh trị giá hàng tỷ đồng ở Hà Nội đã bị sụt lún, bong tróc, gây mất mỹ quan. Nhiều người dân phản ánh, việc thi công khá cẩu thả. Sáng 21/5, ông Vũ Thành Vĩnh, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc quận Hoàn Kiếm (Hà Nội) cho biết, nhiều người dân đã phản ánh vỉa hè trên một số tuyến phố trung tâm được lát đá vội vàng. Theo ông Vĩnh, với chi phí hơn 40 tỷ đồng để lát mới vỉa hè hồ Hoàn Kiếm thì cũng phải xem xét lại vì sẽ gây lãng phí tại những đoạn vỉa hè còn đẹp. Từ việc này ông Phùng Minh Sơn, Phó ban thi đua khen thưởng thành phố đã nhìn thấy trái banh vô trách nhiệm đang lăn quanh vòng hồ Hoàn Kiếm: "Quan trọng nhất, việc chỉnh trang các tuyến phố phải thực sự sạch đẹp, đảm bảo chất lượng, chứ không để năm sau lại tiến hành đào bới để sửa chữa."
- Và tiếp tục sự việc đào đường tại Hà nội đã gây ra: Hàng loạt ống cấp nước sạch bị đơn vị đào đường làm vỡ. Trong quá trình đào đường hạ cáp ngầm, lát vỉa hè dịp 1.000 năm, đơn vị thi công đã làm vỡ nhiều đường ống, thất thoát hàng trăm nghìn m3 nước. Hàng nghìn hộ dân thủ đô điêu đứng vì thiếu nước sạch giữa mùa hè. Người phản ánh trên báo, tên Hoàng Sơn đã tố cáo: “Đào lên đào xuống. Suốt ngày bảo là vì lợi ích người dân. Rốt cục chỉ thấy người dân là khổ." Cũng như đại biểu Nguyễn Văn Thuận muốn giơ tay đầu hàng cách quy hoạch tại Hà Nội: “Phải tạo chuyển biến rõ rệt nội đô cho đàng hoàng. Nội đô hiện nay cứ nay đào mai bới. Nhà cổ khi bảo giữ, lúc nói phá, không nhất quán".
- Báo Tiền Phong đang đưa ra một câu hỏi: Lo Hà Nội sẽ là một đại quy hoạch treo? Thảo luận về Quy hoạch chung Hà Nội, đại biểu Quốc hội còn băn khoăn, lo lắng không chỉ về nguồn vốn đầu tư quá lớn, mà quan trọng hơn - chưa thấy rõ động lực có thể biến một thủ đô mang dáng dấp của một tỉnh với 60% là nông thôn, trở thành siêu đô thị 10 triệu dân? Cụ thể nhất, ĐB Trần Du Lịch (TPHCM) nhận xét, việc lập quy hoạch cho một đô thị hơn 3.300 km2 trong vòng một năm là việc làm quá sức, quá vĩ đại! Khi mở rộng thủ đô, tại QH đại biểu này đặt câu hỏi, chúng ta đã làm được gì với 900km2 của Hà Nội khi chưa mở rộng, nhưng không thấy trả lời. Bây giờ, Thủ đô mở rộng rồi, ta sẽ làm gì với cái lõi 900 km2 đó?
- Cách giải tỏa giao thông tại thủ đô Hà Nội có một không hai trên thế giới: Bịt ngã tư để tránh ùn tắc, thế là sau 1 năm tốn 27 tỉ đồng, vẫn ùn tắc trên tựa đề của vnexpress. Tờ báo cho biết sở GTVT Hà Nội đã phải “giải phóng” ngã tư Đê La Thành - Giảng Võ sau một thời gian bịt lại. Thêm một dự án giảm ùn tắc giao thông tốn tiền tỉ nhưng không hiệu quả. Ngay từ sáng sớm 1-6, những người dân lưu thông qua ngã tư Đê La Thành - Giảng Võ, quận Đống Đa, Hà Nội khá ngỡ ngàng khi hệ thống đèn đỏ hoạt động trở lại, dải phân cách di động bằng inox bịt ngã tư được Sở GTVT Hà Nội dựng lên cách đây chưa đầy 1 năm cũng được dỡ đi. Như một trái bóng vụt tay lăn vào lưới tờ báo VietnamNet cho biết thêm sở GTVT Hà Nội... không muốn nói thêm việc bịt ngã tư! ông Nguyễn Quốc Hùng, Giám đốc Sở Giao thông Vận tải Hà Nội chườn theo trái banh tung lưới và phủi tay khi được phỏng vấn là người đứng đầu ngành giao thông Hà Nội, ông suy nghĩ gì không? Tôi không suy nghĩ gì cả. Chuyện công việc bình thường!
Lời kết
Đối với Word Cup 2010 tại Nam Phi là một niềm kiêu hãnh cho mỗi cầu thủ và đội tuyển quốc gia chiếm được vé vòng loại tham gia. Ai cũng mang trên ngực niềm tin và hình ảnh tự hào đại diện cho tổ quốc mình. Là cầu thủ họ thi đấu với tất cả tài năng, có thể là toàn sức trong cuộc đời bóng đá của họ tại Word Cup. Trong suốt trận tranh tài kéo dài 90 phút chỉ cần lơ là một giây hoặc mắc phạm một lỗi nhỏ của một cá nhân sẽ làm tiêu tan kết quả tốt cho toàn đội. Đội anh quốc, Đội Tây Ban Nha đang gặp khó khăn thực sự, nếu không chỉnh đốn vượt qua thì họ phải khăn gói giã từ Nam Phi thật sớm. Ngoài ra có những lỗi lầm sẽ làm cho cầu thủ phải bứt rức trong suốt cuộc đời.
Bên nghị trường Quốc Hội cũng không khác gì như thế. Danh dự, trách nhiệm, niềm tin của một đại biểu phải có như một cầu thủ chơi bóng trong sân. Đừng đánh mất lòng tin của người dân đã gửi gấm qua lá phiếu cho họ. Tại quốc hội VN, các đại biểu hãy noi gương của các nhà chính trị còn một chút lương tâm và niềm tự hào cá nhân khi công việc chính trị bị tắc đường thì họ hiên ngang từ chức như thủ tướng Nhật Yukio Hatoyama (đã “nuốt” lời hứa lúc tranh cử là sẽ buộc Mỹ phải di chuyển căn cứ không quân Futenma ra khỏi Okinawa), tổng thống Đức Horst Koehler (vì báo chí không kính trọng và chỉ trích những lời phát biểu liên quan đến sự tham chiến của quân đội Đức tại A Phú Hãn), Tướng Lee Sang-eui, Chủ tịch hội đồng tham mưu trưởng Liên Quân Nam Hàn, đệ đơn xin nghỉ hưu sau khi bị chỉ trích là thiếu trách nhiệm trong vụ đắm tàu chiến Cheonan. Đó là niềm tự hào cuối cùng mà các nhà chính trị tầm vóc có thể làm được cho chính họ.
Về điểm này, ĐB Nguyễn Minh Thuyết (Lạng Sơn) tạm tổng kết cho biết sự chai lì, vô cảm và vô trách nhiệm của các nhà chính trị VN, đúng hơn cho hơn 3 triệu đảng viên csVN: "Chúng ta cái gì cũng thích "nhất", đường sắt cao tốc cũng muốn dài nhất, tiền của vẫn cứ thoải mái đổ vào các dự án "hoành tráng" trong khi trẻ em vùng xa còn phải đu dây qua sông đi học hàng ngày", rồi "Chi ngân sách ra rồi không hoàn thành nhiệm vụ, gây tốn kém Nhà nước, chẳng thấy ai bị kỷ luật, chẳng thấy ai từ chức, không thấy ai xin lỗi nhân dân".
Cuối cùng, PGS.TS Phạm Công Hà, Chủ tịch Hội Kinh tế & Vận tải Đường sắt Việt Nam, thách đố tất cả đại biểu trong quốc hội VN về quyết định ĐSCT: "Việc bỏ phiếu thông qua chủ trương xây dựng ĐSCT là một sự kiện trọng đại. Giá mà có một tấm bia trang trọng ghi tên các đại biểu Quốc hội (ĐBQH) tán thành và không tán thành vay vốn để xây dựng ĐSCT, tấm bia đặt ở nơi công cộng để cử tri cả nước đọc được và suy ngẫm, để con cháu sau này phán xét, thì tôi tin rằng các ĐBQH sẽ suy nghĩ hết sức cẩn trọng trước khi chạm vào nút ấn lịch sử."
Theo bóng đá, một lỗi lầm "vuột tay" để lọt bóng vào khung thành của mình là đồng nghĩa tiêu diệt hoàn toàn niềm hy vọng và lòng tự hào của quốc gia để có thể đoạt được cúp.
Đó là nỗi ám ảnh kinh khủng nhất cho mỗi cầu thủ quốc gia!
Còn sự vô tâm và vô trách nhiệm của 493 Đại Biểu Quốc Hội của csVN như thế nào với những phát biểu hào nhoáng bên ngoài chẳng khác chi trái banh tự đâm thọt vào khung thành của chính mình?
.
.
.
No comments:
Post a Comment