Monday, November 15, 2010

Nhạc Sĩ PHAN VĂN HƯNG và PALTALK


Tôi chỉ có hân hạnh được gặp anh Phan văn Hưng đâu ba, bốn lần. Mà toàn là ở Brisbane, khi anh đến viếng thành phố này, chứ tôi chưa có dịp đến thăm Adelaide nơi anh cư ngụ. Đọc trên sách vở thấy nói thủ phủ tiểu bang Nam Úc đất đai bằng phẳng và gọi đó là City of Churches. Mà tôi, sống ở Christchurch, Tân Tây Lan, 16 năm trời, nên cũng đã quá quen thuộc với các nhà thờ và những đồng bằng thẳng tắp của vùng Canterbury.

Nhưng tôi đã mến phục anh từ trước đó khá lâu. Tôi vẫn còn nhớ cảm nghĩ của mình khi lần đầu tiên được nghe CD “Ai Trở Về Xứ Việt”. Tôi không phải là một nhạc sĩ. Cũng không phải là một ca sĩ. Thậm chí, âm nhạc đối với tôi là một bộ môn hoàn toàn vượt ngoài khả năng. Nhưng điều đó không ngăn cản được sự rung động trong lòng tôi khi nghe những dòng nhạc của anh Phan văn Hưng. Từ CD đầu tiên nói trên đến những CD sau này như “Sinh Ra Làm Người Việt Nam’, hay “Khát” v.v…

Anh viết nhạc như anh đang kể chuyện. Những câu chuyện thương đau, bi đát của dân tộc. Những câu chuyện đó có thể khác nhau. Các âm điệu có thể khác nhau. Nhưng chung qui vẫn là nói về Quê Hương, Dân Tộc.

* * *
Về sau, được biết thêm anh là một cựu sinh viên du học ở Pháp trước năm 1975, tôi lại càng cảm mến anh hơn. Không, phải nói là tôi đã thầm cảm ơn anh. Cám ơn anh đã lấy lại danh dự cho chúng tôi, những người trẻ tuổi đã bị hiểu lầm hoặc tệ hại hơn, bị gán cho những danh từ bất công nhất.

Chúng tôi có may mắn được ra đến nước ngoài để học hỏi những điều hay, nét lạ của xứ người, những tưởng một ngày nào đó không xa sẽ được trở về để góp bàn tay xây dựng đất nước.

Nhưng hoàn cảnh của quốc gia, định mệnh của dân tộc đã khiến cho chúng tôi phải đau đớn và bất lực nhìn quê hương mình trôi vào dòng thác Đỏ.

Lúc đó, như anh Phan văn Hưng và các bạn của anh bên trời Tây, chúng tôi là những người trẻ cô đơn. Nhưng may mắn đã được Hồn Thiêng Sông Núi dắt dìu để vẫn đi theo con đường của chính nghĩa Quốc Gia.

Hôm trước nhìn tấm ảnh các anh chị em sinh viên biểu tình ở Paris vào ngày 27/4/1975, dầu không nhận ra anh ở đâu nhưng bỗng dưng tôi tin chắc rằng phải có anh Phan văn Hưng và người bạn đường của anh sau này là chị Nam Dao trong đó.

(xin xem tấm hình ở cuối bài)

***
Như đã nói ở trên, tôi hoàn toàn mù tịt về nhạc lý. Có lẽ vì sanh nhằm tuổi Sửu “đàn khảy tai trâu “ ! Nhưng cho phép tôi được so sánh nhạc của anh Phan văn Hưng và nhạc của chị Nguyệt Ánh.

Cũng đồng thời là nhạc đấu tranh. Nhạc chị Nguyệt Ánh nghe bừng bừng, thôi thúc. “Vẫn còn đây ! Vẫn còn đây các con của Mẹ !” hoặc “… Còn đây … máu anh hùng vẫn còn nồng say, Chí quật cường không hề chuyển lay ..”. Nhạc của anh Phan văn Hưng  nghe bi thiết hơn “… Bạn bè của tôi ! Là nhân chứng của cả thế hệ này… ” hay “ … Em sinh ra em là người Việt Nam, trong gian ngỏ tối, không trăng không đèn …”

Hai dòng nhạc, theo tôi, chuyên chở hai tác dụng khác nhau. Một, nói lên nguyên nhân của thảm cảnh, đại họa của dân tộc. Một, để làm sao khải trừ tai ách đó.

Nhưng cả hai, theo tôi, phải để chính các tác giả trình bày. Không ai hát nhạc Nguyệt Ánh hay hơn chị Nguyệt Ánh. Cũng như không ai khiến những bản  nhạc của Phan văn Hưng làm thấm lòng người nghe bằng chính anh Phan văn Hưng.

***
Do đó, khi nghe tin ngày 11/12 tới đây,  anh Phan văn Hưng sẽ trình diễn một buổi duy nhứt ở Melbourne để giúp việc gây quỹ xây dựng đền thờ Quốc tổ nơi đó, và buổi trình diễn sẽ được phát thanh trên diễn đàn paltalk “Nhạc Phan văn Hưng”, tôi ghi ngay vào nhật ký “1 giờ trưa - thứ Bảy 11/12/2010 – paltalk - Phan văn Hưng”.
http://www.lyhuong.net/viet/index.php?option=com_content&view=article&id=3273:3273&catid=39:sinhhoatcongdong&Itemid=58

Hẹn " tái ngộ" cùng anh vào ngày hôm đó, dear anh Hưng !

HƯNG VIỆT

(15/11/2010)


Biểu tình ở Paris 27/4/1975


Trên đây là một tấm ảnh rất cảm động ghi lại cuộc biểu tình của SV Việt Nam tại Paris ngày 27/4/75, ba ngày trước khi Saigon sụp đổ, lúc đó trong nước chúng ta vẫn chưa biết Đất nước sẽ đi về đâu, nhưng tại Âu châu, nhất là tại Pháp mọi người đã biết số phận của VNCH. Các bạn SV Việt Nam đều đã để tang cho một Dân Tộc, một Đất nước, lá Đại kỳ VNCH đã được rước đi khắp quận 13, thành phố Paris.

Bức ảnh được một anh bạn tốt nghiệp KTS tại Pháp trước 75 scan lại từ một tờ báo Pháp mà anh đã cất giữ từ ngày đó, mãi đến hôm nay Phi mới tìm thấy lại xin chia sẻ cùng các ACE nhà Kiến Trúc xa gần.
.
.
.

No comments: