Wednesday, May 4, 2011

CHUYỆN KHỦNG BỐ Ở VIỆT NAM (Ngọc Khánh)


Mấy ngày nay truyền thông thế giới sôi động về việc trùm khủng bố quốc tế Osama Bin Laden bị tiêu diệt. Có lẽ kể từ ngày 11/9/2001 khi 2 tòa tháp đôi bị đánh sập tại New York đây là lần đầu tiên mà báo nào, đài nào, ai ai cũng bàn chuyện khủng bố. Nhiều người thở phào nhẹ nhõm và nhiều nơi trên đất Mỹ người ta nhẩy nhót, ăn mừng. Công lý cuối cùng đã được thực thi cho hơn 3000 thường dân vô tội và mở ra hy vọng mới cho một thế giới yên bình hơn.
Ngay sau khi tổng thống Obama tuyên bố, lãnh đạo của nhiều nước đã lên tiếng chúc mừng nước Mỹ.

Khá muộn mằn, ngày 3/5/2011 bà Nguyễn Phương Nga, người phát ngôn bộ Ngoại giao Việt Nam, trong một tuyên bố rất ngắn gọn dưới dạng “trả lời câu hỏi của phóng viên” – nhưng không rõ phóng viên nào- cho biết: “Việt Nam phản đối chủ nghĩa khủng bố và lên án các hoạt động khủng bố dưới mọi hình thức”.

Vấn đề đặt ra là Việt Nam quan niệm ra sao về khủng bố?

Cùng lúc tuyên bố của bà phát ngôn viên Phương Nga, các blogger đã phát hiện ra báo chí Việt Nam nhân kỉ niệm 36 năm ngày thống nhất đã đăng tải nhiều bài báo ca ngợi việc khủng bố của VC trong thời kỳ còn chiến tranh. Tờ VietNamNet sau phản ứng của một số bạn đọc đã xóa bỏ bài viết những bài này vẫn có thể truy cập trên nhiều báo khác như Dân Việt, Dân Trí và những tờ đăng tải sau đó.

Bài thứ nhất “Tôi ám sát người sắp làm thủ tướng Sài Gòn” ca ngợi chiến công hiển hách của 2 biệt động Sài Gòn là Hùng và Châu. Người viết Vũ Quang Hùng- cũng chính là người đặt bom giết chết giáo sư Nguyễn Văn Bông- từng là phó Tổng biên tập báo Công an TP. HCM. Giáo sư Bông bị sát hại khi 42 tuổi, là một trí thức cấp tiến có khả năng trở thành thủ tướng của Việt Nam Cộng Hòa. Lúc mất ông là Viện trưởng Học viện Quốc gia Hành chánh, cố vấn cho Tối cao Pháp viện, ủy viên Hội đồng Quản trị Ngân hàng Quốc gia Việt Nam. Cùng thiệt mạng với ông còn có 3 người khác là vệ sĩ là lái xe. Ông để lại người vợ góa 30 tuổi và 3 con nhỏ.

Bình luận về điều này, blogger Anhbasam cho rằng, câu chuyện đặt trong bối cảnh chống khủng bố hiện nay thật là “khó nuốt”, bạn đọc khác nói “đã khủng bố còn đi khoe”!

Câu chuyện thứ 2 kể về một cô gái đi đánh bom khủng bố từ lúc 14 tuổi, người tự khoe là đã từng mưu sát Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu

“Ký ức hào hùng” của bà Trịnh Thị Thanh Mão như sau, năm 1964, khi 14 tuổi, lợi dụng sự ít chú ý tới trẻ con, bà đã “chuyển vũ khí, thuốc men vào căn cứ cách mạng; hóa thân vào làm người bán hàng rong trà trộn vào lòng địch cài bom hẹn giờ nổ đánh xe, tiêu diệt địch“… Sau một loạt thành tích đặt bom, năm 18 tuổi bà được vinh dự đứng vào hàng ngũ của Đảng. Việc ám sát Tổng thống Nguyễn Văn Thiệu được bà thực hiện vào năm 1970 trong buổi khánh thành hệ thống “ấp chiến lược”, bà bắn 2 viên đạn nhưng không viên nào nổ.

Ngay từ những ngày đầu thành lập, đảng Cộng sản đã thực hiện nhiều vụ khủng bố, thanh trừng ám sát những nhân vật thân Pháp, hay không theo cộng sản. Sử sách còn ghi lại những đội cảm tử, có tới cả trăm người, ôm bom ba càng lao vào xe tăng địch. Trước khi thi hành nhiệm vụ, họ đã thực hiện lễ truy điệu sống..
Những vụ việc trên xảy ra trong thời gian chiến tranh và khi đó quan niệm về khủng bố cũng khác xa so với ngày nay. Những cái gọi là chiến công hiển hách trước kia, nếu soi xét dưới góc độ ngày nay chỉ là những vụ khủng bố đẫm máu, đánh bom tự sát. Những gì đã thuộc về quá khứ, thì không thể thay đổi được nữa và cần được xem trong bối cảnh lịch sử tương thích. Nhưng thiết nghĩ, trong lúc hô hào hòa hợp hòa giải dân tộc và xóa bỏ hận thù, những vụ việc xưa, nếu có viết lại nên viết theo kiểu tư liệu lịch sử thay vì tung hô, ca ngợi rùm beng.

Điều 88, một trong những phương tiện khủng bố mới của CS
Nếu việc khủng bố chỉ được đảng CS thi hành trong chiến tranh thì cũng chưa phải là điều đáng nói. Thực tế, sau 36 năm thống nhất đất nước, họ vẫn tiếp tục hành động khủng bố của mình bằng nhà tù, bằng còng số 8 thông qua điều 88 và 79 của bộ luật Hình sự.
Phương tiện họ dùng khủng bố không phải là bom ba càng, mìn hẹn giờ mà dùng chính Hiến pháp, thông qua điều IV và lực lượng công an, an ninh dày đặc để o bế và đàn áp những người bất đồng chính kiến.
Hàng loạt các trí thức, nhân sĩ yêu nước bị bỏ tù vì đòi hỏi thực thi dân chủ nhân quyền đã bị kết án như Nguyễn Văn Đài, Lê Thị Công Nhân, LM Nguyễn Văn Lý, Lê Công Định, Nguyễn Tiến Trung, Trần Huỳnh Duy Thức, Lê Thăng Long, Vi Đức Hồi, Phạm Thanh Nghiên, Phạm Hồng Sơn, Trần Khải Thanh Thủy, Cù Huy Hà Vũ.v.v. Đó chính là sự tiếp tục chủ nghĩa khủng bố từ những năm xưa. Những trí thức trên và còn nhiều người khác nữa bị kết những bản án từ vài năm tới cả chục năm tù chỉ vì quan điểm của mình qua phỏng vấn hay các bài viết. Vậy không là khủng bố thì sao?
Chỉ khác là, thay vì khủng bố nhằm vào những kẻ ngoại bang, giờ đây họ, đảng cộng sản đang khủng bố chính nhân dân mình.

© Đàn Chim Việt
.
.
.

No comments: