Được
đăng ngày Chủ nhật, 30 Tháng 11 2014 19:13
Dù
muốn hay không thì đa số người Việt Nam đều phải
thừa nhận một sự thật đau xót rằng đất nước chúng
ta đang tụt hậu một cách thê thảm so với thế giới,
kể cả trong khu vực Đông Nam Á. Có nhiều lý do dẫn đến
thảm kịch đó như điều kiện văn hóa, địa lý, tài
nguyên thiên nhiên và cách thức tổ chức xã hội. “Trong
những yếu tố đó tổ chức xã hội có tầm quan trọng
vượt hẳn. Tổ chức xã hội tốt hay xấu, khéo hay vụng
có thể thay đổi hẳn số phận của một dân tộc.
Chính vì thế mà nhiều quốc gia mặc dầu đất đai chật
hẹp, tài nguyên ít ỏi vẫn vươn lên mạnh mẽ trong khi
nhiều quốc gia khác tuy rất được thiên nhiên ưu đãi
mà vẫn quằn quại trong nghèo đói”.
Chúng ta đã bỏ lỡ nhiều cơ hội lịch sử để vươn
lên. Từ Việt Nam Cộng Hòa đến Việt Nam Dân Chủ Cộng
Hòa, cả hai thể chế chính trị đó đã không đủ thông
minh và khôn ngoan để dẫn dắt đất nước và người
dân Việt Nam đi đến hạnh phúc và tự do để rồi một
bên phải thua cuộc một cách bẽ bàng còn bên chiến
thắng vì thiển cận nên lại tiếp tục bỏ lỡ một cơ
hội lớn khi hòa bình lập lại năm 1975.
Nguyên
nhân nào dẫn đến sự thiển cận khiến đất nước lâm
vào ngõ cụt như ngày hôm nay? “Nhìn
lại đoạn đường đã đi qua ta phải nhìn nhận rằng
nguyên nhân của mọi đổ vỡ mà nước ta đã phải chịu
đựng là chúng ta đã rất thiếu tư tưởng chính trị và
đã không đầu tư đủ suy nghĩ để nhìn rõ những vấn
đề trọng đại đặt ra cho mình và để tìm ra hướng
giải quyết. Ở mỗi thời điểm, chúng ta luôn luôn thiếu
một dự án chính trị thích hợp với thời đại mới và
hoàn cảnh đất nước. Cuối cùng chúng ta đã tàn sát
nhau vì những ý thức hệ vay mượn mà chúng ta tiếp thu
một cách sơ đẳng và bảo vệ một cách cuồng nhiệt
hơn cả những dân tộc đã khởi xướng ra chúng”.
Việt Nam đã thiếu vắng những nhà tư tưởng, nhất là
những nhà tư tưởng chính trị. Vì lẽ đó chúng ta luôn
phải du nhập các chủ thuyết ngoại lai và vì không đủ
thông minh nên chúng ta đã không phân biệt được đâu là
đúng, đâu là sai và vì vậy chúng ta lao đầu vào những
cuộc tranh cãi dai dẳng và những cuộc chiến đẫm máu
mang nặng ý thức hệ.
Để
khắc phục được nhược điểm này thì đã đến lúc
“Chúng
ta cần khẩn cấp một bước nhảy vọt về tư tưởng
chính trị để nhanh chóng đạt tới đồng thuận trên
những giá trị nền tảng mới cho tổ chức xã hội. Bước
nhảy vọt văn hóa này phải đi đôi với kiên trì và bao
dung. Những kinh nghiệm lịch sử bi thảm và sự tủi nhục
vì thua kém hiện nay buộc chúng ta rút ra một bài học
dứt khoát là phải từ bỏ tâm lý nóng vội, từ bỏ óc
độc quyền lẽ phải, chế ngự lòng đam mê để đối
thoại và thỏa hiệp với nhau trong tinh thần tương kính.
Không thể khác bởi vì mọi người Việt Nam đều ràng
buộc với nhau trong một thân phận chung: nếu đất nước
chúng ta giàu mạnh và tiên tiến cuộc sống của chúng ta
sẽ vinh quang và tất cả chúng ta đều được kính trọng;
ngược lại nếu đất nước chúng ta nghèo khổ và lạc
hậu, tất cả chúng ta đều bị coi thường, bất luận
chúng ta thuộc thành phần nào, khuynh hướng nào, hay theo
chủ nghĩa nào. Trong hoàn cảnh bi đát hiện nay, điều
tốt nhất cho mọi người cũng là điều tốt nhất cho
mỗi người”.
Mỗi người Việt Nam dù giàu sang hay nghèo khổ thì cũng
chung một giá trị khi đi ra nước ngoài, cuốn hộ chiếu
không ghi số tiền mà mỗi người có được, người ta
chỉ biết đến anh là người Việt Nam. Nếu đất nước
Việt Nam giàu mạnh và văn minh thì anh được thế giới
tôn trọng còn nếu vẫn như hiện nay thì dù có là tỉ
phú đi chăng nữa cũng không có gì là vinh quang, thậm chí
sự giàu sang trong một đất nước nghèo khổ còn là đối
tượng để người dân căm ghét.
“Nhiệm
vụ lịch sử của thời đại chúng ta là nhanh chóng giải
thoát dân tộc khỏi ách độc tài toàn trị và cứu đất
nước khỏi nguy cơ bị thua kém vĩnh viễn”.
Giải pháp thay thế cho giải pháp cộng sản hiện nay phải
là “dân
chủ đa nguyên và nhân quyền, trên nền tảng của lòng
yêu nước được quan niệm như tình yêu và sự gắn bó
giữa người Việt Nam”.
“Dân
chủ để đặt những vấn đề một cách đúng đắn và
chọn một cách đúng đắn những giải pháp và những
người trách nhiệm. Đa nguyên để tôn trọng mọi khác
biệt, và để thực hiện hòa giải dân tộc sau những
xung đột đẫm máu. Nhân quyền để tôn vinh mỗi người
Việt Nam và để phát huy sinh lực và sáng kiến của mọi
người. Kinh nghiệm của mọi dân tộc đều đã chứng tỏ
nhân quyền chưa bao giờ ngăn cản ai xây dựng đời mình
và dân chủ chưa bao giờ cấm đoán một dân tộc nào
tiến lên. Dân chủ đi trước và mở đường cho phát
triển, phát triển củng cố và phát huy dân chủ. Dân chủ
cũng là chọn lựa khôn ngoan cho phép một nước chưa mạnh
tranh thủ cảm tình và hậu thuẫn của thế giới để
bảo vệ quyền lợi và lãnh thổ.
Dân
chủ hóa đất nước là mục tiêu hiển nhiên nhưng cũng
đầy trở ngại. Đảng Cộng Sản đã chứng tỏ họ có
thể làm tất cả để duy trì độc quyền chính trị
trong khi đa số người Việt Nam không còn quan tâm tới
đất nước nữa, sự thất vọng kéo dài quá lâu đối
với một chính quyền tồi tệ đã biến thành sự chán
nản với chính đất nước. Như vậy những người đấu
tranh cho dân chủ phải chống lại cùng một lúc sự ngoan
cố của Đảng Cộng Sản và tâm lý bỏ cuộc của quần
chúng. Cuộc vận động dân chủ cũng đồng thời phải
là nỗ lực phục hồi lòng yêu nước đã bị thương tổn
trầm trọng; nó sẽ đòi hỏi rất nhiều quyết tâm, dũng
cảm và kiên trì. Nhưng nó là cuộc đấu tranh bắt buộc”.
Đất
nước Việt Nam chưa từng được sống một ngày nào dưới
một chế độ tự do và dân chủ thật sự (trừ một
thời gian ngắn dưới chế độ VNCH và chế độ này cũng
chưa phải là thật sự tự do và dân chủ). Chúng ta chỉ
biết đến các chế độ phong kiến, rồi thực dân đế
quốc đến độc tài cộng sản vì vậy “Cuộc
vận động dân chủ chính là cuộc đấu tranh để đưa
dân tộc từ bóng đêm của nô lệ vào ánh sáng của tự
do, mở ra kỷ nguyên dân chủ, giai đoạn lịch sử thứ
hai của nước ta. Tùy theo chọn lựa và thái độ của
những con người hôm nay mà họ sẽ được các thế hệ
mai sau đánh giá là đã đóng góp cho cuộc cách mạng
trọng đại nhất trong lịch sử nước ta hay đã khiếp
nhược trốn trách trách nhiệm vào lúc đất nước cần
nhất”.
Tập
Hợp Dân Chủ Đa Nguyên là một tổ chức chính trị dân
chủ đối lập, chúng tôi có tham vọng đấu tranh để
mang lại dân chủ cho Việt Nam, chúng tôi cũng ý thức
được rằng cuộc vận động dân chủ này cần phải
kiên trì và bao dung. Chúng tôi xác quyết rằng cuộc đấu
tranh này rất cam go mà mỗi cá nhân, tự mình sẽ không
làm được gì. Chúng ta cần có tổ chức để qui tụ
những người Việt Nam yêu nước lại với nhau vì một
lý tưởng chung cao cả là dân chủ hóa đất nước. Chúng
tôi cũng cho rằng đấu tranh chính trị luôn là đấu
tranh có tổ chức và để có đủ áp lực khiến đảng
cộng sản Việt Nam thay đổi về hướng dân chủ cũng
như có thể động viên quần chúng đứng dậy thì phong
trào dân chủ Việt Nam cần có một một liên minh hay mặt
trận dân chủ đủ mạnh và có uy tín để làm điều đó.
Không có một tổ chức đối lập dân chủ có tầm vóc
để làm đối trọng với đảng cộng sản thì Việt Nam
sẽ mãi mãi không có dân chủ. Nếu vì một lý do đặc
biệt hay một biến cố gì đó mà chế độ cộng sản
không còn nữa thì dân chủ cũng chỉ là tạm thời và
không thể bền vững. Bài học từ Mùa Xuân Ả Rập vẫn
còn đó.
Chúng
tôi cho rằng cuộc chuyển hóa đất nước về hướng dân
chủ là thuận theo dòng chảy của lịch sử tiến hóa của
nhân loại vì “Lịch
sử nhân loại xét cho cùng là cuộc hành trình về tự
do, và vì dân chủ là công thức tổ chức xã hội phù
hợp nhất để bảo đảm tự do nên lịch sử nhân loại
cũng là cuộc hành trình cuả các quốc gia về dân chủ”.
Đây cũng là một cuộc cách mạng vĩ đại nhất, xứng
đáng nhất và tự hào nhất để đem lại hạnh phúc và
phồn vinh cho người dân Việt Nam, nó mở ra một kỷ
nguyên mới hoàn toàn trong suốt chiều dài lịch sử Việt
Nam: Kỷ nguyên của tự do và dân chủ.
Chính
vì tầm quan trọng đó mà cuộc chuyển hóa vĩ đại này
của chúng ta phải dựa phải trí tuệ, sự sáng suốt
cũng như lòng dũng cảm của mỗi một người Việt Nam
yêu nước. Trí tuệ để chúng ta tránh được việc sử
dụng bạo lực vì đất nước ta đã chịu quá nhiều khổ
đau trong quá khứ. Sáng suốt để có thể hiểu rằng đấu
tranh chính trị luôn là đấu tranh có tổ chức chứ không
phải là tranh đấu cá nhân. Dũng cảm để có thể vượt
qua chính mình, mạnh dạn thay đổi phương pháp tranh đấu
và hy sinh một phần cái tôi nhỏ bé của mỗi người để
có thể đứng chung vào một tổ chức, vào một đội ngũ
dân chủ.
Chúng
tôi cũng cho rằng tư tưởng phải luôn đi trước hành
động. Muốn hành động đúng và có kết quả thì phải
có những đầu tư đúng đắn cho lý thuyết và tư tưởng.
Nếu không có tư tưởng dẫn đường thì chúng ta sẽ bị
lạc lối hoặc mất nhiều thời gian tranh cãi vì những
điều vô bổ. Ý thức được điều đó mà chúng tôi đã
đầu tư rất nghiêm túc, bằng tất cả tinh hoa và trí
tuệ cho một Dự Án Chính Trị để làm kim chỉ nam cho
các hành động của chính mình và có thể là cho tất cả
mọi người, mọi tổ chức dân chủ đang tranh đấu khác.
Dự Án Chính Trị của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên 2015
(DACT 2015) vừa được tu chính và cập nhật trên nền
tảng của Dự Án Chính Trị - Thành Công Thế Kỷ 21. Có
thể nói rằng DACT 2015 là một tác phẩm tư tưởng chính
trị xuất sắc nhất của người Việt Nam từ trước đến
nay. Dự án không chỉ cho chúng ta biết về nhiệm vụ
lịch sử, bối cảnh của thế giới, chỗ đứng của
Việt Nam hiện nay, phương pháp hành động đúng để dành
dân chủ... mà còn đưa ra những “nền tảng tư tưởng”,
“đồng thuận dân tộc” và “định hướng cho mô thức
phát triển của Việt Nam” trong tương lai. DACT 2015 không
chỉ hữu ích cho hiện tại mà còn cho cả tương lai về
sau, không những cho những người đang dấn thân cho dân
chủ mà còn cho cả toàn thể nhân dân Việt Nam. Độc giả
hãy đọc chậm rãi và suy tưởng, liên hệ với những gì
đang diễn ra xung quanh mình để có thể cảm nhận được
sự đúng đắn và tinh hoa của trí tuệ lắng đọng trong
đó.
Tất
nhiên, không phải ai đọc xong xong dự án này cũng có thể
hiểu hết mọi điều, tuy nhiên trong dự án chứa đựng
các câu trả lời cho mọi vấn đề của Việt Nam. Cũng
không phải ai đọc xong dự án này cũng có thể trở
thành những chính trị gia nhưng một người muốn trở
thành một chính trị gia thực thụ thì không thể không
đọc và hiểu được dự án này. Nó là chìa khóa để
kiến tạo và xây dựng một nước Việt Nam dân chủ và
phồn vinh.
Tuy
rằng DACT 2015 vẫn đang còn trong thời gian thảo luận
trong nội bộ THDCĐN trước khi công bố đầy đủ trước
dư luận và đồng bào Việt Nam trong và ngoài nước nhưng
Ban Truyền Thông của Tập Hợp Dân Chủ Đa Nguyên cũng
xin được trân trọng giới thiệu với độc giả phần
một của DACT 2015: Nhiệm
Vụ Lịch Sử.
Chúng tôi tha thiết mong được đón nhận và lắng nghe
những ý kiến đóng góp của mọi người dân Việt Nam để
chúng tôi hoàn thiện mình, để cùng nhân dân Việt Nam
tạo nên một sự đồng thuận chung. Khi có đồng thuận
chung thì chúng ta sẽ cùng hành động. Và hành động cụ
thể nhất, quan trọng nhất mà mọi người có thể làm,
nên làm là hãy ủng hộ chúng tôi (nếu chúng tôi đúng)
để chúng ta cùng nhau xây dựng một tổ chức chính trị
đối lập dân chủ hùng mạnh và có tầm vóc để làm
đối trọng với đảng cộng sản Việt Nam. Chỉ có một
tổ chức chính trị đối lập hùng mạnh mới có thể
gây sức ép buộc đảng cộng sản Việt Nam thay đổi về
hướng dân chủ trong hòa bình. Không còn con đường nào
khác.
Việt
Hoàng - Ban Truyền Thông THDCĐN
Xin
trân trọng giới thiệu đến quý bạn bản
dự thảo Dự Án Chính Trị 2015 của Tập Hợp Dân Chủ
Đa Nguyên – Chương I
Chương
I
I.
Nhiệm vụ lịch sử
Chúng
ta đứng hàng thứ 13 trên thế giới về dân số, trên
mặt đất này cứ 1000 người thì có 15 người Việt Nam.
Người Việt Nam được thế giới nhìn nhận là thông
minh và cần mẫn. Địa lý của chúng ta khá thuận lợi
nhờ bờ biển dài và đẹp, nằm sát các trục giao thông
quan trọng, trong một vùng đặc biệt năng động. Chúng
ta có tiềm năng của một nước lớn và giàu mạnh, góp
phần xứng đáng vào việc xây dựng một thế giới hoà
bình, thịnh vượng và văn minh.
Mặc
dầu vậy hiện nay chúng ta chỉ là một trong những nước
nghèo và lạc hậu nhất thế giới. Tổng sản lượng
quốc gia trên mỗi đầu người của ta chưa bằng một
phần năm mức trung bình thế giới. Chúng ta vẫn chưa có
một công nghiệp kỹ thuật cao nào và còn tụt hậu bi
đát hơn nữa so với thế giới về văn hóa và nghệ
thuật; chúng ta đứng tốp cuối trong mọi bảng xếp hạng
các quốc gia về con người, xã hội và môi trường; và
chúng ta thiếu ngay cả những quyền con người cơ bản
nhất. Mâu thuẫn đau lòng và không thể chấp nhận đó
phải chất vấn mọi người Việt Nam.
Bẩm
sinh mọi con người, dù thuộc chủng tộc nào, đều có
những khả năng như nhau. Những chênh lệch về trình độ
phát triển và mức sống của các dân tộc là hậu quả
của điều kiện văn hóa, địa lý, tài nguyên thiên nhiên
và cách tổ chức xã hội. Trong những yếu tố đó tổ
chức xã hội có tầm quan trọng vượt hẳn. Tổ chức xã
hội tốt hay xấu, khéo hay vụng có thể thay đổi hẳn
số phận của một dân tộc. Chính vì thế mà nhiều quốc
gia mặc dầu đất đai chật hẹp, tài nguyên ít ỏi vẫn
vươn lên mạnh mẽ trong khi nhiều quốc gia khác tuy rất
được thiên nhiên ưu đãi mà vẫn quằn quại trong nghèo
đói. Trong nhận thức đó sự thua kém hổ nhục hiện nay
vừa bắt buộc chúng ta suy nghĩ về mình để tìm một
lối đi cho mình vừa cho phép chúng ta tin tưởng rằng nếu
tổ chức lại đất nước một cách hợp lý, nghĩa là
đặt nền tảng trên những giá trị đúng, chúng ta chắc
chắn sẽ thoát khỏi cảnh nghèo đói và sẽ vươn lên
mạnh mẽ.
Chúng
ta đã bỏ lỡ nhiều cơ hội lịch sử.
Vào
buổi rạng đông của thời đại mới, đánh dấu bởi sự
bùng nổ của tư tưởng trong thế kỷ 18 và cuộc cách
mạng kỹ nghệ trong thế kỷ 19, chúng ta, cũng như nhiều
nước Châu Á khác, đã không ý thức được rằng đã
đến lúc phải xét lại toàn bộ các giá trị và tập
quán, phải đổi mới hoàn toàn cách suy nghĩ và tổ chức.
Trong nhiều thế kỷ chúng ta đã hài lòng với khuôn mẫu
Khổng Mạnh xơ cứng, bỏ mất óc sáng tạo và dẫm chân
tại chỗ; trong khi người Phương Tây, nhờ óc khách quan
và phương pháp, nhờ biết xét lại và đổi mới không
ngừng đã tiến lên mạnh mẽ và hơn hẳn phần còn lại
của thế giới.
Vì
không biết thích nghi kịp thời như một số quốc gia may
mắn khác, chúng ta đã mất chủ quyền và bị ngoại
thuộc. Mất chủ quyền, chúng ta đã mất luôn khả
năng hội ý với nhau để cùng nhau tìm một lối thoát
cho đất nước, rồi mất luôn tinh thần đối thoại để
dàn xếp những bất đồng.
Bước
vào thế kỷ thứ hai mươi, chúng ta phải giải quyết
cùng một lúc hai vấn đề khó khăn: giành chủ quyền dân
tộc và thích nghi với một nền văn minh mới. Vì
không đồng ý được với nhau trên một dự án quốc gia
mới nên chúng ta đã xung đột với nhau ngay cả trên mục
tiêu mà mọi người Việt Nam đều ao ước là lấy lại
quyền tự chủ. Chúng ta đã bỏ lỡ cơ hội để
giành lại độc lập và vươn lên khi chế độ thực dân
sụp đổ sau Thế Chiến II. Chúng ta đã chia rẽ, lên
án nhau, mạt sát nhau và tiêu diệt nhau, khiến đất nước
bị nội chiến và phân tranh, với kết quả sau cùng là
phải chuốc lấy một trong những chế độ độc tài độc
hại nhất sau khi đã phải chịu đựng những tàn phá
kinh khủng nhất; trong khi các dân tộc khác dù không tốn
hay chỉ tốn rất ít xương máu cũng đã được độc
lập, và trong nhiều trường hợp còn xây dựng được cả
dân chủ.
Sự
thiển cận đã khiến chúng ta lỡ mất một cơ hội lớn
khi hòa bình được tái lập năm 1975. Thay vì hòa giải
dân tộc để hàn gắn những vết thương do chiến tranh
để lại phe thắng trận đã áp đặt một chủ nghĩa
toàn trị đã bị vất bỏ từ một thế kỷ trước ngay
tại cái nôi của nó và chỉ ít lâu sau cũng sẽ bị chối
bỏ ngay tại trung tâm của nó, đồng thời bị cả thế
giới văn minh lên án như một tai họa cho nhân loại. Sự
thiển cận cũng đã khiến chúng ta bỏ lỡ một cơ hội
lớn khác khi chủ nghĩa cộng sản và phong trào cộng sản
sụp đổ.
Nhìn
lại đoạn đường đã đi qua ta phải nhìn nhận rằng
nguyên nhân của mọi đổ vỡ mà nước ta đã phải chịu
đựng là chúng ta đã rất thiếu tư tưởng chính trị và
đã không đầu tư đủ suy nghĩ để nhìn rõ những
vấn đề trọng đại đặt ra cho mình và để tìm ra
hướng giải quyết. Ở mỗi thời điểm, chúng ta luôn
luôn thiếu một dự án chính trị thích hợp với thời
đại mới và hoàn cảnh đất nước. Cuối cùng chúng ta
đã tàn sát nhau vì những ý hệ vay mượn mà chúng ta
tiếp thu một cách sơ đẳng và bảo vệ một cách cuồng
nhiệt hơn cả những dân tộc đã khởi xướng ra chúng.
Chúng
ta cần khẩn cấp một bước nhảy vọt về tư tưởng
chính trị để nhanh chóng đạt tới đồng thuận trên
những giá trị nền tảng mới cho tổ chức xã hội. Bước
nhảy vọt văn hóa này phải đi đôi với kiên trì và bao
dung. Những kinh nghiệm lịch sử bi thảm và sự tủi nhục
vì thua kém hiện nay buộc chúng ta rút ra một bài học
dứt khoát là phải từ bỏ tâm lý nóng vội, từ bỏ óc
độc quyền lẽ phải, chế ngự lòng đam mê để đối
thoại và thỏa hiệp với nhau trong tinh thần tương kính.
Không thể khác bởi vì mọi người Việt Nam đều ràng
buộc với nhau trong một thân phận chung: nếu đất nước
chúng ta giàu mạnh và tiên tiến cuộc sống của chúng ta
sẽ vinh quang và tất cả chúng ta đều được kính trọng;
ngược lại nếu đất nước chúng ta nghèo khổ và lạc
hậu, tất cả chúng ta đều bị coi thường, bất luận
chúng ta thuộc thành phần nào, khuynh hướng nào, hay theo
chủ nghĩa nào. Trong hoàn cảnh bi đát hiện nay, điều
tốt nhất cho mọi người cũng là điều tốt nhất cho
mỗi người.
Ngày
hôm nay đại bộ phận nhân dân ta cơ cực, chán nản và
phẫn uất, đất nước ta tụt hậu và bế tắc. Các
vấn đề kinh tế, xã hội, môi sinh, đạo đức, giáo
dục, nhân mãn, v.v... chồng chất không được giải quyết
càng ngày càng trở nên gay gắt hơn và đã đạt tới mức
độ nguy ngập, chẳng bao lâu nữa có thể sẽ không còn
giải đáp nếu đà băng hoại này không được đảo
ngược nhanh chóng. Nước ta lúc đó có thể bị xóa tên
khỏi danh sách các dân tộc có quyền mơ ước một chỗ
đứng xứng đáng trên thế giới. Chúng ta phải khẳng
định rằng sẽ không thể có lối thoát cho đất nước
dưới chế độ cộng sản này. Trong suốt quá trình tồn
tại và cầm quyền nó đã chứng tỏ chỉ có ưu tư duy
nhất là duy trì ách thống trị trên dân tộc bằng mọi
giá, kể cả tàn phá đất nước, hy sinh lợi ích dân tộc
và thần phục ngoại bang. Nó cũng là một chế độ cực
kỳ tham nhũng, và lịch sử mọi dân tộc đều đã chứng
tỏ rằng chỉ có thể thay thế chứ không thể cải thiện
một chính quyền tham nhũng. Nhiệm vụ lịch sử của
thời đại chúng ta là nhanh chóng giải thoát dân tộc
khỏi ách độc tài toàn trị và cứu đất nước khỏi
nguy cơ bị thua kém vĩnh viễn.
Nguy
cơ thua kém vĩnh viễn cũng là nguy cơ mất nước bởi vì
trong thời đại này, khi ý niệm quốc gia dân tộc đang
bị công phá từ mọi phía và đang bị xét lại, những
quốc gia không đem lại được hạnh phúc, niềm tự hào
và hy vọng vươn lên không sớm thì muộn cũng sẽ bị
giải thể.
Con
đường ra khỏi bế tắc và vươn lên của chúng ta là
dân chủ đa nguyên và nhân quyền, trên nền tảng của
lòng yêu nước được quan niệm như tình yêu và sự gắn
bó giữa người Việt Nam.
Dân
chủ để đặt những vấn đề một cách đúng đắn và
chọn một cách đúng đắn những giải pháp và những
người trách nhiệm. Đa nguyên để tôn trọng mọi khác
biệt, và để thực hiện hòa giải dân tộc sau những
xung đột đẫm máu. Nhân quyền để tôn vinh mỗi người
Việt Nam và để phát huy sinh lực và sáng kiến của mọi
người. Kinh nghiệm của mọi dân tộc đều đã chứng tỏ
nhân quyền chưa bao giờ ngăn cản ai xây dựng đời mình
và dân chủ chưa bao giờ cấm đoán một dân tộc nào
tiến lên. Dân chủ đi trước và mở đường cho phát
triển, phát triển củng cố và phát huy dân chủ. Dân chủ
cũng là chọn lựa khôn ngoan cho phép một nước chưa mạnh
tranh thủ cảm tình và hậu thuẫn của thế giới để
bảo vệ quyền lợi và lãnh thổ .
Dân
chủ hóa đất nước là mục tiêu hiển nhiên nhưng cũng
đầy trở ngại. Đảng Cộng Sản đã chứng tỏ họ có
thể làm tất cả để duy trì độc quyền chính trị
trong khi đa số người Việt Nam không còn quan tâm tới
đất nước nữa, sự thất vọng kéo dài quá lâu đối
với một chính quyền tồi tệ đã biến thành sự chán
nản với chính đất nước. Như vậy những người đấu
tranh cho dân chủ phải chống lại cùng một lúc sự ngoan
cố của Đảng Cộng Sản và tâm lý bỏ cuộc của quần
chúng. Cuộc vận động dân chủ cũng đồng thời phải
là nỗ lực phục hồi lòng yêu nước đã bị thương tổn
trầm trọng; nó sẽ đòi hỏi rất nhiều quyết tâm, dũng
cảm và kiên trì. Nhưng nó là cuộc đấu tranh bắt buộc.
Lịch
sử nhân loại xét cho cùng là cuộc hành trình về tự
do, và vì dân chủ là công thức tổ chức xã hội phù
hợp nhất để bảo đảm tự do nên lịch sử nhân loại
cũng là cuộc hành trình của các quốc gia về dân chủ.
Chúng ta đã rất chậm trễ trong cuộc hành trình này. Cho
đến nay dù có lịch sử khá dài chúng ta đã chỉ có
những chế độ nô lệ; các giai đoạn tự chủ cũng chỉ
có tác dụng thay thế ách nô lệ ngoại bang bằng ách nô
lệ bản xứ. Cuộc vận động dân chủ chính là cuộc
đấu tranh để đưa dân tộc từ bóng đêm của nô lệ
vào ánh sáng của tự do, mở ra kỷ nguyên dân chủ, giai
đoạn lịch sử thứ hai của nước ta. Tùy theo chọn lựa
và thái độ của những con người hôm nay mà họ sẽ
được các thế hệ mai sau đánh giá là đã đóng góp cho
cuộc cách mạng trọng đại nhất trong lịch sử nước
ta hay đã khiếp nhược trốn trách trách nhiệm vào lúc
đất nước cần nhất.
Dự
án chính trị này có tham vọng đóng góp vào một ý thức
chính trị mới cho Việt Nam và kết hợp những người
còn ý chí và niềm tin để theo đuổi một lý tưởng
chung là một đất nước Việt Nam xứng đáng để những
con người hôm nay phấn đấu xây dựng và các thế hệ
mai sau tiếp nối trong niềm tự hào. Sự kết hợp này là
cần thiết và bắt buộc bởi vì đấu tranh chính trị
không bao giờ là đấu tranh cá nhân cả mà chỉ có thể
là đấu tranh có tổ chức.
Một
làn sóng dân chủ toàn cầu mới đang trào dâng. Chúng ta
không có quyền bỏ lỡ vận hội này.
No comments:
Post a Comment