Tuesday, February 16, 2010

QUAN HỆ VIỆT TRUNG : CƠ HỘI VÀNG, LÁ RỤNG VỀ CỘI CỦA ĐẢNG CSVN

Quan hệ Việt Trung: Cơ hội vàng, lá rụng về cội của đảng CSVN (2)
Tạ Dzu
03:21:pm 15/02/10
http://www.danchimviet.com/2010/02/quan-h%e1%bb%87-vi%e1%bb%87t-trung-c%c6%a1-h%e1%bb%99i-vang-la-r%e1%bb%a5ng-v%e1%bb%81-c%e1%bb%99i-c%e1%bb%a7a-d%e1%ba%a3ng-csvn/
“Tàu cộng muôn đòi là ‘kẻ lạ’
‘Khúc ruột ngàn dặm’ chẳng hề quen.”

(TDLV)

Mấy lúc gần đây, chưa bao giờ kể từ khi thống nhất đất nước vào năm 1975, toàn dân lại sôi nổi góp ý, bàn luận cùng chính quyền và đảng CSVN về những vấn đề hệ trọng của đất nước như bây giờ. Lần này, những ưu tư và trăn trở của mọi tầng lớp nhân dân, trong cũng như ngoài đảng, trong cũng như ngoài nước lại còn được hối thúc cấp bách hơn bao giờ hết về vai trò của đảng đối với sự nghiệp dân chủ hóa đất nước cũng như với những tương quan quốc tế, đặc biệt là đối với người láng giềng khổng lồ, bạo ngược ở phương bắc.

Hai thập niên qua kể từ khi Đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) trượt vào quỹ đạo của Tàu Cộng, Trung Quốc đã thấy rõ sự hèn hạ và phản trắc khó tin của CSVN nên đã khinh khi ra mặt, đồng thời nắm được yếu huyệt của đảng cần dựa vào Trung Cộng mới tồn tại, họ đã không ngần ngại cưỡng bức CSVN ký kết những hiệp ước đất đai biển đảo vô cùng bất lợi cho VN. Ngoài ra, không biết bí mật sự mặc cả bên trong là gì giữa hai đảng CS với nhau mà gần đây, sự khai thác bôxít trên tây nguyên VN đã gây phẫn nộ trong nhân dân, cả trong và ngoài nước, đến nỗi có một trang nhà lấy hẳn tên bôxít của những trí thức yêu nước thành lập để bàn về chuyện này, và đã được gần 20 triệu lượt thăm viếng trong vòng 8 tháng trước khi bị đánh sập, còn những trang nhà của đảng thì vắng như chùa bà đanh.

Thế mà, dù đã được cả nước bàn tán sôi nổi, hầu hết là phản đối khai thác bôxít, đảng CSVN vẫn bất chấp dư luận, vẫn ngang nhiên cho rằng đây là “chủ trương lớn” của đảng chứ không phải của nhân dân, nên đảng không cần đếm xỉa tới ý nguyện toàn dân mà tiếp tục làm theo ý mình. Tại sao chủ trương lớn như thế mà đảng không thèm đưa ra quốc hội bàn luận, dù chỉ để họ gật gù đồng ý cho có lệ? Đây chính là một lời tố cáo hùng hồn của đảng, quốc hội không hề là cơ quan quyền lực cao nhất của nhà nước. Đảng đã ngồi xổm lên cả quốc hội, hiến pháp và luật pháp. Ngoài ra, Trung Cộng cũng còn được ưu đãi trúng những vụ thầu quan trọng, có thể ảnh hưởng lớn đến nền an ninh quốc gia.

Về mặt kinh tế, Trung Cộng tiếp tục tuồn sang VN những loại hàng xấu, hàng độc mà Mỹ và Tây phương đã chê không thèm nhập, nhiều thứ với giá cực rẻ có khả năng giết chết hoặc ít nhất, họ cũng muốn lũng đoạn và tìm cách khống chế kinh tế VN khiến lệ thuộc hoàn toàn vào kinh tế Tàu Cộng, nơi nhà nước dư cả hàng ngàn tỉ USD, thừa khả năng lũng đoạn nền kinh tế nhỏ bé và yếu ớt của VN.

Tất cả những điều này đã là mối quan tâm hàng đầu của toàn dân trong và ngoài nước đối với sự tương quan giữa hai quốc gia.

Tại sao VN cũng nhỏ bé và tiếp giáp hay gần kề với Trung Cộng như Đài Loan, Hàn Quốc, Nhật Bản v.v… mà người dân nước ta lại lo sợ nhiều lần hơn cho sự sống còn của đất nước đối với Trung Cộng, so với người dân các nước kia như thế?

Thứ nhất, vì kinh nghiệm máu xương hàng ngàn năm của bao thế hệ cha ông ta đã gặp phải khi đối phó với kẻ láng giềng cường bạo kia, lúc nào cũng muốn thôn tính VN. Chúng ta đã từng bị chúng xâm lăng, đàn áp và bóc lột.

Thứ hai, nhân dân lại càng lo lắng gấp bội khi thấy đảng và nhà nước CSVN hành động hoàn toàn chỉ vì quyền lợi của họ, không thèm đếm xỉa gì đến quốc dân. Những cung cách ngoại giao với Trung Cộng đã mạnh mẽ tố cáo sự đớn hèn khiếp nhược, u mê ngu muội đến độ khờ dại quyết liệt đàn áp thanh niên yêu nước biểu tình chống Trung Cộng đàn áp, giết chóc ngư dân và cướp bóc đất đai biển đảo VN. Thế mà vẫn không dám điểm mặt chỉ tên kẻ bạo ngược kia mà chỉ run rẩy, khúm núm ấp úng rằng “tàu lạ”?

Đáng lý ra, để có thể đối phó hữu hiệu với Tàu Cộng, nhà nước phải dựa vào nhân dân làm sức mạnh mà ngoại giao, đối thoại trong thế mạnh, hay ít nhất cũng ngang cơ như cha ông đã từng thực hiện, chứ không thể thấp hèn đớn đau như hiện nay.

Nêu lên những điểm này không phải là khờ khạo hô hào gây chiến với Trung Cộng mà làm hại đến tiềm lực tổ quốc, vốn đang rất cần để xây dựng đất nước sau bao năm chiến tranh tàn khốc, mà để chúng ta học hỏi rút kinh nghiệm cho nhau, lo lắng ưu tư cho vận nước suy vi bởi sự lãnh đạo của đảng.
Nhân dân, vì thế, đang xôn xao bàn tán về đối sách của đảng CSVN với Tàu Cộng.

Nhưng dù là một mối lo âu tâm huyết, chính vấn đề này đã qui tụ nhân dân về một mối và về gần với lãnh đạo, góp ý sôi nổi với đảng, chỉ rõ những yếu kém và hướng khắc phục cho nhà nước mà tìm một sinh lộ mới cho non sông.

Đây chính là thời cơ vàng cho đảng CSVN biết mà tìm về mái ấm dân tộc, được nhân dân tha thứ hầu chuộc lại biết bao lỗi lầm vì đã gieo qúa nhiều đau thương tang tóc cho quê hương, từ những ngày có đảng về ấy.

Thực tình mà nói, đảng CSVN cũng đã thực hiện được nhiều chuyện lớn lao cho nhân dân VN, đã giành được độc lập vào năm 1945, cũng như đã chấm dứt hàng trăm năm sự cai trị của Pháp. Thế nhưng sau đó đã vấp phải vô vàn sai lầm, mà sai lầm nào cũng nguy hiểm chết người, từ cải cách ruộng đất, Nhân Văn Giai Phẩm, xét lại chống đảng, tới trận Mậu Thân, cải tạo thực chất là cầm tù hàng trăm ngàn binh lính VNCH, đổi tiền, cải tạo công thương nghiệp, tới bán bãi vượt biên, đuổi người Hoa ra khỏi nước, phân biệt đối xử Ngụy – ta v.v … Rồi thản nhiên chối tội bằng cách đổ vạ cho khách quan, cho lịch sử! Nhưng nếu đặt lên bàn cân, rất nhiều người, nếu không muốn nói là đa số, đều cho rằng “tội” nặng hơn “công”. Nhưng đây là công việc của các nhà sử học chân chính sẽ phán đoán sau này.

Lịch sử dù thế nào cũng đã là lịch sử, không thể lôi kéo, chữa lành những gẫy đổ đã qua đi, chỉ còn lại những hy vọng tràn trề trước mắt.

Đảng CSVN phải nhận thức rõ điều này mà khôn ngoan hành động, thành tâm sám hối, đáp ứng đúng nguyện vọng nhân dân mới mong bảo vệ được đất nước thành công. Và cũng chỉ khi toàn dân thống nhất xúm quanh lãnh đạo, mới có đầy đủ tâm, trí và vật lực mà phát triển đất nước, thoát khỏi thế tụt hậu nghiêm trọng đã quá lâu năm.

Đây không còn là lúc vỗ ngực xưng tên, phét lác, nghênh ngang coi trời bằng vung mà phát ngôn bừa bãi, nào đảng là lương tâm thời đại, là đỉnh cao trí tuệ, nào là đảng sáng suốt dẫn dắt nhân dân thành công qua thời đổi mới, nào là…và nào là… Toàn những sáo ngữ không ý nghĩa mà cũng chẳng còn ai tin theo, vì cứ nhìn thực trạng xã hội là biết đảng có lương tâm hay không, có trí tuệ không, có biết dẫn dắt không, hay chính nhân dân đã dắt đảng ra khỏi những khủng hoảng, đói nghèo và tụt hậu hai thập niên vừa qua?

Do vậy, đảng phải khiêm cung, nhanh chóng chân thành hòa giải với nhân dân, khéo léo bắt tay, trở thành “người quen” với “khúc ruột ngàn dặm” hải ngoại, để mọi người an tâm hết lòng đóng góp cho quê hương, kéo đất nước ra khỏi những khó khăn chất chồng không thể giải quyết nếu không có sự góp sức của toàn thể quốc dân VN.

Chỉ cần một sự anh dũng vượt lên chính mình, thành tâm sám hối tội lỗi, một lời xin lỗi chân tình, thì nhân dân sẽ hả hê kéo đảng vào lòng mà khóc, mà hẹn thề cùng xây đắp quê hương. Đây là một điều mà toàn dân tràn trề trông đợi, và chúng ta có quyền hy vọng. Hy vọng rằng đảng CSVN thừa sức thực hiện vì còn rất nhiều, rất nhiều những tâm hồn yêu nước trong sáng, đang muốn tìm về hòa mình vào dòng sống, vào hồn nước tình quê.

Mong rằng CSVN mau chóng thức tỉnh và nhận ra những lỗi lầm cực kỳ nghiêm trọng mà thực tâm sửa đổi, mới mong còn chỗ đứng trong lòng dân tộc, vốn rất hiếu hòa và rộng lượng tha thứ cho kẻ lầm lạc biết quay trở về đường ngay nẻo chính.

Ông bà mình vẫn dặn con cháu rằng, đánh kẻ chạy đi, không ai nỡ đánh người chạy lại mà còn phải mở rộng vòng tay vỗ về ôm ấp.

Trong những ngày Xuân đang rộn rã trên quê hương này, đảng CSVN có sẵn sàng đón nhận mùa Xuân Dân Tộc hay không?

© Tạ Dzu

© Đàn Chim Việt Online


No comments: