17-1-2012
Đi du lịch Hòa Lan (Nederland), một trong những địa danh mà nhiều du khách muốn đến đó là khu Đèn Đỏ (Red Light) ở Amsterdam.
Đã từ lâu, Hòa Lan nổi tiếng thế giới với khu phố đèn đỏ này. Nó nằm cạnh con kênh soi bóng những ngôi nhà cổ kính được xây dựng từ thế kỷ 14. Nơi đây ngoài những hoạt động mua vui trong các nhà kính, du khách còn có thể đi thăm thành phố trên những con thuyền trôi theo những dòng kênh êm đềm, thơ mộng và quyến rũ. Trên các con thuyền ấy, du khách có thể vừa nhâm nhi bia đặc sản vừa thưởng thức đàn hát những bản dân ca của Hoà Lan.
Không phải những thập niên gần đây, du khách trên thế giới mới biết đến các khu phố đèn đỏ ở Vương quốc Hòa Lan mà ngành kinh doanh thân xác này đã bắt đầu từ những năm đầu thế kỷ 16. Hòa Lan là quốc gia đầu tiên và từ rất lâu đã cho phép việc thiết lập các khu phố đèn đỏ để hợp thức hóa nghề mại dâm.
Ngày 6 tháng 11 vừa qua, báo Công an Nhân dân, cơ quan ngôn luận của Bộ Công an của chế độ, ngẫu hứng chạy một bài dài giới thiệu kỹ nghệ mại dâm ở một nước xa xôi cách Việt Nam gần cả 10 ngàn cây số này. Nhà cầm quyền CSVN muốn gì đây?
Cách đây chừng nửa năm, vào ngày 29 tháng 6, báo Lao Động trong nước có chạy bài “Đã đến lúc không coi mại dâm là tệ nạn” đưa tin rằng “Ngày 28/6, tại Hội nghị triển khai chương trình hành động phòng, chống mại dâm giai đoạn 2011-2015 ở Quảng Ninh, Bộ trưởng Bộ LĐTBXH Nguyễn Thị Kim Ngân đã chính thức đưa ra quan điểm tiếp cận để phòng, chống mại dâm trong thời gian tới là không nên coi đây là tệ nạn xã hội nữa”. À, thì ra là vậy! Nhà cầm quyền CSVN đang “đưa đò”, muốn hợp thức hóa chuyện mại dâm nên xúi cho bà Bộ trưởng Bộ Lao động và Thương binh Xã hội lên tiếng táo bạo như vậy.
Để có một bức tranh phác hoạ về nạn mại dâm ở VN, chúng ta chỉ cần điểm qua vài bài báo trong nước như sau:
Những “phố đèn đỏ” ở Hà Nội, VnExpress ngày 30/6/2011: “Đêm xuống, cả trăm cô gái ở quán cà phê đèn mờ trên “phố vẫy” Phan Đăng Lưu (Gia Lâm), Mai Lâm (Đông Anh), Dương Nội, Ba La (Hà Đông)... lại diện những bộ trang phục khêu gợi ngồi đợi khách.”
Phố “vẫy” giữa thủ đô, VnExpress ngày 20/10/2007: “Khi Hà Nội lên đèn, hàng chục cô gái ăn mặc mát mẻ bắt đầu dàn hàng vẫy khách trên đường Nguyễn Trãi (quận Thanh Xuân). Khách vừa giảm ga, chầm chậm tạt xe vào lề đường, một cô gái trẻ nhao ngay ra, giọng õng ẹo: “Nhanh hay qua đêm hả anh?”.
Mại dâm kích dục bùng nổ ven đô Hà Nội, VietNamNet ngày 08/08/2011, “một số điểm nóng như tụ điểm: Tràng Tiền – Phạm Ngũ Lão – vườn hoa Bác Cổ, tụ điểm khu phố Yesin – vườn hoa Pastơ – Nguyễn Huy Tự - Trần Khánh Dư, số đối tượng hoạt động mại dâm có dấu hiệu tăng lên. Tại những điểm trên, các gái bán dâm thường dùng xe máy làm phương tiện hoạt động hoặc tụ tập thành từng nhóm (5-7 người) đứng đường mời chào tìm khách mua dâm.”
Muôn vẻ mại dâm Sài Gòn, VnExpress ngày 21/7/2008: “Khách vừa chạy xe đến, một loạt xe ôm mắt dáo dác nhìn theo. Như bắt được tín hiệu, một tay xe ôm ngay ngã tư Quốc lộ 13 - Nguyễn Xí bám theo hỏi thẳng: “Chơi hàng không?”
Thâm nhập “thánh địa” mại dâm ở Hà Nội, VietNamNet ngày 14/06/2011: “Gái mại dâm và tệ nạn mại dâm trên cung đường Phạm Văn Đồng, gần công viên Hòa Bình từ lâu nay đang gây nhức nhối cho quần chúng và nhà chức trách”.
Nạn mại dâm hiện nay ở VN có quy mô rộng lớn, từ thành thị cho tới nông thôn. Trong thời kỳ toàn cầu hoá như hiện nay, hội nhập và “đổi mới”, nạn mại dâm ở VN phát triển đa dạng hơn. Theo như công an Hà Nội xác nhận thì hoạt động mại dâm thông qua Internet, “gái gọi”, “sex tour” đang ngày càng tinh vi và gia tăng phức tạp.
Hội nghị tổng kết 5 năm thực hiện chương trình phòng chống mại dâm giai đoạn 2006 - 2010 của VN cho biết: ước tính trên cả nước có đến gần 31,000 người bán dâm; gái bán dâm ngày càng trẻ hóa, tuổi từ 16 đến 18 chiếm 15.3%, 25 đến 35 tuổi chiếm 35% và đông nhất là lứa tuổi từ 18 đến 25 chiếm 42%. Kết quả nghiên cứu năm 2001 ở VN cho biết 51% gái mại dâm có liên quan tới ma túy và 27% nhiễm HIV.
Ở VN, mại dâm là bất hợp pháp. “Để góp phần bảo vệ truyền thống văn hoá tốt đẹp của dân tộc, danh dự, nhân phẩm của con người, hạnh phúc gia đình, giữ gìn trật tự, an toàn xã hội, bảo vệ sức khoẻ nhân dân, xây dựng và phát triển con người Việt Nam” ngày 15 tháng 4 năm 2003, Uỷ ban Thường vụ Quốc hội của VN công bố Pháp lệnh Phòng chống mại dâm quy định những biện pháp và trách nhiệm của của cơ quan, tổ chức, cá nhân và gia đình trong việc loại trừ mại dâm. Ngày 15 tháng 10 năm 2004, nhà nước CSVN cũng đã ban hành Nghị định số 178/2004/NĐ-CP quy định chi tiết một số điều của pháp lệnh phòng chống mại dâm. Ngoài ra, Điều 254 Bộ luật hình sự nước CHXHCNVN cũng đề ra hình phạt hình sự cao nhất là tù chung thân cho hành vi chứa mại dâm.
Luật pháp VN cấm hành nghề mại dâm nhưng trên thực tế nhà cầm quyền dường như bất lực vì dẹp chỗ này nó mọc ra chỗ khác. Đó là chưa nói tới sự đồng lõa và thông đồng của các cán bộ có thế có quyền trong guồng máy nhà nước thường hay bao che cho các dịch vụ phạm pháp này, cấm nhưng lại ngầm cho phép hoạt động ở một số nơi, cho nên nạn mại dâm vẫn còn tồn tại dưới nhiều hình thức chòng chéo phức tạp.
Ngày nay VN là nguồn cung cấp gái mại dâm và đang là điểm đến nóng sốt của đàn ông trên toàn thế giới. Đó chỉ là tình trạng mại dâm ở trong nước. Ở ngoài nước, phụ nữ và các bé gái VN bị buôn bán sang các nước láng giềng như Campuchia, Trung Quốc, Thái Lan, Hồng Kông, Ma Cao, Malaysia, Đài Loan, và xa hơn nữa là Anh Quốc và Tiệp Khắc để bóc lột tình dục, không ngoài mục đích mại dâm.
Trong văn học nghệ thuật và phim ảnh, hình ảnh những cô gái lầu xanh tuyệt đẹp với duyên kiếp bất hạnh nhưng cao thượng và nhân bản được tạo dựng như nàng Kiều trong truyện Kiều bất hủ của thi hào Nguyễn Du, nàng Marguerite Gautier trong La Dame aux camélias (“Trà hoa nữ”) của văn hào Pháp Alexandre Dumas, hay nàng geisha Chiyo của Nhật trong phim “Memoirs of a Geisha” của Steven Spielberg. Nhưng trên thực tế và nhất là trong xã hội VN, nghề bán thân xác phụ nữ này làm nhức nhối, đảo lộn tất cả khái niệm về đạo đức và nhân phẩm phụ nữ đối với dân chúng.
Vậy thì câu hỏi được đặt ra là có nên hợp thức hoá nghề mại dâm ở VN không? Liệu việc hợp thức hoá kỹ nghệ mại dâm ở VN sẽ thành không? Chuyện gì sẽ xảy ra nếu mại dâm được hợp thức hoá?
Suy cho cùng, VN vẫn đang còn là một nước nghèo, trình độ dân trí còn thấp, những phụ nữ lâm vào cảnh bán dâm đại đa số là thành phần thất học, ít học. Hợp thức hoá việc bán dâm sẽ được hiểu sai, hiểu lệch lạc, và được xem như là một cái cớ cho giới trẻ sa ngã, sa đoạ hơn thêm.
Hợp thức hóa rồi thì đám công an, đám cán bộ văn hóa thông tin từ trung ương đến địa phương mất đi một khoản tiền bảo kê hối lộ khổng lồ, lấy gì để ăn, để sống, để báo cáo thành tích? Rồi đám quan chức khối văn hóa xã hội lấy chỉ tiêu gì để đưa vào nhiệm vụ và phương hướng hoạt động?
Hợp thức hoá nghề mại dâm, có nghĩa là đặt các phụ nữ bán thân nuôi miệng ngoài sự kiềm toả cuả các đàn anh ma cô. Điều này cũng có nghĩa là gái mại dâm sẽ phải chịu sự đóng thuế và cương toả cuả nhà cầm quyền. Tránh vỏ dưa lại gặp vỏ dừa!
Xét về tập quán văn hoá, thuần phong mỹ tục cũng như dư luận xã hội của VN và kinh nghiệm từ các nước khác, cũng như những cản trở khác trong các nhận xét nêu trên, rõ ràng là việc hợp pháp hoá nghề mại dâm ở VN rất khó mà thành.
Trường hợp nhà cầm quyền CSVN quyết làm, nhiều vấn đề sẽ nẩy sinh và xung đột với chính sách hiện tại của Đảng trong các lãnh vực như y tế, hưu trí, bảo hiểm sức khoẻ và an ninh trật tự xã hội.
Đó là chưa nói đến chuyện cho phép những người hành nghề mại dâm thành lập nghiệp đoàn. Rồi cơ quan nào sẽ đứng ra kiểm soát và quản lý? Không lẽ Liên hiệp Công đoàn, một công cụ của Đảng? Như thế vô hình chung, Đảng CSVN lãnh đạo và điều hành cả hoạt động nhà thổ sao? Nghe không được chút nào! Mà có được đi chăng nữa thì điều này sẽ đụng đến tử huyệt của chế độ là công đoàn độc lập, tạo tiền lệ cho phong trào đòi hỏi công đoàn độc lập. Công nhân lao động “chân chính” còn chưa hưởng được cái quyền này thì nói gì đến thành phần “mất nhân phẩm” mà chế độ luôn chửi rủa!
Ngày trước, đảng CSVN không ngừng thoá mạ người miền Nam “đàn ông thì ma cô trộm cướp, đàn bà thì đĩ điếm”, ngày nay các quan lớn có hành vi ma cô, cướp giựt của dân và mức độ đĩ điếm của chế độ còn gấp trăm lần ngày trước.
Nhà cầm quyền VN hiện nay là thế tục, đảng CSVN có toàn quyền sinh sát, nên nếu muốn đảng vẫn có thể thực hiện được, bất chấp lòng dân. Chúng ta hãy nhìn lại việc cho Trung Quốc khai thác Bauxite trên vùng an ninh chiến lược Tây Nguyên thì rõ. Đông đảo trí thức trong và ngoài nước can ngăn phản đối dự án này, lòng dân rộn lên bất an, nhưng nhà cầm quyền vẫn tiến hành.
Nếu chuyện hợp thức hoá mại dâm là thật, nếu nó xảy ra, người dân trong nước càng ngày càng chiêm nghiệm được rõ ràng hơn câu “Đừng nghe những gì Cộng Sản nói mà hãy nhìn những gì Cộng Sản làm”.
17 tháng 1 năm 2012
.
.
.
No comments:
Post a Comment