Bùi Tín viết riêng cho VOA
Thứ Năm, 11 tháng 11 2010
Fair Play là chơi kiểu đàng hoàng, là đối xử đứng đắn, mã thượng. Không gian trá, giả dối, không chơi xấu.
Đó là nói về thái độ của Sở Công an Hà Nội mới đây đối với vụ án mang tên “Nguyễn Thượng Long và đồng bọn can tội tham gia làm báo bất hợp pháp và có nội dung chống lại Nhà nước CH XHCN Việt Nam”.
Ông Nguyễn Thượng Long là một nhà giáo quê ở Mỹ Đức–Hà Tây, nay thuộc thành phố Hà Nội, hơn một năm nay là Phó Tổng biên tập của Bán nguyệt san Tổ Quốc do một số trí thức - nhà báo trong và ngoài nước chung sức thực hiện đã được gần 100 số, theo tinh thần tự do ngôn luận, tự do báo chí được Hiến pháp VN và Tuyên ngôn Quốc tế về nhân quyền công nhận và bảo vệ.
Sau 2 tháng điều tra xét hỏi ông Nguyễn Thượng Long - bị cáo trong vụ án – và 2 bị can là ông Lê Tiền Vọng, nhà thơ, bút danh Dân Ngôn, nguyên là Thượng tá QĐND Việt Nam và ông Đào Mộng Lân, cổ động viên của báo Tổ Quốc, nguyên là Trung tá QĐND Việt Nam, sáng ngày 18-10-2010, cơ quan điều tra của Sở Công an Hà Nội đã triệu tập 3 vị trên và chính thức tuyên bố “đình tra” vụ án này.
“Đình tra” theo danh từ chuyên môn của luật học và các tòa án là đình chỉ việc điều tra, không tiến hành điều tra thêm nữa. Quyết định trao cho 3 vị trên đây còn ghi rõ “chấm dứt điều tra, hủy bỏ lệnh khởi tố các bị cáo và bị can trong vụ án này”.
Thế là những lời vu cáo, đe doạ, chụp mũ của một số báo lề phải, chuyên theo đuôi cường quyền, gọi ông Nguyễn Thượng Long và bạn ông là “bọn”, là “chúng nó”, “bị bọn phản động xui giục, mua chuộc”, “sẽ bị đền tội trước vành móng ngựa”… bỗng trở nên trơ trẽn, lố bịch.
Trước mặt cán bộ Sở Công an, ông Nguyễn Thượng Long tỏ ra bình tĩnh, vững vàng, kiên định. Ông tuyên bố rõ: “Tôi tự thấy không phạm luật, không có gì sai trái để phải hối hận cả; tôi yêu cầu sở trả lại tôi những thư từ riêng, những kỷ niệm của bạn bè và máy vi tính riêng là thuộc quyền sở hữu cá nhân bất khả xâm phạm của công dân; tôi luôn khẳng định quyền cầm bút của một nhà báo tự do được Hiến pháp và luật pháp bảo vệ.”
Lời tuyên bố khảng khái của ông Nguyễn Thượng Long được ghi âm rõ ràng.
Thế là Sở Công an Hà Nội đã lùi bước trước lẽ phải. Họ đã tháo lui dù cho đứng trước sự gò ép của lệnh trên, của Bộ Công an, nhiều khả năng là từ Bộ chính trị. Có thể nói họ đã chịu giơ tay đầu hàng trước đối thủ. Nhiều khi lui quân, đầu hàng không có gì là xấu, là nhục.
Đây là một việc làm cực kỳ hiếm có của ngành công an.
Ai cũng biết ngành Công an từ ngày gọi là “đổi mới” đã sa sút đến mức tồi tệ ra sao; công an giao thông chuyên móc túi người lái xe tải, người đi xe máy một cách lộ liễu, trơ trẽn ra sao; công an chống ma túy chuyên tịch thu ma túy rồi bán lén cho dân nghiện ra sao; công an hộ khẩu, cửa khẩu chuyên làm tiền khi đăng ký đi ở, xuất nhập, di chuyển ra sao; và chưa bao giờ công an dở trò dọa nạt dân, chửi bới dân, đánh đập dân, cả giết dân nhiều như mấy năm qua.
Dưới danh hiệu Công an Nhân dân, dưới khẩu hiệu Công an là bạn dân, trong con mắt của đông đảo người dân lương thiện, công an bị đánh giá là bọn kiêu binh tệ hại nhất, dùng quyền lực để hà hiếp, bóc lột, làm tiền, cướp đất, cướp nhà cửa, của cải của nhân dân một cách ngang ngược, bị nhân dân xa lánh, khinh bỉ nhất.
Tất nhiên có một tỷ lệ người tốt, việc tốt trong ngành, nhưng ngày càng hiếm; các cuộc vận động “làm theo lời bác, học đạo đức của bác”, các cuộc khen thưởng lu bù, bừa bãi chỉ là những tấm bình phong mỏng che đầy những tội lỗi và tội ác chồng chất của toàn ngành công an.
Cho nên việc “đình tra”, hủy bỏ việc truy tố nói trên tuy là tất yếu, nhưng trong hoàn cảnh hư hỏng sa sút của ngành Công an và tuy là hy hữu, cũng nên công nhận là một việc làm tốt, đáng khen ngợi, đáng biểu dương và khuyến khích.
Mong rằng ngành Công an cũng sẽ chơi đàng hoàng, Fair Play trong vụ án dựng chuyện để vu cáo ám hại luật sư Cù Huy Hà Vũ, mở sớm cuộc điều tra lại từ đầu vụ án cưỡng dâm các nữ sinh ở Hà Giang và trả tự do ngay tức thời, không trì hoãn cho 2 em Nguyễn Thúy Hằng và Nguyễn Thị Thanh Thúy lẽ ra phải được tại ngoại theo luật, nghĩa là hoàn toàn tự do khi vụ án đang được xem xét lại hoàn toàn.
Phải chăng việc hủy bỏ việc khởi tố, đình tra vụ án đối với nhà báo Nguyễn Thượng Long và 2 cựu sỹ quan bạn ông mở ra một thời kỳ hiểu biết, biết điều, tôn trọng luật của ngành Công an, đi dần vào con đường đúng đắn là phục vụ nhân dân, tôn trọng cuộc sống tự do của mọi công dân, chuộc lại biết bao bất công, lộng hành đã quá lâu và quá nhiều, điều mà người dân lương thiện nào cũng nhận rõ và bất bình.
Bravo! Xin chào mừng thắng lợi của đồng nghiệp Nguyễn Thượng Long, cũng là thắng lợi chung của làng báo Việt Nam, của đông đảo cư dân Blog, của thế lực dân chủ đang bừng dậy, của xã hội dân sự đang lừng lững đàng hoàng rảo bước.
Đó là nói về thái độ của Sở Công an Hà Nội mới đây đối với vụ án mang tên “Nguyễn Thượng Long và đồng bọn can tội tham gia làm báo bất hợp pháp và có nội dung chống lại Nhà nước CH XHCN Việt Nam”.
Ông Nguyễn Thượng Long là một nhà giáo quê ở Mỹ Đức–Hà Tây, nay thuộc thành phố Hà Nội, hơn một năm nay là Phó Tổng biên tập của Bán nguyệt san Tổ Quốc do một số trí thức - nhà báo trong và ngoài nước chung sức thực hiện đã được gần 100 số, theo tinh thần tự do ngôn luận, tự do báo chí được Hiến pháp VN và Tuyên ngôn Quốc tế về nhân quyền công nhận và bảo vệ.
Sau 2 tháng điều tra xét hỏi ông Nguyễn Thượng Long - bị cáo trong vụ án – và 2 bị can là ông Lê Tiền Vọng, nhà thơ, bút danh Dân Ngôn, nguyên là Thượng tá QĐND Việt Nam và ông Đào Mộng Lân, cổ động viên của báo Tổ Quốc, nguyên là Trung tá QĐND Việt Nam, sáng ngày 18-10-2010, cơ quan điều tra của Sở Công an Hà Nội đã triệu tập 3 vị trên và chính thức tuyên bố “đình tra” vụ án này.
“Đình tra” theo danh từ chuyên môn của luật học và các tòa án là đình chỉ việc điều tra, không tiến hành điều tra thêm nữa. Quyết định trao cho 3 vị trên đây còn ghi rõ “chấm dứt điều tra, hủy bỏ lệnh khởi tố các bị cáo và bị can trong vụ án này”.
Thế là những lời vu cáo, đe doạ, chụp mũ của một số báo lề phải, chuyên theo đuôi cường quyền, gọi ông Nguyễn Thượng Long và bạn ông là “bọn”, là “chúng nó”, “bị bọn phản động xui giục, mua chuộc”, “sẽ bị đền tội trước vành móng ngựa”… bỗng trở nên trơ trẽn, lố bịch.
Trước mặt cán bộ Sở Công an, ông Nguyễn Thượng Long tỏ ra bình tĩnh, vững vàng, kiên định. Ông tuyên bố rõ: “Tôi tự thấy không phạm luật, không có gì sai trái để phải hối hận cả; tôi yêu cầu sở trả lại tôi những thư từ riêng, những kỷ niệm của bạn bè và máy vi tính riêng là thuộc quyền sở hữu cá nhân bất khả xâm phạm của công dân; tôi luôn khẳng định quyền cầm bút của một nhà báo tự do được Hiến pháp và luật pháp bảo vệ.”
Lời tuyên bố khảng khái của ông Nguyễn Thượng Long được ghi âm rõ ràng.
Thế là Sở Công an Hà Nội đã lùi bước trước lẽ phải. Họ đã tháo lui dù cho đứng trước sự gò ép của lệnh trên, của Bộ Công an, nhiều khả năng là từ Bộ chính trị. Có thể nói họ đã chịu giơ tay đầu hàng trước đối thủ. Nhiều khi lui quân, đầu hàng không có gì là xấu, là nhục.
Đây là một việc làm cực kỳ hiếm có của ngành công an.
Ai cũng biết ngành Công an từ ngày gọi là “đổi mới” đã sa sút đến mức tồi tệ ra sao; công an giao thông chuyên móc túi người lái xe tải, người đi xe máy một cách lộ liễu, trơ trẽn ra sao; công an chống ma túy chuyên tịch thu ma túy rồi bán lén cho dân nghiện ra sao; công an hộ khẩu, cửa khẩu chuyên làm tiền khi đăng ký đi ở, xuất nhập, di chuyển ra sao; và chưa bao giờ công an dở trò dọa nạt dân, chửi bới dân, đánh đập dân, cả giết dân nhiều như mấy năm qua.
Dưới danh hiệu Công an Nhân dân, dưới khẩu hiệu Công an là bạn dân, trong con mắt của đông đảo người dân lương thiện, công an bị đánh giá là bọn kiêu binh tệ hại nhất, dùng quyền lực để hà hiếp, bóc lột, làm tiền, cướp đất, cướp nhà cửa, của cải của nhân dân một cách ngang ngược, bị nhân dân xa lánh, khinh bỉ nhất.
Tất nhiên có một tỷ lệ người tốt, việc tốt trong ngành, nhưng ngày càng hiếm; các cuộc vận động “làm theo lời bác, học đạo đức của bác”, các cuộc khen thưởng lu bù, bừa bãi chỉ là những tấm bình phong mỏng che đầy những tội lỗi và tội ác chồng chất của toàn ngành công an.
Cho nên việc “đình tra”, hủy bỏ việc truy tố nói trên tuy là tất yếu, nhưng trong hoàn cảnh hư hỏng sa sút của ngành Công an và tuy là hy hữu, cũng nên công nhận là một việc làm tốt, đáng khen ngợi, đáng biểu dương và khuyến khích.
Mong rằng ngành Công an cũng sẽ chơi đàng hoàng, Fair Play trong vụ án dựng chuyện để vu cáo ám hại luật sư Cù Huy Hà Vũ, mở sớm cuộc điều tra lại từ đầu vụ án cưỡng dâm các nữ sinh ở Hà Giang và trả tự do ngay tức thời, không trì hoãn cho 2 em Nguyễn Thúy Hằng và Nguyễn Thị Thanh Thúy lẽ ra phải được tại ngoại theo luật, nghĩa là hoàn toàn tự do khi vụ án đang được xem xét lại hoàn toàn.
Phải chăng việc hủy bỏ việc khởi tố, đình tra vụ án đối với nhà báo Nguyễn Thượng Long và 2 cựu sỹ quan bạn ông mở ra một thời kỳ hiểu biết, biết điều, tôn trọng luật của ngành Công an, đi dần vào con đường đúng đắn là phục vụ nhân dân, tôn trọng cuộc sống tự do của mọi công dân, chuộc lại biết bao bất công, lộng hành đã quá lâu và quá nhiều, điều mà người dân lương thiện nào cũng nhận rõ và bất bình.
Bravo! Xin chào mừng thắng lợi của đồng nghiệp Nguyễn Thượng Long, cũng là thắng lợi chung của làng báo Việt Nam, của đông đảo cư dân Blog, của thế lực dân chủ đang bừng dậy, của xã hội dân sự đang lừng lững đàng hoàng rảo bước.
------------------------------
* Blog của Nhà báo Bùi Tín là blog cá nhân. Các bài viết trên blog được đăng tải với sự đồng ý của Ðài VOA nhưng không phản ánh quan điểm hay lập trường của Chính phủ Hoa Kỳ.
-------------------------------
.
.
.
No comments:
Post a Comment