Đảng CSVN đang đi về đâu ?
Phạm Hoài Dương
Đăng ngày 2-2-2010
http://danchimviet.com/articles/2003/1/ng-CS-co-dam-t-i-mi-vt-qua-chinh-minh-/Page1.html
Nói Đảng CSVN đang phải tự cải cách dân chủ lại chính mình tôi thấy đó là một lý do hiển nhiên nếu Đảng này không muốn bị đào thải, bị nhân dân xa lánh. Như chúng ta đã biết Đảng CSVN thường nói Đảng của họ là đảng của giai cấp công nhân nhưng biết bao người lao động trong các công ty kinh doanh nước ngoài bị bóc lột tồi tệ họ đình công đòi tăng lương, đòi không được cắt thưởng thì không ai khác công an công cụ của Đảng đến vây bắt. Còn với liên minh công nông, nông dân là lực lượng đồng minh của Đảng làm ra hạt gạo và ngoại tệ cho nhà nước này, họ được giúp đỡ gì? Họ bị mua thóc làm ra rẻ mạt rồi các quan trên tự mình cho mình cái quyền được xuất khẩu làm "cai đầu dài" ăn tiền. Chuyện đảo Hoàng sa và Trường sa thì sao? Tôi đọc nhiều bài báo trong nước và nước ngoài tôi thật cảm động khi họ đã viết về người con gái Phạm Thanh Nghiêm, thành phố cảng Hải phòng anh hùng, đúng là cô gái Việt nam như báo phụ nữ Việt nam trẻ khác mới 37 tuổi, thân hình mảnh mai chỉ nặng có 37 ký nhưng giầu lòng yêu nước, chăm lo cho chủ quyền đất nước, về Hoàng sa và Trường sa bị Trung quốc chiếm đóng, thương xót cho số phận những người dân chài hiền lành bị quân đội Trúng quốc dùng tầu chiến bắn chìm thuyền đánh cá của mình, thu giữ toàn bộ chài luới phương tiện làm ăn sinh sống hàng ngày của họ mà phải chịu án tù nghiệt ngã bất công. Có thể nói, với bản án này Đảng CSVN đã sai lầm nghiêm trọng đó là tự đặt mình vào vị thế ngược hẳn với đồng bào và nhân dân Việt nam, đi ngược lại nguyện vọng của nhân dân, càng là cái cớ lớn để các thế lực khác và cả quốc tế hiện nay có các bằng chứng đưa ra hình ảnh không mấy đẹp đẽ là tay sai dễ bảo của bành trướng Trung quốc.
Những điều này khiến mọi người phải tò mò tìm đến Bản án và các cáo trạng cùng các bằng chứng mà quan toà án nhân dân thành phố Hải phòng ( lĩnh được từ Uỷ ban tuyên giáo Trung ương Đảng CSVN kết tội chuyển qua Uỷ ban Tuyên Huấn thành uỷ thành phố Hải phòng giao đến để đưa ra khép tội người phụ nữ này quả thật quá nghèo nàn để cố tình khép tội cô, đã thế, mọi người càng thấy phiên toà sử là một vở tuồng đầy tính phản cảm, là cố ý khép tội ngược, biến người yêu nước thành kẻ phạm tội án chính trị mất rồi và đã để lại bia đời khó mà xoá được về một thảm hoạ của luật pháp bất công và trái đạo lý chưa có xưa nay, kể cả những thời kỳ đen tối nhất là thời chúa Trịnh hay thời Ngô Đình Diệm mà toàn dân phỉ nhổ lên án.
Qua phiên toà đó mọi người dân không hiểu tại sao những nhà cố vấn chính trị nào đó lại có thể cố vấn làm tai hại đến thanh danh của Đảng CSVN và Nhà nước Việt nam đến mức như vậy, nó như là tự xếp Đảng vào khuôn mẫu của một đảng độc đoán chuyên quyền phát triển lên đến mức phát xít hoá bộ máy cai trị hơn là một Đảng vẫn tự hào là đội quân cách mạng tiên phong. Phiên tòa như cho thấy người ta đã không còn biết đến lẽ phải, bất chấp pháp luật mà chính Nhà nước của Đảng và Nhà nước Việt nam đã dựng lên và đã được quốc hội Việt nam thông qua. Nhìn phiên tòa ai cũng thấy thật tội nghiệp cho người xử, họ như là nạn nhân của kẻ chống lại đất nước và dân tộc, chống lại người yêu nước hơn là người đại diện cho một nhà nước pháp quyền và đã như là một lần nữa nêu cao tấm gương của cô Phạm Thanh Nghiêm lại rạng ngời hơn bao giờ hết trước cả thế giới khi mà còn có nhiều người chưa được biết đến cô và họ như đã dựng lên một tấm gương Trung Trắc, Trưng Nhị hay một tướng Lê Chân của Việt nam ở thế kỷ 21 này và thật là về một người phụ nữ có một không hai không hai chống lại sự xâm chiếm lãnh Hải, đảo Hoàng sa, Trường sa của việt nam, càng vô tình cho mọi người thấy sự bạo quyền áp bức bằng hơn là xét xử một người đã được gán cho tội phản quốc. Cũng tại phiên toà, một lần nữa thế giới chúng kiến phẩm hạnh của cô Phạm Thanh Nghiêm luôn giầu lòng chăm lo cho đất nước, với hai bản tay trắng, một thân hình yếu ớt thanh thản và tự tại đấu trang ôn hoà bất bạo động. Vì thế, đa số mội người dều cho rằng ngày nào Nhà nước Việt nam còn để cô ở trong tù vô lý thì ngày đó Đảng CSVN càng bị thế giới phản đối và cô lập, đó là một sự thật mà khi bình tĩnh lại nghĩ ngẫm người cộng sản Việt nam nào còn có tâm huyết chăm lo cho vận mạng của đất nước sẽ phải day dứt. Chúng tôi là người dân Việt nam bình thường nghe tin này trên các báo chí và thông tin đại chúng thật cảm động khi thấy một cô gái yếu ớt giầu lòng yêu nước, chỉ vì đấu tranh cho chủ quyền đất nước, cho đảo Hoàng sa và Trường sa thân yêu bị Trung quốc xâm lược chiếm đóng mà đã bị đối xử bất công,bị bao người tự cho mình là người của nhà nước, của pháp luật pháp quyền bao vây bốn bề nhưng đã không uy hiếp được cô khi mà chính cô đã kiên quyết bác bỏ các cáo trạng của toà kết tội và lật tẩy bản án đó là sự vu khống cho mình và người xem đã không cầm đước nước mắt khi cô dõng dạc tuyên bố: ” Tôi không có tội! Nếu có tội thì tội của tôi là phản đối Trung quốc xâm chiếm Hoàng sa và Trường sa của Việt nam”.
Tôi chưa bao giờ là một người trong đội ngũ các nhà đấu tranh cho dân chủ Việt nam hay trong bất kỳ một tổ chức nào kể cả Đảng CSVN hay các Đảng phái nào khác mà đơn giản chỉ là một người Việt nam thuần tuý nhưng nay cũng như tất cả đồng bào trong và ngoài nước bình thường khác khi thấy bất công như vậy, thấy được tấm gương sáng ngời của một người phụ nữ Việt nam can đảm biết chấp nhận hy sinh, tuổi thanh xuân, sự nghiệp đời thường cho việc bảo vệ chủ quyền của đất nước tôi không thể kìm lòng mình mà nói rằng, Đảng CSVN đã đi những bước trượt dài khó quay lại được với nhân dân, những bước sai lầm lớn khó lấy lại được và chỉ tự mình bôi mỡ cho kiến đốt, có tác dụng phản ngược lại chính mình và như là người đem đá tảng tự ghè chân mình mà kêu đau. Việc phiên toà này càng làm cho Nhân dân thêm xa lánh mình và vô tình càng quảng bá cho các nhà đấu tranh cho Dân chủ Việt nam, tạo chất kích thích, chất mầu mỡ để xuất hiện thêm các nhà yêu nước yêu dân chủ và tự do khác mà thôi.
Trong khi đó, chúng ta công bằng mà nói Đảng CSVN biết rất rõ phẩm chất đảng viên của mình ngày càng suy sụp, đồi bại nhan nhản được kể đến trên các báo chí và thông tin đại chúng đó là từ việc tham nhũng, ăn hối lộ, chơi bời trác táng, mua quan bán chức đã tiến từ cá biệt lên đại trà, đang có nguy cơ thành phong trào khó dẹp bỏ, nay lại thêm chuyện vu không cố ghép tội những đồng bào yêu nước của mình, như là tự xếp mình vào vị thế đồng hành bảo vệ cho Trung quốc lấy đảo, biển của Tổ quốc mình rồi. Thật là nước cờ thấp nhất và cũng thật đáng hổ thẹn với các bậc tiền bôí, với lịch sử liệt oanh của dân tộc trong quá khú và hiện tại hôm nay. Tôi thành thực mà nói rằng thật không còn lời nào diễn tả nổi nữa về một Đảng CSVN nay lại đến nông nỗi như thế này.
Tôi xin gửi lời cảm thông tới gia đình cô Phạm Thanh Nghiêm và bày tỏ lòng cảm phục sâu sắc trước người em gái Việt nam giản dị mà giầu lòng yêu nước đến như vậy. Cả nước bên em, em không hề cô độc mà càng thêm nhiều người biết đến và tôn quý em hơn, noi theo gương em. Đảo Hoàng sa và Trưòng sa mẫi mãi hôm nay và muôn đời sau là của Việt nam thân yêu, trong đó em là người lính can đảm nhất cùng cả nước giữ gìn bảo vệ nó. Tôi rất mong Đảng CSVN nên xem xét lại những việc làm và hành xử của mình vừa qua để đúng là nên cải cách dân chủ, chỉnh đốn lại Đảng viên phẩm chất cho trong sáng, phải thực sự là người bạn dân, bình đẳng tôn trọng nhân dân chứ đừng nói đến là đầy tớ của nhân dân. Sau cùng hãy để mọi người dân được tham gia vào các công việc chính trị, xã hội đất nước, có quyền thành lập các hội đoàn như hiến pháp Việt nam đã quy định và không nên một lúc tôn giáo nào cũng cho họ là phản động hết, nào là Phật giáo, nào là Thiên chúa giáo và tin lành cho đến Hòa hảo. Làm như vậy một lúc chống lại tất cả nay chống lại cả những người dân yêu nước nữa thì Đảng ở với ai? Cải cách dân chủ là sự sống còn của Đảng này. Đó là lời chân thành mà nhân dân mong muốn ở Đảng và đừng làm vật cản ngăn xã hội đang đi lên. Mùa xuân đất Việt đang đến, mọi người dân đều muốn đất nước đi lên, phồn thịnh và hiên ngang trở thành một quốc gia hùng cường bên bờ đại dương này.
Xin chúc quý đọc giả và quý báo một năm tràn đầy hạnh phúc .
Hải phòng, ngày 30 tháng 1 năm 2010.
Phạm Hoài Dương.
No comments:
Post a Comment