Đăng ngày 19-06-2017
Theo
AFP, tổ chức bảo vệ nhân quyền quốc tế Human Rights Watch( HRW) ngày 19/06/2017,
công bố bản phúc trình về việc nhiều nhà hoạt động nhân quyền và
các blogger ở Việt Nam thường xuyên bị hành hung, đe dọa. Trong khi đó,
thủ phạm của các vụ bạo lực nhằm vào những người có tiếng nói
đối kháng không bị truy cứu trách nhiệm. Tổ chức phi chính phủ theo
dõi nhân quyền yêu cầu “chính quyền Việt Nam cần ra lệnh chấm dứt tất cả
mọi hành vi tấn công và truy cứu trách nhiệm những người liên quan”.
Một số nhà hoạt động và blogger Việt Nam bị những kẻ "côn đồ" lạ
mặt hành hung, từ 01/2015 đến 04/2017 (Ảnh HRW - hrw.org)
Dưới tiều đề “Không chốn dung thân cho
các nhà hoạt động nhân quyền: Các nhà vận động dân chủ và blogger ở
Việt Nam bị hành hung”, bản phúc trình của HRW dài 65 trang nêu
ra 36 trường hợp những người hoạt động nhân quyền và blogger bị những
kẻ mặc thường phục tấn công, đánh đập, nhiều người bị thương tích
nặng, trong khoảng thời gian từ tháng Giêng năm 2015 đến tháng Tư năm
2017.
Theo bản phúc trình, nạn nhân của các vụ
hành hung bạo lực như vậy thường là các nhà hoạt động thường tham
gia các sự kiện công cộng như biểu tình bảo vệ môi trường, tập hợp
đòi thả các nhà hoạt động bị chính quyền giam giữ hoặc câu lưu.
Vẫn theo bản phúc trình, nhiều nạn nhân cho biết
việc đánh đập xảy ra trước sự chứng kiến của công an mặc sắc phục mà họ không
làm gì để can thiệp. Bản tin của AFP trích dẫn ông Brad Adams, giám đốc
châu Á của Human Rights Watch nói:
“Hiện tượng côn đồ bắt cóc các nhà hoạt động giữa
ban ngày, dùng vũ lực cưỡng ép họ lên xe rồi đánh đập cho thấy có sự miễn trừ
trách nhiệm trong việc đàn áp các nhà hoạt động”.
Ông Brad Adams nhận định : “Tình trạng các nhà
hoạt động ở Việt Nam có nguy cơ bị bỏ tù vì phát ngôn ý kiến của mình đã đủ tồi
tệ rồi, giờ đây họ lại còn phải đối mặt với nguy cơ mất an toàn hàng ngày, chỉ
vì thực thi các quyền cơ bản của mình.”
Đại diện HRW tại châu Á nhấn mạnh: “Chính
phủ Việt Nam cần tuyên bố rõ rằng kiểu hành xử đó sẽ không được dung thứ, và chấm
dứt chiến dịch đối phó với những người vận động cho nhân quyền theo cách thức
này.”
Tổ chức bảo vệ nhân quyền này cũng lên tiếng
kêu gọi các nhà tài trợ quốc tế và đối tác thương mại của Việt Nam
cần thúc đẩy chính phủ Việt Nam ngăn chặn những hành động côn đồ
nhằm vào các nhà hoạt động ôn hòa và truy cứu trách nhiệm những kẻ
thủ ác.
--------------------------------
BBC Tiếng Việt
19 tháng 6 2017
Tổ
chức Theo dõi Nhân quyền (HRW) công bố bản phúc trình mới nhất về các nhà vận động
dân chủ và blogger ở Việt Nam bị hành hung.
Bản phúc trình dài 65 trang được HRW công bố hôm
19/6 "là một nỗ lực bổ sung vào phần còn thiếu", bằng cách tường
trình 36 vụ việc xảy ra trong thời gian gần đây, khi các nhà hoạt động nhân quyền
bị "côn đồ" đánh đập ở Việt Nam.
Hai nhà hoạt động Bạch Hồng Quyền (trái, đang bị truy nã) và Hoàng Đức
Bình (đang bị giam). FB HOANG BINH
Theo tài
liệu này, nhìn từ vụ tấn công Luật sư Nguyễn Văn Đài và bạn bè ông có
thể thấy một xu hướng đáng lo ngại ở Việt Nam: các nhóm hành hung các nhà hoạt
động, dường như nhận được "sự chỉ đạo hoặc cho phép của những người có thẩm
quyền."
Ông
Brad Adams, Giám đốc Ban Á châu của HRW, cho biết: "Tình trạng các nhà hoạt động ở Việt
Nam có nguy cơ bị bỏ tù vì phát ngôn ý kiến của mình đã đủ tồi tệ rồi, giờ đây
họ lại còn phải đối mặt với nguy cơ mất an toàn hàng ngày, chỉ vì thực thi các
quyền cơ bản của mình".
"Chính phủ Việt Nam cần tuyên bố rõ rằng kiểu hành xử đó sẽ không được
dung thứ, và chấm dứt chiến dịch đối phó với những người vận động cho nhân quyền
theo cách thức này."
"Hiện tượng côn đồ bắt cóc các nhà hoạt động giữa ban ngày, dùng vũ lực
cưỡng ép họ lên xe rồi đánh đập cho thấy có sự miễn trừ trách nhiệm trong việc
đàn áp các nhà hoạt động."
"Chính quyền Việt Nam cần phải hiểu rằng việc dung thứ các hành vi bạo
lực như thế sẽ dẫn tới tình trạng vô luật pháp và hỗn loạn chứ không phải trật
tự và ổn định xã hội như họ tuyên bố đang cố gắng hướng tới."
Bản phúc trình của tổ chức nêu trên viết: "Tần suất và hậu quả của
loại tấn công được ghi nhận trong phúc trình này, thực chất là một hình thức
đàn áp ngoài hệ thống pháp luật, nhận được quá ít sự chú ý."
Tất cả các vụ hành hung được ghi nhận diễn ra trong
khoảng thời gian từ tháng 1/2015 đến tháng 4/ 2017, từ vụ của nạn nhân Huỳnh
Công Thuận đến vụ gần đây là Huỳnh Thành Phát và Trần Hoàng Phúc.
"Một số vụ hành hung diễn ra ngay trước mắt công an mặc sắc phục mà
họ không can thiệp. Nhiều vụ đánh đập xảy ra cùng thời điểm, và dường như để trợ
giúp chính quyền áp dụng các biện pháp đàn áp nhằm vào các nhà hoạt động bị để
ý," tài liệu viết.
"Trong hầu hết các vụ việc, các nhà hoạt động bị "côn đồ"
để mắt tới cũng phải chịu các biện pháp đàn áp chính thức của chính quyền, kể cả
bị bắt giữ."
Luật sư Nguyễn Văn Đài bị bắt từ tháng 12/2015 nhưng vẫn chưa đưa ra xét
xử. FB NGUYEN VAN DAI
'Ngày
càng kết nối'
Theo HRW, dù mối liên hệ chính xác giữa những kẻ côn
đồ và chính quyền thường không thể minh xác được, "nhưng trong một nhà nước công an trị sát sao như Việt Nam, gần như
không có gì phải nghi ngờ về việc những kẻ này có quan hệ với, và hành động
theo sự chỉ đạo của mật vụ nhà nước."
Bản phúc trình ghi nhận: "Thông tin về những thể loại tấn công này không thể đầy đủ do bị hạn
chế về tiếp cận tin tức và kiểm duyệt báo chí ở Việt Nam."
HRW ghi nhận trong năm 2016, có ít nhất 21 nhà vận động
nhân quyền bị kết án và ít nhất 20 vụ hành hung xảy ra với hơn 50 nạn nhân.
"Trong rất nhiều vụ tấn công, những kẻ thủ ác thường đeo khẩu trang.
Có một số vụ, như đã nêu ở trên, các nhà hoạt động cho biết rằng công an mặc sắc
phục có mặt tại đó nhưng không làm gì để ngăn chặn việc hành hung," phúc trình viết.
"Trong hầu hết các vụ, không có ai bị truy cứu trách nhiệm vì hành
vi hành hung. Rất nhiều nhà hoạt động đã trình báo công an về các vụ hành hung,
nhưng việc điều tra hầu như chưa bao giờ được tiến hành."
HRW được biết chỉ có một vụ duy nhất những kẻ thủ ác
và cán bộ công an được cho là phải chịu trách nhiệm về vụ hành hung bị điều
tra.
Tổ chức này ghi nhận, "bất chấp những rủi ro lớn về an toàn và tự do cá nhân, cộng đồng
blogger và các nhà hoạt động nhân quyền tiếp tục lớn mạnh ở Việt Nam."
Được sự trợ giúp của Internet, nhất là các mạng xã hội như Facebook và
Youtube, những nhà vận động nhân quyền "ngày càng kết nối và hỗ trợ nhau
chặt chẽ hơn trong cuộc đấu tranh vì các quyền tự do chính trị và các quyền cơ
bản của con người".
"Bàn tay đàn áp tàn bạo, kể cả việc hành hung thân thể đương nhiên
đã làm một số người ở Việt Nam ngại tham gia hoạt động, nhưng nhiều người khác
vẫn dũng cảm tiếp tục lên tiếng kêu gọi xây dựng một xã hội dân chủ và tôn trọng
nhân quyền".
Tháng 5/2017, báo Nghệ An đưa tin bắt giữ 'phản động'
Hoàng Đức Bình và đăng lệnh bắt giữ ký ngày 13/5, theo đó cáo buộc ông vi phạm
điều 257, 258 Bộ luật Hình sự về tội 'Chống
người thi hành công vụ; lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của
Nhà nước; quyền lợi ích hợp pháp của tổ chức, công dân'.
Bản tin Thời sự truyền hình Nghệ An hôm 15/5 cho thấy
ông Hoàng Bình viết: "Tôi không đồng
ý vì công an Nghệ An đã đánh đập tôi và bắt tôi..."
Hà Nội thường bác cáo buộc vi phạm nhân quyền từ các
tổ chức quốc tế và nói rằng các nhà hoạt động bị bắt "vì vi phạm pháp luật".
Tháng 3/2017, một trong các nhà hoạt động, bà Nguyễn
Ngọc Như Quỳnh, tức blogger Mẹ Nấm, được Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ vinh danh với giải
thưởng Phụ nữ Quả cảm Quốc tế 2017, sự kiện ngay lập tức bị phía Việt Nam phản
đối và coi là "hành động thiếu khách quan, không phù hợp và không có lợi
cho việc phát triển quan hệ hai nước".
------------------------------------
RFA
2017-06-19
2017-06-19
Tổ
chức theo dõi nhân quyền Human Rights Watch vào ngày 19 tháng 6 chính thức ra
phúc trình về tình trạng nhà cầm quyền Việt Nam trấn áp giới hoạt động, các
bloggers thông qua biện pháp sử dụng các thành phấn côn đồ.
Nhà hoạt động Lã Việt Dũng bị tấn công ở Hà Nội hôm
10/7/2016. AFP photo
Human Rights Watch kêu gọi nhà cầm quyền Hà Nội phải
chấm dứt tình trạng mà được nói diễn ra khắp nơi trên cả nước khi mà các
bloggers và nhà hoạt động vì quyền con người tại Việt Nam bị đánh đập, đe dọa
trừng phạt.
Phúc trình dài 65 trang khổ giấy A4 có tựa ‘Không chốn
dung thân cho các nhà hoạt động vì nhân quyền. Các nhà vận động dân chủ và
blogger ở Việt Nam bị hành hung.’ Phúc trình nêu 36 trường hợp điển hình mà những
thành phần mặc thường phục ra tay đối với những đối tượng vừa nêu trong khoản
thời gian từ tháng giêng năm 2015 cho đến tháng 4 năm 2017.
Trong những vụ việc như thế nạn nhân thường bị
thương tích nặng nề. Và nhiều người trong cuộc cho biết sự việc hành hung xảy
ra trước sự chứng kiến của công an mặc sắc phục nhưng không hề làm gì để ngăn
chặn bạo lực.
Trước tình trạng được nêu ra, Human Rights Watch đưa
ra một số khuyến nghị đối với nhà cầm quyền Hà Nội và quốc hội Việt Nam hiện
nay.
Ba khuyến nghị chủ yếu đối với chính phủ Nước Cộng
hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam gồm yêu cầu lãnh đạo các cấp từ trung ương đến địa
phương cần công khai và thẳng thắn lên án mọi hành vi hành hung cơ thể và các
hình thức sách nhiễu, trả thù khác vì đó là những hành vi phạm pháp. Thứ hai
các lãnh đạo Việt Nam phải tiến hành điều tra kỹ càng, công minh về các vụ việc
liên quan; truy tố những các nhân có đủ bằng chứng về hành vi sai phạm. Và thứ
ba lãnh đạo cấp trung ương phải qui trách nhiệm cho các cấp dưới ở các tỉnh,
thành phố và địa phương để xảy ra các vụ hành hung, đe nẹt hay dọa dẫm trả thù
giới hoạt động và các blogger hoạt động vì quyền con người…
Đối với Quốc hội Việt Nam, Human Rights Watch kêu gọi
cần ra một nghị quyết nhằm công khai và thẳng thắn lên án mọi hành vi hành hung
cơ thể và các hình thức sách nhiễu , trả đũa nhắm vào các blogger, các nhà hoạt
động nhân quyền. Ngoài ra Quốc hội Việt Nam cấn hủy bỏ, sửa đổi các điều khoản
trong Bộ Luật Hình sự Việt Nam có nội dung hình sự hóa hành vi bất đồng chính
kiến ôn hòa với các tội danh về ‘an ninh quốc gia’ được định nghĩa không chính
xác.
Đó là những điều như 88, 258, 79 lâu nay được áp dụng
để buộc tội cho những tiếng nói bất đồng chính kiến tại Việt Nam.
----------------------------------
VOA Tiếng Việt
19/06/2017
Phúc
trình của Human Rights Watch phổ biến hôm 19/6/ 2017 nói rằng tại Việt Nam các
blogger và các nhà tranh đấu cho nhân quyền bị đánh đập, đe dọa, và hăm dọa trừng
phạt. Chính phủ Việt Nam phải ra lệnh chấm dứt tình trạng này và buộc những kẻ
vi phạm chịu trách nhiệm. Các chính phủ cấp viện phải yêu cầu nhà cầm quyền Việt
Nam chấm dứt trấn áp, và rằng đàn áp tự do Internet, phát biểu ôn hòa và hoạt động
tranh đấu sẽ gánh chịu những hậu quả.
Người dân biểu tình phản đối vụ bắt nhà hoạt động Hoàng Bình; Diễn Châu,
Nghệ An, 15/5/2017
Phúc trình 65 trang nhan đề 'Không chốn dung thân cho các nhà hoạt động vì nhân quyền - Các
nhà vận động dân chủ và blogger ở Việt Nam bị tấn công' nêu rõ 36 trường
hợp những kẻ không rõ lai lịch, mặc thường phục hành hung những người tranh đấu
cho nhân quyền và các blogger trong khoảng thời gian từ tháng 1/2015 đến tháng
4/2017, và thường gây ra thương tích trầm trọng. Các nạn nhân thuật lại rằng
nhiều vụ hành hung diễn ra ngay trước mắt công an mặc sắc phục mà họ không can
thiệp.
Ông Brad Adams, Giám đốc châu Á của HRW, nói:
"Tình trạng các nhà hoạt động ở Việt Nam có nguy cơ bị bỏ tù vì nói lên ý
kiến của mình là đã quá tệ rồi, giờ đây họ lại còn phải đối mặt với nguy cơ mất
an toàn hàng ngày, chỉ vì thực thi các quyền cơ bản của mình. Chính phủ Việt
Nam cần phải nói nói rõ rằng kiểu hành xử đó sẽ không được dung thứ, và chấm dứt
chiến dịch tấn công những người vận động cho nhân quyền theo cách thức
đó."
Human Rights Watch ghi nhận một chiến thuật hành
hung các blogger và các nhà tranh đấu cho nhân quyền trên khắp cả nước, từ Hà Nội
đến Thành phố Hồ Chí Minh, Đà Nẵng, Nha Trang, và Vũng Tàu, và tại các tỉnh như
Quảng Bình, Nghệ An, Hà Tĩnh, Bình Dương, Lâm Đồng, và Bắc Giang.
Nhiều vụ hành hung xảy ra trước công chúng, ngay
trên những đường phố ở Việt Nam, như vụ hồi tháng 7/2016 khi nhà hoạt động
tranh đấu cho môi trường Lã Việt Dũng bị tấn công khi đang trên đường về nhà
sau buổi sinh hoạt xã hội với Câu lạc bộ No-U Football ở Hà Nội. Những kẻ không
dõ lai lịch đã dùng gạch đập vào đầu, làm chấn thương sọ não ông Dũng.
Tháng 5/2014, những kẻ lạ mặt dùng cây sắt đánh nhà
tranh đấu cho nhân quyền Trần Thị Nga làm bà gãy đầu gối và cánh tay trái. Những
vụ hành hung xảy ra ngay tại những nơi công công cộng, như trong quán cà phê. Hồi
tháng 6/2016, một kẻ không rõ lai lịch đã đấm vào mặt nhà vận động cho dân chủ
Nguyễn Văn Thạnh trong một quán cà phê ở Đà Nẵng. Công an đến hiện trường thay
vì điều tra vụ hành hung, họ lại bắt ông Thành nhiều giờ đồng hồ để thẩm vấn
ông vế các bài viết chính trị.
Trong các vụ khác, những kẻ lạ mặt cưỡng ép các nhà
hoạt động lên xe hơi hay xe van, hành hung họ và thả họ ra giữa những nơi hoang
vắng. Điển hình là vào tháng 4/2017, một nhóm người mặc thường phục, đeo khẩu
trang bắt cóc hai nhà hoạt động cho nhân quyền Huỳnh Thành Phát và Trần Hoàng
Phúc ở Ba Đồn, tỉnh Quảng Bình, đưa họ lên xe van để đánh đập bằng bằng cây gậy
và dây thắt lưng rồi bỏ hai nhà hoạt động này ở giữa rừng. Tháng 2/2017, một
nhóm côn đồ mặc thường phục bắt cóc nhà tranh đấu cho nhân quyền Nguyễn Trung
Tôn và bạn của ông là Nguyễn Việt Tứ, cũng tại Ba Đồn, lôi họ lên xe van và chở
đi. Những tên này lột quần áo của ông Tôn và ông Tứ, lấy áo jacket trùm đầu họ
và đánh họ bằng ống sắt rồi thả họ ra giữa rừng. Ông Nguyễn Trung Tôn bị đa chấn
thương và phải đi bệnh viện phẫu thuật chữa trị.
Ông Adams nói: “Tình trạng những kẻ thủ ác bắt cóc
các nhà hoạt động giữa ban ngày, cưỡng ép họ lên xe, hành hung họ phơi bày hành
động trừng phạt nhắm vào các nhà hoạt động. Chính phủ Việt Nam phải hiểu rằng
việc dung thứ các hành vi bạo lực như thế sẽ dẫn tới tình trạng vô luật pháp và
hỗn loạn chứ không phải trật tự và ổn định xã hội như họ tuyên bố đang cố gắng
hướng tới."
Các nhà hoạt động cũng bị hành hung sau khi tham gia
các sự kiện của công chúng, chẳng hạn như các cuộc biểu tình vì môi trường, các
cuộc biểu tình kêu gọi trả tự do cho các nhà hoạt động, hoặc các sự kiện liên
quan đến nhân quyền. Tháng 12/2015, nhà vận động cho nhân quyền Nguyễn Văn Đài
khi rời buổi nói chuyện về nhân quyền và hiến pháp tại một giáo xứ ở Nam Đàn,
Nghệ An, cùng với ba người bạn đã bị một nhóm người đeo khẩu trang chặn xe taxi
của họ lại, lôi các nhà hoạt động này lên xe của bọn chúng và đánh đập họ.
Ngay cả những hành động bày tỏ tình đoàn kết như đi
thăm các cựu tù nhân chính trị hay chào đón một tù nhân chính trị trở về cũng mở
màn cho những hành vi bạo động nhắm vào các nhà hoạt động. Tháng 8/2015, một
nhóm blogger và các nhà hoạt động, gồm Trần Thị Nga, Chu Mạnh Sơn, Trương Minh
Tâm, Lê Thị Hương, Phan Văn Khanh và Lê Đình Lương đi Lâm Đồng thăm nhà tranh đấu
chính trị Trần Minh Nhất sau khi ông được thả khỏi tù sau 4 năm vị bị kết tội
tham gia một đảng chính trị ở nước ngoài bị Việt Nam đặt ngoài vòng pháp luật.
Khi các nhà hoạt động này sau đó lên các chuyến xe đò khác nhau để về nhà thì
những kẻ lạ mặt mặc thường phục cũng lên những chuyến xe đó, kéo họ xuống và
hành hung họ trước mặt mọi người.
Trong hầu hết các vụ, Human Rights Watch nhận thấy
không ai bị truy cứu trách nhiệm hành hung, bất chấp các nhà hoạt động đã trình
báo công an về các vụ hành hung. Ngược lại, một số nạn nhân, trong đó có các
nhà hoạt động Nguyễn Văn Đài và Trần Thị Nga sau đó bị truy tố với tội danh
“tuyên truyền chống phá nhà nước: theo điều 88 của bộ luật hình sự. Tình trạng
này nêu lên những câu hỏi về những quan hệ giữa nhà cầm quyền với những kẻ tấn
công trong những trường hợp này.
Phúc trình dẫn chứng những vụ được truyền thông báo
chí nước ngoài loan tải, như Đài Á châu Tự do, Đài Tiếng nói Hoa Kỳ, BBC, SBTN,
các mạng truyền thông xã hội như Facebook và YouTube, các trang web độc lập
chính trị như Dân Làm báo, Dân luận, Việt Nam Thời báo, Tin mừng cho Người
nghèo, Bảo vệ cho những Người bảo vệ, và các trang blog cá nhân. Nhiều vụ hành
hung các nhà hoạt động được nêu lên trong phúc trình này chưa bao giờ được loan
tải trên truyền thông báo chí bằng tiếng Anh, và cũng không được đăng tải trên
truyền thông báo chí của nhà nước Việt Nam.
Ông Adams cho biết: “Kiểm duyệt truyền thông báo chí
của nhà nước Việt Nam xóa bỏ nhiều tiếng nói chỉ trích ôn hòa tại Việt Nam muốn
bày tỏ những lo ngại của họ trên mạng Internet. Hình thức hành hung các blogger
và các nhà hoạt động kiểu này rõ ràng là nhắm mục đích làm câm những tiếng nói
chỉ trích, những người mà trong nhiều trường hợp không có cách nào khác để bày
tỏ những lo ngại chính đáng của họ.”
Xu hướng gia tăng những vụ hành hung được ghi nhận xảy
ra cùng lúc với xu hướng giảm sút tạm thời số vụ bắt bớ chính trị trong khoảng
thời gian mà Việt Nam đang thương thảo với Hoa Kỳ về hiệp định tự do thương mại
xuyên Thái Bình Dương (TPP). Hồ sơ nhân quyền của Việt Nam là một điểm quan trọng
của các cuộc thương lượng đó và của các cuộc tranh luận của Quốc hội Mỹ. Có lẽ
chính phủ Việt Nam muốn chứng tỏ số vụ bắt bớ và xét xử chính trị giảm xuống,
nhưng theo đuổi các biện pháp trấn áp những người bất đồng. Điều mỉa mai là nhiều
nạn nhân bị hành hung là những cựu tù nhân chính trị, như ông Trần Minh Nhật,
Nguyễn Đình Cường, Chu Mạnh Sơn, và Mai Thị Dung. Tuy nhiên những bằng chứng mới
đây lại cho thấy một làn sóng bắt bớ mới lại nổi lên song song với các vụ hành
hung côn đồ nhắm vào các nhà hoạt động.
Ông Adams nói: “Các nhà hoạt động và các blogger
dũng cảm này đang cam chịu ngược đãi hàng ngày, nhưng họ không từ bỏ lý tưởng.
Các nhà cấp viện quốc tế và các đối tác thương mại với Việt Nam phải ủng hộ
tinh thần đấu tranh của họ bằng cách thúc giục chính phủ Việt Nam ngưng đánh đập,
hành hung họ và buộc những kẻ tấn công phải chịu trách nhiệm.”
---------------------
3 comments:
Nói như “các liền anh, liền chị” Bắc Ninh, “đến hẹn lại lên”, ngày 19/6/2017, Tổ chức Theo dõi nhân quyền ( HRW) có trụ sở ở Hoa Kỳ đã ra “Phúc trình thường niên” về tình tranh nhân quyền thế giới, đặc biệt là ở Việt Nam. Phúc trình năm nay dài 65 trang…Khác với các năm trước-tiêu đề thường niên là “ Báo cáo/ Phúc trình…năm nay Phúc trình được mang một tiêu đề đầy cảm xúc: “…Không chốn dung thân cho các nhà hoạt động vì nhân quyền”ở Việt Nam!
Cũng như Phúc trình thường niên, Phúc trình năm nay cũng có nhiều “chứng cứ”. Chẳng hạn “Việc kiểm duyệt báo chí của nhà nước khiến nhiều nhà phê bình ôn hòa ở Việt Nam phải bày tỏ ý kiến trên mạng…” rằng họ “bị bịt miệng” khi họ muốn nói về tình trạng tham nhũng…Về cách “đàn áp” của Công an, Chính quyền ông Adams (Giám đốc Ban Á châu của HRW) Nói: “Mô thức tấn công các blogger và các nhà hoạt động bằng khủng bố bạo lực rõ ràng nhằm mục đích dập tắt tiếng nói của các nhà phê bình, những người thường không có cách nào khác để phát biểu những mối quan ngại chính đáng của mình.”
Năm nay HRW tập trung hơn vào lên án “ mô thức” mới nói trên(!). Đó là tấn công các nhà hoạt động nhân quyền. Phúc trình năm nay viết: “Trong rất nhiều vụ tấn công, những kẻ thủ ác thường đeo khẩu trang. Có một số vụ các nhà hoạt động cho biết rằng công an mặc sắc phục có mặt tại đó nhưng không làm gì để ngăn chặn việc hành hung”. Phúc trình viết: “Trong hầu hết các vụ, không có ai bị truy cứu trách nhiệm vì hành vi hành hung. Rất nhiều nhà hoạt động đã trình báo công an về các vụ hành hung, nhưng việc điều tra hầu như chưa bao giờ được tiến hành.”
Lã Việt Dũng là một ví dụ. LVD bị đánh trên đường về nhà, xảy ra hồi tháng 7 năm 2016, sau khi anh tham dự một sự kiện sinh hoạt của “Câu lạc bộ Bóng đá No-U” ( Có người nói- đó là một câu lạc bộ Chính trị trá hình “chuyên đá” chế độ Cộng sảnViệt Nam. Họ miêu tả: “ Một số người đàn ông lạ mặt dùng gạch đánh Lã Việt Dũng làm anh bị vỡ đầu”. Hoặc vào tháng 5 năm 2014, “một số người lạ mặt dùng gậy sắt đánh nhà hoạt động nhân quyền Trần Thị Nga” trên một phố Hà Nội, làm chị “ vỡ xương bánh chè chân phải và gẫy tay trái”...
Xem những ảnh post kèm các bài viết trên mạng người ta còn thấy hình ảnh những “ chiến sỹ” đấu tranh cho “Dân chủ, Nhân quyền” , kẻ thì nằm cáng, người thì máu me đầy mặt thật khủng khiếp…Trong Phúc trình năm nay ông Adams (HRW) có thêm mấy lời rao giảng nhằm hạn chế bạo lực của Hà Nội! Ông viết: “Chính quyền Việt Nam cần phải hiểu rằng việc dung thứ các hành vi bạo lực như thế sẽ dẫn tới tình trạng vô luật pháp và hỗn loạn chứ không phải trật tự và ổn định xã hội như họ tuyên bố đang cố gắng hướng tới…Sự đàn áp tàn bạo, kể cả việc hành hung thân thể đương nhiên đã làm một số người ở Việt Nam ngại tham gia hoạt động, nhưng nhiều người khác vẫn dũng cảm tiếp tục đấu tranh …”
Vậy ai đã làm những “chiến sỹ đấu tranh cho Dân chủ, Nhân quyền” chảy máu vậy?
Câu trả lời tùy theo cấp độ. Đó là:
-Ở cấp độ “ cơ sở” đó là gạch đá, gậy sắt gây nên!
-Ở cấp độ 2, đó là côn đồ dùng bạo lực gây ra;
-Ở cấp độ 3 đó chính là do các “ chiến sỹ Dân chủ, Nhân quyền” tự mình gây ra ( với nghĩa họ bị đánh do quậy phá một chế độ xã hội, một Nhà nước yên bình nên bị trừng phạt…);
-Ở cấp độ quốc tế, đó là do họ đã bị những kẻ có hận thù hoặc kỳ thị với chế độ xã hội và Nhà nước hiện hữu ở nước ngoài kích động …mà các nhà “ Dân chủ, Nhân quyền” có những hành vi gây bất ổn xã hội …để rồi họ bị trả giá. Chẳng hạn như những kẻ cực đoạn trong chính quyền Hoa Kỳ thường chống pháp Việt Nam vì họ không muốn thấy kẻ đã đánh bại họ trong cuộc chiến tranh xâm lược có một cuộc sống khá hơn. Các “Phúc trình Nhân quyền”, “ Tôn gióa” thường niên mà họ tán phát luôn luôn xuyên tạc thực tế vu cáo chế độ xã hội Nhà nước hợp hiến, trong đó có HRW…Đây là nguyên nhân quan trọng dẫn đến xung đột giữa các “ chiến sỹ Dân chủ, Nhân quyền” với cơ quan bảo vệ pháp luật Việt Nam… dẫn đến rủi ro, đổ máu… trước khi họ được “an toàn” nhận lệnh bị bắt, tạm giam, xét xử, cầm tù theo pháp luật.
Nếu không có những cá nhân, tổ chức đứng đằng sau kích động, “ chống lưng”, bảo vệ cho những “ chiến sỹ” đấu tranh cho “ Dân chủ, Nhân quyền” như HRW ( vừa ra “ Phúc trình- Không chốn dung thân cho các nhà hoạt động vì nhân quyền”, ngày 19/6/2017) thì làm gì có chuyện dân thường bị đánh “ vỡ đầu” như thành viên “Câu lạc bộ Bóng đá No-U” Lã Việt Dũng . Hoặc “ Nhà hoạt động nhân quyền” Trần Thị Nga bị “ vỡ xương bánh chè chân phải và gẫy tay trái”.
Như thông tin trên mạng- chuyện những người chống chế độ bị hành hung, bị đánh, bị bắn không hiếm trên thế giới. Chẳng hạn như ở Hoa Kỳ. Có lẽ không thể kể hết được bao nhiêu người lương thiện, kể cả trẻ em, bệnh nhân, bác sỹ đã bỏ mạng vì các cuộc sả súng. Ở không ít quốc gia, những tổ chức chính tri, tôn giáo, những người chống chế độ bị “ đặt ngoài vòng pháp luật” ( nghĩa là không được pháp luật chính thức bảo vệ) là điều không hiếm. Đáng tiếc những người “ đấu tranh” cho “ Dân chủ, Nhân quyền” Việt Nam như Lã Việt Dũng, Trần thị Nga, Nguyễn Ngọc Như Quỳnh (tức blogger Mẹ Nấm); Hoàng Đức Bình ( bị bắt trong vụ gây rối ở Diễn Châu Nghệ an, tháng 5 vừa qua)…lại đang kích động người dân chống chế độ, nhà nước …hướng đến chuyển đổi chế độ hiện nay sang chế độ “Dân chủ, Nhân quyền ngoại nhập”- như có người nói. Cho nên không có gì ngạc nhiên họ khó tránh khỏi bị trừng phạt.
Vậy làm cách nào để không còn “ đổ máu”, để không còn tình trạng những người “hoạt động nhân quyền” “Không chốn dung thân” ?
Câu trả lời là:
Thứ nhất, để không còn đổ máu, “không có chỗ dung thân” đối với các nhà “Dân chủ, Nhân quyền” Việt Nam… thì tốt nhất không nên có cá nhân, tổ chức trong và ngoài Việt Nam dùng chuyện nhân quyền để vu cáo Việt Nam.
Điều sơ đẳng HRW cần phải hiểu rằng Nhân quyền tuy “là quyền của mọi người”, nhưng không ai có quyền bảo vệ họ bằng cách “ thò tay” qua biên giới…để bắt bớ xét xử những kẻ vi phạm nhân quyền ở Việt Nam. Bảo vệ nhân quyền ở một quốc gia chỉ có thể là quyền và trách nhiệm của một quốc gia, của một nhà nước nhất định. Báo vệ nhân quyền cho người Mỹ phải do Nhà nước Hoa Kỳ đảm bảo. Bảo vệ nhân quyền của người Việt Nam phải do Nhà nước Việt Nam chịu trách nhiệm… HRW không thể bảo vệ được “Nhân quyền” cho Lã Việt Dũng, Trần Thị Nga…được đâu. Ngược lại chính HRW và những người viết “ Phúc trình thường niên về Nhân quyền, Tôn giáo…” Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ…bao che, kích động cho những kẻ chống nhà nước, chống chế độ đã gây ra đổ máu và mất “chốn dung thân” của họ;
Thứ hai, để không còn “ đổ máu”, không “ chốn dung thân” đối với những kẻ hoạt động “Dân chủ, Nhân quyền” hiện hữu thì họ phải chấm dứt việc xuyên tạc, vu cáo chế độ xã hội và Nhà nước…sống lương thiện, không có tham vọng chính trị, không trông cậy vào HRW hoặc vào bất cứ quốc gia nào để bảo vệ cho mình.
Nếu ai đó vẫn “ dũng cảm” tiếp tục con đường sai lầm thì khó tránh khỏi đổ máu, “Không chốn dung thân” thậm chí tính mạng cũng không ai bảo đảm.
Post a Comment