Thursday, February 25, 2016

HỒI KÝ TẠ PHONG TẦN : ĐỨNG THẲNG LÀM NGƯỜI - KỲ 31 & 32





Tạ Phong Tần
Wednesday, February 24, 2016 3:57:48 PM

1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam

*
Tối nào con Lan cũng kể chuyện hồi trước nó ở tù bên trại Chí Hòa. Nó nói:
- Lúc trước em ở bên Chí Hòa, em không khai bị tụi bên Chí Hòa nó còng tay treo lên cửa sổ. Đến khi cán bộ bên này qua làm việc nó mới thả xuống.
- Ủa, sao bọn bên Chí Hòa ngu quá vậy. Tự dưng vụ án của người khác làm, mắc mớ chi nhảy vô dùng nhục hình, có chuyện gì xảy ra thì mấy thằng Chí Hòa lãnh đủ. - Tôi nói.

Nó lại nói:
- Mấy đứa bên đó có đứa đi hai ba tăng tù, tụi nó kể đi lao động phải thức dậy từ bốn giờ sáng, đi trên đường đầy đá dăm đau chân mà không được mang dép.
- Lo gì. Tù mà thức bốn giờ sáng thì tụi cán bộ phải thức trước bốn giờ. Nếu không thức trước làm sao nó dẫn tù đi. Đứa nào cũng phải thức chớ đâu phải tù thức mà chúng nó đâu mà sợ. Làm gì có chuyện không được mang dép, tao mà không có dép đau chân là tao không đi, làm gì được nhau. - Tôi trả lời nó, trong bụng nghĩ: Bọn công an kêu mày nhát ma tao hả con kia, cỡ mày chưa có cửa hù dọa tao được đâu.

Nó lại nói:
- Ở trại cải tạo bọn tù kêu là “trường,” có án xong đi trại cải tạo kêu là “đi trường.” Phòng giam khoảng bốn năm chục người một phòng, có hai ngăn vệ sinh. Năm giờ sáng nó đánh kẻng thức dậy cho một tiếng đồng hồ để đánh răng rửa mặt, ăn sáng xong là đi lao động. Ai chậm là không kịp ăn sáng. Hở ra cái gì là mất cái đó, đi tắm đem theo chai dầu gội đầu cúi xuống gội xong ngước mặt lên mất chai dầu. Trước khi đi tắm lấy dầu gội chà lên tóc xong rồi mới đi ra tắm.
Tôi nói:
- Bộ con nít đi trường giáo dưỡng sao mà gọi là “đi trường,” bọn dốt nát dùng từ ngữ bậy bạ. Mỗi người vệ sinh xong cũng phải mất từ 15 phút đến nửa tiếng một người, nhơn cho bốn mươi người ra bao nhiêu giờ? Chắc phải thức dậy từ hai giờ sáng để đánh răng? Tao mà không chỗ đi vệ sinh tao cứ ỉa ngay trong phòng đó cho chúng nó dọn, việc quái gì phải nhịn. Trại giam cải tạo bọn trộm cắp cướp giựt mà ăn cắp như rươi vậy bọn công an chết hết rồi hay sao. Đứa nào động đến đồ của tao mất thứ gì tao lôi bọn công an ra bắt đền thứ đó.

- Anh bạn trai em tháng nào cũng vô thăm. Muốn mua gì thì ảnh mua gởi vô, món gì cũng có. - Con Lan nói.
- Vậy à! Sao hồi trước không cưới đi. Không phải vợ chồng sao nó lại cho vô thăm?. - Tôi hỏi.
- Ở đây dễ lắm, đưa giấy chứng minh ra nói là bạn thì người ta cho vô. - Con Lan nói.

Tôi nghe nó nói mà mắc cười quá, làm như trại giam là cái chợ ai muốn vô thì vô không bằng. Mày được như vậy đương nhiên có điều kiện kèm theo rồi. Chắc chắn là chúng nó muốn dùng mày để thăm dò tao.

- Chị có người yêu chưa? Anh đó như thế nào? - Con Lan hỏi tiếp.
Ủa, câu này sao nghe quen quá vậy cà. Tôi trả lời nó:
- Chuyện cá nhân không nói ở đây.

- Sao chị khó tánh quá vậy. Chị em bạn tù với nhau thì tâm sự với nhau cho đỡ buồn. - Con Lan nói.
- Nhà tù không phải là chỗ để tâm sự. - Tôi nói.

- Em sợ ma lắm, sợ có ai đó hù mình, sợ rắn. Chị sợ cái gì nhất? - Con Lan hỏi.
- Trên đời này chị không sợ cái gì hết. Đời chị chưa biết sợ thằng nào con nào, nếu chị biết sợ thì chị không vô đây. - Tôi nói.

- Trời! Chị nói vậy coi chừng tụi công an nó đánh chị. - Con Lan nói.
- Tao thách nó động đến cọng lông chưn tao đó. Nó cứ động vào tao thử thì biết. - Tôi nói.

Những chuyện gì tôi muốn chửi bọn công an, chửi bọn Cộng Sản Việt Nam tôi chửi cho con Lan nghe, thế nào nó cũng ra báo cáo là tôi chửi như vậy, như vậy, cho chúng mày tức nổ con ngươi luôn, làm gì được nhau.

Mấy ngày sau, nó lại nói:
- Bên Chí Hòa em biết có ông kia cũng tuyệt thực đái ra máu, nhịn một thời gian bộ phận sinh dục bị thúi hết luôn. Còn nữ thì không biết có bị như vậy không.
- Ông đó chắc bị ung thư nên mới thúi, chớ nhịn ăn làm sao mà bộ phận sinh dục bị thúi được, quá phản khoa học. - Tôi nói.

Trong bụng tôi lại nghĩ: Mày hù dọa tao hả con. Tao đâu có ngu mà đem mấy chuyện nhảm nhí đó lừa gạt tao, tao đâu có học dốt như bọn con ông cháu cha chúng mày.

Một buổi sáng, khoảng 8 giờ, tôi đang ngồi coi con Lan thắt đồ chơi thì bỗng nhiên buồn ngủ kinh khủng, buồn ngủ không thể cưỡng lại được nên tôi nói:
- Sao mới ngủ dậy mà giờ buồn ngủ quá. Thôi chị đi ngủ đây.

Nói xong, tôi trải chiếu ra, lấy cái mền đắp ngang bụng. Vừa nằm xuống là tôi ngủ ngay lập tức, ngủ mà còn biết mình ngủ và còn nghe tiếng ngáy của mình nữa. Tôi thấy có một ông già khoảng bảy mươi tuổi, người gầy gò, râu lưa thưa bước vô mời tôi đi trừ quỷ cho con trai ổng. Cha mẹ ơi, từ nhỏ đến giờ tôi có biết trừ quỷ là như thế nào đâu, vậy mà nghe ông già năn nỉ quá cũng đi theo.

(Còn tiếp)
*
*
Tạ Phong Tần
Sunday, February 21, 2016 2:48:20 PM 

1,474 ngày trong nhà tù Cộng Sản Việt Nam

*
Cô ta nói:
- Không biết chị nghĩ thế nào, chớ tôi đọc thư đó tôi xúc động lắm. Nhất là bài thơ đó.
- Bài thơ này không phải thơ của mẹ tôi, đó là thơ Thanh Nguyên, trong sách giáo khoa phổ thông có dạy học sinh rồi, đứa học sinh nào chẳng biết. Chắc tại cô không có đi học nên không biết. - Tôi nói.

Tôi nhìn thấy rõ ràng cô ta hiểu tôi đang chửi cô ta thất học, dốt nát. Mặt cô ta sa sầm xuống, nhưng vẫn cố nén nói nhỏ nhẹ:
- Tôi chưa biết. Có lẽ hôm đó tôi nghỉ học.
- À, chắc là vậy. - Tôi nói, trong bụng nghĩ: “Mẹ nó! Con này dốt thiệt. Tao mới nắn gân mày có chút xíu mà mày lòi cái đuôi dốt ra ngay lập tức. Bài thơ này đúng là thơ Thanh Nguyên, nhưng làm gì có trong sách giáo khoa phổ thông. Thơ này tao đọc trong sách khác, phang đại để thử mày thôi. Hóa ra mày không biết cả cái chương trình môn Văn phổ thông trung học.”

- Thiệt chị không có ý kiến gì sao? - Cô ta vẫn cố vớt vát.
Tôi nhìn thẳng vào mặt cô ta, gằn giọng:
- Đừng có nhắc đến cái thư này trước mặt tôi nữa nếu không muốn tôi ném ra cửa hay xé nát nó đi. Cái thứ này phải gọi là rác rưởi. Thật là bẩn thỉu và đê tiện.

Cô ta hỏi tôi:
- Thư chị không chịu nói là giả. Vậy ý chị là gì?
- Tôi phải gặp người thật việc thật trực tiếp tôi mới biết được có phải là giả hay không. - Tôi nói.
- Vậy ý chị là phải gặp mẹ chị để hỏi? - Cô ta hỏi.
- Đúng vậy! - Tôi trả lời. - Ngoài ra đừng nói gì thêm với tôi nữa, tôi không nghe đâu.

Cô ta thấy không có khả năng tấn công nổi tôi chuyện đời tư thì quay ra lấy tờ biên bản hỏi cung bị can (mẫu in sẵn) ra cắm cúi viết vào. Cô ta viết xong đọc cho tôi nghe một câu hỏi dài sòng sọc, đại ý tôi đã viết những bài gì, đăng ở đâu, sử dụng máy tính nào, máy này nay ở đâu, v.v... và v.v...

Tôi nói:
- Cô ghi vào, chiếu theo pháp luật Việt Nam hiện hành tôi không phạm tội, tôi viết cái gì là quyền của tôi, bài đăng trên mạng Internet có ghi rõ họ tên tôi đó, thích thì tự kiếm mà đọc. Tôi dùng máy tính của ai, ở đâu là quyền của tôi, tôi không có nghĩa vụ trả lời. Hết chuyện. Xong đưa đây tôi ký cho để về có cái mà báo cáo.

Cô ta lại cắm cúi ghi tiếp vào tờ biên bản theo lời tôi vừa nói. Xong đưa tôi ký tên. Cô ta thu dọn, xếp cái bìa hồ sơ lại, vừa xếp vừa nói:
- Tôi còn trẻ nên có lẽ chị không thích nói chuyện với tôi. Chắc chị thích người già hơn phải không?
- Già trẻ gì cũng vậy thôi. Tôi chẳng có việc gì để nói với cơ quan điều tra các người. Có giở thủ đoạn gì cũng vô ích, không ăn nhằm gì với tôi đâu. - Tôi nói.

Cô ta gọi cán bộ trại dẫn tôi vào phòng giam, từ đó về sau tôi không gặp lại cô ta lần nào nữa.

Ở trong phòng giam, ngày nào tôi cũng đọc kinh sáng tối và cầu nguyện. Mỗi buổi tối đọc một chuỗi kinh Mân Côi. Chỗ này phải nói cho rõ là khi tôi ở trong buồng giam được ba ngày thì con Dung chuyển phòng khác, còn lại có hai đứa là tôi và con Lan.

Sau khi con Dung đi rồi, tôi và con Lan giăng mùng nằm cạnh nhau. Nó nằm bên trong, tôi nằm bên ngoài. Chẳng phải nó tử tế gì nhường cho tôi cái chỗ ở ngoài, mà chỗ nằm ngoài của tôi chỉ vừa trải đúng một chiếc chiếu bề ngang khoảng chín tấc, chỗ bên trong nó trải cái chiếu bề ngang một mét mà còn dư thêm khoảng hai gang tay chiều ngang, nó để thức ăn, đồ dùng bít hết không còn chỗ nào trống, mấy cái ca nước uống của tôi phải để dưới cái rãnh thấp cạnh chỗ tôi nằm. Tôi cũng thây kệ nó, mình có nhiều việc phải suy nghĩ, tính toán mà chiến đấu với bọn công an, hơi sức đâu đi tranh giành chỗ nằm trong tù.

Năm ngày đầu, con Lam xúi tôi mua đủ thứ đồ dùng lẫn đồ ăn thức uống. Tôi nói:
- Đồ dùng thì mua chớ đồ ăn không mua, đang tuyệt thực mà mua đồ ăn cái gì.
Con Lan nói:
- Mình ăn đồ của mình chớ có ăn đồ của trại đâu. Ngày trước em ở chung với chị kia, chỉ cũng tuyệt thực, chỉ ăn đồ của nhà chỉ gởi vô.
- Ai sao kệ họ, không ăn là không ăn. - Tôi nói.

Cán bộ trại vô nói tới ngày đăng ký mua đồ căn tin rồi, một tháng mua được hai lần vào đầu tháng và giữa tháng, hỏi tôi muốn mua cái gì. Tôi mua dầu gội đầu, kem đánh răng, xà bông tắm, xà bông giặt, khăn tắm, hai cái ca nhựa loại hai lít nước, một cái thau giặt đồ khoảng mười lít nước, một cái chiếu, một cái mền. Khi đưa đồ vô tính tiền tất cả gần năm trăm ngàn đồng. Lúc tôi bị bắt tiền mặt trong túi xách có khoảng một triệu rưỡi thôi, nên tôi không muốn mua sắm phung phí, không biết đến chừng nào gia đình tôi ở quê mới biết mà đi lên. Cho nên phải giữ tiền lại khi nào cần mua đồ dùng mới mua, nếu không có xà bông tắm gội, giặt giũ biết xin ai.

--------------------------------
Hồi Ký Tạ Phong Tần:
*
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 30)     Wednesday, February 17, 2016 2:35:00 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 29)     Sunday, February 14, 2016 3:32:03 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 28)     Wednesday, February 10, 2016 6:13:54 PM
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 27)     Sunday, February 7, 2016 12:24:13 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 26)     Wednesday, February 3, 2016 7:10:27 PM
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 25)     Sunday, January 31, 2016 3:06:01 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 24)     Wednesday, January 27, 2016 7:15:57 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 23)     Sunday, January 24, 2016 4:39:24 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 22)      Wednesday, January 20, 2016 6:16:59 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 21)     Sunday, January 17, 2016 3:18:27 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 20)    Wednesday, January 13, 2016 6:59:06 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 19)     Sunday, January 10, 2016 3:16:44 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (kỳ 18)     Wednesday, January 6, 2016 1:57:37 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 17)     Sunday, January 3, 2016 2:37:07 PM 
Ðứng Thẳng Làm Người (Kỳ 16)     Wednesday, December 30, 2015 2:07:52 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 15)     Sunday, December 27, 2015 4:33:50 PM 
Ðứng Thẳng Làm Người (Kỳ 14)     Wednesday, December 23, 2015 3:24:23 PM 
Đứng Thẳng Làm Người  -  Kỳ 13    Sunday, December 20, 2015 5:39:45 PM
Ðứng Thẳng Làm Người  -  Kỳ 12      Wednesday, December 16, 2015 3:57:05 PM
Ðứng Thẳng Làm Người (Kỳ 11)     Wednesday, December 16, 2015 4:44:26 PM
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 10)     Wednesday, December 9, 2015 1:00:29 PM
Đứng Thẳng Làm Người (kỳ 9)      December 5, 2015 3:46:12 PM
Đứng Thẳng Làm Người (kỳ 8)     Wednesday, December 2, 2015 12:53:45 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 7)     Saturday, November 21, 2015 5:40:07 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (kỳ 6)      Saturday, November 21, 2015 5:28:16 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (kỳ 5)      Saturday, November 21, 2015 5:10:49 PM 
Ðứng Thẳng Làm Người (Kỳ 4)     Wednesday, November 18, 2015 1:28:10 PM 
Ðứng Thẳng Làm Người (kỳ 3)     Wednesday, November 11, 2015 3:47:02 PM 
Đứng Thẳng Làm Người (Kỳ 2)     Saturday, November 7, 2015 5:21:51 PM 
Khởi đăng Hồi ký Tạ Phong Tần: 'Đứng Thẳng Làm Người'     Wednesday, November 4, 2015 5:26:07 PM 





No comments: