Posted by adminbasam on
10/09/2016
Hà
Phan (tổng hợp)
10-9-2016
Hôm
qua, tôi thấy hai ông cưa bom thật lại thương vong. Còn vài vị cưa bom miệng
cũng chẳng có kết cục tốt đẹp gì. Con đường của Trịnh Xuân Thanh đang hẹp dần
nhưng ông ấy đang ở đâu thì chưa ai biết. Người ta chỉ biết Phạm Công Danh vừa
nhận án sơ thẩm 30 năm và 5.000 tỷ đã có địa chỉ rõ ràng. Nhưng thưa tất cả các
ông! Tôi đã có thần tượng…
Ông
Thanh đâu rồi?
Con đường của Trịnh Xuân Thanh đang hẹp dần với quyết
định khai trừ Đảng chiều qua. Nhưng bây giờ ông ấy ở đâu vẫn còn là dấu hỏi rất
to.
Mốc 13.9 mà Tỉnh ủy Hậu Giang ấn định cho ông Thanh
phải có mặt đang rất gần. Ông ấy sẽ xuất hiện hay lại bặt âm vô tín thì chúng
ta phải chờ. Đoán già đoán non cuối cùng cũng chỉ chốt được câu: Ông ấy không
thể biến mất được đâu. Nhưng dù thế nào đi nữa cũng thật là khó tin nếu chuyện
ông Thanh chỉ là của ông ấy.
Ông Ngô Văn Minh, Ủy viên thường trực Ủy ban pháp luật
của Quốc hội nói thế này: “Vụ việc này phải làm đến nơi đến chốn, không phải chỉ
xử lý một mình ông Trịnh Xuân Thanh và một mình ông Thanh không thể làm được
như vậy. Phải làm rõ trách nhiệm này là của ai và phải nói cho rõ, bởi vì ông
Trịnh Xuân Thanh không thể tự chọn chỗ cho mình được”.
Rất đúng, ông ấy không thể tự chọn chỗ cho mình thì
phải có ai đó chọn cho ông ấy chứ nhỉ? Câu hỏi hơi khó trả lời nhưng cũng rất
khó lảng tránh. Trịnh Xuân Thanh, ông đang ở đâu? Chỉ có ông mới có lời đáp rõ
ràng nhất vè chỗ của mình, chỗ mà ông mà nhiều người đã chọn.
*
9000
tỷ và 30 năm tù
Cuối cùng thì phiên sơ thẩm xử đại án Phạm Công Danh
cũng kết thúc quý vị ạ! Ông Danh đã lãnh mức án không thể nào cao hơn được nữa
cho các tội danh của mình. Nhưng điều mà chúng ta quan tâm nhất có lẽ là 9.000
tỷ mà Danh cuỗm của Ngân hàng CB còn lại được bao nhiêu?
Ít nhất thì “5.190 tỷ đồng Trần Ngọc Bích đã vay của
ngân hàng CB là vật chứng của vụ án, cần thu hồi lại cho ngân hàng CB”. Và hàng
trăm tỷ nữa mà những chủ nợ lớn của Danh như bà Bích, bà Phấn đã nhận từ Danh
cùng cấp dưới sẽ phải quay về với khổ chủ. Chưa kể những tài sản Danh đứng tên
riêng hay chung với hoặc danh nghĩa tập đoàn Thiên Thanh cũng phải gánh trách
nhiệm bồi thường.
Có thể còn phúc thẩm, còn kháng án, kháng nghị hay
tranh cãi nhưng trên lý thuyết, hơn 5.000 tỷ đã không còn bóng chim tăm cá nữa.
Tuy nhiên từ bản án đến thi hành là con đường rất dài, có khi không thể tới
đích trọn vẹn. Thôi cứ hy vọng, còn hơn không có gì để trông chờ. Ở đất nước mà
ngân sách chắt bóp từng tỷ thì 5.000 tỷ cực kì lớn. Còn vì sao 9.000 tỷ ấy ra
đi cực kì dễ có lẽ mình Phạm Công Danh cũng chưa lý giải đủ.
*
Con nợ cái trả
Hi hữu, rất hi hữu quý vị ạ! Nhưng họ vẫn mắc phải,
một món nợ khó để phân trần. Văn bản của UB Kiểm tra Tỉnh ủy Hải Dương gửi cấp
trên ghi rõ: “Dù đã cố gắng tiết kiệm để trang trải chi phí, nhưng do quá nhiều
đoàn đến thăm vào khoảng thời gian ngắn nên đơn vị không có đủ kinh phí đón tiếp.
Hiện nay UB Kiểm tra tỉnh ủy còn nợ 310 triệu đồng mà không có nguồn để chi trả”.
Tôi không biết được mời hay chưa nhưng “đột xuất có
nhiều tỉnh đến thăm, trao đổi kinh nghiệm như Hậu Giang, Đồng Nai, Cần Thơ,
Bình Thuận, Lâm Đồng, Sơn La, Hòa Bình, Thái Bình, Quảng Ninh…” thì tiền nào
cũng túng huống gì nơi chỉ có mỗi nguồn từ ngân sách. Không tham ô, không tư
túi cũng chẳng khuất tất chỉ cần khách khứa kiểu này đã thủng túi rồi.
Tôi chỉ thắc mắc, thời gian tiền bạc và công sức đâu
mà họ đi thăm và trao đổi kinh nghiệm lắm thế? Một người, hai người hay rồng rắn
cả chục để UBKT tỉnh phải “nhắc khéo”? Nợ nào chắc chắn chủ nhà cũng phải trả,
còn tiền đâu tôi không biết. Chỉ mong đừng lấy từ thuế của chúng ta.
*
Đừng
cưa bom nữa các ông à!
Cưa bom, lại cưa bom theo đúng nghĩa đen các bác ạ!
Những vị liều mạng luôn đùa với thần chết từ nước ta thêm một phen làm thế giới
trầm trồ. Còn chúng ta cứ tròn mắt hỏi nhau cưa bom thật kiếm sống qua ngày với
cưa bom miệng kiếm ti tỉ chia nhau sao cứ mãi song hành thế nhỉ?
Câu chuyện mới ngày hôm qua: “Hai thanh niên gần 30
tuổi ở Đắk Lắk dùng hàn gió cưa bom tạ khiến nó phát nổ dẫn đến bị thương nặng
phải nhập viện cấp cứu”. Ba tháng trước, hai người ở Kon Tum đã bỏ mạng vì cưa
bom khi mà dư âm vụ nổ bom Hà Đông vẫn ám ảnh.
Tôi chia buồn với các nạn nhân kiêm thủ phạm nhưng
cũng cực lực phản đối những ai giỡn mặt tử thần. May mắn chỉ một vài người, ra
đi vĩnh viễn. Tôi rất xót khi các ông đánh cược mạng sống với vài trăm ngàn
nhưng mưu sinh mà không biết bay lên trời khi nào thì hãi lắm. Đem đèn khò rồi
cưa bom tạ thì sống sót mới lạ. Đừng cưa bom nữa các ông ạ! Vì mạng mình vì gia
đình và cả những người xung quanh. Bom đạn vô tình chẳng biết tránh né ai đâu.
*
Làm
giàu không khó
Hai triệu tiền phạt cho một biệt phủ thiếu phép rất
đáng để nộp phạt các bạn ạ! Một nơi mà “Dù vẫn đang trong quá trình xây dựng và
hoàn thiện nhưng cảnh quan bên trong khiến người đến thăm có cảm giác như đang
lạc vào một vương phủ nào đó” rất đáng để bỏ ra hai triệu.
Số tiền trên không lớn dù cho biệt phủ ấy đứng tên mẹ
vợ Giám đốc Sở Tài Chính Thừa Thiên- Huế và ông ấy chỉ thường xuyên đến chỉ đạo
thi công. Chốn như “vương phủ” này sẽ có 60 ngày để hoàn tất các thủ tục xin
phép và nếu xin được, một xác suất rất lớn thì tất cả sẽ được hợp thức hóa.
Tôi có một đề nghi : nếu họ chưa xin xong phép cũng
nên để biệt phủ ấy để thiên hạ biết nơi đó có những cảnh quan mà đại đa số dân
nước này mơ ước. Nhìn vào mọi người còn có thêm gương tốt: làm giàu không khó.
*
Thần
tượng của tôi
Tôi tin hôm qua nhiều người đã thấy thần tượng của
mình. Tôi thấy anh trên Laodong.com.vn, đó là Lê Văn Công, người đã xuất sắc
giành HCV cử tạ tại Pralympic Rio 2016 và phá kỷ lục thế giới ở hạng cân 49kg.
Lực sĩ Hà Tĩnh đã đi vào lịch sử bằng nghị lực của một người từ lúc sinh ra đã
bị teo tóp đôi chân vì di chứng mẹ bị sốt xuất huyết.
Dù chiến tích ấy không vang vọng như Hoàng Xuân Vinh
nhưng với tôi khó có thể dùng cụm từ nào khác ngoài “ngả mũ khâm phục”. Đọc những
dòng sau có chút gợn: “So với các VĐV tham dự Olympic, tiền thưởng theo quy định
và tiền treo thưởng của các doanh nghiệp với VĐV Paralympic thấp hơn nhiều.
Theo đó, với việc giành HCV, phá kỷ lục Paralympic và thế giới, Lê Văn Công được
nhận số tiền thưởng khoảng hơn 400 triệu đồng (80 triệu quy định Nhà nước, còn
lại là các khoản treo thưởng).
Nhưng tôi nghĩ những gì anh đã làm được lớn hơn rất
nhiều với triệu kia tỉ nọ. Nghị lực ấy, số phận ấy và vinh quang ấy không thể tính
bằng tiền các bạn ạ!
No comments:
Post a Comment