Monday, October 26, 2015

Iran và bom hạt nhân (Bret Stephens - Prager University)





Tác giả: Bret Stephens, Iran and the bombPrager University
Dịch giả: Ghost @ cafekubua.com
Biên tập: Ku Búa
25-10-2015

Giới thiệu

Nhiều đất nước giờ đã có vũ khí hạt nhân, và nhiều nước khác nữa cũng muốn có thứ vũ khí đó. Dẫu vậy, chỉ có một đất nước với thứ vũ khí này làm cho láng giềng và khiến thế giới phải khiếp sợ. Đó là Iran. Vì sao mọi người lại quá đỗi để tâm đến nó vậy? Bởi vì các học thuyết Hồi Giáo đã liên tiếp đe dọa tiêu diệt Israel, tài trợ cho chủ nghĩa khủng bố toàn cầu, và sẽ là đòn bẩy cho hiệu ứng răn đe của vũ khí hạt nhân, để thúc đẩy lợi ích chống lại phương Tây và chống lại người Mỹ của họ. Bret Stephens, nhà báo về chính sách ngoại giao của tờ báo Wall Street Journal giải thích một điều mà bạn cần phải biết để hiểu vì sao chúng ta không thể để Iran có được quả bom – vì họ có thể thực sự sử dụng nó.

Vũ khí không phải là vấn đề

Vì sao nhiều người với nhiều góc nhìn khác nhau – từ Thủ Tướng Israel, cho tới Vua Saudia Arabia – lại quá đỗi lo lắng rằng Iran có thể xây nên một vũ khí hạt nhân? Hay là để nói cho dễ hiểu hơn thì: Tại sao chúng ta cần phải ngăn chặn Iran sở hữu bomb hạt nhân?
Lý do thì đau đớn đến rõ ràng: Họ có thể thực sự sử dụng nó.

Pháp có vũ khí hạt nhân. Vương Quốc Anh cũng vậy. Nhưng chẳng ai lo lắng rằng họ sẽ sử dụng chúng. Bởi vì vũ khí hạt nhân không phải vấn đề. Vấn đề ở đây là ai là người có nó và họ có thể làm gì với nó.

“Chúng tôi không tôn thờ Iran, chúng tôi tôn thờ Allah”, thủ lĩnh người Iran Ayatollah Khomeini phát biểu vào năm 1980. “Tôi cho rằng nên để miền đất này bỏng lên. Tôi cho rằng nên cho mảnh đất này đi lên trong khói thuốc, Hồi giáo được cung cấp vẫn duy trì được chiến thắng trong phần còn lại của thế giới.”

Một quốc gia quân sự mà không sợ sự tàn phá của chính nó thì chắc chắn là mối đe dọa với kẻ thù khác. Và mối đe dọa đó được đưa đến một cấp độ hoàn toàn mới nếu như các quốc gia quân đội tự trang bị cho chính nó bằng vũ khí hạt nhân.

Kẻ thù của Iran

Ai là kẻ thù của nước cộng hòa Hồi Giáo Iran? Có ba kẻ:

Kẻ thù đầu tiên là Hoa Kỳ.
Một câu khẩu hiệu phổ biến được hô vang bởi người Iran ở cuộc biểu tình công cộng là “cái chết đối với nước Mỹ”. Nhưng đó không chỉ là một khẩu hiệu. Iran đã cam kết có những động thái chiến tranh thực sự chống lại cái mà đất nước mà họ gọi là “con quỷ Satan Vĩ Đại” khoảng hơn ba thập niên qua.

Đã có sự chiếm đoạt của Iran ở tòa Đại Sứ Quán Mỹ tại Tehran vào năm 1979, vụ đánh bom trại lính thủy lục quân ở Beirut mà đã lấy đi 241 sinh mạng quân nhân Mỹ, và vụ đánh bom Tòa Tháp Khobar năm 1996 ở Saudi Arabia mà đã giết chết 19 người Mỹ khác – chưa kể đến Chiến Tranh ở Iraq, mà trong đó Iran chẳng thèm che giấu cái thực tế là đất nước đó đã được cung cấp lực lượng dân vệ chống lại quân đội Mỹ cùng với những loại đạn dược tinh vi, đạn bắn thủng giáp, chịu trách nhiệm cho việc làm tàn tật và cái chết của hàng trăm người lính Mỹ.

Một Iran với vũ khí hạt nhân có thể mở rộng động thái của nó để làm tổn hại tới lợi ích của nước Mỹ, và việc đảm bảo về mặt kiến thức sở hữu hạt nhân sẽ khiến cho việc trả đũa quân sự là vô cùng khó.
Và qua thời gian, cũng không phải quá lâu, một Iran với vũ khí hạt nhân có thể phát triển loại tên lửa đạm đạo xuyên lục địa mà sẽ triệt hạ các thành phố của Mỹ và Châu Âu trong phạm vi tầm vũ khí của nó.

Kẻ thù thứ hai của Iran, Iran là quốc gia Hồi Giáo Shiite, là các quốc gia Hồi Giáo Sunni ở Trung Đông. Một quả bom Iran sẽ lập tức nổ ra một cuộc đua vũ trang trong khu vực như các bang Ả rập – gần như tất cả những khu vực mà có đông dân số là người Sunni – sẽ phải di tản để bảo vệ bọn họ khỏi sự hung hãn từ phía Iran.

Vì những chế độ và các nền độc tài đua nhau trở thành cường quốc hạt nhân, có khả năng là các loại vũ khí hạt nhân có thể được sử dụng, cho dù trực tiếp hay là thông qua sự ủy nhiệm cho những tên khủng bố, phát triển theo cấp số nhân.

Iran và Do Thái

Và kẻ thù thứ ba và cuối cùng của Iran là Israel.
Chỉ có khoảng một ngàn dặm tách nước Cộng Hòa hồi Giáo từ nhà nước Do Thái. Thủ lĩnh người Iran đã gọi Israel là “con chó dại”, “khối u ung thư cần phải được cắt bỏ”, và đã kêu gọi cả công khai lẫn liên tục rằng Israrel đáng bị “hủy diệt”.
Họ tiến hành một cuộc chiến tranh khủng bố không ngừng nhằm chống lại Israel thông qua kẻ ủy thác của họ, Hezbollah và Hamas.

Cựu Tổng Thống Iran Akbar Hashermi Rafsanjani – một người thường được miêu tả là ôn hòa và thực dụng trong báo chí phương Tây – đã khớp nối vị trí của người Iran theo cách này:
“Nếu một ngày nào đó, thế giới Hồi Giáo cũng được trang bị với những thứ vũ khí như Israel hiện tại đang sở hữu, thì chiến lược của đế quốc sẽ đạt đến hướng bế tắc bởi vì việc sử dụng ngay cả một quả bom hạt nhân bên trong Israel sẽ phá hủy hết mọi thứ. Tuy nhiên, một quả bom sẽ chỉ làm hại đến thế giới Hồi Giáo mà thôi.”
Ông ta đã đúng.

Sự đe dọa mang tên Iran

Thế nên những lãnh đạo văn minh và nhạy cảm của thế giới không thể cho phép Iran phát triển vũ khí hạt nhân được.
Bởi vì một khi mà người Iran thực hiện được, họ sẽ đặt ra một mối đe dọa nghiêm trọng đối với nền an ninh của Mỹ và Châu Âu, châm ngòi cho cuộc chạy đua vũ trang khu vực mà có thể thấy được tay đua tồi tệ nhất thế giới giành được thứ vũ khí tồi tệ nhất thế giới, và đe dọa người do Thái bằng sự hủy diệt lần thứ hai trong thế kỷ.
Hoặc là để nói dễ hiểu hơn: Iran không thể nào được phép có quả bom bởi vì họ hoàn toàn có thể sử dụng nó.

Tôi là Bret Stephens, cho Prager University.



No comments: