Saturday, August 22, 2009

ĐỪNG NÉM CHO CÔNG AN CSVN MỘT THẮNG LỢI QUÁ DỄ DÀNG


Xin đừng ném cho công an của chế độ CSVN một thắng lợi quá dễ dàng
Hoàng Cơ Định
Cập nhật ngày: 22/08/2009
http://www.viettan.org/spip.php?article8836
Việc giới cầm quyền CSVN bắt giam các nhà dân chủ Nguyễn Tiến Trung và Trần Anh Kim mới xẩy ra cách đây không lâu đã làm mọi người ngỡ ngàng, ngỡ ngàng vì một nhà nước khiếp nhược trước ngoại bang trong vụ khai thác bô-xít tại Tây Nguyên và bỏ mặc ngư dân bị giặc Tầu bức hại tại Biển Đông lại có thể hung hãn với những đồng bào, chỉ lên tiếng bảo vệ dân quyền, đến như vậy…
Điều khác làm mọi người ngạc nhiên không kém là hình ảnh mới đây trên truyền hình nhà nước của bác Trần Anh Kim, anh Nguyễn Tiến Trung, ông Trần Huỳnh Duy Thức và Ls Lê Công Định. Tất cả đều đồng loạt thú nhận đã "vi phạm pháp luật của Nhà nước Cộng hòa XHCN Việt Nam" và mong được "hưởng khoan hồng". Cả bốn người này đều là những người đã từng tham gia tố cáo những điều vô lý trong cái gọi là “Pháp luật nhà nước CHXHCNVN”.
Thật ra thì chẳng cần nhờ sự tố cáo của họ, vô số đồng bào, và ngay cả bọn làm ra và đang núp sau loại pháp luật đó, đều thấy những vô lý của luật pháp chế độ. Nay bỗng dưng bốn người này lại nói ngược lại một sự thật mà họ đã từng bảo vệ, mà một sự thật thì đâu có thể đảo ngược dễ dàng như vậy?
Những nhà tranh đấu tranh dân chủ đó cũng từng thể hiện sự can đảm khi dám công khai đối đầu với chế độ, ngay trong lòng chế độ suốt mấy năm dài. Nhưng nay chỉ trong vài tuần, thậm chí chỉ vài ngày, họ đã có những phát biểu trái ngược lại những gì họ từng tin tưởng và can đảm bảo vệ trong nhiều năm tháng. Do đó, các đoạn TV kể trên không đủ để kết luận gì về 4 nhà dân chủ này nhưng lại mở ra một sự việc sâu xa hơn…

Hiển nhiên, CSVN tưởng rằng khi họ ép được các nhà dân chủ đang bị giam giữ nói trắng thành đen, là họ đã làm nhục các nhà dân chủ, đã làm nhụt chí phong trào dân chủ Việt Nam đồng thời đề cao chế độ CS của họ… Chuyện tinh thần của phong trào dân chủ bị giảm xuống là điều có xẩy ra phần nào và cũng là bình thường trong tiến trình đấu tranh, nhưng chế độ CS không phải vì vậy mà được đề cao. Những lời gọi là thú tội và xin khoan hồng đồng loạt của các nhà dân chủ chỉ nói lên trước cả thế giới sự độc địa và đáng ghê tởm của guồng máy trấn áp con người trong chế độ độc tài CSVN.

Phong trào dân chủ Việt Nam bị ảnh hưởng như thế nào trước thủ thuật đê tiện này của công an CS tùy thuộc vào chính những người đang thực sự đấu tranh cho dân chủ. Tôi xin nhấn mạnh “những người đang thực sự đấu tranh” chứ không phải những người đứng bên lề và bỗng dưng cho mình cái quyền “đòi nợ người đi đấu tranh”. Chính những từ ngữ cay nghiệt, mỉa mai và cả trịch thượng nữa của họ vô tình là phần thưởng và khuyến khích cho các thủ thuật quỉ quyệt của chế độ. Và cũng chính những trách móc vội vã của những người đứng ngoài đã góp phần vô hiệu hóa các nhà dân chủ, đúng như công an CS muốn.

Xin nhớ là TẤT CẢ các dữ kiện về sự việc này cho đến nay đều được cung cấp bởi công an CSVN, một cơ quan được chỉ đạo bởi những người mà chúng ta đều biết về mức độ gian xảo và đê hèn.

Bên cạnh phản ứng tiêu cực, trước kịch bản “nhận tội” của các nhà dân chủ sa cơ, cũng có thái độ tích cực của một số tiếng nói đấu tranh trung kiên. Tôi xin phép trích một phần bài nhận định của nhà Dân Báo Phục Hưng (tên gọi của Blogger Sphinx) về trường hợp các nhà dân chủ bị bắt như sau:
Các nhà dân chủ của chúng ta cũng vậy. Người kiên quyết, sẵn sàng chấp nhận cái chết như cha Nguyễn Văn Lý, chị Lê Thị Công Nhân chắc chắn rất đáng khâm phục và ngưỡng mộ, nhưng những người chấp nhận cúi đầu nhận tội như Nguyễn Tiến Trung, Lê Công Định cũng cần được chấp nhận 1 cách cảm phục. Ta bằng họ không khi ta chẳng dám làm, vì chẳng dám làm nên không dám nhận, đó là chuyện của muỗi. Họ đã dấn thân và nay cộng sản dùng gia đình, người thân của họ để uy hiếp đương nhiên họ phải xót. Nhưng còn trên thế nữa, chắc chắn họ hiểu được rằng, muốn làm gì thì trước tiên là phải sống, người chết chỉ nằm yên ăn nhang khói và nghe kinh cầu nguyện thôi, chẳng làm được gì cả đâu. Nhất là trong cái tình trạng hơn 86 triệu dân mà chưa được tới trăm người quả cảm thế này, thì tổn thất bất kỳ ai trong họ sẽ là 1 mất mát vô cùng lớn. Đừng khinh bỉ họ, đừng chửi họ hèn khi mà còn hơn 86 triệu kẻ khác hèn hơn mới khiến họ lâm vào cảnh đó, khi họ chiến đấu để cứu những kẻ còn không dám bảo vệ chính bản thân mình. Giả sử họ thực sự mệt mỏi và buông xuôi, đó cũng là quyền của họ. Họ được phép làm như thế vì chẳng kẻ quái nào trên cuộc đời này được quyền ép họ hi sinh trong khi bản thân mình không dám, chẳng bất kỳ 1 kẻ nào được cái quyền bắt người khác chết để cứu mình cả, kể cả thượng đế.

Về phần tôi, trong số các nhà dân chủ mới bị bắt và "thú tội trong tù" tôi chỉ biết trực tiếp anh Nguyễn Tiến Trung. Khi nghe Nguyễn Tiến Trung phát biểu lần đầu tiên cách đây vài năm, tôi không tin lắm vào lời nói của Trung. Nhưng về sau, gặp anh vài lần và đọc khoảng 20 lần phát biểu khác của Nguyễn Tiến Trung, tôi đã tin tưởng người thanh niên có trái tim yêu nước này. Dĩ nhiên tôi không đồng ý với những lời Nguyễn Tiến Trung mới nói trên TV của chế độ, nhưng chẳng thể nào chỉ vì một lần phát biểu trật vuột giữa tù ngục mà tôi có thể lên án một người bạn. Chẳng thể nào chỉ vì một lần phải nói điều bị ép buộc lại đủ để xóa tan 20 lần bộc bạch tâm hồn trong tự do.

Cách đây một tháng, khi ký tên vào một kiến nghị đòi tự do cho Nguyễn Tiến Trung tôi có viết thêm như sau:
Chúng ta đòi hỏi Nhà Nước CSVN phải trả tự do cho Nguyễn Tiến Trung
Vì anh chỉ tranh đấu cho những quyền căn bản của một con người văn minh
Vì anh là một tấm gương trách nhiệm và dũng cảm của tuổi trẻ Việt Nam
Vì anh là gạch nối cảm thông giữa người Việt ở trong và ngoài nước
Vì tương lai Dân Tộc sẽ tốt đẹp nếu Việt Nam có được nhiều thanh niên như Nguyễn Tiến Trung...
Bởi lẽ đó, những “lời thú tội” mới đây của Nguyễn Tiến Trung trong nhà tù chế độ, cho dù có xẩy ra năm hay bẩy lần nữa, cũng không làm tôi thay đổi quan điểm về người thanh niên thiện chí và dũng cảm này. Tôi sẽ tiếp tục đặt niềm tin nơi anh khi anh ra khỏi nhà tù CSVN.

Về phía chế độ CSVN, sự việc họ rêu rao chuyện bốn nhà dân chủ nhận tội và xin khoan hồng lên truyền hình cho thấy đầu óc của những con người vẫn đứng yên với thời Stalin và “Cải cách ruộng đất”, không mở mang thêm được chút nào sau hơn nửa thế kỷ tiến hoá của nhân loại. Dưới thời Stalin tại Liên sô, đã có biết bao nhiêu tù nhân, một khi vào tù, đã thú nhận phạm những tội tày trời mà ai cũng biết không liên hệ gì tới đời sống của họ. Tại Việt Nam, dưới thời “Cải cách ruộng đất”, người ta cũng đã thành khẩn gian dối kết tội nhau! Vì vậy mà bản tự thú của 4 nhà dân chủ được phổ biến vào ngày 19/8 đã thể hiện bản chất chế độ độc tài CSVN hơn là tâm tư thật của 4 nạn nhân. Lời thú tội về một tội danh vu vơ của 4 nạn nhân trước ông kính truyền hình của Nhà Nước CSVN, không có giá trị pháp lý để kết tội Nguyễn Anh Kim, Nguyễn Tấn Trung, Trần Huỳnh Duy Thức và Lê Công Định, nhưng lại là một bằng cớ quan trọng để kết án chế độ CSVN và những kẻ đang cầm đầu chế độ này.

Tôi xin kết thúc bài nhận định này bằng lời nhắn gửi tới thân nhân của bác Trần Anh Kim, anh Nguyễn Tấn Trung, ông Trần Huỳnh Duy Thức và Ls Lê Công Định. Quý vị là những người đang bị nhiều dằn vặt và trong hoàn cảnh khó ăn khó nói. Cá nhân tôi, và tôi tin là còn rất nhiều người Việt Nam khác, cảm thông với quý vị. Tôi có thể đoan chắc là cảm tình và sự kính trọng chúng tôi dành cho người thân của quý vị trong suốt thời gian qua không thể mai một chỉ vì một lời thú tội của họ trước ống kính truyền hình trong khi họ đang bị tù đầy bởi chế độ CSVN. Tốt nhất chúng ta hãy cùng coi những lời nhận tội vô giá trị đó như không có và “Không ném cho công an CSVN một thắng lợi quá dễ dàng”!

Hoàng Cơ Định
hoangcodinh@jps.net

No comments: