Nguyễn Hữu Quý
Thứ sáu, ngày 17 tháng sáu năm 2011
1. Khả năng về một cuộc chiến tranh Trung – Việt.
Liên quan đến giàn 981 của Trung Cộng, trong bản điểm tin thứ Sáu, 17-6-2011; Nhật báo Ba Sàm viết:
Xin trích ra đây một đoạn trong trao đổi khá dài với nhiều chi tiết quan trọng từ một nguồn tin có vẻ trong giới ngoại giao: “… Nếu để con “Dầu khí hải dương 981″ hay CNOOC 981 có chỗ ở Biển Đông thì coi như CON CÁO ĐÃ ĐẶT ĐƯỢC 1 CHÂN VÀO NHÀ THỎ. Vấn đề đặt ra bây giờ là ĐÁNH hay không ĐÁNH, mà nếu ĐÁNH thì đánh bằng cách nào. Xác định chắc chắn tàu giàn khoan này khi tiến vào Biển Đông sẽ có một lực lượng lớn bảo vệ bao gồm cả Không quân và Hải quân. Hiện đã có nhiều ý kiến mổ xẻ về vấn đề này rồi, kể cả là tấn công vào Hải Nam phủ đầu như kiểu Lý Thường Kiệt ngày xưa hoặc sử dụng cách đánh ôm bom ba càng cảm tử như những năm 1946 với việc dùng máy bay (chỉ có thể là máy bay vì dùng tàu không thể qua được lực lượng hộ tống của chú tàu giàn khoan kia), cũng có ý kiến là dùng lực lượng đặc công nước áp dụng chiến thuật của Yết Kiêu ngày xưa hoặc Cửa Việt trong kháng chiến chống Mỹ…” (trong trao đổi này còn đề cập tới biên giới phía Bắc đang rất ái ngại. Nhưng xin để điểm dần. Chỉ lưu ý các vị nhà ta rút kinh nghiệm 1979, tập trung quân trong Tây Nam hết, nó qua là xính vính, toàn địa phương quân chơi nhau).
Có lẽ về lâu về dài, để bảo vệ Biển Đông, Trường Sa bằng quân sự, chúng ta chỉ có cách du kích, với đặc công nước mà thôi. Còn hiện tại vẫn có thể dùng không quân, vì cái xà lan biển kêu bằng “Hàng không mẫu hạm” còn khuya mới xài được. Bay từ Hải Nam ra chắc phải … tiếp dầu?
Một độc giả khác thạo tin vừa liên lạc đề nghị bà con kiểm chứng tin có mấy Nhà giàn của ta ngoài Biển Đông bị đổ, không biết có đúng và có bàn tay tụi “lạ” không? Coi chừng nó chơi đặc công trước cả mình đó. [hết trích].
Như đã nói ở phần trước, vị trí đặt giàn khoan dầu CNOOC 981 trên Biển Đông là sự thể hiện cấp độ thách thức, nắn gân của Trung Cộng, không chỉ dành cho Việt Nam, Philippin mà là dành cho cả Mỹ và toàn thế giới.
Riêng với Việt Nam, đây là sự kiện nghiêm trọng liên quan đến sự sống còn của dân tộc. vì vậy, tiếng gọi “Thà hy sinh tất cả, nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ” buộc phải vang lên.
Không nghi ngờ gì nữa, đây không chỉ là một giàn khoan dầu khí, mà còn là một pháo đài quân sự, bao gồm sân bay, hoặc chí ít là nơi bố trí tên lửa chiến lược K-300P Bastion… đưa toàn bộ các mục tiêu quân sự, kinh tế trọng điểm… trên lãnh thổ Việt Nam vào tầm ngắm (cho nên có khả năng đặt tại vị trí - VT1); không tiêu diệt nó cũng có nghĩa là chờ ngày nó tiêu diệt mình.
Thực ra, giàn 981 (hay CNOOC 981) là một tọa độ chết nằm trên Biển Đông, cho dù nó đặt ở bất kỳ ở vị trí nào. Với diện tích bằng một sân vận động, thì chỉ cần một vài quả tên lửa có sức công phá lớn được phóng từ máy bay của không quân Việt Nam cũng đã làm cho nó vô tác dụng (nếu thuần túy chỉ là giàn khoan dầu); khi cuộc chiến leo thang, tự nó dần trở thành đống sắt vụn trên Biển Đông bằng những cuộc không khích của không quân Việt Nam.
Tình hình nghiêm trọng đến mức, cũng không cần đợi Trung Cộng tuyên bố chiến tranh; vì việc đặt giàn CNOOC 981, đã thực sự là lời tuyên bố chiến tranh từ phía Trung Cộng.
Mặt khác, nếu giả thiết, Trung Cộng đặt giàn CNOOC 981 tại vị trí tàu Bình Minh 02 bị gây hấn, thì Việt Nam buộc phải là nước tuyên bố chiến tranh để dành lại chủ quyền chính đáng như lịch sử vốn đã như vậy, và đã được Quốc tế công nhận.
Vị trí tàu Bình Minh 02 bị Trung Cộng gây hấn ngày 26/5/2011; cách đường chủ quyền 200 hải lý là 80 hải lý vào sâu trong lãnh thổ nước ta.
2. Những việc cần làm ngay.
1. Cần phải dịch một số bài viết về sự cố 26/5 và 09/6/2011 liên quan đến Trung Cộng gây hấn ra một số thứ tiếng, gồm: Trung Quốc, Anh, Pháp, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha, Ả rập… để đánh thức dư luận toàn thế giới (kèm theo là hình ảnh minh họa, kiểu như ảnh trên). Chuẩn bị để thế giới bao vây Trung Cộng trên mặt trận pháp lý, vì những hành động phi pháp, bất chấp luật pháp quốc tế của họ.
Trung Cộng có vẻ như đã có chuẩn bị trước, cho nên những ngày đầu tháng 6/2011; một loạt lãnh đạo Trung Cộng đã, đang và chuẩn bị đi khắp thế giới để làm bước chuẩn bị cho việc leo thang tại Biển Đông, mà cụ thể là việc đặt giàn 981.
2. Trong lúc Trung Cộng lắp đặt giàn 981 (chí ít cũng từ 3 tháng đến nửa năm) cũng là lúc phía Việt Nam thực hiện ngoại giao con thoi, kể cả bí mật hoặc công khai, để bằng mọi cách được Mỹ, Nhật ủng hộ khi cuộc chiến xẩy ra. Đặc biệt là được cung cấp vũ khí và tiếng nói trên trường quốc tế. Đồng thời triển khai chuẩn bị dư luận ủng hộ của quốc tế.
Lực lượng không quân và phòng thủ bờ biển là nhân tố quyết định sự thành công lần này. Cho dù máy bay thế hệ cũ đi chăng nữa cũng đủ để giàn 981 trở thành đống sắt vụn với ý chí của không quân Việt Nam; phương án chiến đấu theo kiểu cảm tử xóa trắng giàn CNOOC 981 (sau khi lắp đặt xong) và cơ sở quân sự của Trung Cộng ở Hoàng Sa cần được tính đến.
Đòn phủ đầu của Việt Nam dành cho Trung Cộng chính là xóa trắng giàn CNOOC 981 và cơ sở quân sự của Trung Cộng ở Hoàng Sa ngay từ giờ phút đầu tiên của cuộc chiến; chưa cần nói đến thiệt hại về tàu chiến và không quân của hai bên, chỉ cần như vậy, thì cục diện sẽ thay đổi hẳn, thế thượng phong thuộc về Việt Nam. Thắng trận đầu vốn là cẩm nang quân sự của Quân đội Việt Nam.
3. Tuyên bố chiến tranh dựa trên nguyên tắc BẢO VỆ TOÀN VẸN CHỦ QUYỀN LÃNH THỔ và cơ sở pháp lý của Việt Nam là việc cần làm và phải làm, dự luận thế giới chắc chắn sẽ ủng hộ; bởi vì CHỦ QUYỀN QUỐC GIA LÀ BẤT KHẢ XÂM PHẠM đối với mọi quốc gia.
Việc để cho Trung Cộng lắp đặt giàn CNOOC 981 và có sản phẩm từ giàn CNOOC 981, đồng nghĩa với việc Việt Nam sẽ mất Biển Đông theo diện tích trong đường lưỡi bò. Để Trung Cộng thành công trong vụ việc này, thì thế hệ hôm nay là nguyên nhân dẫn đến mất nước sau này.
4. Cần gấp rút xây dựng các sân bay dã chiến để phân tán và đảm bảo an toàn, đề phòng Trung Cộng cũng có phương án quyết tử tiêu diệt các sân bay và lực lượng phòng không bờ biển của Việt Nam ngay từ giây phút đầu.
Cái thiếu của Việt Nam lúc này, có chăng là cơ số máy bay, đạn dược; nếu đảm bảo đủ yếu tố này, thì với vị trí chiến lược, chiến trường ở xa Trung Cộng… (khi chúng chưa kịp bố trí máy bay, tên lửa chiến lược K-300P Bastion…) đảm bảo cho Việt Nam một chiến thắng dòn giã, vang dội.
Đoạn trích dẫn nêu ở đầu bài viết, thực sự đã đặt Việt Nam trong tình trạng chiến tranh.
Nếu như ngay từ năm 1986, tức là lúc bắt đầu đổi mới, những người lãnh đạo Việt Nam có đủ tâm, đủ tầm, biết đặt lợi ích dân tộc làm tối thượng… đưa đất nước đi đúng với quy luật phát triển, thì Trung Cộng không có cơ hội có mặt ở Trường Sa (đánh chiếm Gạc Ma năm 1988); để rồi hôm nay thế hệ người Việt phải đối mặt với cuộc chiến lần này.
Như truyền thống mấy nghìn năm dựng nước và giữ nước; mặc dù không muốn chiến tranh xẩy ra; nhưng lịch sử buộc nhân dân ta phải cầm súng bước vào một cuộc chiến sinh tử và ta tin vào niềm tin chiến thắng.
Không còn lựa chọn nào khác, tận dụng ngay sự sai lầm của Trung Cộng khi chính Trung Cộng đưa tranh chấp Biển Đông lên đỉnh điểm bằng những đòi hỏi mập mờ, vô lý… buộc Việt Nam phải vào một cuộc chiến mà chính nghĩa thuộc nhân dân Việt Nam, ta lại tin vào chiến thắng vẻ vang.
3. Những thách thức cần phải vượt qua.
Nguy cơ để nước ta mất Biển Đông theo đường lưỡi bò sẽ là từ những yếu tố sau đây:
1. Đến giữa tháng 6/2011, bằng những bài báo của chính các báo chính thống tại nước ra, của những cựu tướng lĩnh…, để người Việt Nam không còn nghi ngờ gì nữa, rằng chính bọn chóp bu hiếu chiến, có mưu đồ thôn tính Biển Đông… trong giới cầm quyền Bắc Kinh là kẻ thù đe dọa sự sống còn của dân tộc Việt Nam. Trung Cộng đang dần chuyển thành nhà nước Hitler kiểu mới, đe dọa hòa bình và an ninh thế giới như báo chí nước ngoài đã nhận định.
Bởi vậy, xác định rõ bạn thù để không phải chính mình phải trả giá.
2. Vẫn giữ quan điểm rằng, việc tranh chấp Biển Đông là việc nội bộ giữa “đảng ta và đảng bạn”… như ý kiến của ông tướng Đồng Sỹ Nguyên; theo hướng đi này, Việt Nam phải nhượng bộ Trung Cộng.
3. Lấy cớ rằng, quan hệ thương mại giữa hai nước đang “phát triển tốt đẹp”; hàng loạt các công trình trọng điểm quốc gia đang do Trung Cộng đầu tư và xây dựng vân vân & vân vân…, cho nên buộc phải cân nhắc nhằm tránh để cuộc chiến xẩy ra; như vậy, một lần nữa, theo hướng đi này Việt Nam phải nhượng bộ Trung Cộng.
Ngược lại với quan điểm trên đây, cuộc chiến xẩy ra cũng là cơ hội cắt đứt các quan hệ kinh tế (có thể là tạm thời) hiện đang chỉ có một kẻ thắng, đó chính là Trung Cộng.
Trong mọi trường hợp, sự nhường nhịn đối với Trung Cộng khi họ đã áp đặt giàn CNOOC 981 lên Biển Đông trong hải phận Việt Nam hay trong khu vực tranh chấp là đồng ý để Trung Cộng thôn tính Biển Đông.
Như lịch sử dân tộc và những việc làm của cha ông ta đã cho thấy, chỉ khi nào Việt Nam đánh bại ý chí xâm lược của phương Bắc thì mới thực sự được phương Bắc coi trọng; biên cương lãnh thổ mới không bị gặm nhấm dần và mới đảm bảo hòa bình cho đất nước.
Vì vậy, lịch sử dân tộc đang đi đến một khúc quanh mang tính bước ngoặt; buộc thế hệ hôm nay phải đối mặt, không thể thoái thác.
Hơn hết, bài học lần này là dành cho Trung Cộng mà không phải là “Dạy cho Việt Nam một bài học nữa” như báo mạng Trung Cộng đã rêu rao.
- Thề quyết tử cho Tổ Quốc quyết sinh.
- Thà hy sinh tất cả, nhất định không chịu mất nước, nhất định không chịu làm nô lệ.
17.6.2011
------------------
.
.
.
No comments:
Post a Comment