26/12/2014
Một
cuộc hội thảo về văn học miền Nam 1954-75 vừa được tổ chức ở bên Mỹ. Tôi hơi thất
vọng vì ba lẽ:
1/
các đồng nghiệp của tôi ở hải ngoại vẫn bị cảm xúc chi phối quá nặng. Bây giờ
mà các anh vẫn nhắc nhở đến những đánh giá bất công của mấy ông X, Y. Z., những
ý kiến cực đoan tồn tại từ đã trên dưới ba chục năm trước. Vào thời điểm này
trong nước có mấy ai còn nghĩ như thế?
Theo
sự nhìn nhận của tôi, thì hiện nay nghiên cứu văn học trong nước đang ở thế bế
tắc đến cùng cực. Nhiều việc cần làm mà không ai đủ sức làm. Với cả nền văn học
Hà Nội từ sau 1945 cũng không ai có được phát hiện gì mới.
Chính
là lúc này, một số bạn trẻ rất có năng lực ở Hà Nội có, ở Sài Gòn Huế có, đang
âm thầm hướng tới những Võ Phiến, Thanh Tâm Tuyền, Mai Thảo, Vũ Khắc Khoan… để
hy vọng qua kinh nghiệm của các nhà văn bậc thầy ấy, may ra hé lộ con đường đi
tới của văn chương nước nhà. Sao các anh không tính chuyện thảo luận cùng họ, cộng
tác với họ?
Các
anh than thở “Văn học miền Nam (VHMN) từ 54-75 là một trong những nền văn học bất
hạnh nhất trong lịch sử văn học Việt Nam” với nghĩa nó bị cấm đoán, nó không được
thu thập đầy đủ. Cái đó có, nhưng tình cảnh đâu đến nỗi bi đát lắm, hiện nay nó
đang được khôi phục dần dần.
Nếu
muốn dùng chữ bất hạnh, tôi nghĩ tới cả nền văn học dân tộc nói chung, bao gồm
cả văn học miền Bắc.
Nhưng hiểu theo nghĩa này, thì cứ gì văn học VN. Mà văn học Trung Hoa lục địa cũng bất hạnh, văn học Nga xô viết cũng bất hạnh.
Nay
là lúc chúng ta cùng nên gạt những cảm xúc bi lụy ấy đi.
May
mà những năm ấy, còn có văn học miền Nam!
Nay là lúc chúng ta phải nhìn về nó với niềm tự hào và gắng đi tìm ra những bài học của nó, để tiếp tục làm văn học trong hoàn cảnh mới và giúp cho văn học trong nước cùng phát triển.
Nay là lúc chúng ta phải nhìn về nó với niềm tự hào và gắng đi tìm ra những bài học của nó, để tiếp tục làm văn học trong hoàn cảnh mới và giúp cho văn học trong nước cùng phát triển.
2/
Xin phép nói một cảm tưởng sau khi đọc các bài tham luận. Gạt đi mọi khách
sáo, tôi muốn được thẳng thắn mà nói rằng cách tôn vinh VHMN của các anh
rất nhiệt tình đấy, nhưng còn thiếu sức khai phá gợi mở.
Theo
tôi hiểu, các phương pháp tiếp cận văn học trên thế giới hiện nay đủ mạnh để
phát huy hiệu quả cả với văn học các nước Đông Nam Á, các nước Ả Rập…(nói chung
là những nền văn học bên ngoài văn học phương Tây). Lâu nay đọc các anh viết
trên mạng, các cuốn sách các anh mới in, tôi biết rằng trong
mấy chục năm qua, ở xứ người, các anh đã học hỏi được rất nhiều.
Thế mà nhìn vào những nhận xét các anh nêu lên trong hội thảo này, tôi chưa thấy được cái mới đó — các anh chưa mở ra được cái phương hướng mới đủ sức giúp bạn đọc hôm nay hiểu thêm về một nền văn học mà mọi người cùng yêu mến.
3/
Khi nói về văn học miền Nam, lẽ tự nhiên người ta phải đả động đến văn học miền
Bắc.
Đã
có lần, trong một cuộc phỏng vấn của một đồng nghiệp, tôi nói rằng một trăm năm
sau, khi nói tới thế kỷ XX, người ta không bỏ được nền văn học miền Nam, cũng
như không thể bỏ được văn học miền Bắc.
Dù phân lượng không đồng đều, song mỗi bên có đóng góp riêng vào việc ghi lại đời sống tinh thần dân tộc, không bên nào thay thế được bên nào.
Đến
hôm nay, tôi vẫn nghĩ thế, và tôi muốn các anh cùng chia sẻ.
Làm
sao trong khi đề cao VHMN 54-75, các anh có thể sổ toẹt cái phần thành tựu
theo một cách riêng của văn học miền Bắc trong thời gian đó.
Tôi
không nói tất cả, tôi chỉ nói rằng vượt lên trên một số đông tầm thường và xu
thời, vẫn có những cây bút miền Bắc tin ở sứ mệnh cầm bút của mình.
Ở
những người này có rất nhiều mâu thuẫn, cũng có lúc họ đã chùn tay, đã đầu
hàng, nhưng rồi tiếp sau đó, bên cạnh đó, lại vẫn giữ được cái phần lương tâm
lương tri của một người viết văn chân chính.
Nỗ lực đó của họ còn được ghi lại trong các trang sách.
Đối
lập và tuyệt đối hóa những khác biệt văn học giữa hai miền chẳng những là bất cận
nhân tình mà còn là phản khoa học.
Nó
ngăn cản người ta đi dần tới một cách hiểu đúng đắn về mỗi bên.
Chính ra là trong sự phát triển của mình, văn học hai miền thời gian 1954-75 đã có sự nhìn vào nhau, đối thoại ngấm ngầm với nhau.
Việc nghiên cứu trở lại cuộc đối thoại xảy ra trong những năm đó là một trong những phương cách thiết yếu để đẩy tới cuộc đối thoại giữa văn học trong nước và văn học hải ngoại hôm nay.
---------------------
black raccoon viết:
Đối lập và tuyệt đối
hóa những khác biệt văn học giữa hai miền chẳng những là bất cận nhân tình mà
còn là phản khoa học.
(VTN)
Tôi
không rõ liệu trong văn học “đối lập” và “khác biệt” có thể đem lại “bất cận”
và “phản” như ông Vương Trí Nhàn chủ trương hay không?
Theo tôi nghĩ, đã đối lập thì đâu cần phải “cận”. Mà, khoa học mình có muốn phản lại nó cũng khó, có khi bất khả. Nói thí dụ, xe có 4 bánh tròn, nay làm cho nó vuông thì làm sao chạy? Về đối lập, theo tôi biết ngay văn học thời VNCH, có nhừng nhóm, những cá nhân, những tạp chí họ khá trái ngược nhau, thậm chí không giao du với nhau. Họ bất cận và họ khác biệt nhau nhưng họ hoàn toàn không ( thể) triệt tiêu nhau, nền văn học đó vẫn … chạy. Như vậy thì nó vẫn nhân tình và vẫn … khoa học chứ !
Theo tôi nghĩ, đã đối lập thì đâu cần phải “cận”. Mà, khoa học mình có muốn phản lại nó cũng khó, có khi bất khả. Nói thí dụ, xe có 4 bánh tròn, nay làm cho nó vuông thì làm sao chạy? Về đối lập, theo tôi biết ngay văn học thời VNCH, có nhừng nhóm, những cá nhân, những tạp chí họ khá trái ngược nhau, thậm chí không giao du với nhau. Họ bất cận và họ khác biệt nhau nhưng họ hoàn toàn không ( thể) triệt tiêu nhau, nền văn học đó vẫn … chạy. Như vậy thì nó vẫn nhân tình và vẫn … khoa học chứ !
Vấn
đề của văn học tựu trung có thể kể: tác giả, tác phẩm, xuất bản và độc giả. Ở
trong nước hiện nay có đầy đủ. Nó lại được sống trong thời kỳ hoà bình ổn định.
Nó hùng hậu gấp 10 lần thời chiến tranh của văn học VNCH. Nay, quý vị than thở
là nó đang bế tắc. Theo ý của quý vị, có lẽ là bế tắc “khâu” tác phẩm. Tác phẩm
thuộc về hoàn toàn của tác giả. Chịu . Làm sao cho một tác giả sáng tác được
hay? Chịu. Tôi tin là sẽ chả có cuộc bắt tay làm việc nào có thể chen vào lĩnh
vực hoàn toàn tư riêng này được cả. Còn như vấn đề thuộc về xuất bản hay học
thuật chẳng hạn, thì tự điều chỉnh lại. Cho “Giấy Vụn” chính hức hành nghề đi.
Đừng tịch thu bằng cấp của nhà văn Nhã Thuyên v.v…
-
26.12.2014 vào lúc 10:37 a
Thiệp
Hằng viết:
Ông
VTN viết: “Tôi không nói tất cả, tôi chỉ
nói rằng vượt lên trên một số đông tầm thường và xu thời, vẫn có những cây bút
miền Bắc tin ở sứ mệnh cầm bút của mình.
Ở những người này có
rất nhiều mâu thuẫn, cũng có lúc họ đã chùn tay, đã đầu hàng, nhưng rồi tiếp
sau đó, bên cạnh đó, lại vẫn giữ được cái phần lương tâm lương tri của một người
viết văn chân chính.
Nỗ lực đó của họ còn được ghi lại trong các trang sách”
Nỗ lực đó của họ còn được ghi lại trong các trang sách”
Thưa
ông, qua những trang sách của những ấn phẩm trong giai đoạn 54-75 đã được phát
hành tại miền Bắc VN , tôi cố tìm để xem ai là thiểu số cây bút miền Bắc này
nhưng chưa tìm đươc. Mong ông chỉ giáo dùm Cảm ơn ông.
-
26.12.2014 vào lúc 12:15 pm
Nguyễn
Đức Tùng viết:
Bài
nhận định của nhà phê bình Vương Trí Nhàn chứa quá nhiều điểm có thể gây tranh
cãi, trong khi nó khá ngắn, có lẽ vì viết cho blog riêng.
Tuy nhiên, nó vẫn có thể phản ảnh đúng thực trạng của sự suy nghĩ của nhiều người như ông ấy, ở vào các vị trí khác so với các nhà văn hải ngoại.
Dù sao, Vương Trí Nhàn vẫn là một nhà phê bình có uy tín ở miền Bắc, và có thiện cảm với văn học miền Nam. Tôi thiết nghĩ, đọc văn bản một cách cẩn trọng, và góp ý hay phê phán, nếu có, một cách ôn tồn, sẽ dễ thuyết phục người có ý kiến khác biệt với mình hơn.
Như thế mới có thể mở rộng đối thoại đa chiều, có ích cho văn học.
Việc đặt bài nhận định của Vương Trí Nhàn bên cạnh các bài khác, nhất là bài tham luận sắc sảo của anh Phùng Nguyễn, gợi ra nhiều điểm khác biệt cần mọi người suy nghĩ thêm.
Sự công bố bài nhận định của VTN, anyway, là một việc làm công bằng và trọng học thuật của Da Màu.
Bravo các bạn.
Nguyễn Đức Tùng
Tuy nhiên, nó vẫn có thể phản ảnh đúng thực trạng của sự suy nghĩ của nhiều người như ông ấy, ở vào các vị trí khác so với các nhà văn hải ngoại.
Dù sao, Vương Trí Nhàn vẫn là một nhà phê bình có uy tín ở miền Bắc, và có thiện cảm với văn học miền Nam. Tôi thiết nghĩ, đọc văn bản một cách cẩn trọng, và góp ý hay phê phán, nếu có, một cách ôn tồn, sẽ dễ thuyết phục người có ý kiến khác biệt với mình hơn.
Như thế mới có thể mở rộng đối thoại đa chiều, có ích cho văn học.
Việc đặt bài nhận định của Vương Trí Nhàn bên cạnh các bài khác, nhất là bài tham luận sắc sảo của anh Phùng Nguyễn, gợi ra nhiều điểm khác biệt cần mọi người suy nghĩ thêm.
Sự công bố bài nhận định của VTN, anyway, là một việc làm công bằng và trọng học thuật của Da Màu.
Bravo các bạn.
Nguyễn Đức Tùng
-
26.12.2014 vào lúc 11:48 pm
-----------------------
HỘI THẢO
VỀ VĂN HỌC MIỀN NAM 1954-1975
.
.
Phùng
Nguyễn Thứ Tư, ngày 24
tháng 12 năm 2014
.
Trần Doãn Nho 23.12.2014
.
Ngự Thuyết 12/12/2014
.
.
.
Trịnh Thanh Thủy Tuesday, December 09. 2014 11:30:49AM
.
Đặng Phú Phong Cập nhật: 11/12/2014 10:52
.
Đặng Phú Phong Cập nhật: 08/12/2014 12:19
.
.
Du Tử Lê
07/17/2012 06:07 PM
.
.
Phạm Quốc Bảo Wednesday, December 03, 2014
6:20:29PM
.
Hội Thảo 20 Năm
Văn Học Miền Nam (ngày thứ nhì)
Kalynh Ngô/Người Việt Monday, December 08, 2014 6:51:41PM
.
Hội Thảo 20 Năm
Văn Học Miền Nam (ngày thứ nhất)
Kalynh Ngô/Người Việt Saturday,
December 6, 2014 8:19:21PM
VIDEO : Hội Thảo
20 Năm Văn Học Miền Nam, 1954 – 1975 (ngày thứ nhất)
.
.
Việt Báo 03/12/201400:05:00
.
Nguyễn Hưng Quốc
03.12.2014
.
Ðinh Quang Anh
Thái/Người Việt Tuesday, December 02, 2014 7:25:10PM
.
Người Việt Books tái bản, 2014 Thứ Năm, ngày 27 tháng 11 năm 2014
.
Nguyễn Hưng Quốc Thứ Bảy, ngày 29 tháng 11 năm 2014
.
Đinh Quang Anh Thái/Người Việt Wednesday, November 26, 2014 3:00:42 PM
.
Nguyễn Hưng Quốc 25.11.2014
.
Tiểu Muội (thực hiện) Thứ Sáu, ngày 21 tháng 11 năm
2014
.
Kalynh Ngô/Người Việt (thực hiện) 22.11.2014
.
Huy Phương Chủ
Nhật, ngày 23 tháng 11 năm 2014
No comments:
Post a Comment