Monday, April 11, 2011

GIỖ TỔ HÙNG VƯƠNG TẠI LITTLE SAIGON (Hà Giang/Người Việt)

Hà Giang/Người Việt
Saturday, April 09, 2011 5:40:14 PM

Trang nghiêm, đông đảo và ý nghĩa

WESTMINSTER (NV) – Vào khoảng 11 giờ trưa Thứ Bảy, không khí chung quanh khu Vườn Hồng trong thành phố Westminster nhộn nhịp và ấm áp hẳn lên với cờ xí rợp trời, và những tà áo phất phơ của hàng trăm đồng hương người Việt ở quanh Little Sài Gòn kéo về để tham dự lễ Giỗ Tổ Hùng Vương năm 4890 theo Việt lịch do Hội Ðền Hùng hải ngoại tổ chức.

Nghi thức giỗ tổ Hùng Vương cổ truyền là một phần quan trọng của ngày đại lễ. Trước làn trầm hương nghi ngút, mọi người cùng hướng mình về với quê hương. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

Những tiếng dục liên hồi của đoàn múa lân làm nao nức lòng những người bước đi trong đoàn lễ kiệu gồm thành viên của gần hai mươi hội đoàn, nhịp nhàng tiến về cổng Tam Quan để đến nơi cử hành đại lễ.
Kiệu mang Ðất và Nước Thiêng đi đến đâu thì được ban tổ chức thông báo đến đó. Ðoàn Kiệu đi qua, kéo theo nhưng những ánh mắt chăm chú không rời của những người Việt tha hương ngồi kín những chiếc ghế xếp gọn ghẽ dưới những chiếc lều trắng lớn. Người ta nhìn theo đoàn kiệu, theo dõi những nghi thức tế lễ cổ truyền, như thể có thể tìm được ở đó bóng dáng của quê nhà.

Ðoàn võ sinh Vovinam tại lễ giỗ tổ Hùng Vương. (Hình: Hà Giang/Người Việt)
Sự tham dự đông đảo và làm việc sát cánh nhau của gần hai mươi hội đoàn và tổ chức khiến người tham dự ấm lòng. Nếu có một điều gì chung và gắn bó chặt chẽ nhất có thể khiến cộng đồng đa dạng của người Mỹ gốc Việt tại Nam Cali, hay bất cứ ở đâu, có thể xích lại gần nhau, thì điều đó chắc chắn phải là Quốc Tổ, phải là Quốc Tổ Hùng Vương.
Chị Mai Vũ, thuộc Hội Ðền Hùng, trang trọng trong chiếc áo dài gấm và khăn hoàng hậu mầu hồng, cho biết năm nào chị cũng tham dự giỗ tổ, vì “đó là dịp để nhớ về quốc tổ, về Việt Nam, và về đất nước.”
Ðứng cạnh chị Mai, chị Thu Huỳnh, cũng trong bộ áo dài khăn đội đầu màu hồng chia sẻ: “Bận thế nào thì cũng phải đến dự lễ giỗ tổ để nhớ lại tổ tiên.”

Sự tham gia của giới trẻ trong đại lễ giỗ tổ Hùng Vương khiến đồng hương ấm lòng. (Hình: Dân Huỳnh/Người Việt)

Tham dự đại lễ giỗ tổ, không chỉ có những cụ cao niên đầu tóc bạc phơ, mà còn có các thanh niên thiếu nữ thuộc Tổng Hội Sinh Viên. Ðặc biệt là sự có mặt của các thiếu niên trong hội võ thuật Vô Vi Nam, mắt sáng ngời, mắt ngây thơ trên tay cầm những cây cờ Hoa Kỳ và cờ VNCH vàng với ba sọc đỏ bay phất phới.

Duyệt qua danh sách người tham dự, ngoài những vị danh cử quen thuộc trong vùng như Nghị Viên Tạ Ðức Trí, ông bà Frank Fry, người ta còn thấy tên những người ở xa đến như Luật Sư Trần Thanh Hiệp đến từ Pháp, GS Stephen Young đến từ Minnesota, cùng các thành viên trong đại gia đình GS Nguyễn Ngọc Huy.

“Vua Hùng Vương à? Biết chứ, mười tám đời cơ mà, phải không?” GS Stephen Young trả lời câu hỏi của phóng viên Người Việt như thế trong khuôn viên Vườn Hồng tại Westminster, nơi ông tham dự lễ giỗ tổ Hùng Vương. (Hình: Hà Giang/Người Việt)

Ðược hỏi về cảm tưởng của mình, GS Stephen Young, một nhà ngoại giao Hoa Kỳ từng tham gia chiến tranh Việt Nam, và cũng từng có nhiều sinh hoạt rất gắn bó với đất nước Việt Nam như cùng GS Nguyễn Ngọc Huy dịch bộ Luật Hồng Ðức ra tiếng Anh, phát biểu:
“Có hai điều quan trọng, thứ nhất, buổi lễ Giỗ Tổ Hùng Vương cho thấy người Việt Nam sống xa quê hương vẫn nhớ đến cội nguồn. Thứ hai, tôi rất vui khi thấy ở giữa Little Sài Gòn này, vào thế kỷ thứ 21 mà còn được thấy những y phục cổ truyền từ ngàn xưa của Việt Nam, thì thật là một điều đáng quý.”

Ðồng hương và quan khách đến tham dự lễ giỗ tổ Hùng Vương ngồi chật mấy gian lều ở Vườn Hồng, Westminster. (Hình: Hà Giang/Người Việt)

Trả lời câu hỏi của phóng viên nhật báo Người Việt là ông có biết gì về vua Hùng Vương không, Giáo Sư Stephen Young cười, và trả lời bằng tiếng Việt rất sõi:
“Vua Hùng Vương à? Biết chứ, mười tám đời cơ mà, phải không?”

Nghe ông trả lời, chợt thấm thía nhận ra bốn chữ Giỗ Tổ Hùng Vương nghe sao ấm áp quá.

Khán đài ở đại lễ giỗ tổ Hùng Vương ở Vườn Hồng, Westminster. (Hình: Hà Giang/Người Việt)

.
.
.

No comments: