Trung
Quốc, Nga và Iran : Những mối liên hệ ngày càng khiến phương Tây lo ngại
Thùy Dương - RFI
Đăng ngày: 09/01/2024 - 12:10
Trung Quốc đang tăng cường mối quan hệ
thiếu minh bạch, thậm chí là mờ ám với Nga và Iran. Ba nước này có chung nỗi
căm ghét phương Tây ngày càng gia tăng với cuộc chiến của Israel chống Hamas,
trong khi cuộc chiến xâm lược Ukraina của Nga vẫn tiếp diễn và những mối đe dọa
không ngưng nghỉ của Bắc Kinh nhắm vào Đài Loan vẫn tiềm ẩn nguy cơ làm nổ ra một
cuộc chiến tranh nóng.
Tổng thống Nga Vladimir Putin và chủ tịch Trung Quốc
Tập Cận Bình trước cuộc họp song phương bên lề Diễn đàn Vành Đai và Con Đường
(BRI), tại Bắc Kinh, Trung Quốc, ngày 18/10/2023. AP - Sergei Guneyev
Dù không nói công khai, nhưng cả Bắc Kinh và Matxcơva đều hy vọng cuộc
xung đột đẫm máu ở Gaza làm dấy lên nỗi phẫn nộ của thế giới ngày càng tăng đối
với Israel, sẽ gây leo thang căng thẳng trên khắp Trung Đông. Nếu điều đó xảy
ra, Iran sử dụng các đối tác được Teheran ủy quyền trong khu vực, kích động
Israel mở rộng chiến dịch sang Liban và các quốc gia khác trong khu vực vốn đã
trở thành một thùng thuốc súng thực thụ. Và hậu quả là một cuộc chiến tranh khu
vực, kèm theo đó Mỹ giảm viện trợ quân sự cho Ukraina và Đài Loan. Chắc chắn là
tính từ sau Đệ Nhị Thế Chiến đến nay, tình hình địa chính trị toàn cầu chưa bao
giờ khó nắm bắt và nguy hiểm đến thế : Rất ít nhà khoa học chính trị dám mạo
hiểm dự đoán diễn biến các sự kiện trong những tuần tới.
Trên đây là những nhận định của chuyên gia Pierre-Antoine Donnet trong
bài viết « Trung Quốc, Nga và Iran : Mối quan hệ ngày càng khiến phương
Tây lo ngại » trên trang mạng châu Á Asialyst ngày 16/12/2023.
RFI Tiếng Việt giới thiệu bài viết.
Cho đến nay, chế độ Trung Quốc vẫn hết sức thận trọng, tránh để lộ các
quân bài. Vốn dĩ gắn chặt với Matxcơva từ nhiều năm nay, Bắc Kinh cho đến giờ vẫn
chưa từng công khai vượt qua lằn ranh đỏ về cung cấp vũ khí giúp cho quân đội
Nga đánh bại Ukraina. Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình hoàn toàn nhận thức được
rằng nếu mạo hiểm vượt lằn ranh đỏ đó thì ngay lập tức Trung Quốc sẽ hứng các lệnh
trừng phạt ồ ạt từ Hoa Kỳ và nhiều đồng minh của Washington, nhất là hiện giờ
là thời điểm tồi tệ nhất đối với nền kinh tế Trung Quốc.
Về phần mình, với sự hài lòng không che giấu, tổng thống Nga Vladimir
Putin đang quan sát phương Tây cắt giảm viện trợ cho Ukraina. Cuộc phản công của
quân đội Ukraina đã không mang lại kết quả như tổng thống Volodymyr Zelensky kỳ
vọng, trong khi mùa đông ập đến nhanh chóng và quân đội Nga có nguồn dự trữ
nhân lực vượt xa Ukraina.
Nhìn sang Iran, chế độ Hồi giáo Teheran từ hơn một năm nay đang mắc kẹt
trong một phong trào phản kháng chưa từng có của phụ nữ và giới trẻ. Theo nhà
nghiên cứu Pierre-Antoine Donnet, chính điều này thúc đẩy Iran cường điệu mọi
chuyện ở Trung Đông và kín đáo hy vọng về một cuộc xung đột chung mà
Teheran sẽ được hưởng lợi. Nhưng chế độ Teheran cũng nhận thức được mối đe dọa
quân sự từ Hoa Kỳ, quốc gia đã triển khai một đội quân lớn trong khu vực và đã
cảnh báo Teheran về hậu quả của việc cố tình gây bất ổn trong khu vực. Chính vì
lẽ đó mà Iran cho đến nay vẫn kiềm chế không tuyên bố chống Israel và đồng minh
Mỹ của Tel Aviv.
Hành
xử nguy hiểm và gây bất ổn
Lập trường trong chính sách đối ngoại của Trung Quốc dường như « đóng
băng », nhưng những tuần qua đã phát triển theo hướng chế độ tỏ ra cứng
rắn hơn hẳn. Do đó, sau đề nghị giảm căng thẳng Trung - Mỹ mà Tập Cận Bình và tổng
thống Mỹ Joe Biden đưa ra tại thượng đỉnh San Francisco hôm 15/11/2023 là sự
gia tăng căng thẳng trở lại giữa Trung Quốc và Philippines và nhiều hành động cảnh
báo nhắm vào Nhật Bản.
Hạm đội Trung Quốc nhiều lần quấy nhiễu các tàu Philippines ở Biển Đông,
ngay sát bờ lãnh thổ Philippines. Bắc Kinh và Manila cáo buộc nhau leo thang nguy
hiểm. Thái độ hiếu chiến của Trung Quốc không phải là vô cớ, mà chắc chắn
là do thấy Philippines xích lại gần Hoa Kỳ : Manila đã mở ra khả năng để Mỹ
tăng cường sự hiện diện quân sự, kể cả ở các khu vực gần Đài Loan.
Ray Powell, giám đốc nhóm SeaLight của Đại học Stanford, chuyên phân tích
các sự cố hàng hải, được Foreign Policy dẫn lại, nhận định mục tiêu của Bắc
Kinh là ngăn cản mọi quốc gia ven Biển Đông noi gương Philippines, rằng Trung
Quốc muốn cho thấy họ thực hiện những điều mà Trung Quốc xem là chủ quyền ở Biển
Đông và qua đó chứng tỏ Bắc Kinh có quyền quyết định các hoạt động diễn ra ở
đó.
Sự thay đổi nói trên diễn ra sau giai đoạn dài « trăng mật »
giữa Manila và Bắc Kinh dưới thời cựu tổng thống Rodrigo Duterte. Việc
Ferdinand « Bongbong » Marcos Jr. lên nắm quyền ngày
30/06/2022 đã đánh dấu sự thay đổi 180 độ của Philippines. Rời xa Trung Quốc,
Manila giờ đây xoay sang Washington với việc kích hoạt lại hiệp ước hỗ trợ quân
sự có từ những năm 1950.
Hôm 11/12/2023, Manila thông báo đã triệu tập và nêu lên khả năng trục xuất
đại sứ Trung Quốc. Phát ngôn viên bộ Ngoại Giao Philippines Teresita Daza nói với
các phóng viên rằng việc tuyên bố đại sứ Trung Quốc Hoàng Khê Liên (Huang
Xilian) là nhân vật không được hoan nghênh là « điều cần được xem xét
nghiêm túc ». Bắc Kinh đáp lại rằng các hoạt động mà hải cảnh Trung Quốc
nhắm vào các tàu Philippines là « chuyên nghiệp », « có chừng
mực », đồng thời họ « đã có những khiếu nại nghiêm túc » gửi
tới Manila về những cuộc đụng độ này.
Theo các video mà tuần duyên Philippines công bố, các tàu Trung Quốc đã bắn
vòi rồng vào các tàu Philippines trong hai đợt tiếp tế khác nhau gần bãi cạn
Scarborough và gần Bãi Cỏ Mây (Second Thomas). Một tàu Philippines và một tàu hải
cảnh Trung Quốc cũng va chạm hôm 10/12 gần Bãi Cỏ Mây, thuộc quần đảo Trường
Sa. Cả hai bên đều đổ lỗi cho nhau. Những cuộc đối đầu này là những vụ căng thẳng
nhất giữa các tàu Philippines và Trung Quốc tính từ nhiều năm trở lại
đây.
Cái
giá phải trả
Manila và Bắc Kinh có lịch sử tranh chấp hàng hải lâu dài ở Biển Đông, một
khu vực chiến lược rộng gần 4 triệu km2, nơi hàng tỷ đô la hàng hóa và nhiều chất
đốt được chuyên chở qua mỗi năm. Tổng thống Philippines Ferdinand Marcos khẳng
định : « Không một nước nào, ngoại trừ Philippines, có quyền hợp pháp
hoặc cơ sở pháp lý để hoạt động ở bất kỳ nơi nào ở Biển Tây Philippines » (tức
là Biển Đông, theo cách gọi của Philippines). Bộ Ngoại Giao Mỹ ngày 01/12/2023
kêu gọi Trung Quốc « từ bỏ cách hành xử nguy hiểm và gây bất ổn » trên
biển, đồng thời tái khẳng định Mỹ sẵn sàng bảo vệ Philippines trong trường hợp
xảy ra tấn công quân sự.
Jay Batongbacal, giám đốc Viện Hàng hải và Luật Biển tại Đại học
Philippines, nói với hãng tin Pháp AFP : « Tôi lo ngại rằng chuyện này
sẽ còn diễn ra thường xuyên hơn và dai dẳng. Chúng tôi phải tận dụng cơ hội này
để củng cố các liên minh và đối tác của mình và chuẩn bị đối phó với điều tồi tệ
nhất, bởi vì rõ ràng là [Trung Quốc] sẽ tiếp tục không cho chúng tôi tiếp cận
các quyền và tài nguyên của chúng tôi với tư cách là một quốc gia. »
Đối với Tống Trung Bình (Song Zhongping), nhà phân tích và cũng là cựu sĩ
quan quân đội Trung Quốc, thì Manila « dám bạo dạn khiêu khích
Trung Quốc » là nhờ có sự hỗ trợ của Mỹ, « làm nghiêm trọng thêm
căng thẳng ». Ông Tống cảnh báo « nếu Philippines tiếp tục
đường lối này và cho rằng có thể khiêu khích Trung Quốc nhờ có sự hỗ trợ của
các nước ngoài khu vực (…) thì một cuộc xung đột hoặc tình huống khác có thể nổ
ra tại Đá Nhân Tiều (cách Trung Quốc gọi Bãi Cỏ Mây) hoặc đảo Hoàng Nham (cách
Trung Quốc gọi bãi cạn Scarborough) ».
Bắc Kinh tuyên bố chủ quyền đối với gần như toàn bộ Biển Đông, bao gồm cả
vùng biển và đảo gần bờ biển của các nước láng giềng. Đơn giản là Trung Quốc đã
phớt lờ phán quyết của Tòa Trọng tài Quốc tế La Haye hồi tháng 07/2016 bác bỏ
yêu sách « không có cơ sở pháp lý » của Bắc Kinh.
Philippines, Brunei, Malaysia, Đài Loan và Việt Nam cũng tuyên bố chủ quyền đối
với một số rạn san hô và đảo nhỏ ở vùng biển này, một số trong đó có thể có trữ
lượng dầu lửa dồi dào.
Theo chuyên gia Pierre-Antoine Donnet, đằng sau những sự cố hàng hải nói
trên, thông điệp rõ ràng từ Bắc Kinh rất có thể là Philippines sẽ phải trả
giá cho việc xích lại gần với Washington. Chính quyền Trung Quốc đồng thời đang
thử thách ý chí của Hoa Kỳ trong việc bảo vệ đồng minh mới. Đây rõ ràng cũng là
một lời cảnh báo nhắm đến tất cả các quốc gia khác trong khu vực : việc ngả về
phía Mỹ chắc chắn sẽ phải trả giá và Bắc Kinh sẽ quyết định bắt các nước này phải
trả giá.
Sự
từ chối thẳng thắn và rõ ràng
Liên quan đến quan hệ Nga - Trung, chuyên gia Pierre-Antoine Donnet lưu ý
là hiện giờ giới lãnh đạo Trung Quốc cho thấy rõ ràng là họ không gây áp lực đối
với Nga để buộc Matxcơva chấm dứt cuộc chiến chống Ukraina. Trong chuyến thăm
ngày 07/12 của chủ tịch Ủy Ban Châu Âu Ursula von der Leyen và chủ tịch Hội
Đồng Châu Âu Charles Michel tới Bắc Kinh, ông Vương Lỗ Đồng (Wang Lutong), vụ
trưởng vụ Châu Âu của bộ Ngoại Giao Trung Quốc, đã tỏ thái độ thẳng thắn hiếm
có. Trong khi Liên Âu một lần nữa kêu gọi Bắc Kinh gây áp lực đối với lên
Matxcơv thì ông Vương tuyên bố ngắn gọn trước vài nhà báo : « Nga
là một quốc gia có chủ quyền và độc lập và [Vladimir Putin] đưa ra quyết định dựa
trên lợi ích của chính mình và an ninh quốc gia ».
Theo ngôn ngữ ngoại giao, những phát biểu nói trên là một sự từ chối rõ
ràng và thẳng thắn, cho thấy sự hỗ trợ chính trị mà Trung Quốc dành cho tổng thống
Nga Vladimir Putin. Bắc Kinh chưa bao giờ rõ ràng như vậy trước công chúng. Cho
đến nay, ngành ngoại giao Trung Quốc vẫn duy trì sự mơ hồ nhất định cho dù chủ
tịch Tập Cận Bình và tổng thống Nga Vladimir Putin đã nhiều lần thể hiện họ có
quan điểm rất gần gũi về tình hình quốc tế.
Sự từ chối nói trên của Bắc Kinh không ngăn cản chủ tịch Ủy Ban Châu Âu
Ursula von der Leyen nói rằng bà « rất hài lòng » về việc
đã đồng ý với chủ tịch Tập rằng quan hệ thương mại giữa Trung Quốc và Liên Âu
nên « có sự cân bằng ». Chủ tịch Trung Quốc kêu gọi « cùng
nhau đáp lại những thách thức toàn cầu và cùng nhau thúc đẩy sự ổn định và thịnh
vượng trên thế giới », những ngôn từ mà ông Tập thường dùng.
Về phần mình, chủ tịch Hội Đồng Châu Âu Charles Michel bày tỏ hy vọng
Trung Quốc sẽ nhận thức được về « những hậu quả nghiêm trọng » của
sự leo thang ở eo biển Đài Loan hoặc Biển Đông. Ông Charles Michel nói trong cuộc
họp báo sau khi gặp gỡ các quan chức Trung Quốc tại Bắc Kinh : « Chúng
tôi lo ngại về căng thẳng ngày càng gia tăng ở eo biển Đài Loan và Biển Đông.
Tôi muốn tin rằng Trung Quốc hoàn toàn nhận thức được những hậu quả nghiêm trọng
của bất kỳ sự leo thang nào trong khu vực này. »
.
Chuẩn
bị đối phó với mọi tình huống
Ví dụ mới nhất về hoạt động quân sự chung của Trung Quốc và Nga tại Đông
Á là vào hôm 14/12/2023 : Hai máy bay quân sự Trung Quốc và 4 máy bay quân
sự Nga đã xâm nhập vào vùng nhận dạng phòng không KADIZ của Hàn Quốc ở vùng Biển
Nhật Bản, trong khoảng thời gian từ 11 giờ 53 (giờ địa phương) đến 12 giờ 10,
nhưng không xâm phạm vào không phận Hàn Quốc, theo tham mưu trưởng liên quân ở
Seoul. Đáp lại, Hàn Quốc đã triển khai máy bay chiến đấu để « chuẩn
bị cho mọi tình huống ».
Một số cuộc tập trận không quân chung Nga - Trung trong khu vực đã diễn
ra trong những năm gần đây. Nhưng cuộc tập trận gần đây nhất là lời cảnh báo
cho cả Hàn Quốc và Nhật Bản ngay sát cạnh và cho thấy sự gần gũi về mặt quân sự
giữa Trung Quốc và Nga.
Các phát biểu của Trung Quốc liên quan đến Nhật cũng đã có nhiều thay đổi.
Đáp lại, trong những năm qua Tokyo đã tăng cường các mối liên hệ quân sự với
Hoa Kỳ và đến năm 2022 đã đưa ra quyết định về một chương trình tái vũ trang
quy mô lớn nhằm tăng ngân sách quân sự từ 1% lên thành 2% GDP trong vòng 5 năm,
một mức chưa từng có kể từ năm 1945. Trả lời phỏng vấn hãng tin Nhật Kyodo, tướng
Hà Lôi (He Lei) của Trung Quốc giải thích rằng mặc dù Bắc Kinh không muốn để xảy
ra chiến tranh với Nhật Bản do tranh chấp lãnh thổ tại quần đảo mà Nhật gọi là
Senkaku (còn Trung Quốc gọi là Điếu Ngư) nằm ở biển Hoa Đông và được cả hai nước
tuyên bố chủ quyền, nhưng Bắc Kinh « không sợ » một cuộc
xung đột vũ trang.
Quan chức quân sự Trung Quốc, cựu chủ tịch Học viện Khoa học Quân sự của
Quân đội Giải phóng Nhân dân (PLA), nói thêm rằng có khả năng Trung Quốc sẽ nhắm
mục tiêu vào các đảo này trong trường hợp Bắc Kinh quyết định sử dụng vũ lực để
« thống nhất » Đài Loan với Trung Quốc đại lục, theo báo
Nhật Japan Times. Đây là lần đầu tiên các tuyên bố cho thấy quyết tâm rõ ràng của
Trung Quốc nhằm giành lại quyền kiểm soát các hòn đảo mà Nhật Bản quản lý từ
năm 2012.
Lời cảnh báo của viên tướng Trung Quốc không dừng lại ở đó. Theo ông Hà
Lôi, Bắc Kinh có ý định « bảo vệ vững chắc lãnh thổ quốc gia, chủ quyền
và lợi ích hàng hải của mình » trong trường hợp Nhật Bản tiếp tục
« các hành động khiêu khích ». Tokyo có lẽ không nên đánh
giá thấp « ý chí và quyết tâm mạnh mẽ » của quân đội
Trung Quốc.
.
Không
rơi vào Chiến Tranh Lạnh
Trong số ra ngày 09/12/2023, tạp chí địa chính trị Le Grand Continent (Đại
châu lục) nhận xét rằng Chiến Tranh Lạnh đã thay đổi sâu sắc bản chất kể từ những
năm 1960, khi có cuộc đọ sức giữa Washington với Matxcơva : « Có một sự
khác biệt lớn giữa thế lưỡng cực trong Chiến Tranh Lạnh và cuộc đối đầu theo
hai chiều với Trung Quốc và Nga mà Hoa Kỳ và các đồng minh hiện đang tham
gia ». Dù các hình thức trong cuộc đối đầu này tương tự nhau
(gián điệp, trả thù ngoại giao, tuyên truyền, bắt giữ các nhà báo và doanh
nhân, tranh giành tài nguyên ở nước thứ ba, đàn áp các nhà bất đồng chính kiến),
nhưng « sự khác biệt quan trọng nhất nằm ở chỗ cuộc đối đầu không phải
là giữa chủ nghĩa tư bản và chủ nghĩa cộng sản như trong Chiến Tranh Lạnh ».
Theo tạp chí địa chính trị Le Grand Continent, sự khác biệt là ở chỗ « nền
dân chủ phải đối mặt với những vấn đề nghiêm trọng » vào thời điểm
Trung Quốc và Nga « nhận được sự ủng hộ rộng rãi trong chính xã hội các
nước này. Điểm khác biệt thứ hai là trong Chiến Tranh Lạnh, Hoa Kỳ đang ở đỉnh
cao của cường quốc toàn cầu. Nhưng hiện nay, Mỹ đang trải qua một cuộc khủng hoảng
nội bộ nghiêm trọng, ảnh hưởng của họ đã suy giảm và Trung Quốc đang phần nào
tranh giành thế bá quyền của Mỹ. Điểm khác biệt thứ ba là thế lưỡng cực đã được
thay thế bằng một thế giới bao gồm nhiều chủ thể là các nhà nước, với quyền lực
và khả năng khác nhau, nhưng trong đó không bên nào có thể áp đặt hoàn toàn ý
muốn của mình đối với các bên khác. »
Hơn nữa, sẽ là sai lầm nếu xem thường Nga. Cho dù đất nước của Vladimir
Putin có năng lực kém hơn Trung Quốc, Mỹ và châu Âu, nhưng « các cuộc bỏ
phiếu tại Liên Hiệp Quốc về cuộc chiến ở Ukraina đã cho thấy là chính phủ nhiều
nước đã không lên án cuộc chiến này vì Nga đang bán cho họ năng lượng, kim loại,
nông sản và vũ khí, mà Nga là nước xuất khẩu lớn thứ hai trên thế giới ».
Liên quan đến Hoa Kỳ và Trung Quốc, tạp chí Đại châu lục nhận định hai cường
quốc lớn nhất thế giới « có sự tương xứng đến mức không thể có người thắng
[…] mà chỉ có kẻ thua. Do đó, dấu hiệu đầu tiên của sự tan băng thực
sự sẽ đến khi cả hai nước nhận ra rằng không bên nào có thể thống trị được bên
kia ».
.
Khả
năng tấn công mạng của Trung Quốc được nâng cao
Một minh họa khác về việc Bắc Kinh vẫn chưa từ bỏ sự hung hãn, theo
Washington Post, là quân đội Trung Quốc đang tham gia vào một chương trình lớn
nhằm tăng cường khả năng tấn công mạng với mục tiêu làm tê liệt các cơ sở hạ tầng
then chốt của Hoa Kỳ trong trường hợp xảy ra xung đột vũ trang với Trung Quốc.
Tờ báo dẫn lời các quan chức an ninh Mỹ nói thêm rằng các mục tiêu của Quân đội
Giải phóng Nhân dân (PLA) bao gồm các nguồn năng lượng, nước, thông tin liên lạc
và giao thông vận tải.
Để đạt được mục tiêu này, các tin tặc Trung Quốc trực thuộc quân đội đã
xâm nhập thành công vào hệ thống máy tính của hàng chục thực thể quan trọng ở
Hoa Kỳ trong năm 2023. Những cuộc xâm nhập này là một phần của một dự án lớn nhằm
mục đích gây sự hoảng hốt và hỗn loạn trong vùng Thái Bình Dương nếu xảy ra
xung đột vũ trang giữa hai siêu cường thế giới liên quan đến vấn đề Đài
Loan.
Về mặt địa lý, vẫn theo Washington Post, các mục tiêu mà Trung Quốc ưu
tiên nhắm đến là ở Hawaii, nơi đặt hạm đội quân sự Mỹ ở Thái Bình Dương, các cảng
của Mỹ ở bờ tây và ít nhất hai đường ống cung cấp dầu lửa và khí đốt : « Rõ
ràng là những nỗ lực của Trung Quốc nhằm làm tê liệt các cơ sở hạ tầng quan trọng
là một cách để nước này tự khẳng định họ có thể làm rối loạn hoặc phá hủy cơ sở
hạ tầng quan trọng trong trường hợp xảy ra xung đột nhằm, hoặc là ngăn cản Hoa
Kỳ « có thể triển khai sức mạnh » ở châu Á, hoặc là gây rối loạn
trong nội bộ xã hội » Mỹ để Washington bị ảnh hưởng trong việc
đưa ra quyết định trong trường hợp nổ ra khủng hoảng. Theo Brandon Wales, tổng
giám đốc cục an ninh mạng và an ninh cơ sở hạ tầng (CISA), được báo Mỹ
Washington Post trích dẫn : « Đây là sự thay đổi lớn trong các hoạt
động mạng của Trung Quốc so với cách nay 7-10 năm, khi đó chủ yếu là hoạt động
gián điệp chính trị hoặc kinh tế ».
Dù hầu hết các nhà phân tích phương Tây cho rằng một cuộc chiến tranh
nóng giữa Trung Quốc và Mỹ về vấn đề Đài Loan trong tương lai gần khó có thể xảy
ra, nhưng một cuộc thăm dò được thực hiện ở Mỹ cho thấy ngày càng có nhiều người
lo lắng về chủ đề này và cho rằng việc tăng cường viện trợ cho Đài Loan là cần
thiết. Theo cuộc thăm dò thường niên do Viện Ronald Reagan thực hiện, 51% người
Mỹ được hỏi tin rằng Trung Quốc là mối đe dọa lớn nhất đối với Mỹ, so với tỉ lệ
43% vào năm ngoái và 21% trong cuộc thăm dò đầu tiên kiểu này được thực hiện hồi
năm 2018. 73% số người được hỏi lo ngại về khả năng Trung Quốc xâm chiếm Đài
Loan. 68%, gồm cả hai phe chính trị bảo thủ và dân chủ đều xem Đài Loan là đồng
minh của Hoa Kỳ. 60% tin rằng Mỹ cần tăng cường sự hiện diện ở khu vực Đài Loan
như một biện pháp răn đe Bắc Kinh. Cuộc cuộc khảo sát được thực hiện với 2.506
công dân Mỹ trưởng thành và kết quả được công bố ngày 30/11/2023.
Nhà nghiên cứu Pierre-Antoine Donnet kết luận là ngoài bộ ba Trung Quốc -
Nga - Iran, cũng cần bổ sung thêm Bắc Triều Tiên. « Nhà nước bất hảo » không
che giấu việc cung cấp vũ khí và đạn dược cho Nga trong chiến tranh Ukraina, việc
mà Trung Quốc không thể không biết nhưng cũng không tìm cách ngăn cản.
-------------------------------------
Các nội dung liên
quan
PHÂN TÍCH
Trục
tên lửa Nga-Triều hay thế đối đầu giữa khối Nga-Trung và phương Tây
Tạp chí Đặc biệt
"Tam
giác Nga - Trung - Triều" : Ẩn số lớn của năm 2024
CHUYÊN MỤC TRÊN MẠNG
Iran
tìm điểm tựa chống "bế quan tỏa cảng" Mỹ
No comments:
Post a Comment