Wednesday, January 11, 2012

BÀN VỀ VAI TRÒ CỦA TRUYỀN THÔNG ĐỐI LẬP (Kami)



Kami

Thế là lãnh tụ Triều Tiên Kim Jong-il, nhà lãnh tụ độc tài của đất nước được coi là bí mật nhất trong các quốc gia Cộng sản còn sót lại hiện nay, người đồng chí thân thiết của những người cộng sản Việt nam đã chết và tang lễ cũng đã xong xuôi. Không hiểu bây giờ linh hồn của ông ta đang ở thiên đàng hay dưới hỏa ngục, xong có lẽ hỏa ngục là nơi đáng để một kẻ độc tài man rợ, phi nhân tính đó phải chịu cho đúng luật nhân quả vì những gì ông ta đã gây ra trực tiếp cho hơn 20 triệu người dân Bắc Triều tiên và làm ảnh hưởng tới hòa bình thế giới.
.
Ở Việt nam cái chết của nhà độc tài Kim Jong-il ít được nhắc tới và cũng hết sức dè dặt trong việc đưa tin, kẻ cả tin tức về điện chia buồn hay lễ viếng của lãnh đạo đảng và nhà nước tại Đại sứ quán Cộng hòa DCND Triều tiên tại Hà nội cũng vậy. Cũng vì những thông tin sự thật về chế độ độc tài gia đình trị và cuộc sống khốn khó của người dân Bắc Triều tiên không có gì là xa lạ với người dân Việt nam, vì họ cũng đã từng hơn ba chục năm nếm mùi của cái mô hình chủ nghĩa Cộng sản quái gở nhất của lịch sử nhân loại, cái đã biến xã hội thành Animal Farm (Trại súc vật), con người trở thành những con vật và Chủ nghĩa súc vật được coi là nền tảng tư tưởng với khẩu hiệu “Mọi con vật đều bình đẳng”. Tuyên truyền nhiều sẽ trở nên bất lợi, bởi tự nó sẽ làm lòi ra bộ mặt thật của họ khi kết bạn và coi là đồng chí với một chế độ độc tài gia đình trị quái gở nhất hiện nay, theo kiiểu ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.
.
Trong thời gian tang lế của Kim Jong IL truyền thông quốc tế đã đưa rất nhiều những tin tức về nhà độc tài Kim Jong-il trong các chương trình thời sự hàng ngày của các đài TV quốc tế. Những chương trình này giúp cho người xem thấy bộ mặt thật của nhà độc tài Kim Jong Il, người được chính quyền và nhân dân Triều tiên tôn sùng và được gọi bằng khoảng năm chục danh hiệu khác cao quý nhau như “Đức Ngài”, “Lãnh tụ kính yêu”, “Cha già dân tộc”, hay “Vầng dương cộng sản tương lai”, “Ngôi sao dẫn đường cho thế kỷ 21″, rồi “Hiện thân đẹp đẽ nhất của tình yêu thương đồng chí”, “Lãnh tụ kính mến, là hiện thân hoàn hảo của một vị lãnh tụ”, “Vầng thái dương của dân tộc”, “Vĩ nhân trong chốn loài người mà trước nay Thiên đình chưa hề sản sinh ra được” v.v… Và bên cạnh đó những huyền thoại mà Hãng thông tấn nhà nước Bắc Hàn cho biết nhiều hiện tượng thiên nhiên kỳ lạ đã xảy ra sau khi lãnh tụ Kim Jong-il qua đời hôm 17/12, như ngay cả thiên nhiên cũng nhỏ lệ buồn đau trước cái chết của vị lãnh tụ. Núi Paektu, nơi ông Kim Jong-il ra đời đã xuất hiện một dòng chữ sáng chói đã hiện ra trên vách núi Paektu và bão tuyết đã nổi lên khi ông qua đời và lớp băng đóng trên mặt hồ núi lửa Chon gần núi Paektu, nơi ông sinh ra, đã vỡ tan. Rồi khi cơn bão đột ngột tan vào sáng sớm thứ Ba vừa qua, và người ta thấy một dòng chữ sáng chói khắc trên đá núi: “Núi Paektu, ngọn núi thiêng liêng của cách mạng. Kim Jong-il”. Dòng chữ này hiển hiện suốt cả ngày, cho tới tận hoàng hôn. Rồi lại có chuyện một con sếu Mãn Châu cũng đứng lặng một cách đau buồn dưới chân tượng ông Kim Il-sung ở thành phố Hamhung phía bắc với lời bình luận: “Thậm chí cả loài chim chóc cũng khóc thương Kim Jong-il, con của thánh thần”.
.
Nghe những tin tức thần thánh hóa lãnh tụ của nhà nước Bắc Triều tiên làm tôi không thể không liên tưởng đến thời còn là học sinh phổ thông, từng được nghe Nhà thơ Thanh Tịnh khi đó đang ở Tạp chí Văn nghệ Quân đội đến trường nói chuyện về cuộc đời của lãnh tụ Hồ Chí Minh. Trong buổi nói chuyện ông cho biết đêm “Cha già dân tộc” chào đời thì rặng núi phía tây quê bác cũng sấm cũng sét, rồi là núi Hồng lĩnh nứt làm đôi, giờ nghĩ lại thấy không khác gì như nhà nước Bắc Triều tiên đã và đang tuyên truyền với dân chúng của họ thời bây giờ. Bởi vậy chuyện dân Bắc Triều tiên họ khóc vật vã, đập đầu xuống đất còn hơn khóc cha mình chết là chuyện có thật. Như bà Nguyễn Thị Lợi phu nhân Đại sứ Việt nam Lê Quảng Ba tại Bình Nhưỡng nói với BBC rằng người dân Bắc Hàn “vô cùng yêu mến chủ tịch, yêu mến Đảng và nhà nước” hay “Người dân rất yêu kính chủ tịch, đất nước, chế độ của họ gần như máu thịt” và “Giống hệt như trước kia khi Bác Hồ mất, người dân tiếc thương vô hạn” là điều sự thât. Chứ không như nhiều người đánh giá rằng họ khóc vờ, nước mắt cá sấu, họ thi nhau khóc vì sợ bị tù bị cải tạo rồi cho rằng chỉ làm cho người ta cảm thấy buồn cười. Lúc ông Hồ Chí Minh chết (năm 1969), khi ấy tôi tuy còn nhỏ nhưng tôi vẫn còn nhớ khi theo các anh các chị lớn ra ngồi dưới chân cột điện nơi treo cái loa truyền thanh để nghe tường thuật trực tiếp lễ tang ông Hồ Chí Minh, nghe nhiều người nói họ sẵn sàng chết thay để bác Hồ sống lại. Xung quanh tôi khi đó thấy lũ trẻ con thì không ai khóc, nhưng các bác các cô thì ai ai mắt cũng đỏ hoe, rưng rưng lệ. Chứ làm gì có chuyện tổ trưởng dân phố hay công an khu vực đi từng nhà phát ớt cho dân chúng để xoa vào mắt cho nhỏ lệ như người ta hay đồn đoán.

Trở lại cái chết của ông Kim Jong-il, truyền thông quốc tế cũng cho biết nhiều sự xấu xa, ích kỷ và cuộc sống xa hoa như một ông hoàng của ông Kim Jong-il, trong lúc người dân Bắc Triều tiên còn đói khát, nhiều vùng dân chúng hàng trăm ngàn người Bắc Triều Tiên đang phải ăn cỏ, ăn rễ cây thì “Cha già dân tộc” của họ lại thích xơi cá sống, trứng cá muối nhập từ Iran, thịt lợn từ Đan mạch, xoài, đu đủ… từ Thái lan, súp vây cá mập và …thịt chó từ Trung quốc v.v…. Rồi “Cha già dân tộc” rất kén ăn, “Cha già dân tộc” đã giao phó cho một nhóm phụ nữ nhiệm vụ vinh quang là lựa từng hạt gạo một trong số gạo chọn lọc dành riêng cho mình, để có được những hạt cùng y một cỡ, có cùng một tông màu. Những hạt gạo này được nấu với nước từ nguồn suối cũng của riêng Kim Jong Il, và chỉ được sử dụng duy nhất loại củi được đốn từ đỉnh Paektu. Đó là chuyện ăn, còn chuyện chơi thì Kim Jong Il có hẳn một bộ sưu tập cá nhân xe hơi Mercedes trị giá khoảng 20 triệu đô la, chưa hết “Cha già dân tộc” rất thích sưu tầm các loại rượu : Whisky, Cognac, sâm-banh, Bordeaux… với hầm rượu của ông ta có trên 20.000 chai rượu quý các loại, không chỉ thế một trong những bí quyết để giữ gìn nhan sắc của ông ta: lãnh tụ thường xuyên được truyền máu của các thiếu nữ còn trinh v.v… Đó là chưa kể tới ngân khỏa hơn 4 tỷ USD gửi trong trương mục ngân hàng ở Luxembourg.

Những chuyện nêu trên cho thấy ông Kim Jong Il thật là một lãnh tụ vô nhân tính đến cực độ, chúng ta khó có thể tưởng tượng nổi nhưng cũng hiểu và thông cảm cho những người dân Bắc Triều tiên, họ đã bị bưng bít, bị nhồi sọ một thời gian quá dài, đó cũng là hậu quả của tuyên truyền một chiều và bưng bít thông tin của bất kỳ nhà nước độc tài (nhất là độc tài cộng sản) nào cũng muốn và làm như vậy. Các nhà lãnh đạo độc tài họ muốn và đã thành công trong việc gò chặt lại những suy nghĩ của cá nhân trong một thế giới thông tin một chiều hoàn toàn do chế độ tạo dựng, bịa đặt và sáng tác ra. Nhất là ở tại Bắc Triều Tiên, những biện pháp trên lại càng hiệu quả hơn, vì đất nước này hoàn toàn khép kín, không hề có sự tiếp xúc nào với bên ngoài và người dân hoàn toàn không có một thứ gì gọi là tự do. Thử hỏi nếu người dân Bắc Triều tiên biết được một phần của sự thật nói trên thì họ có phí nước mắt cho lãnh tụ đáng kính của họ hay không?

Đó cũng chính là lý do vì sao các chế độ độc tài trong đó có Việt nam họ cấm và không cho phép tự do thông tin. Và một khi ai lên tiếng nói lên sự thật qua các bài viết, các suy nghĩ trên blog cá nhân thì ở Việt nam họ lập tức dùng điều 79 và điều 88 của Bộ Luật Hình sự để trấn áp với lý do các hành vi trên nằm trong nhóm tội xâm phạm an ninh quốc gia. Cũng chỉ vì họ sợ sự thật sẽ lột trần bản chất xấu xa của họ mà vốn xưa nay họ ra sức bưng bít, xuyên tạc và bôi nhọ. So với Bắc Triều tiên thì trong lĩnh vực truyền thông của công cuộc đấu tranh vận động cho một nền Dân chủ tự do có phần thuận lợi hơn nhiều lần. Ở Việt nam hiện nay, theo số lượng thống kê cho biết có khoảng 26 triệu người truy cập internet, xong chủ yếu là giới trẻ chơi game, hoặc sử dụng để tìm hiểu các nội dung và mục đích phi chính trị. Số lượng người quan tâm tới các vấn đề chính trị chưa nhiều, điều đặc biệt là một đại bộ phận dân chúng thuộc thành phần lao động tay chân hay là nghề tự do ở các tỉnh thành phố không có điều kiện tiếp cận để tìm hiểu thông tin khác ngoài truyền thông của nhà nước.

Tuy vậy cho dù chính quyền nhà nước độc quyền thông tin, nhưng chúng ta vẫn còn sử dụng được hệ thống inernet, radio… để truyền tải những thông tin trung thực tới người dân trong nước mà nhà nước cố tình bưng bít hay xuyên tạc. Với các mạng xã hội, các trang website hay các blog như hiện nay đã bước đầu tạo ra một lực lượng truyền thông đối lập đủ mạnh khiến chính quyền nhà nước phải kiêng dè, khiếp sợ. Điển hình là các cuộc biểu tình chống Trung Quốc ở Hà nội, Sài gòn hay vụ án của ông Cù Huy Hà Vũ, việc bắt giữ trái phép bà Bùi Thị Minh Hằng… Gần đây nhất là vụ nhà báo Hoàng Khương phóng viên báo Tuổi trẻ, vụ “quả bom” Đoàn Văn Vươn xã Vinh Quang, huyện Tiên Lãng, TP Hải phòng là những ví dụ về sức mạnh của truyền thông đối lập. Nó đã làm nhiều người bừng tỉnh và tự hỏi “Bao giờ sẽ tới lượt mình sẽ là một Đoàn Văn Vươn?” khi sống trong một xã hội vô luật pháp như ở Việt nam hiện nay.

Tuy nhiên bên cạnh đó, hệ thống truyền thông đối lập còn có nhiều biểu hiện cực đoan mang nặng tính hận thù không cần thiết, nặng về chửi bới kích động hận thù, hay bịa đặt nặng về tính chất chia rẽ. Đó chính là nhược điểm nghiêm trọng của một số trang website hay blog của người Việt Hải ngoại thường hay mắc phải trong việc lôi kéo bạn đọc tìm đến để đọc và dần dần thay đổi cách nhìn nhận cũ của họ, vì người tạo nên những sự thay đổi ở Việt nam sẽ là lực lượng quần chúng trong nước, chứ không thể là người Việt định cư ở hải ngoại. Cứ trông vào số lượng truy cập ở mức rất thấp của các trang website, blog chống cộng cực đoan sẽ thấy bạn đọc trong nước hầu hết đã quay lưng lại sau khi chỉ ghé thăm một đôi lần rồi sẽ tạm biệt, không ngày trở lại. Vô tình những trang website hay blogs này trở thành lực cản của phong trào đấu tranh đòi dân chủ hóa ở Việt nam.

Napoleon Bonaparte có nói một câu nói nổi tiếng về sức mạnh của người làm báo – báo chí mà tôi luôn luôn ghi nhớ mãi để thực hiện trong công việc của mình, đó là “Nhà báo là một người ưa cằn nhằn, một kẻ thích chỉ trích, một nơi cho những lời khuyên, một quyền lực tối cao, một người thầy của dân tộc. Bốn tòa báo đối nghịch còn đáng sợ hơn cả ngàn lưỡi lê.”Sự quan trọng của sức mạnh của truyền thông là như vậy, nhất là trong công cuộc đấu tranh bất bạo động vì một nền tự do, dân chủ thực sự cho đất nước và dân tộc Việt nam thì trách nhiệm của mỗi chúng ta càng nặng nề hơn.
.
Xin mọi người đừng quên, hiện nay inernet đang là phương tiện hữu hiệu nhất có thể góp phần vận động và tập hợp đoàn kết quần chúng, nó sẽ là phương tiện tạo nên sức mạnh công phá, để đánh tan sự giả dối của nhà cầm quyền độc tài toàn trị với cái mác Cộng sản giả hiệu, nhằm lừa bịp toàn thể nhân dân Việt nam và ngay cả các đồng chí đảng viên của họ để thả sức vơ vét.
.
Phải biết tận dụng có hiệu quả và phát huy tối đa vai trò của truyền thông đối lập để phục vụ cho cuộc đấu tranh của mỗi người chúng ta.
.
Hà nội, ngày 11 tháng 01 năm 2012
.
——————-

*Đây là trang Blog cá nhân của Kami. Bài viết không thể hiện quan điểm của Đài Á châu Tự do RFA



.
.
.

No comments: