Thursday, March 8, 2012

BÁO TỔ QUỐC - SỐ 130 - PHÁT HÀNH NGÀY 1-3-2012


Thư tòa soạn
Tổ Quốc 130
Phát hành: 01/03/2012

Một sự việc nên được đặc biệt chú ý. Tháng 11 năm trước đại diện bộ công an đã vào nhà tù gặp luật sư Lê Công Định, đang chịu án 5 năm tù, khuyên anh nên làm đơn xin tỵ nạn tại Mỹ, và hứa sẽ giải quyết. Gần hai tháng sau họ lại đòi Lê Công Định rút lại đơn.

Vụ này dần dần được đưa ra ánh sáng và được chính quyền Mỹ xác nhận. Bên lề hai cuộc thăm viếng, của một phái đoàn Thượng Viện Mỹ do thượng nghị sĩ McCain cầm đầu và của thứ trưởng ngoại giao Kurt Campbell, chính quyền Việt Nam đã yêu cầu Mỹ cung cấp một số vũ khí nhưng phía Mỹ cho biết họ chỉ có thể thỏa mãn yêu cầu này nếu Việt Nam cải thiện tình trạng nhân quyền. Chính quyền CSVN đã chấp nhận trả tự do và cho luật sư Định đi Mỹ tỵ nạn như là một cử chỉ đáp ứng điều kiện của chính phủ Mỹ. Họ chọn Lê Công Định vì nghĩ anh là người vô hại nhất trong số các tù nhân chính trị. Việc chính quyền cộng sản sau đó bãi bỏ dự định này và muốn Lê Công Định rút lại đơn xin đi Mỹ có thể giải thích là cử chỉ này không đủ vì chính quyền Mỹ cần một bằng chứng hùng hồn hơn, thí dụ như trả tự do cho mọi tù nhân chính trị.

Một giả thuyết khác đáng lo ngại hơn nhiều. Đó là chính quyền CSVN đã đổi ý. Ai cũng có thể hiểu rằng những vũ khí mà Hà Nội yêu cầu Mỹ cung cấp là những vũ khí tối tân nhắm chống lại một hành động xâm lược có thể đến từ Trung Quốc. Bỏ dự án phóng thích Lê Công Định phải chăng có nghĩa là bỏ khả năng đương đầu, để trở lại với chính sách nhẫn nhục cố hữu?

Nếu có một điều mà toàn dân Việt Nam, kể cả ban lãnh đạo cộng sản, đều đồng ý thì đó là hợp tác chặt chẽ với Mỹ rất phúc lợi và an toàn cho Việt Nam trong khi thế đồng minh với Trung Quốc gây thiệt hại về mọi mặt. Tuy vậy ban lãnh đạo Đảng Cộng Sản Việt Nam đã chọn Trung Quốc thay vì Hoa Kỳ. Họ đặt đảng lên trên nước; đối với họ đất nước có bị thiệt hại lớn cũng không quan trọng, điều quan trọng là họ phải tiếp tục cầm quyền.

Nhưng họ còn có thể tiếp tục chọn lựa tệ hại này không? Có mọi triển vọng là không. Sau hơn ba thập niên áp dụng, chính sách "mở cửa chuyên chính" của Bắc Kinh đã tích lũy đủ mâu thuẫn và không thể tiếp tục. Kinh tế Trung Quốc cũng không lành mạnh như nhiều người lầm tưởng. Đại hội 18 của ĐCSTQ cuối năm nay sẽ chọn định hướng nào? Dân chủ hóa có rủi ro khiến Trung Quốc tan vỡ. Xiết lại chắc chắn sẽ đưa tới suy sụp và bạo loạn, không loại trừ nội chiến. Còn nếu không chọn lựa dứt khoát thì sẽ nhanh chóng khủng hoảng trong một bối cảnh thế giới ngày càng bất lợi, cuối cùng cũng là bạo loạn. Trung Quốc sắp chao đảo.

Dân chủ hóa dứt khoát để hội nhập thực sự với thế giới là chọn lựa bắt buộc cho Việt Nam cũng như cho chính đảng cộng sản. Đó cũng là chọn lựa khẩn cấp bởi vì, một mặt, kinh tế Việt Nam đang nguy ngập và, mặt khác, trong tình trạng bối rối sắp tới Trung Quốc có thể trở thành hung hăng, gây hấn với bên ngoài để gắn bó bên trong, đặt Việt Nam trước những thử thách rất lớn. Ban lãnh đạo cộng sản Việt Nam nếu tiếp tục trì hoãn chọn lựa bắt buộc và khẩn cấp này sẽ chỉ khiến chế độ sụp đổ nhanh hơn và bi đát hơn, và chính họ sẽ bị phán xét rất nghiêm khắc bởi nhân dân Việt Nam, kể cả đa số đảng viên cộng sản.Trong bối cảnh này lưỡng lự đồng nghĩa với tự sát.

Ban biên tập Tổ Quốc

DOWNLOAD


MỤC LỤC

Nguyễn Gia Kiểng  -  Nhìn lại chủ nghĩa Mác-Lênin
Huỳnh Thục Vy  -  Năm mới bàn chuyện cũ
Hà Sĩ Phu  -  Hãi hùng “sở hữu toàn dân”!
Lê Anh Hùng  -  Vì sao ông Nguyễn Phú Trọng không lên tiếng về   
                    vụ việc ở Tiên Lãng?
Trần Lâm  -  Việt Nam phải thay đổi, thời gian không chờ đợi 
Nguyễn Thượng Long  -   Hải Phòng, còn đâu nữa niềm tin?
Việt Hoàng  -   Đại sứ quán Việt Nam can thiệp thô bạo vào nội bộ
                  nước Cộng hòa Séc
Phạm Hồng Sơn  -  Hóc búa Tiên Lãng
Phạm Thị Hoài  -  Dốt nát khoe ra, xấu xa đậy lại
Trần Mạnh Hảo  -  Gió Tiên Lãng
PVDC  -  Một cuộc họp mặt những người dân chủ ở Hà Nội 
Phục Hưng  -  Xin hỏi Tổng bí thư!
Mai Thái Lĩnh  -  Sự thật về thác Bản Giốc
Vi Đức Hồi  -  Đối Mặt   (Tiếp theo Tổ Quốc 129)

.
.
.

No comments: