Bùi Trung Nhân
Thứ hai, ngày 09 tháng một năm 2012
Sáng nay, anh Bùi Trung Nhân, con trai của bà Bùi Thị Minh Hằng đã gửi ĐƠN KÊU CỨU đến Hội Chữ thập đỏ Việt Nam và Hội Chữ thập đỏ quốc tế.
Trong đơn có đoạn:
"Khi tôi lên thăm lần đầu ngày 16/12/2011 đã được bà cho biết, để phản đối việc bắt giữ bà đưa vào cơ sở giáo dục cải tạo một cách trái pháp luật, mẹ tôi đã tuyệt thực 15 ngày. Sau thời gian tuyệt thực, mẹ tôi không ăn được cơm nên đã yêu cầu được ăn cháo. Tuy nhiên trại đã không đáp ứng yêu cầu chính đáng này của mẹ tôi. Không chỉ thế, mẹ tôi còn bị giam chung với những người bị nhiễm HIV. Do lo sợ bị lây nhiễm, mẹ tôi đã đề nghị được chuyển sang phòng kỷ luật nhưng cũng không được đáp ứng.
Ngày 29/12/2011 vừa qua, tôi lên thăm lần thứ hai, nhưng lại không được gặp mẹ với lý do không có sổ thăm nuôi. Tôi được cán bộ trại cho biết mẹ tôi cải tạo không tốt, vì vẫn tiếp tục tuyệt thực do trại không đáp ứng yêu cầu được ăn cháo của bà. Vì không được gặp mẹ trực tiếp, nên tôi không biết những đề đạt cụ thể của bà.
Thưa Quý Hội, việc bắt một người ăn cơm ngay sau thời gian tuyệt thực kéo dài, cũng như việc giam giữ chung người không có bệnh với người mắc bệnh HIV là phi khoa học, gây tác động mạnh mẽ đến tâm lý, ảnh hưởng trầm trọng đến sức khỏe, thậm chí có thể cướp đi tính mạng một con người. Tôi vô cùng lo lắng và hoang mang về tình trạng sức khỏe của bà, chỉ trong vòng hơn 1 tháng, mẹ tôi đã tuyệt thực 2 lần, trong đó lần đầu là 15 ngày. Không những thế, mẹ tôi vốn có tiền sử bị bênh tụt huyết áp, nếu tình trạng này còn tiếp tục kéo dài sẽ vô cùng nguy hiểm đến tính mạng của bà.
Sau lần thăm tiếp theo ngày 7/1/2012 , mẹ tôi có các triệu chứng của bệnh ngoài da như ban và lở loét. Cùng với khí hậu rét đậm của vùng Tam Đảo, các bệnh thường xuyên làm mẹ tôi đau như thấp khớp, cặn thận , tay tím tái. Mẹ tôi có ý kiến với bên cán bộ trại về thuốc men để chữa bệnh thì theo tôi được biết, họ đã cho mẹ tôi uống thuốc cũng như chích thuốc cho mẹ tôi. Nhưng khi mẹ tôi yêu cầu được biết tên, xuất xứ cũng như tác dụng thuốc thì họ không cho biết. Vì thế mẹ tôi đã ngưng sử dụng thuốc này cho đến nay.
Thưa các Quý Hội, nếu với mục đích là giáo dục, cải tạo một con người để trở thành một người tốt, có ích cho xã hội thì những việc làm trên của chính quyền hoàn toàn mang tính chất trừng phạt, phi nhân đạo đối với người đang chịu sự giáo dục cải tạo đó.
Tôi thiết tha kính đề nghị Quý Hội hãy khẩn cấp tìm hiểu thực tế hiện trạng của mẹ tôi, can thiệp kịp thời với cơ sở giáo dục Thanh Hà yêu cầu làm đúng trách nhiệm, chức năng trong việc đảm bảo sức khỏe và tính mạng một cách nhân đạo tối thiểu mà mẹ tôi có quyền được hưởng.
Rất mong Quý Hội thể hiện vai trò nhân đạo theo đúng tiêu chí của Hội chữ thập đỏ, để không một công dân nào trên đất nước Việt nam phải chịu sự đày đọa về thể xác cũng như tinh thần".
ĐƠN KÊU CỨU
.
.
.
No comments:
Post a Comment