Saturday, November 28, 2009

ĐƠN KHIẾU NẠI v/v XÉT XỬ BẤT CÔNG ông PHẠM VĂN TRỘI

ĐƠN KHIẾU NẠI
v/v xét xử bất công chồng tôi Phạm Văn Trội

CỘNG HOÀ XÃ HỘI CHỦ NGHĨA VIỆT NAM
ĐỘC LẬP - TỰ DO HẠNH PHÚC
------------ --------

Kính gửi:
- Chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết
- Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
- Tổng bí thư Nông Đức Mạnh
- Phó thủ tướng Phạm Gia Khiêm
- Phó thủ tướng Trương Vĩnh Trọng
- Chủ tich Quốc hội Nguyễn Phú Trọng
- Chủ tịch uỷ ban thường vụ Quốc hội
- Phó chủ tịch Quốc hội phụ trách tư pháp Uông Trung Lưu
- Chủ tịch uỷ ban Pháp luật Quốc hội
- Chủ nhiệm uỷ ban đối ngoại Quốc hội
- Chủ nhiệm uỷ ban tư pháp Quốc hội
- Uỷ ban bảo vệ pháp luật
- Bộ trưởng Bộ công an Lê Hồng Anh
- Thứ trưởng Bộ công an Nguyễn Văn Hưởng
- Bộ trưởng bộ nội vụ
- Chủ tịch uỷ ban mặt trận Tổ quốc
- Chánh án Toà án nhân dân tối cao
- Viện truỏng viện kiểm sát nhân dân tối cao
- Chánh án Toà án nhân dân Hà nội
- Viện trưởng viện kiểm sát nhân dân Hà Nội
- Thẩm phán và hội đồng xét xử sơ thẩm vụ án Phạm Văn Trội

Thưa quý vị,

Tôi tên là Nguyễn Thị Huyền Trang, sinh năm 1980, có hộ khẩu thường trú ở Dũng Tiến, Thường Tín, Hà Nội,
là vợ của ông Phạm Văn Trội, sinh năm 1972, có hộ khẩu thường trú ở Chương Dương, Thường Tín, Hà Nội.


Chồng tôi bị bắt ngày 10/09/2008 nhưng mãi đến hơn một năm sau mới bị Toà án Nhân dân thành phố Hà Nội (TAND) đưa ra xét xử vào ngày 8/10/2009. Trong phiên xử này chồng tội bị kết án 4 năm tù giam và 4 năm quản chế sau khi mãn hạn tù. Toà cho rằng chồng tôi đã làm ra, tàng trữ các tài liệu có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam và như thế vi phạm điểm C khoản 1 điều 88 Bộ Luật Hình sự.

Tôi viết đơn này để khiếu nại về bản án sơ thẩm. Tôi có tham dự phiên toà nói trên và thấy rằng những cáo buộc đối với chồng tôi là vô lý. Ngoài ra tôi thấy TAND Hà Nội đã xử chồng tôi một cách thiếu trách nhiệm, không công bằng.

Trước hết TAND cho rằng chồng tôi đã vu khống, nói xấu nhà nước khi nói chuyện qua điện thoại với một số người và viết đơn tố cáo về việc công an tỉnh Hà Tây quản thúc chồng tôi từ ngày 12 đến ngày 20/11/2006 (trong thời gian Hội nghị APEC đang diễn ra). Chồng tôi đã chỉ kể lại một sự thật hiển nhiên mà tất cả làng xã ai cũng biết. Ai cũng thấy nhà tôi bị hàng chục công an ngồi canh giữ suốt ngày đêm trước cổng nhà hoặc túc trực ngay tại tram y tế của xã để ngăn không cho chồng tôi ra khỏi nhà. Chồng tôi chỉ tố cáo những viên chức phạm pháp cụ thể trong bộ máy nhà nước nên không thể xem là chồng tôi nói xấu nhà nước. Trên thực tế chồng tôi cũng không bị truy tố về tội vu khống. Chồng tôi có đưa đơn tố cáo này cho anh Bạch Ngọc Dương và anh Nguyễn Khắc Toàn đọc. Chồng tôi có quyền chia xẻ những bức xúc về việc bị tước đoạt quyền tự do công dân ghi trong Hiến pháp với bạn bè. Phía công tố không chứng minh được rằng chồng tôi đã đưa bài này lên mạng internet nên không được phép kết luận rằng chồng tôi tuyên truyền. Nếu chồng tôi có phạm tội thì tôi không hiểu tại sao chồng tôi có thể sống yên ổn suốt 2 năm trời cho đến ngày bị bắt?

Cáo buộc rằng chồng tôi đã tàng trữ các tài liệu có nội dung chống Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam lại càng vô lý hơn nữa. Khi khám xét nhà tôi vào ngày 11/09/2008 công an đã tịch thu máy tính của chồng tôi và dùng kỹ thuật chuyên nghiệp để phục hồi một số tài liệu có nội dung chống Đảng CSVN và Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đây là những bài viết do ai đó gửi vào hộp thư điện tử của chồng tôi và chồng tôi đã xoá chúng đi. Trong thời đại nối mạng toàn cầu này có hàng triệu người trên đất nước Việt Nam nhận được mỗi ngày vài ba email lạ mỗi ngày. Nếu toà vẫn kết tội chồng tôi về nội dung của những thư lạ này thì toà thật không công bằng và đầy sai sót. Ngoài ra chồng tôi đã xoá chúng đi và đã xoá triệt để đến nỗi công an phải dùng nghiệp vụ chuyên nghiệp mới phục hồi được thì không thể bị kết tội tàng trữ được. Trong những vụ án trước đây, tôi nghe nói TAND đã cáo buộc một số người tội tàng trữ với lý luận rằng nếu họ không có ý định tàng trữ thì họ đã phải xoá bỏ các tài liệu ngay sau khi nhận được. Nay chồng tôi đã làm đúng như vậy mà vẫn bị xem là có tội. Đây quả thật là điều vô cùng thiếu công bằng.

Tại phiên xử nói trên thẩm phán Nguyễn Quốc Hội đã không cho tranh luận để tìm ra sự thật và sự công bằng. Toà án chỉ xử 1 chiều mà không xem xét đến luận cứ của luật sư bào chữa và sự giải thích của chồng tôi trong phiên xử. Cho nên tôi cho rằng phiên xử nói trên là bất công. Tôi xin miễn kể ra ở đây những khó khăn mà luật sư Đông đã gặp phải khiến cho luật sư Đông chỉ được phép gặp chồng tôi và xem hồ sơ vụ án trong một thời gian rất ngắn trước ngày xử.

Với những lý do nêu trên tôi kính mong các vị lãnh đạo cơ quan hữu trách cho mở lại cuộc điều tra về những cáo buộc đối với chồng tôi, mở lại phiên xử công bằng cho chồng tôi và trả tự do cho chồng tôi ngay khi thấy những cáo buộc là vô lý. Tôi tin rằng nhiệm vụ bảo vệ công lý và pháp luật là nhiệm vụ của mọi người dân Việt Nam - kể cả của chồng tôi, của luật sư chồng tôi và của tôi - chứ không phải chỉ của các cơ quan nhà nước.

Tôi xin chân thành cảm ơn.

Hà nội, ngày 11 tháng 11 năm 2009

Nguyễn Thị Huyền Trang






No comments: